Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1117
Chương 1117: Mong Manh
Nếu như có thể hấp thu thì đối với Trần Lạc quả nhiên sẽ có ích lợi rất lớn.
Thế nhưng sau khi hấp thu tinh thể cần phải có thời gian để lĩnh ngộ, cũng không có khả năng lĩnh ngộ được đến 100%, có thể lĩnh ngộ được một nửa đã có thể được coi là kỳ tích rồi.
Thứ mà Trần Lạc cần chính là thể hiện năng lực không gian của mình cho không gian bản nguyên thấy, bởi nếu chỉ mình mình biết cũng vô dụng.
Cho nên tinh thể này tuy rằng đối với Trần Lạc rất hữu dụng, nhưng nó vẫn còn kém xa so với việc chính Vân Sơ Dương tự mình sử dụng nó trong thế giới thời không.
Thế giới thời không vô cùng mong manh, Trần Lạc căn bản không dám để ý thức của những người xa lạ tiến vào.
Nhưng hành động lần này của Vân Sơ Dương đã khiến Trần Lạc tin tưởng Vân Sơ Dương, trước đó Trần Lạc cũng đã nghe nói về thủ đoạn của Vân Sơ Dương đối với Lôi Tát Đức.
Trần Lạc không liên lạc được với Vân Sơ Dương, cũng không biết Vân Sơ Dương đang trốn ở đâu, nhưng hiện tại hắn lại tự tìm đến trước cửa nhà mình.
Trần Lạc bất đắc dĩ cười cười:
“Không cần đâu, sư phụ, ngươi cứ trở về đi.”
Trần Lạc quay người lại, hô lên một tiếng:
“Mễ Lạp.”
Hai tiếng “sư phụ” này quả thực đã khiến Vân Sơ Dương tràn ngập niềm vui, trong lòng liền biết rằng Trần Lạc sẽ không trở mặt với bản thân mình.
Vân Sơ Dương cười tươi như hoa:
“Ngươi vốn dĩ tài giỏi hơn ta, ta ở lại đây cũng không có tác dụng gì lớn, cho dù ta ở đây cũng không có khả năng đánh bại được cường giả như Adolf.”
“Cũng không cần phải tỏ ra xa cách như người ngoài.”
Trần Lạc xua tay và nói ra tình hình trong thế giới thời không.
“Cho nên, sư phụ, ngươi sử dụng năng lực không gian mới là lựa chọn tốt nhất.”
Khi nhìn thấy không gian bản nguyên trong thế giới thời không của Trần Lạc, Vân Sơ Dương liền kinh ngạc hô lên.
“Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó.”
Không gian bản nguyên!
Cho rằng pháp tắc là lợi hại nhất sao? Không phải, bản nguyên mới là lợi hại nhất, cho dù là Thần thì cũng không có khả năng phản kháng khi đứng trước bản nguyên, ngay cả người mạnh như Adolf hay Lôi Tát Đức cũng vô dụng.
Mà bản thân Trần Lạc thực sự đã tạo ra bản nguyên không gian cùng với các bản nguyên khác.
Mặc dù Vân Sơ Dương biết thời không vô cùng lợi hại, nhưng hắn không ngờ thời không lại trâu bò như thế này.
Trần Lạc cười nói:
“Sư phụ, vậy nên ngươi thật sự không cần đưa tinh thể cho ta.”
Vân Sơ Dương gật gật đầu lia lịa như Tiểu Hồng mổ thóc:
“Yên tâm, sư phụ sẽ không bao giờ giấu giếm chuyện gì.”
Ngoại trừ hư không đi lại cùng với không gian phòng ngự là Vân Sơ Dương kém hơn Trần Lạc, còn những năng lực khác đều mạnh hơn Trần Lạc.
Đặc biệt là ba loại không gian công kích, trước mắt cho dù Trần Lạc có đẩy nhanh tốc độ đến cực đại cũng không có cách nào sánh bằng.
Mễ Lạp sử dụng dị năng sinh mệnh, não của Vân Sơ Dương ngay lập tức được khôi phục.
Đám người Mễ Linh, Hoàng Nghiêu, Xà Mẫu và Ngưng Sương lại có thêm một đồng đội mới.
Trần Lạc tiếp tục tạo ra một khu vực thời gian, thời gian trong khu vực này cứ cách khoảng ba ngày là Trần Lạc cần phải sử dụng năng lượng thời không để bổ sung, thời gian bội suất có mối liên hệ rất lớn với năng lượng dị năng của Trần Lạc.
Cũng may còn có Ngưng Sương, nước mắt của Ngưng Sương có thể bổ sung rất nhiều dị năng cho Trần Lạc, vậy nên không còn cách nào khác đành phải khóc thật nhiều.
Trần Lạc giải tán pháp tắc, năng lượng dị năng tăng lên hơn hai mươi lần, tạo ra một khu vực thời gian lớn hơn hai nghìn lần.
Nếu như không ngừng phát triển, trong tương lai có thể gấp 100 nghìn lần hay 1 triệu lần cũng không phải là không có khả năng.
Sau khi chế tạo xong, Trần Lạc bắt đầu suy nghĩ.
Trước mắt, thế giới thời không chỉ có thể để đám người Mễ Linh thi triển năng lực, để cho bản nguyên học tập, không biết có thể trực tiếp hấp thu pháp tắc, phát triển một cách nhanh chóng hay không.
Hiện tại, thế giới thời không rất mong manh, chỉ có ý thức mới có thể tiến vào, còn các thực thể thì không có cách nào tiến vào, pháp tắc được coi như là những thực thể năng lượng rất mạnh mẽ, vậy nên cũng chưa thể tiến vào.
Chờ đến khi thế giới thời không ổn định lại có thể thử một chút.
Nếu như có thể hấp thu pháp tắc, nói không chừng sẽ phát triển cực kỳ nhanh chóng, dị năng thời không cũng sẽ không ngừng tăng vọt theo thời gian, có khả năng là gấp trăm lần, gấp nghìn lần dị năng hiện có.
Dị năng thời không có năng lực vô cùng lợi hại, chẳng hạn như quay ngược thời gian và không gian công kích, bởi vì dị năng thời không là sức mạnh cao cấp nhất, đồng thời khác biệt so với dị năng thời gian và dị năng không gian.
Tuy nhiên, Trần Lạc cảm thấy dị năng thời không không nên bị giới hạn ở mức này, bởi vì nó sẽ vĩnh viễn không được sử dụng theo đúng mục đích đã định.
Ví dụ như khi triệu hồi thời gian và không gian, Trần Lạc đã hoàn toàn tiêu diệt tử vong bản nguyên, nếu như chỉ sử dụng sức mạnh của bản thân, đại khái sẽ chỉ cần khoảng ba phần trăm dị năng, còn sử dụng thời không triệu hoán, lại chỉ sử dụng 5% dị năng.