Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1116
Chương 1116: Vượt tháp!
Bọn họ hoặc là thiên tài của một chủng tộc, hoặc là tồn tại hạt giống hạch tâm của một tông phái, mỗi người đều có vô số tài nguyên, đều là trưởng thành trong vô số tài nguyên bồi dưỡng này, thủ đoạn, tâm trí, thực lực của bọn họ đều là đứng đầu, một người như vậy đi tranh giành Truyền Thừa của Tinh Chủ, sao có thể là nhân vật đơn giản.
Vương Song nhìn khu rừng dường như vô tận này, đi dọc theo một con đường bỗng nhiên xuất hiện.
Cùng lúc đó, đám người Thần chủ đã thành công vượt qua khảo nghiệm trong tầng một, tiến vào tòa tháp ở tầng hai, tiếp nhận khảo nghiệm ở tầng hai, trong số đó, có cả đám người Thu Ảnh Đồng, Tô Vũ!
Tầng thứ hai Hư Thiên tháp, Vương Song đánh giá rừng cây rậm rạp xung quanh, trong mắt hiện lên một tia tò mò, sau khi vượt qua khảo nghiệm tầng một, bây giờ hắn đã mơ hồ biết được tình hình khảo nghiệm.
Hắn sải bước về phía trước, sau đó đi vào rừng.
Diện tích của khu rừng dường như rất rộng lớn, Vương Song đi rất lâu mà vẫn chưa xuyên qua khu rừng này.
Vô số cây cổ thụ cao lớn, tán cây rậm rạp che khuất ánh mặt trời, không khí rất ẩm ướt, khiến Vương Song cảm thấy có chút bức bối.
Lại đi một hồi lâu, Vương Song cau mày dừng lại, nhìn cây đại thụ ở bên cạnh.
– Kỳ quái, sao ta cảm thấy mình vẫn luôn đi lòng vòng ở một chỗ.
Vương Song lẩm bẩm.
Thực lực của hắn cực kỳ mạnh, lúc mới vào rừng hắn đã mơ hồ cảm nhận được, nhưng cũng không rõ ràng, bây giờ đi lâu như vậy còn chưa xuyên qua rừng rậm, có vẻ đã bị vây khốn trong một ảo ảnh nào đó.
– Ảo cảnh!
Trong mắt Vương Song lóe lên một tia tinh quang, kỹ năng tam giai U Minh Chi Nhãn của hắn, có thể phá hư ảo cảnh, có thể nói vừa vặn là khắc tinh của ảo cảnh.
Một tia sáng màu bạc từ trong mắt Vương Song phóng ra, thẳng tắp rơi xuống khoảng không trước mặt, một khắc sau, trong không gian mờ ảo xuất hiện gợn sóng nhàn nhạt, một mảnh giống như sương mù trước mặt đã bị tán đi.
Vương Song nhìn cảnh tượng xung quanh, trước mặt không có rừng cây mà chỉ là một mảnh đất ổ gà, hắn cứ đi lòng vòng tại chỗ.
– Không ngờ, ảo cảnh này lại chân thật như vậy, ta vừa mới bắt đầu đã không chú ý tới.
Vương Song lắc đầu cười khổ, thật ra ngay từ đầu hắn cũng không nghĩ tới điểm này, còn tưởng rằng mình lại gặp phải biến dị thú.
Ngay lập tức, một gợn sóng không gian mờ nhạt xẹt qua, bao lấy bóng dáng của Vương Song rồi biến mất.
Khi Vương Song lần nữa mở mắt, hát một bài hát, phát hiện mình đã đi vào một khoảng không vô định, cách đó không xa, một con biến dị thú thân thể khổng lồ có khí tức đã đạt đến nhị giai đỉnh phong đang hung dữ nhìn chằm chằm vào hắn.
– Tầng trước là một con sói xanh nhị giai, bây giờ đã biến thành một con hổ biến dị, xem ra độ khó đang dần tăng lên!
Vương Song lầm bầm, lắc đầu, con hổ biến dị nhị giai đỉnh phong này đối với hắn bây giờ không hề có uy hiếp gì.
Một cái tát đánh tới, không khí nổ tung, con hổ biến dị nhị giai đỉnh phong không nghi ngờ bị một cái tát giết chết.
Vương Song yên lặng chờ đợi, nghĩ rằng tiếp theo sẽ càng xuất hiện nhiều biến dị thú hơn.
Quả nhiên, hai con biến dị thú không biết từ đâu xuất hiện, không chút do dự, chúng đều giết tới Vương Song.
– Chết!
…..
Từng đầu từng đầu biến dị thú bị Vương Song giết chết, Vương Song giết tới nỗi mềm tay, điều duy nhất đáng tiếc chính là, những biến dị thú bị giết ở chỗ này, dường như không có cách nào hấp thu bất kỳ năng lượng gì, chuyện này khiến Vương Song cảm thấy rất khó chịu, nếu có thể hấp thu năng lượng của những con biến dị thú này, hắn tin tưởng mình có thể đột phá đến tứ giai!
Sau khi giết con hổ biến dị cuối cùng, Vương Song lại vượt qua một tầng, bước vào tầng thứ tư.
Trong một không gian khác, Thần chủ nhìn biến dị thú trước mặt, cười lạnh một tiếng, duỗi tay ra, vô số kim quang xuất hiện trong tay hắn, bao trùm đám biến dị thú trước mặt, sau khi kim quang tán đi , những con biến dị thú trên mặt đất đều biến mất toàn bộ.
– Truyền thừa cuối cùng phải là của ta!
Giọng nói cực kỳ tự tin của Thần chủ truyền đến, một đạo bạch quang biến mất ở trước mắt hắn.
“Rầm”
Trong một đầm lầy, u Lợi và Mạc Nhã đồng thời ra tay, đánh nát một sinh vật khủng khiếp trông giống như bùn và có kích thước hàng trăm mét, tuy nhiên, đối thủ đã hồi phục ngay lập tức, chỉ trong vài nhịp thở, nó đã khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
– Không nghĩ tới tầng thứ bảy đã xuất hiện sinh vật tam giai khó chơi tới như vậy.
Sắc mặt u Lợi có chút khó coi, thánh quang trên người không ngừng rơi xuống, hòa tan sinh vật kỳ dị ở phía đối diện.
– Cũng không biết tốc độ của những người khác đã nhanh tới mức nào, chúng ta nhất định phải nhanh chóng thông qua tầng thứ chín, nếu không muốn đạt được truyền thừa cuối cùng chỉ là nằm mơ mà thôi!
Sắc mặt Mạc Nhã cũng trở nên nghiêm túc, chỉ có một truyền thừa, lại có nhiều cao thủ đột phá tháp như vậy, muốn trở thành người chiến thắng cuối cùng chắc chắn sẽ không dễ dàng như vậy.
Đương nhiên, nếu mục đích của bọn họ chỉ là đạt được phần thưởng sau khi đột phá mỗi tầng, vậy thì bọn họ cũng sẽ thu được phần thưởng phong phú mới quay về.