Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1144

  1. Home
  2. Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn
  3. Chương 1144
  • 10
Prev
Next

Chương 1144: Đáng Sợ

Mễ Linh lo lắng đây là 1 cái bẫy mai phục. Mễ Linh đi theo mùi thơm tới 1 rừng cây đã trọc lốc, trong tầm mắt của cô xuất hiện 1 thanh niên đang nướng thịt nướng thơm ngào ngạt. Lúc bắt đầu, Mễ Linh còn cho rằng cái hắn ta đang nướng là 1 loại thịt nào đó cực kì đáng sợ, kể cả loại thịt đó có thơm tới mức nào thì cô cũng tuyệt đối không thể ăn được. Nhưng sau khi nhìn thấy hình dạng và hoa văn trên thớ thịt thì Mễ Linh nhận ra rằng bản thân cô đã nghĩ nhiều rồi. Đây là thịt bò. Mễ Linh vô thức nuốt nuốt nước bọt, thật sự là thơm quá đi. Trần Lạc kinh ngạc nói:

“Là ngươi à, không lẽ ngươi chính là đệ nhất hỏa diễm cơ- Mễ Linh chứ?”

Vẻ mặt Mễ Linh không cảm xúc:

“Người ngoài hay gọi như vậy, nhưng ta không thích nghe. Ngươi là?”

Trần Lạc thở dài 1 tiếng:

“Ta là Trần Lạc, thật không ngờ lại có thể gặp được ngươi ở đây. Ta có 1 cái biệt danh là Không hư, không phải, là Quân vương hư không.”

Trên mặt Mễ Linh lộ ra vẻ bất ngờ, hóa ra là ngươi à, nghe nói cái tên Trần Lạc này chính là đệ nhất hệ không gian, hắn ta biết chiêu thức xuất quỷ nhập thần- hành tẩu hư không. Cô đã nghe danh về hắn lâu rồi, nhưng tên này như thần long thấy đầu không thấy đuôi, từ trước tới giờ cô chưa từng gặp qua bao giờ. Còn có cả 1 con chó chưa biến dị gọi là Lôi điện pháp vương. Nếu là Trần Lạc thì chuyện hắn có thể kiếm được 1 con bò chưa biến dị cũng là chuyện có thể hiểu được. Mễ Linh suy nghĩ 1 chút rồi nói:

“Trần tiên sinh, không biết chúng ta có thể làm 1 cái giao dịch hay không. Ngươi cho ta 1 ít thịt bò, giá cả ngươi tự ra.”

Mễ Linh hỏi với vẻ dò thám:

“Ngươi có khoảng 50 cân không?”

Ít nhất 1 con bò cũng có khoảng 100 cân thịt. Nếu như có nhiều thì Mễ Linh cảm thấy bản thân có thể ra tay giúp Trần Lạc 1 lần. Chuyện này không phải nghe rất hoang đường hay sao, chỉ cần dùng 50 cân thịt bò là đã có thể khiến cho 1 cao thủ cấp vương bán mạng cho ngươi 1 lần. Nếu như không phải do cô biết Trần Lạc biết hành tẩu hư không, cũng biết hắn là cấp vương thì Mễ Linh cảm thấy bản thân cô đã trực tiếp cầm súng lên rồi. Trần Lạc muốn nói, nếu như ngươi muốn thì kể cả có là 50 tỉ tấn ta cũng có thể kiếm ra được, nhưng mà có phải là điều kiện như nào cũng được hay không? Khụ khụ, lí do vì sao hắn chọn xuyên việt tới thời điểm trước khi bản thân trộm đồ ăn, không phải là vì muốn cho Mễ Linh 1 cái ấn tượng tốt hay sao? Trần Lạc thở dài một tiếng:

“Haiz, ta nghĩ là ngươi hiểu nhầm mất rồi, thực ra thịt mà ta có là do ta dùng dị năng không gian tích trữ từ sau khi mạt thế sảy ra không lâu đó. Năm mươi cân ư, ngươi coi thường ai đó?”

Trần Lạc lại thở dài 1 hơi:

“Ầy, một mình ta đi quá lâu rồi, cảm thấy rất cô độc. Mễ Linh, ngươi cho ta gia nhập căn cứ của ngươi, vậy thì vật tư của ta, mọi người sẽ cùng nhau dùng chung, ngươi cảm thấy như thế nào?”

Mễ Linh cẩn thận quan sát Trần Lạc, có phải là hắn đang định làm chuyện xấu gì đó hay không? Hắn ta có âm mưu gì? Nhưng mà sự dụ hoặc của thịt mang lại thực sự quá lớn, khoảng thời gian này là khoảng thời gian cơ bản không còn vật tư nữa rồi, nhất là loại thịt tươi như này. Mễ Linh thầm nghĩ, nếu như ngươi thật sự có ý xấu gì đó thì ta sẽ khiến cho viên đạn bọc đường của ngươi có đi còn đạn thì sẽ quay trở về. Mễ Linh lập tức đồng ý, Trần Lạc xoa xoa tay cười nói:

“Mau ăn thịt nướng đi này.”

Mễ Linh khó khăn đươi tầm mắt ra khỏi thịt nướng:

“Không cần, ta không đói.”

Ai mà biết được Trần Lạc có động tay động chân gì trong thịt không đâu? Mễ Lạp lái xe, tất nhiên cô sẽ không để cho Trần Lạc của lúc này vào trong xe, Trần Lạc ngồi cùng với các chị em khác. Trên đường, Trần Lạc lại nghe thấy những lời nói đậm chất Mễ Linh:

“À đúng đúng đúng, ta đúng là độc ác như vậy đấy, ngươi mau cút đi cho ta.”

Trần Lạc suy nghĩ, nếu như không có Mễ Linh, có khi Mễ Lạp không thể nào sống tới năm thứ 5 sau mạt thế đâu nhỉ. Khi về tới căn cứ, Mễ Linh nói:

“Ngươi lấy ra chút vật tư trước có được không?”

Trần Lạc cười, hắn lấy ra 500 cân thịt bò, điều này khiến cho cả Mễ Linh và Mễ Lạp đều trợn mắt há hốc mồm. Mễ Linh đích thân kiểm tra số thịt, sau đó cô lại đích thân đi nấu, như thế thì sẽ không cần lo lắng người khác động tay động chân vào nữa. Cứ như thế vài ngày sau, sắc mặt của Mễ Linh và Mễ Lạp trở nên hồng nhuận hơn trước không ít. Trần Lạc giống như 1 con mèo máy Doraemon vậy, bảo bối gì hắn cũng có. Trần Lạc nhìn làn da của Mễ Lạp có chút khô ráp, hắn lấy xà bông thơm- thứ mà cô thích nhất ra cho cô. Mễ Lạp câu nệ nói:

“Ngươi giữ lấy đi.”

Trần Lạc cưỡng ép nhét cho Mễ Lạp, kết quả bó lại quay lại phòng hắn. Trần Lạc gãi gãi đầu, chắc chắn là do hai người họ mới quen biết nên cô mới cư xử như vậy. Vương Liệt lại mai phục Mễ Linh, lần này Trần Lạc không nhắc nhở trước mà hắn nhân lúc Mễ Linh và Mễ Lạp đang đại chiến thì thể hiện ra thần uy của bản thân.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 1144"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online