Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1108
Chương 1108: Chiến đấu cuồng bạo
Hai người đều có chút chấn động, dường như không ngờ được đối thủ lại khó chơi như vậy.
– Vương Song, xem ra ta thật đúng là xem thường ngươi rồi.
Thần chủ hít sâu một hơi, nhìn Vương Song, đột nhiên cười một tiếng:
– Kế tiếp ta muốn xuất ra thủ đoạn chân chính, nếu như ngươi chỉ có chút bản lĩnh này, ta nghĩ, chiến đấu giữa chúng ta đã có thể kết thúc.
Nói xong, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một cái la bàn màu đen, có tám sừng, trên mỗi góc đều có đồ án của một sinh vật kỳ dị.
La bàn màu đen vừa mới xuất hiện, trong không khí tựa như càng trở nên trầm trọng, ánh mắt Vương Song ngưng trọng nhìn la bàn này, trong lòng dâng lên vạn phần cẩn thận.
– Đây là Khốn Long Bàn, bảo vật tam giai đỉnh phong, lúc trước sau khi ta lấy được ở thời điểm nhất giai đã từng đánh chết một đầu biến dị thú nhị giai!
Giọng nói của thần chủ có chút lãnh khốc truyền đến.
– Ngươi là người thứ ba khiến ta lại vận dụng khốn long bàn, có lẽ cũng là người cuối cùng!
Dứt lời, Vương Song lập tức nhìn thấy trên Khốn Long Bàn đen kịt xuất hiện vô số chùm ánh sáng rực rỡ, tám chùm sáng dùng tốc độ nhanh như thiểm điện bay về phía Vương Song, khi hắn còn chưa kịp phản ứng đã lập tức dung hợp trên đỉnh đầu Vương Song, quấn quanh cùng một chỗ, hình thành một quang cầu màu vàng.
“Ầm”
Quang cầu màu vàng nổ tung, vạn đạo tua rua màu vàng rơi xuống chung quanh Vương Song, giống như một hồi mưa mù mông lung, trong nháy mắt đã chia không gian thành hai, bên ngoài kim sắc lĩnh vực là một thế giới, trong lĩnh vực màu vàng lại có một cái nữa!
“Kẽo kẹt”, “kẽo kẹt”
Vương Song cảm giác được mình đang bị trấn áp nặng nề dưới vô số ngọn núi lớn, cả người đều bị áp chế vô cùng, xương cốt có thể so với tinh cương đều phát ra từng đạo tiếng kêu khiến người ta chua xót.
Vương Song muốn chuyển động, lại phát hiện mình chỉ là hơi đi một bước, chẳng những so với bình thường gian nan hơn gấp ngàn lần, năng lượng trong cơ thể phải tiêu hao gấp trăm lần!
– Là do cỗ trấn phong lực này!
Hai mắt Vương Song ngưng tụ, cũng thật không ngờ khốn long bàn này lại đáng sợ như vậy, so với trận pháp Trọng Lực hắn lúc trước trải qua còn đáng sợ gấp mười lần!
– Chẳng qua ngươi cho rằng như vậy có thể đánh bại ta sao!
Ánh mắt Vương Song lạnh lùng, nhìn thần chủ đứng xa xa, chậm rãi nhắm hai mắt lại, bắt đầu điều động lực lượng trong cơ thể mình.
– Hử?
Nhìn thấy dáng vẻ Vương Song như thế, thần chủ phía đối diện nhướng mày, một chiêu này của hắn cơ hồ là vô địch, khốn long bàn một khi khởi động, sẽ tiến hành trấn phong sinh vật bị vây trong đó, làm cho thực lực của đối phương giảm xuống trên phạm vi lớn, có thể nói nếu là một tiến hóa giả nhị giai ở trong đó, chắc chắn không cần hắn ra tay, trực tiếp sẽ bị cỗ lực lượng này trực tiếp trấn chết!
– Chẳng lẽ Vương Song này còn có chiêu số gì không sử dụng ra!
Thần chủ nghĩ như thế, sắc mặt trở nên ngưng trọng, đối với cường giả như Vương Song, coi trọng như thế nào cũng không quá đáng, bởi vì bọn họ ai cũng không thể cam đoan đối phương đến tột cùng có lá bài tẩy hay không!
Theo động tác của hắn, trên khốn long bàn lần thứ hai bắn ra từng đạo kim sắc quang mang rực rỡ, giống như lúc trước dung hợp cùng một chỗ, làm kim sắc lĩnh vực càng thêm kiên cố!
“Keng”
Ánh mắt Vương Song mạnh mẽ mở ra, y như một thanh thiên đao, sắc bén như có thể chém nát cả thiên địa vô tận này!
Hỏa diễm đao trong tay vừa chuyển, hai tay nắm chặt, nguyên lực vô tận tràn vào trong đó, vốn trên hỏa diễm đao màu đỏ đã có vô số tia hỏa diễm xuất hiện, không gian chung quanh đều vặn vẹo, không cách nào thừa nhận cỗ lực lượng này xuất hiện.
– Sinh tử đao, chia làm hai quyết, Định Càn Khôn, Toái Tinh Hà!
Vương Song nỉ non một câu, một đao chậm rãi bổ xuống, đao quang mông lung, hai màu đen trắng xuất hiện trên thân đao, giống như một bức Thái Cực đồ.
Lĩnh vực màu vàng vô cùng nặng nề, không gian áp bách giống như một tầng giấy dày, nhưng lúc này, đối mặt với một đao của Vương Song, lại giống như tuyết đọng gặp phải mặt trời, rất nhanh tiêu tan.
Chưa tới mấy cái hơi thở, thần chủ còn chưa kịp phản ứng kịp, đã nhìn thấy một đao của Vương Song bổ xuống, lĩnh vực màu vàng bị Khốn Long Bàn kết thành bị xé rách giống như tờ giấy mỏng!
– Chuyện này, làm sao có thể!
Thần chủ trợn to hai mắt, dường như có chút không tin được!
Bên kia, Y Đằng Bác Văn đối mặt với công kích của Thu Ảnh Đồng, thân ảnh giống như hư không, dường như có mặt ở khắp nơi, nhưng lại y như không tồn tại.
“Ầm”
Ngọc thủ của Thu Ảnh Đồng duỗi ra, một đạo Hỏa Diễm Chi Phượng đột nhiên xuất hiện, thẳng tắp giết về phía Y Đằng Bác Văn, nhưng thân ảnh đối phương hơi vặn vẹo một trận, tựa như thủy văn tản ra, công kích của Thu Ảnh Đồng lại cứ thế xuyên qua thân thể của hắn, giết tới phía xa xa.
Trong nháy mắt tiếp theo, không gian bên cạnh Thu Ảnh Đồng khẽ động, một đạo chủy thủ màu bạc đột nhiên xuất hiện, không có chút dấu hiệu nào, chém vào cần cổ tuyết bạch ngọc của Thu Ảnh Đồng.
“Đinh” một tiếng, Thu Ảnh Đồng cũng không có chút ngoài ý muốn nào, giống như đã sớm biết, trên thân thể xuất hiện một bộ chiến giáp màu đỏ, bao bọc toàn bộ thân thể nàng lại, từ đỉnh đầu, đến lòng bàn chân, có thể nói là cực kỳ kín kẽ, trên mắt đều xuất hiện một đạo bảo hộ trong suốt.