Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1129
Chương 1129: Sức Mạnh
Tử vong bản nguyên nói:
“Khi chúng ta mới được sinh ra, chúng ta vô cùng mơ hồ, lúc đó vẫn còn rất hòa hợp, cũng không biết đã trải qua bao lâu, thời không hợp nhất trước tiên đã khơi gợi mong muốn được hợp nhất giữa chúng ta, thời gian thấm thoát trôi qua, chúng ta đã có thể nắm vững.”
Hủy diệt bản nguyên nhớ lại, nói:
“Rất khó để hợp nhất, một lần hợp nhất thành công không có nghĩa là lần sau đều có thể hợp nhất, điều đó còn phụ thuộc vào may mắn của bản thân, nhưng có vẻ như sau một khoảng thời gian nhất định, chúng ta đã có thể nắm vững một cách cụ thể về sức mạnh của mình, dần dần trở nên thành thạo hơn trong việc hợp nhất, như vậy sẽ không thất bại khi hợp nhất nữa.”
Sau một khoảng thời gian nhất định có nghĩa là gì?
Phụ thuộc vào may mắn, chẳng lẽ là do vận mệnh bản nguyên sao?
Hủy diệt bản nguyên và tử vong bản nguyên cũng không nói rõ ràng, vì vậy Trần Lạc quay trở lại khu vực thời gian để thử triệu hồi thời không một lần nữa.
Đúng vậy, ngay cả khi thành công hợp nhất tương lai và quá khứ với nhau thì đó cũng là vấn đề về may mắn.
Bởi vì Trần Lạc không thể tính toán chính xác được bản thân ở tương lai khi triệu hồi ra là sau bao nhiêu ngày.
Theo lời của hủy diệt bản nguyên, bọn chúng phải trải qua vô số năm luyện tập mới dần dần có thể nắm vững.
Ba ngày sau tại khu vực thời gian.
Tô Đại Trụ vừa ngạc nhiên, vừa vui mừng nói:
“Đại ca, ta đã đạt đến Bán Thần rồi.”
Trần Lạc mỉm cười, có phải không, Tô Đại Trụ đã trở thành Bán Thần, năng lực thăng cấp của Tô Đại Trụ cũng không phải là quá nhanh, dù sao cũng thường xuyên ở bên con cái và Mã Ngọc.
Trong lòng Trần Lạc cảm động, để thăng cấp hệ Xác Thịt lên cấp Thần phụ thuộc nhiều vào thiên phú của thân thể hơn là sự hiểu biết.
Chỉ cần thân thể có thiên phú tốt thì rất dễ dàng thăng cấp lên cấp Thần.
Thiên phú của Tô Đại Trụ chắc chắn không cần phải nghi ngờ, Lam Tinh là nơi toàn người tài, Đại Trụ hệ Xác Thịt cũng là hạng nhất hạng nhì.
Nếu không phải là Đại Trụ mạnh thì chính là Đại Tráng mạnh.
Năng lực của Tô Đại Trụ là phòng ngự, vô cùng vững chắc và gần như không có điểm yếu.
Năng lực của Đại Tráng là tấn công, đòn tấn công rất mạnh và khả năng phòng ngự cũng không tệ, toàn thân nhìn như sắt nhưng lại không cân đối lắm, cái đầu là cứng nhất.
Nếu như Tô Đại Trụ có thể đạt được pháp tắc lực lượng, tiến vào thế giới thời không, hắn cũng có thể giúp đỡ thế giới thời không sinh ra lực lượng bản nguyên.
Trần Lạc lập tức nói:
“Đại Trụ, ngươi bước ra khỏi thế giới thời không thử xem.”
Tô Đại Trụ khẽ gật đầu, thế giới thời không không thể thành Thần, hắn cũng muốn nhìn thấy một lần.
Trước sự ngạc nhiên của Trần Lạc lại vô cùng hợp tình hợp lý, thiên phú của Đại Trụ quả thực là ưu tú dị thường, vừa ra khỏi khu vực thời gian đã nhận được pháp tắc Lực Lượng ưu ái.
Một đường pháp tắc màu lam nhạt bao quanh Tô Đại Trụ.
Tô Tiểu An, con của Tô Đại Trụ nhảy lên, vui sướng nói:
“Ba, ba đã trở thành siêu nhân rồi, sau này lớn lên con cũng sẽ trở thành siêu nhân.”
Sau khi hết thúc việc chuyển hóa pháp tắc, Trần Lạc hói:
“Đây là pháp tắc gì bên trong Lực Lượng pháp tắc vậy?”
Tô Đại Trụ gãi đầu, nói:
“Có vẻ như đó là pháp tắc cân đối, có lẽ là do mọi phương diện được nắm vững trong cơ thể đều tương đối cân bằng.”
Trần Lạc cười nói:
“Vậy Đại Trụ ngươi phải chịu khổ đi đến thế giới thời không của ta để biểu lộ ra năng lực cân đối của ngươi rồi.”
Tô Đại Trụ vui vẻ nói:
“Khổ với không khổ cái gì chứ, ngươi là đại ca của ta mà.”
Tô Đại Trụ cũng không phải ngu ngốc, chỉ là thành thật, hắn đoán chừng nếu như không có Trần Lạc, với tính cách của hắn lúc đầu tận thế, nhất định sẽ bị người ta lừa chết.
Trần Lạc vỗ vai Tô Đại Trụ, đời trước Trần Lạc chỉ có một người anh em là Đại Trụ, nhưng đời này hắn có hai người anh em.
Một là Đại Trụ, hai là Pháp Vương.
Lực Lượng bản nguyên đã được sinh ra.
Ngay khi hỏa chỉ bản nguyên được sinh ra, thứ được học nhanh nhất chính là Hồng Liên chi hỏa, mà thứ đầu tiên Lực Lượng bản nguyên học được chính là sự cân đối.
Nếu bản nguyên biết, Trần Lạc cũng sẽ lần lượt học theo.
Năng lực cần đối này giống như bị động hơn.
Trần Lạc đột nhiên phát hiện ra rằng việc điều khiển sức mạnh của bản thân trở nên vô cùng nhạy bén, hay nói cách khác, hắn trở nên vô cùng nhạy cảm với việc tiêu hao dị năng.
Một bản thể tương lai được triệu hồi, Trần Lạc lại bắt đầu triệu hồi bản thể của quá khứ.
Trước đây, Trần Lạc chỉ có thể dựa vào may mắn, không ngừng cố gắng thử nghiệm, giờ đây, với năng lực cân đối, Trần Lạc có thể cẩn thận kiểm soát việc tiêu hao dị năng.
Không thành công sau một lần thử, nhưng sau năm lần, Trần Lạc liền cảm thấy những dao động do thời không triệu hồi ra giống như hai cục nam châm, trái dấu thì hút nhau.