Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1120
Chương 1120: Bóng người thần bí
Những người khác cũng đều nghĩ như thế, khẽ nhíu mày, không biết đang suy nghĩ cái gì.
– Nếu đã như vậy, không bằng chúng ta nhân cơ hội trực tiếp đối phó cái nữ nhân Thu Ảnh Đồng kia!
Nghe vậy, hai mắt Phi Lợi Tư lóe lên sự hung ác, nghiêm túc nói.
Thần Chủ lắc đầu:
– Vương Song mặc dù không có ở đây, nhưng tạm thời tất cả cao thủ của Hoa Quốc đều tụ tập cùng một chỗ, hiện tại nếu công kích Thu Ảnh Đồng, chỉ sợ sẽ sớm bùng nổ chiến tranh, ta còn chưa muốn chính thức khai chiến đâu, còn chưa nhìn thấy truyền thừa, loại chiến đấu này không đáng làm!
Phi Lợi Tư thất vọng gật đầu, không nói gì thêm, mà là chậm rãi bắt đầu đánh giá hoàn cảnh chung quanh.
Ở bên cạnh, đôi mày xinh đẹp của Thu Ảnh Đồng cũng cau lại, tự hỏi tại sao tới bây giờ Vương Song vẫn chưa xuất hiện.
– Chẳng lẽ hắn đã thất bại sao?
Nghĩ đến đây, Thu Ảnh Đồng nhanh chóng dẹp bỏ suy nghĩ trong đầu sang một bên, trong mắt hiện lên một tia quyết tâm. Đám người Lăng Vân, Đỗ Không tập trung bên cạnh Thu Ảnh Đồng, bốn người họ đã lập thành một đội, dù sao đối thủ có nhiều người như vậy, nếu bọn họ không cùng nhau đoàn kết, e rằng sẽ bị thất bại hoàn toàn.
Nơi sâu ở Tinh Hà bí cảnh, Khí Linh của Vạn Giới Châu lại chau mày nhìn vị trí không gian của Vương Song, phát hiện không gian nơi đó vậy mà dâng lên một khoảng sương mù màu xám, sương mù dày đặc, khiến tất cả ánh mắt đều ngưng lại.
Bao gồm cả ánh mắt Khí Linh Vạn Giới Châu đều ngưng lại.
– Đây, đây là chuyện gì thế này? Sương mù đến từ đâu!
Khí Linh có chút chết lặng nhìn tất cả, Tinh Hà Bí Cảnh tất cả đều nằm trong sự điều khiển của mình, ngoại trừ truyền thừa có chút không chịu sự khống chế của mình, còn lại đều nằm trong lòng bàn tay nó, hiện tại xuất hiện sương mù là chuyện như thế nào, nó hoàn toàn không có động tác có được hay không!
Bất giác, thân thể dường như có chút hư ảo này của Khí Linh đều hơi ngưng thực một số, nhìn vị trí không gian của Vương Song, muốn khống chế khoảng không gian kia, tản sương mù ra, nhưng Khí Linh lại sửng sốt.
Không gian này vậy mà thoát khỏi sự kiểm soát của mình! Nó hoàn toàn không cảm giác được khoảng không gian này!
Lay động!
Không hiểu!
Khí Linh không tin, hai tay bấm một cái ấn quyết, đây là tổng ấn quyết khống chế toàn bộ bí cảnh, nếu đã không nghe ta chỉ huy, làm như vậy sẽ trực tiếp chặn cho ngươi ngừng lại, xem ngươi làm như thế!
Đáng tiếc, cách của Khí Linh nghĩ rất hay, nhưng nó bấm ấn quyết nhiều lần, khoảng vị trí không gian này của Vương Song vẫn không có chút phản ứng nào, giống như là chết.
– Chết tiệt, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào!
Trong lòng Khí Linh nghi hoặc, vì để giải thích được sự nghi ngờ này, nó quyết định tiến vào vị trí không gian của Vương Song, trực tiếp nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Chính nó chính Khí Linh của Vạn Giới Châu, có thể tự do ghé qua vạn giới, không sợ không vào được một không gian nhỏ bé như thế này!
Hư ảnh nhàn nhạt xuyên qua tròn không gian, quả thực là như cá gặp nước, mạnh hơn gấp trăm lần Đỗ Không, nếu như Đỗ Không nhìn thấy, đoán chừng cũng sẽ quỳ xuống xin bái sư.
Có điều, lúc hư ảnh này khi tiến vào chỗ không gian của Vương Song, lại giống như đụng phải vách đá, “Ầm” một tiếng bị đụng bay ra ngoài.
– Cái này, cái này…
Khí Linh khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn khoảng không gian này, thậm chí ngay cả nó cũng không vào được, chuyện này không khoa học lắm, bản thân mình là Khí Linh của Vạn Giới Châu, làm sao có thể có chỗ nó không vào được!
– Tên tiểu tử Vương Song rốt cuộc ở bên trong làm gì, lại hoàn toàn phong tỏa khoảng không gian này!
Tức giận vì tìm không thấy nguyên nhân, Khí Linh chỉ có thể quy tội và trách nhiệm cho Vương Song, dù sao, ngoại trừ Vương Song, hình như cũng không có ai có thể làm ra chuyện này!
Có điều nếu như nghe được lời này, Vương Song chắc chắn sẽ hô to oan uổng, trong không gian, một thân ảnh mông lung lẳng lặng đứng đối diện Vương Song, không có chút khí tức nào, nhìn hình như rất bình thường.
Chỉ có một đôi mắt thật sâu nhìn Vương Song chăm chú, trong mắt dường như có từng đoá hoa sen xanh xuất hiện, rất kỳ dị.
– Đây chính là thử thách tầng thứ chín à! Nhìn cũng không có gì đặc biệt!
Vương Song nhìn bóng người đối diện, không có cảm giác được bất kỳ uy hiếp gì.
Hắn không biết lúc này, nơi sâu của không gian, từng đạo Không Gian Quy Tắc đều đang run lẩy bẩy, giống như là con cừu non đáng thương mà lại bất lực, co quắp ở nơi sâu của không gian, không dám ngoi đầu lên, hình như cực kỳ e ngại.
– Tiếp một chiêu của ta, không gian tầng thứ chín chắc chắn là thông qua ngươi!
Bóng người toàn thân mông lung lúc này cất lời, giọng nói giống như là từ vạn cổ trước đó truyền đến, có một loại tang thương không thể giải thích được.
Vương Song nhíu mày, giọng nói này tại sao lại cho mình một cảm giác quen thuộc thế nhỉ, không phải loại quen thuộc từng nghe thấy, mà chính là giọng nói hắn từng nghe qua giống với giọng nói này.
Nghe được giọng nói này, trong lòng hắn hình như cũng xuất hiện một tia rung động, nơi lồng ngực, giống như có một đám lửa muốn nhảy ra, hắc sắc môn hộ trong đầu lúc này càng kịch liệt rung động, trong lúc mơ hồ muốn từ trong đầu Vương Song xuất hiện.