Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1125
Chương 1125: Năm chùm ánh sáng (2)
– Hắn vậy mà lại đột phá rồi!
Bọn người Thần Chủ giật mình, lập tức kịp phản ứng, không khỏi nghiến răng nghiến lợi nhìn lấy Vương Song:
– Đáng chết, lại để cho tên tiểu tử này chiếm được tiên cơ!
Vừa nói, một bên cũng không chút do dự bắt đầu tự mình điên cuồng hấp thu.
Bọn người Thu Ảnh Đồng, Lăng Vân thấy thế, cũng không nóng lòng tiến vào trong cung điện nữa, bắt đầu vận dụng cách của mình nuốt lấy vô số nguyên khí trước mắt, cơ hội này ngàn năm mới có một lần, nếu không phải Vương Song nhắc nhở bọn họ, e là bọn họ đều sẽ bỏ qua.
Dù sao, bây giờ bọn họ cũng không vào được, không bằng nâng cao thực lực của mình, đặc biệt là một số người đang sắp đột phá hoặc vừa mới đột phá, trước thì cần những năng lượng này giúp mình đột phá cảnh giới trước mắt, sau thì cần những năng lượng này giúp mình nắm vững cảnh giới trước mắt.
Mười mấy cường giả đỉnh cao cùng nhau hấp thu, bọn họ đứng ở trong dòng nước lũ năng lượng, giống như là những con giun hút máu, điên cuồng hấp thu năng lượng đang mạnh mẽ tiến ra năng lượng.
– Ha ha, ta đột phá rồi.
Lúc này, giọng nói có chút hưng phấn của Kim Võ Huyền vang lên, khí thế trên người cũng tăng vọt một khoảng!
“Mẹ nó” tất cả mọi người chửi một câu, không quan tâm đến đối phương, tiếp tục cố gắng hấp thu năng lượng.
Nhìn thấy biểu cảm của mọi người, sắc mặt Kim Võ Huyền không khỏi hiện lên một tia giận dữ, này, ta đột phá rồi đó, các ngươi chẳng lẽ lại đối xử với ta như vậy!
Lúc này, trên người Lăng Vân cũng bỗng nhiên bạo phát một luồng khí tức kinh người, so với lúc đầu, mạnh lên rất nhiều!
Sau đó, khí tức trên người mọi người giống như là giếng phun, khí tức không ngừng cất cao, Kim Võ Huyên nhìn đến sững sờ, sau đó kịp phản ứng, vội vàng ngậm miệng lại, lần nữa ra sức hấp thu lại nguyên khí khó có được này!
Thời gian chậm rãi trôi qua, năng lượng trong cung điện cuối cùng cũng tản đi, mảnh không gian nguyên khí này đều là nồng đậm mấy chục lần!
Nhưng, dòng nước lũ năng lượng cũng đã biến mất.
Tất cả mọi người là từ trong khoái cảm điên cuồng hấp thu nguyên khí mở to mắt, có chút chưa thỏa mãn liếm liếm bờ môi, lần này dù cho không có thu hoạch được truyền thừa, chỉ hấp thụ được một đợt nguyên khí này, đã có thể cho bọn họ thắng lợi trở về!
Trong đó khí thế hùng hậu nhất thì thuộc về hai người Vương Song, Thần Chủ, Thần Chủ là là tam giai đỉnh phong, bây giờ thôn phệ nhiều nguyên khí như vậy, Thần Chủ tin chỉ cần mình bế quan một khoảng thời gian, chắc chắn có thể đột phá đến tứ giai!
Mà Vương Song thì chính thức đạt đến tam giai đỉnh phong! Tăng thêm thực lực cường hãn trên người, cho dù đối mặt với Thần Chủ hắn cũng có lòng tự tin mãnh liệt!
Những người khác cũng đều thăng lên một hai cảnh giới, mỗi người đều là hào hùng bắn ra, cảm thấy giờ phút này mình có thể nghiền ép tất cả mọi người ở đây, đương nhiên, đây cũng chỉ là ngẫm lại.
– Đi vào!
Vương Song nhìn lấy mở rộng ngoài cửa, trong mắt lóe lên một vòng tinh quang, lập tức hét lớn một tiếng, thân ảnh như tia chớp vọt lên phía trước!
Những người khác cũng lần lượt vọt tới phía trước, trong đó, tốc độ của Ito Hirobumi và Đỗ Không là nhanh nhất, Ito Hirobumi tựa như là một cái bóng, mà Đỗ Không thì xuyên qua ở trong không gian, tốc độ cũng nhanh như vậy.
Hai bóng người chạy như bay về phía trước, ở giữa kiềm chế lẫn nhau!
Tiến vào cửa lớn, tất cả mọi người sửng sốt, đại điện trước mắt rất lớn, to khoảng một cái sân bóng đá, nhưng trong đó lại chỉ có năm món đồ!
Ito Hirobumi và Đỗ Không cũng ngơ ngác đứng ở nơi đó, nhìn năm chùm sáng nhảy múa giữa không trung.
Chùm sáng thứ nhất là một cái Bạch Sắc Ngọc Giản, toàn thân trong suốt, thoạt nhìn là một khối Dương Chi Mỹ Ngọc tốt nhất.
Chùm sáng thứ hai thì là một thanh Kim Sắc Tiểu Kiếm, chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, phía trên dường như khắc họa không ít văn lạc kỳ dị, mơ hồ tạo thành hình một giọt nước!
Chùm sáng thứ ba thì là một quả trái cây đen trắng, chỉ lớn chừng nắm tay, có cảm giác giản dị tự nhiên.
Chùm sáng thứ tư thì là một thanh quyền trượng khảm lam bảo thạch, tản ra một cỗ chí tôn uy nghiêm.
Về phần cái thứ năm, thì là một quyển sách, đóng kín, dày một thước, cũng không biết bên trong là cái gì.
Ngoại trừ năm chùm sáng này, không còn có những vật khác.
– Chỉ có năm chùm sáng!
Ánh mắt mọi người đều run lên, điều này nói rõ những người ở đây sẽ có ít nhất một nửa tay không mà về, mà truyền thừa thì chắc chắn chỉ có một cái, một người có được truyền thừa như vậy bốn người khác chỉ có thể thu được bốn món đồ vật khác!
Bởi vậy, tất cả bọn họ sẽ đánh nhau vỡ đầu.
Lúc này, liên thủ với nhau gì chứ, đoàn kết gì chứ, trong nháy mắt bị vứt bỏ, có nhiều còn hơn là thiếu, xem thử tốc độ của ai nhanh!
– Đoạt!
Không biết người nào rống to một tiếng, mọi người trong nháy mắt nổ tung, lần lượt hóa thành một vòng lưu quang bay về chùm sáng trên không.
Chùm sáng nhảy múa trên không, không ai biết được rốt cuộc cái nào là truyền thừa, trong lòng tất cả mọi người đều tự nhủ trong năm chùm sáng mình có thể cầm được cái nào thì lấy cái đó.
Bọn họ tin giá trị năm chùm sáng này hẳn là cũng không khác biệt lắm, bất luận cướp được cái nào hẳn là cũng sẽ không quá thiệt thòi.