Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1109
Chương 1109: Chiến đấu cuồng bạo (2)
Chủy thủ xẹt lên chiến giáp của Thu Ảnh Đồng, vang lên một tiếng kim thiết giao kích, công kích của Y Đằng Bác Văn rơi vào trên chiến giáp của Thu Ảnh Đồng chỉ là vẽ ra một đạo dấu vết không sâu không cạn, nhưng dấu vết này lại đang khôi phục với một loại tốc độ mắt thường có thể thấy được!
Công kích của Y Đằng Bác Văn không có tác dụng, một bên, một tiếng xé gió điên cuồng truyền đến, thân hình khổng lồ của Lục Ma Đằng hóa ra cỡ trăm trượng, giống như một con cự long thời tiền sử, dây leo khổng lồ to bằng bể nước cực lớn, chớp động sáng bóng màu xanh biếc, đột nhiên từ một bên rút ra, không gian trong nháy mắt bị rút ra, lực lượng khủng bố lấy thế sét đánh không kịp bưng tai hạ xuống, muốn trực tiếp chém chết Y Đằng Bác Văn!
Đối mặt với công kích cuồng bạo của Lục Ma Đằng, sắc mặt Y Đằng Bác Văn cũng hơi biến đổi, thân ảnh một trận biến ảo, lại lần nữa hóa thành hư vô, nhưng Thu Ảnh Đồng ở một bên làm sao cho hắn cơ hội, một chỉ điểm ra, trong phạm vi mười thước đều hóa thành Hỏa Diễm Lĩnh Vực, vốn dĩ thân ảnh của Y Đằng Bác Văn sắp biến mất cũng là một lần nữa xuất hiện.Li ê n h ệ zl: 0 9 3 5 8 2 4 7 0 2
Sắc mặt Y Đằng Bác Văn cuồng biến, nhìn Lục Ma Đằng đang điên cuồng đánh tới, khẽ gầm một tiếng, trên tay xuất hiện một thanh võ sĩ đao, toàn thân hiện ra màu bạc, có một loại khí tức cực độ sắc bén. Hai tay Y Đằng Bác Văn cầm đao, một đao hung hăng hạ xuống, đao quang màu đen chợt lóe, cùng công kích của Lục Ma Đằng đột nhiên va chạm cùng một chỗ.
Lực lượng khủng bố từ trung tâm va chạm truyền đến, thân ảnh Y Đằng Bác Văn đột nhiên bay ngược về phía sau, khóe miệng cũng tràn ra một tia máu.
Chỗ cường hãn nhất của Lục Ma Đằng chính là lực lượng cường hãn sau khi hóa thành bản thể, vượt xa tưởng tượng của Tiến Hóa Giả bình thường, liều mạng với Lục Ma Đằng, đây là chuyện sai lầm nhất mà Y Đằng Bác Văn đã làm.
……
Căn cứ thành phố Thượng Kinh, Đỗ Không nhìn Bác Nhĩ Tháp trước mắt, lông mày gắt gao nhíu lại, quần áo trên người hắn vô cùng lộn xộn, thậm chí còn có vết máu loang lổ.
Đối diện, trên thân thể giống như cự thú của Bác Nhĩ Tháp cũng có vô số đạo vết tích màu trắng, một vài chỗ còn có vết máu chảy ra, nhưng đối với hắn mà nói hoàn toàn không nghiêm trọng!
– Đỗ Không, ngoan ngoãn thần phục đi, nể tình ngươi coi như là một cường giả, ta có thể tha cho ngươi một mạng!
Bác Nhĩ Tháp nhìn Đỗ Không trước mắt, ồm ồm nói. Chiến đấu với Đỗ Không lâu như vậy, hắn cũng có chút bội phục thực lực của Đỗ Không, tuy rằng không cách nào sinh ra uy hiếp quá lớn đối với hắn, nhưng Không Gian Lực Đỗ Không nắm giữ lại vô cùng khó chơi, mình muốn giải quyết Đỗ Không cũng là si tâm vọng tưởng, Đỗ Không nếu muốn chạy, sinh vật tứ giai cũng không ngăn được!
– Nếu không đánh hạ căn cứ thành phố Thượng Kinh các ngươi, cũng đừng trách ta hạ độc thủ!
Cho tới bây giờ, Bác Nhĩ Tháp chỉ có thể dùng cách này uy hiếp Đỗ Không!
– Khụ khụ, muốn đánh hạ thành phố Thượng Kinh chúng ta sao, chỉ dựa vào ngươi, trước đánh bại ta rồi nói sau!
Khóe miệng Đỗ Không hiện lên một tia trào phúng, thực lực của hắn tuy rằng so với Bác Nhĩ Tháp kém một bậc, nhưng nếu nói về độ khó chơi, hắn tuyệt đối dám xưng đệ nhất!
Muốn đánh bại hắn thì dễ dàng, nhưng muốn đánh chết hắn, sinh vật tứ giai lúc trước còn không có bản lĩnh này!
Hơn nữa, hắn đã biết được tin Vương Song tỉnh lại, có Vương Song, hắn càng tràn đầy tin tưởng, cho nên, càng khinh thường uy hiếp của Bác Nhĩ Tháp!
Chỉ cần bọn họ kiên trì, Vương Song sau khi giải quyết tình huống chỗ bọn hắn nhất định sẽ chạy tới cứu viện bọn họ!
Bây giờ, đối với bọn họ mà nói, chỉ có một ý niệm, đó là tiếp tục kiên trì!
Lâm Thị là một mảnh băng tuyết chi địa, trong một năm có hơn phân nửa đều dưới âm độ, giống như là một tòa băng tuyết chi thành!
Lúc này, ở bên ngoài căn cứ, băng tuyết vô tận rơi xuống, hoàn toàn bao phủ cả thiên địa ở bên trong.
Hai tay Tô Nhược Hi giống như xuyên hoa hồ điệp, theo động tác của nàng, hàn băng lực khủng bố tụ tập về nơi này, khiến Kim Vũ Huyền ở phía đối diện đều cảm giác được một trận cực độ lãnh ý!
– Hỏa!
Kim Vũ Huyền nhận ra lãnh ý chung quanh, trong miệng lạnh nhạt phun ra một chữ, chuyện ngạc nhiên đã xảy ra, theo lời nói của hắn nói ra, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện vô số đạo hỏa diễm nóng rực, hỏa diễm bắt đầu phân ra vô số đoàn lửa.
– Biển lửa!
Kim Vũ Huyền tiếp tục mở miệng, hỏa diễm một khắc điên cuồng tăng vọt, trong mấy hơi thở đã triệt để bao trùm phiến không gian này, làm nhiệt độ tăng lên cực nhanh.
Nhận thấy nhiệt độ tăng trở lại, trong mắt Kim Vũ Huyền hiện lên vẻ hài lòng, cười lạnh nhìn Tô Nhược Hi đối diện có chút giật mình.
– Tô Nhược Hi, không cần chống cự, gia nhập Cao Ly ta, đến lúc đó, ngươi chính là vương hậu của ta, toàn bộ Cao Ly đều là của chúng ta, thậm chí chúng ta liên thủ, có thể ngồi ngang hàng với đám người Thần Chủ, cùng nhau phân chia toàn bộ Hoa quốc!
Kim Vũ Huyền có chút nóng bỏng nhìn Tô Nhược Hi, cảm thấy rung động trước dung nhan kinh người của đối phương.
– Nằm mơ!