Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1153
Chương 1153: Phiên Ngoại Pháp Vương Và Trần Lạc 8
Sau khi hấp thu tinh thể xong, một hiện thực đã được bày ra trước mặt Trần Lạc.
Con người dường như đã tuyệt chủng.
Trần Lạc tìm rồi lại tìm, nhưng không tìm thấy bất kỳ một người sống sót nào.
Chẳng lẽ đều bị quái vật giết chết rồi sao?
Trần Lạc nở ra một nụ cười còn xấu hơn cả khi khóc, cay đắng vô cùng.
Không đúng, còn có một con chó.
Quái vật chắc chắn sẽ không bị bỏ lại một mình, trong đó có quái vật cấp Hoàng, cho dù Pháp vương có mạnh hơn quái vật cấp Vương cũng không có cơ hội giết chết bọn chúng.
Pháp Vương không biết sử dụng hư không đi lại nhưng lại có thể nắm vững Điện Quang Nhất Thiếm, đồng thời tốc độ bùng nổ cực nhanh, quái vật không thể làm gì được Pháp Vương.
Trần Lạc liền tìm đến Pháp Vương, trầm mặc một lát rồi nói:
“Xem ra thế giới này chỉ còn lại hai chúng ta, chúng ta thành lập một đội đi.”
Cả hai đều là sinh vật của Lam Tinh, cũng là sinh vật sống sót cuối cùng, Trần Lạc biết Pháp Vương có trí tuệ, lại rất thông minh.
Trong trường hợp này, Pháp Vương sẽ không từ chối thành lập một đội phải không?
Thế nhưng trong mắt Pháp Vương, con người và quái vật có điểm gì khác nhau chứ?
Đáp lại Trần Lạc vẫn là những đòn cắn xé không chút thương tiếc của Pháp Vương.
Trần Lạc vô cùng tức giận, nói:
“Ta cho ngươi một cơ hội mà ngươi còn không biết tận dụng, vậy ta sẽ biến ngươi thành thịt chó.”
Bản thân Trần Lạc vừa đau buồn trước sự tuyệt chủng của loài người, vừa tức giận Pháp Vương không nể mặt hắn, nên mới nói ra câu này.
Pháp Vương lập tức nổi giận, dọc đường có quá nhiều người muốn nhận chó nhưng nếu không đồng ý thì lại muốn ăn thịt chó.
Chó cũng không phải dễ động.
Trần Lạc phát hiện ra rằng mặc dù đã đạt đến giai đoạn đầu của cấp Vương nhưng vẫn không phải là đối thủ của Pháp Vương, bởi vì hắn vẫn chưa nắm vững năng lực tấn công mạnh mẽ nào.
Pháp Vương cũng không yếu, không biết là ở giai đoạn trung hay giai đoạn cao của cấp Vương.
Quái vật đến, Trần Lạc và Pháp Vương liền tách nhau ra mà chạy trốn.
Trần Lạc ban đầu có ảo tưởng về việc tiêu diệt quái vật, thế nhưng càng ngày càng trở nên tuyệt vọng.
Chưa kể quái vật ngày càng nhiều, trong đó có một vài con còn khiến Trần Lạc chỉ cần nhìn thấy thôi cũng phải run sợ.
Là cấp Đế.
Trong số quái vật do gia tộc Bodo phái tới có hơn chục quái vật cấp Hoàng, bọn chúng cũng mang theo tinh thể cấp Đế, sau khi đến Lam Tinh, chúng bắt đầu hấp thu và rất nhanh sẽ trở thành cấp Đế.
Tuyệt vọng.
Nếu như không phải có hư không đi lại, Trần Lạc sớm đã chết từ lâu rồi.
Trần Lạc không ngờ rằng Pháp Vương cũng không bị giết, con chó này không chỉ có tài năng chiến đấu kinh người mà còn có vẻ rất giỏi trong khoản chạy trốn.
Thế nhưng nó không hiểu được tiếng người, vậy nên làm thế nào cũng không thể hợp tác với Trần Lạc được.
Trần Lạc đã rất lâu không được ăn thứ gì đàng hoàng, hắn vì một cái xúc xích mà cũng dám đại chiến với người ta một trận, chứ đừng nói đến là thịt chó.
Không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể ăn thịt chó.
Ngay cả cấp Vương cũng không thể không nghỉ ngơi, Pháp Vương đang nhắm mắt nghỉ ngơi trong một đống đổ nát, đột nhiên Trần Lạc xuất hiện phía sau Pháp Vương và sử dụng Thứ Nguyên chi nhận đâm vào mông Pháp Vương.
Thứ Nguyên chi nhận là phiên bản nâng cấp của hư không chi nhận, đây là chiêu thức tấn công mạnh nhất của Trần Lạc.
Trần Lạc xuất hiện một cách thần kỳ, tốc độ lại rất nhanh, Pháp Vương quay lưng về phía hắn, hắn vốn cho rằng bản thân mình có thể đánh lén tấn công thành công.
Trần Lạc quả thực không muốn giết Pháp Vương, nhưng là muốn khiến Pháp Vương bị thương, sau vài lần đánh lén thành công, hắn tin chắc lần này cũng sẽ như vậy.
Nhưng ai có thể ngờ được là có thứ gì đó như tia sét màu đen đánh thẳng vào mặt Trần Lạc.
Mặt Trần Lạc bị đánh vô cùng đau đớn.
Đó là cái đuôi của Pháp Vương, nó giống như một bàn tay vô cùng linh hoạt, luôn có thể ra tay bất ngờ.
…
Thời gian lúc bắt đầu tận thế, Pháp Vương đã nhiều lần bị cái đuôi liên lụy.
Pháp Vương tức giận muốn cắn đứt đuôi nhưng cuối cùng lại không nỡ.
Sau khi phát hiện cái đuôi của mình có thể tạo ra điện, Pháp Vương bắt đầu huấn luyện cái đuôi của mình.
Dần dần, cái đuôi đã trở thành át chủ bài của Pháp Vương, bình thường sẽ không được sử dụng, bởi vì nếu để người ta biết rồi thì làm sao có thể được coi là át chủ bài được?
Pháp Vương cũng không thể đoán trước được vị trí Trần Lạc sẽ xuất hiện khi sử dụng hư không đi lại, nhưng hư không đi lại cũng không có khả năng gây ra bất kỳ tổn hại gì, vậy nên khi Trần Lạc xuất hiện phải tấn công mới được.
Điều này giúp cho Pháp Vương có thời gian để phản ứng, cái đuôi linh hoạt như bàn tay của nó liền vô thức vung vào mặt Trần Lạc.
Pháp Vương khinh thường, chỉ có như này mà cũng muốn đánh lén chó sao?
Trần Lạc ngẩn người và bỏ đi trong sự nhục nhã.
Con chó này đúng là không có đạo đức.
Trần Lạc nghĩ, có lẽ dựa vào sức mạnh đang ở giai đoạn đầu của cấp Vương của mình, có thể trực tiếp giết chết Pháp Vương, nhưng mà Trần Lạc lại không dám.
Một là bởi vì hèn nhát, hai là bởi vì quái vật rất nhiều, một khi tiêu hao quá lớn, sẽ không có dị năng để sử dụng hư không đi lại, như vậy rất nguy hiểm.
Trần Lạc lại thực hiện thêm mấy lần đánh lén nữa.