Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Home
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog
  • Chính sách bảo mật
  • CoHet
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Manga
  • Trang Mẫu
  • Truyện full
  • Truyện hot
  • Truyện mới
  • User Settings
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1132

  1. Home
  2. Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn
  3. Chương 1132
  • 10
Prev
Next

Chương 1132: Trận Chiến

Hắn ta giống như đang tự lẩm bẩm 1 mình, mà cũng giống như đang nói với Trần Lạc. Đúng thật là vậy, nếu như hai đại đế quốc chọn cách tự bạo thì Trần Lạc cũng không có cách gì để ngăn nổi, bởi vì hai đại đế quốc có quá đông con dân. Trần Lạc giết không hết nổi, hắn giết 1 ít thôi là đã gây nên cảnh tự bạo rồi. Cách duy nhất hắn có thể làm chính là đánh vỡ hy vọng của bọn họ, đánh thắng được bản nguyên, để bọn họ thấy được rằng tới bản nguyên cũng không thể nào uy hiếp nổi tới Trần Lạc, chỉ có cách đó mới có thể khiến bọn họ từ bỏ.

Tam vị hợp nhất thể khiến cho Trần Lạc cũng không biết rằng bây giờ bản thân đã đạt được tới sức mạnh như thế nào rồi. Nhưng thiên tính của cẩu khiến Trần Lạc cảm nhận được như thế này vẫn chưa đủ, vẫn chưa chắc chắn rằng hắn có thể thắng được bản nguyên. Ta chỉ cần chăm sóc Lam tinh cho thật tốt là đủ, còn lại sự sống chết của những tinh cầu khác chẳng có liên quan gì tới ta hết. Con mẹ nó chứ, ta cũng đâu phải là đấng cứu thế đâu. Bỗng nhiên có 1 câu nói của Lôi Tát Đức hiện lên trong đầu Trần Lạc.

“Khi xưa, Oboone đại chiến với Eastman ở Lam tinh, sau đó hủy diệt mất Lam tinh, có lẽ khi đó ngươi cũng cảm thấy rất hận nhỉ. Chắc ngươi cũng không muốn trận chiến của chúng ta làm ảnh hưởng tới cả thế giới này, trở thành những người mà ngươi đã từng căm ghét chứ đúng không.”

Eastman từng nói qua, kể cả quá khứ hay là tương lai, có lẽ ngươi sẽ làm ra chuyện mà ta đã từng làm. Trần Lạc không hận Oboone và Eastman ư? Không, làn sao hắn có thể không hận cho được. Vì sao thần tiên các ngươi đánh nhau lại khiến cho Lam tinh gặp nạn. Ngươi có biết trong vòng 12 năm mạt thế sảy ra, ta sống như thế nào hay không? Trái tim của ta cũng không phải trở nên lạnh lẽo như thế này từ đầu, chỉ là do ta đã trải qua quá nhiều chuyện, dần dần nó trở nên lạnh lẽo mà thôi. Những lời Eastman nói là đúng, cuối cùng ta vẫn trở thành loại người mà khi xưa ta căm ghét nhất.

Trần Lạc nắm chặt bàn tay lại, hắn nắm được sức mạnh trong tay không phải là vì để giúp bản thân có thể thay đổi việc mà bản thân hắn muốn thay đổi hay sao? Vì sao ta nhất định phải chờ bản nguyên tìm tới tận cửa, mà ta không thể đích thân đi tìm bọn nó cơ chứ? Kể cả ta có đánh không lại thì ta vẫn có thể quay ngược thời gian về thời điểm hiện tại, coi như là chưa có chuyện gì sảy ra hết. Ta cố gắng hết sức rồi, nếu thật sự ta có đánh không lại thì các ngươi cũng đâu thể lấy đạo đức ra để trói buộc ta, có đúng không? Trần Lạc quay về Lam tinh, hắn nói với hủy diệt bản nguyên:

“Đưa ta tới vùng đất của bản nguyên đi.”

Quay đầu lại, hắn lại cười với Pháp Vương rồi nói:

“Cẩu thủ lĩnh, nhờ ngươi đó. Khi ta không có ở nhà thì Lam tinh giao cho ngươi chăm sóc.”

…

Pháp Vương ngẩn ra, cuối cùng ngươi cũng thừa nhận ta là chó thủ lĩnh rồi ư? Pháp Vương vỗ ngực đáp với vẻ hùng hồn:

“Yên tâm, cứ để ta lo.”

Trần Lạc không hề biết vùng đất của bản nguyên ở đâu, nhưng mà hủy diệt bản nguyên thì biết. Bây giờ Pháp Vương có sự trợ giúp của bản nguyên, thế nên trừ bản nguyên ra thì không 1 ai có thể đánh nổi hắn cả, kể cả có nhiều cấp thần tới đâu cũng không được. Cẩu thủ lĩnh không ở nhà, vậy thì chó thủ lĩnh sẽ là lão đại ở đây. Tất nhiên là hủy diệt bản nguyên biết nhà nó ở đâu, nó chỉ cần dùng 1 suy nghĩ là có thể quay về nhà rồi, nhưng một khi nó về nhà là nó sẽ bị ăn đánh. Hủy diệt bản nguyên đưa Trần Lạc về khu vực bên ngoài của vùng đất bản nguyên, Trần Lạc bình tĩnh nói:

“Được rồi, bây giờ ngươi quay về giúp Pháp Vương đi.”

Hủy diệt bản nguyên cảm thấy rất sợ khí tức mà Trần Lạc đang phát ra lúc này, nó gật đầu nói:

“Đại ca, ngươi cẩn thận 1 chút nhé, từ nay về sau phải trông chờ vào ngươi rồi.”

Trần Lạc cười gật đầu, hắn tiến vào bên trong vùng đất của bản nguyên. Từ sau khi Trần Lạc tam vị nhất thể thành công, ở vùng đất bản nguyên, vận mệnh bản nguyên phát tiết lửa giận của nó lên người Adolf, giúp nó khôi phục lại chút màu trắng. Vận mệnh bản nguyên màu trắng âm thầm cảm nhận được điều gì đó, nó đi tới nơi cao nhất của vùng đất bản nguyên, nơi này có thời gian bản nguyên và không gian bản nguyên đang nghỉ ngơi. Vận mệnh bản nguyên nói:

“Đột nhiên ta cảm nhận được 1 luồng sức mạnh uy hiếp tới sự tồn tại của các ngươi.”

Sức mạnh uy hiếp tới sự tồn tại của không gian và thời gian ư? Trước đây, Trần Lạc mới chỉ sinh ra được thời gian và không gian. Sức mạnh đó của hắn là sức mạnh mới được sinh ra, vậy làm sao nó có thể uy hiếp tới không gian và thời gian đã được sinh ra qua vô số kỷ nguyên được? Nhưng sau khi Trần Lạc tam vị nhất thể, sức mạnh của hắn lại có sự thay đổi về chất. Trần Lạc của lúc này đã có thể uy hiếp được thời gian và không gian rồi.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 1132"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

CÓ THỂ BẠN THÍCH

the-gioi-song-song.jpg
Thế Giới Song Song
23 Tháng mười một, 2024
xuyen-khong-toi-tro-thanh-quan-li-vang-trong-lang-showbiz.jpg
Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz
21 Tháng 10, 2024
lanh-dia-tai-mat-the.jpg
Lãnh Địa Tại Mạt Thế
30 Tháng 3, 2025
trieu-hoi-cuong-trieu-o-mat-the.jpg
Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế
24 Tháng 1, 2025

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online