Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1128
Chương 1128: Kim Sắc Tiểu Kiếm (2)
– Phù, cuối cùng lấy được rồi!
Bọn người Vương Song thở phào, phe bọn họ ít nhất đã có được một món, đã chiếm được tiên cơ. Đối với bọn họ mà nói, chỉ cần không phải bọn người Thần Chủ có được đã là một chuyện tốt.
Bọn họ vô cùng vui vẻ, nhưng lửa giận trong mắt bọn người Thần Chủ trong nháy mắt tăng vọt, bọn họ quyết đấu sinh tử, không có được một chùm sáng nào, bây giờ lại bị Lăng Vân có được một cái, bọn họ làm sao cam tâm.
– Giết hắn, không thể để cho hắn cầm bảo vật rời khỏi!
Thần Chủ rống to một tiếng, đòn công kích khủng bố đã vận sức chờ phát động, ánh mắt những người khác cũng lạnh lẽo, ánh mắt nhìn Lăng Vân như là đối đãi với một người chết.
– Muốn lấy bảo vật đi, còn phải xem ngươi có cái số ấy không!
– Buông thanh kiếm xuống, nếu không thì, Lăng Vân ngươi chắc chắn không thể bước ra khỏi cánh cửa này!
Nghe lời nói uy hiếp của bọn người, Lăng Vân cười lạnh:
– Các ngươi muốn, vậy thì ta cho các ngươi!
Bọn người Vương Song tò mò nhìn Lăng Vân, không biết thanh thần kiếm hắn thu hoạch được có tác dụng gì.
Nhưng bọn hắn hiểu được một điều, uy lực của thanh thần kiếm này nhất định cực kì khủng bố!
“Vút ”
Một luồng kiếm khí màu vàng óng xuất hiện, Kim Sắc Tiểu Kiếm trong tay Lăng Vân biến lớn lớn, dài khoảng chừng ba mét, phía trên khắc hoạ từng đường vân kỳ dị, lúc này, bọn người mới có thể thấy rõ phía trên kia đường vân hình thành một hình giọt nước.
Kiếm khí màu vàng óng vượt ngang trời cao, tảng đá không gian bị xé nứt ra một dấu vết nhạt màu đen nhạt, bọn người Vương Song nhìn thấy thì nhíu mày, có chút kinh ngạc, mức độ vững chắc của không gian vượt xa tưởng tượng của bọn họ, thậm chí liên thủ đều không cách nào vỡ ra một khe hở không gian, không ngờ tới Lăng Vân chỉ nhẹ nhàng chém ra một kiếm, làm tê liệt không gian.
Bọn người Thần Chủ muốn ra tay, lần này Lăng Vân có được một thanh thần kiếm, giống như mọt chiếc gai trong tim bọn họ, tổng cộng có năm chùm sáng, bị Lăng Vân có được một cái, còn thừa lại bốn cái, nhiều người như vậy, chia bốn cái, có thể nghĩ cạnh tranh đến điên cuồng!
Nhưng nhìn kiếm khí màu vàng óng của Lăng Vân vung ra, sắc mặt bọn họ hoàn toàn thay đổi, vẻ mặt hoảng sợ, uy lực của một kiếm này như thế nào, bọn họ không quá rõ ràng, nhưng lại hiểu rõ dưới một kiếm này, mấy người bọn họ có thể sống được hay không thì không chắc!
– Không!
Trên mặt đám người Thần Chủ đều lộ ra một tia hoảng sợ không thể che giấu được.
Bọn người Vương Song thì hiện lên tia hưng phấn, ước gì đám người Thần Chủ bị một kiếm của Lăng Vân giết chết!
Cứ như vậy, không chỉ là tất cả nhóm người của mình ở nơi này, thể giới bên ngoài, tất cả thế lực của bọn họ cũng sẽ sụp đổ không còn tồn tại.
Ngay lúc suy nghĩ của hai phe hai bên không giống nhau, kiếm khí màu vàng óng của Lăng Vân chém ra cách bọn người Thần Chủ còn có mười mét thì ngưng kết, sau một khắc, “Ầm” một tiếng, trong nháy mắt vỡ ra.
– Đây, đây là chuyện như thế nào?
Ánh mắt của bọn người Vương Song giật mình, hơi kinh ngạc nhìn về phía trước, nơi đó, bọn người Thần Chủ cũng kinh ngạc không dám tin nhìn cảnh tượng này, cảm giác có chút không hiểu.
Một kiếm cường hãn như thế, làm sao lại nói không có thì không có!
– Vương Song, không ổn, một người có được một trong những chùm sáng, sẽ lập tức biến mất, bây giờ ta sắp bị truyền tống ra ngoài rồi!
Lời nói gấp rút của Lăng Vân vang lên trong tai bọn người Vương Song , khiến cho sắc mặt bọn họ đại biến.
– Cái gì, ngươi sắp bị truyền tống ra ngoài!
Vương Song tức muốn thổ huyết, hắn hao công tốn sức trợ giúp Lăng Vân có được một món bảo vật trong đó, kết quả Lăng Vân còn chưa giúp hắn thu hoạch được một món khác, đã bị truyền tống ra ngoài, cuộc làm ăn này, Vương Song cảm thấy mình thua thiệt quá rồi.
– Xin lỗi, ta cũng không ngờ kết quả lại như thế này!
Âm thanh tràn ngập áy náy của Lăng Vân truyền đến.
– Còn lại chỉ có thể dựa vào ngươi thôi, cẩn thận…
Không gian bên cạnh hắn không ngừng vặn vẹo, cả thân ảnh đều bị bao phủ, không đợi mọi người kịp phản ứng, cả người Lăng Vân và Thanh Thuần Kiếm ở trong tay đều đã biến mất.
Thấy Lăng Vân đã biến mất, đám người Thần Chủ rõ ràng sững sờ một chút, giống như có chút không hiểu.
– Cơ hội tốt!
Đám người Thần Chủ sững sờ một chút, nhưng đám người Vương Song đã sớm được Lăng Vân nhắc nhở, biết bọn họ sau này chỉ có thể dựa vào bản thân mình, nên vẫn luôn tìm kiếm cơ hội.
Vương Song dẫn đầu lao ra, mãnh liệt phóng về phía Hắc Bạch Quả Thực Quang Đoàn, dưới sự tiếp cận vừa nãy, cánh cửa màu đen trong đầu hắn dường như cũng đã nhảy vọt một chút, nếu là trước kia, đây là chuyện chưa từng xảy ra.
Cho nên, Vương Song quyết định vật phẩm này, hắn tin chắc quả thực này nhất định không giống với những vật phẩm khác!
Những người khác còn chưa kịp phản ứng, Vương Song đã như mãnh tướng bắt được quang đoàn kia, lập tức nhíu mày, cảm giác được quang đoàn này hình như có một lớp bảo hộ, mà ở trên lớp bảo hộ này nên bản thân không thể giải quyết được.
– Dừng tay!
– Buông thứ đó ra!
– …