Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1103
Chương 1103: Đại chiến sắp bắt đầu!
– Tiến sĩ Hứa, đã lâu không đến chỗ ngươi, hôm nay xin uống ké một tách trà có được không?
Hứa Minh Hải còn chưa có rời khỏi đại sảnh, đã bị không ít người vây quanh, tất cả mọi người đều cười tủm tỉm nhìn hắn, tựa như đang nhìn một linh vật.
Hứa Minh Hải mở to hai mắt nhìn mọi người, thậm chí còn chưa kịp phản kháng đã bị người ta mang đi.
Những người khác đều là mỉm cười nhìn một màn này, ngược lại không có để ý.
Vương Song trở lại trang viên của mình, trước tiên là đi gặp cha mẹ và người nhà của mình.
Dù sao mình ngủ say không ít ngày, cũng làm cho bọn họ vô cùng lo lắng.
Nhìn thấy Vương Song tỉnh lại, hai người Vương Hải đều vô cùng kích động, người một nhà nói chuyện ước chừng hai tiếng đồng hồ, sắc trời đều tối đen, Vương Song mới có thể rời khỏi chỗ ở của cha mẹ.
Trở lại trang viên của mình, tiến vào đại sảnh, Vương Song phát hiện trong đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, sáng ngời, ánh đèn ấm áp chiếu rọi, làm cho người ta cảm giác được một mảnh quang minh.
Nhưng mà, cũng có một ít cảnh tượng không hòa hợp, hai người Từ Đông Đông, Cao Mộng Viện quỳ gối trên thảm trải nhung, nhìn qua dáng vẻ khóc nức nở, gần như có thể làm cho mỗi một người nhìn thấy đều tan nát cõi lòng.
Đám người Triệu Hân, Bạch Manh Manh, Hoàng Bối Bối, Thái Hiểu, Miêu Đóa Nhi đều ngồi trên sô pha trong đại sảnh, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn hai cô gái.
Theo bước chân của Vương Song tiến vào đại sảnh, chúng nữ đều nhìn sang.
– Lão công, chúng ta không phải cố ý, tất cả đều là thần chủ kia làm, chúng ta chẳng qua là bị hắn khống chế! Nếu không, cho dù là có thêm mười lá gan của chúng ta cũng sẽ không ra tay với Đóa Nhi muội muội đâu!
Hai nàng Từ Đông Đông nhìn thấy Vương Song, lập tức kêu to, trong mắt tựa như tràn ngập hơi nước, y như bị ủy khuất cực lớn vậy.
– Đúng vậy, tất cả đều là âm mưu của Thần Chủ, đều là hắn, muốn lợi dụng Đóa Nhi muội muội để đả kích căn cứ.
Cao Mộng Viện ở một bên cũng có chút tức giận nói.
Hai nàng ngươi một lời, ta một câu, ngược lại nhìn đến những người khác sửng sốt.
– Ngu xuẩn!
Triệu Hân nhìn hai nàng, khẽ lắc đầu, nếu đổi thành mình, đối mặt với tình huống như vậy, tuyệt đối sẽ không biện giải, ngoan ngoãn nhận tội mới là kết cục tốt nhất, cứ như vậy, Vương Song có lẽ sẽ nể tình cảm trước kia buông tha cho các nàng một con đường sống.
Đương sự Miêu Đóa Nhi ngược lại không mở miệng, trên thực tế nàng cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, rốt cuộc là hướng Vương Song kể khổ, trực tiếp giết chết hai nữ nhân, hay là hướng Vương Song cầu tình, buông tha hai người một ngựa, nếu kể khổ, như vậy mình ở trong mắt mọi người có thể chính là một nữ nhân bụng dạ hẹp hòi, đồng thời cũng làm cho người ta có một loại ấn tượng tàn nhẫn, nhưng nếu buông tha hai nàng, cho dù là nàng nguyện ý, hài tử trong bụng nàng cũng không có khả năng nguyện ý!
Nàng là nữ tử thông minh trong Băng tuyết, biết lúc này, mình tốt nhất không nên nói gì, mọi chuyện cứ chờ Vương Song đến quyết định, dù sao nàng tin tưởng Vương Song tuyệt đối sẽ không để cho mình chịu ủy khuất, giống như là lúc ở Miêu Trại, Vương ca của nàng luôn cho nàng những thứ tốt nhất.
Vương Song nghe vậy, chậm rãi đi tới, ngồi trên sô pha mềm mại, tựa tiếu phi tiếu nhìn hai người.
– Ta tin tưởng các ngươi.
Câu đầu tiên của Vương Song lại khiến hai người sửng sốt, vốn trong bụng còn có vô số lý do đều là trực tiếp không có cơ hội nói ra.
Hai người bọn họ ngơ ngác nhìn Vương Song, tựa hồ thật không ngờ lại dễ dàng như vậy lại được tha thứ.
Nhưng đám người Triệu Hân lại không có chút ngoài ý muốn nào, dựa vào sự hiểu biết của các nàng đối với Vương Song, Vương Song làm sao có thể dễ dàng buông tha hai người kia như vậy, đây cũng không phải là chuyện trộm dược tề gen bình thường, mà là muốn đánh chết người kế thừa tương lai của Vương Song!
Cho dù Vương Song có yêu thích hai nàng như thế nào, cũng tuyệt đối không thể làm như không thấy, càng không có khả năng dễ dàng buông tha.
Quả nhiên, ngay sau đó, Vương Song lại lên tiếng:
– Hai người các ngươi nghĩ đến chỗ này hẳn là cũng rất nhàm chán, như vậy đi, ta bảo Triệu Hân ở trong căn cứ cho các ngươi một biệt thự, các ngươi đến đó ở đó đi.
– Ở một mình, cũng càng thêm tự do, về phần thiếu hụt đồ đạc, ta sẽ cho người mua thêm các ngươi.
Nghe vậy, sắc mặt Từ Đông Đông, Cao Mộng Viễn trong nháy mắt trắng bệch, vẻ mặt không thể tin nhìn Vương Song, đây là muốn đuổi hai người bọn họ ra ngoài mà!
Đám người Triệu Hân nghe vậy ngược lại có chút kinh ngạc, không phải kinh ngạc Vương Song xử phạt nặng, mà là cảm giác có chút nhẹ, chẳng qua đuổi hai người các nàng ra ngoài, còn sắp xếp cho các nàng một biệt thự lớn, loại đãi ngộ này cũng là rất nhiều người tha thiết ước mơ.
“ Xem ra lão công vẫn là hạ thủ lưu tình với các nàng!”
Triệu Hân ở trong lòng âm thầm nghĩ.
Miêu Đóa Nhi ngược lại không có biểu hiện gì, đối với quyết định của Vương Song, cho dù như thế nào, nàng đều sẽ ủng hộ vô điều kiện!