Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1113
Chương 1113: Có Thể Giết Chết
Tới tận khi Trần Lạc sử dụng gạt bỏ thời không, lúc này nó mới hoàn toàn sợ hãi, nhận thua. Pháp Vương cười nói:
“Phải thế chứ, đây là đại ca của ta… Không đúng, ngươi nói gì cơ?”
Pháp Vương không dám tin vào tai mình, vì sao ngươi cũng học theo ta mà gọi đại ca thế hả? Trước kia ngươi là 1 kẻ kiêu ngạo bất tuần tới mức nào cơ chứ? Trần Lạc cười, phục rồi có đúng không? Trần Lạc cười nói:
“Phục rồi chứ hả, con người ta ấy mà, trước giờ đều thích lấy lí lẽ để thu phục lòng người.”
Trần Lạc vẫy vẫy tay, để cho Pháp Vương- kẻ nãy giờ vẫn đang ngẩn ra- tiến vào khu vực thời gian của mình. Dị năng lượng của hắn tăng vọt lên, điều này có thể khiến hắn tạo ra một khu vực thời gian trâu bò hơn nữa. Trần Lạc dành thời gian rảnh ra để tạo ra 1 cái. Bây giờ, hắn có vài vấn đề cần nói chuyện với hai bản nguyên. Trần Lạc và Pháp Vương ngồi đối mặt với nhau, tử vong bản nguyên nằm trên mặt đất ở bên cạnh. Trần Lạc nhấp 1 ngụm trà ngộ đạo, hắn hỏi:
“Ngươi được ra đời vào khi nào?”
Tử vong bản nguyên đáp:
“Ta không biết, nhưng khi ta được sinh ra thì các bản nguyên khác đều đã được sinh ra rồi.”
Cái được sinh ra đầu tiên chính là thời gian và không gian, sau đó hình như là tới quang minh và hắc ám, hoặc là kim mộc thủy hỏa thổ. Sau khi có sinh linh thì các pháp tắc khác như sinh mệnh, tử vong, hủy diệt, vận mệnh, vân vân… mới được sinh ra.
“Vậy thì liệu có thể giết chết bản nguyên không?”
“Có thể nói là có thể giết chết, cũng có thể nói là không thể giết chết. Nếu như ngươi dùng luồng năng lượng khi nãy để loại bỏ chúng ta thì vẫn có thể sinh ra được tử vong và hủy diệt mới, chỉ là cái đó có lẽ ý thức của nó không phải là ta nữa.”
Có một câu nói như thế này, sau khi ta chết đi thì sẽ sinh ra thêm ngàn ngàn vạn vạn ta nữa, nhưng mà ta của khi đó sẽ không thể có ý thức giống nhau và giống như ta của hiện tại được. Sau khi sinh linh tuyệt chủng, thêm 1 khoảng thời gian siêu dài sau, sẽ lại có những sinh linh mới được sinh ra, nhưng mà tuyệt đối không phải là nhóm sinh linh trước đây nữa. Trần Lạc gật gật đầu, sau đó hắn lại hỏi:
“Cái được gọi là quy tắc của các ngươi là cái gì? Ồ, đúng rồi, 1 khoảng thời gian trước, cái tên hắc ám bản nguyên nói ta đã phá hoại nguyên tắc, nó muốn ra tay với ta. Đúng ra ta cũng chẳng muốn động thủ với nó đâu, vậy mà nó cứ cố tình ép ta, haiz. Các ngươi đều thấy cả rồi đấy, ta rất hiền hòa thân thiện, nhưng ta nó muốn tự đâm đầu vào chỗ chết, ta có muốn cản cũng không cản được nha.”
Khóe miệng của Pháp Vương nhếch lên, vẫn là đại cẩu đỉnh nha, trong lúc làm màu còn có thể tiện thể uy hiếp được đối phương. Hủy diệt bản nguyên nói:
“Những bản nguyên khác nhau cũng sẽ có những quy tắc khác nhau, ai mà dám ngăn cản ta hủy diệt thì ta sẽ làm thịt kẻ đó. Tất nhiên, đại ca là ngoại lệ.”
Tử vong pháp tắc nói:
“Quy tắc của ta chính là ai làm cho sinh linh trên đời này chết ít đi, sống lâu hơn thì kẻ đó đang chống lại ta.”
Khóe miệng Trần Lạc giật giật, các ngươi đúng là giỏi thật đấy.
“Những bản nguyên khác nhau thì những quy tắc của nó cũng sẽ có thể đối nghịch nhau. Ta thích người chết nhiều, còn sinh mệnh bản nguyên thì thích chết ít. Nếu có người tạo thành tử vong với quy mô lớn thì sinh mệnh cũng sẽ ra tay.”
Vậy cũng có nghĩa là làm như thế nào thì cũng sai cả đúng không? Vậy thì cũng không tới mức, cái này phải nghiên cứu với quy mô lớn, dù sao thì phá hỏng 1 cái cây và phá hủy cả khu rừng cũng là khác nhau mà.
“Phần lớn các bản nguyên đều không hy vọng sinh linh chết đi nhiều quá, mỗi 1 bản nguyên đều chứa đựng 1 chút sức mạnh thế giới khác nhau, có các loại thuộc tính khác nhau. Đợi tới khi bọn hắn tăng được lên cấp thần, khi đó bản nguyên sẽ chia ra 1 phần sức mạnh cho bọn họ. Phần sức mạnh này chính là pháp tắc, pháp tắc sinh trưởng bên trong cơ thể của sinh linh, sau đó dần trở nên lớn mạnh. Không có bản nguyên nào là hoàn mỹ cả, việc sinh linh lĩnh ngộ pháp tắc, sau đó pháp tắc sinh trưởng bên trong cơ thể của sinh linh cũng là đang góp 1 phần giúp cho bản nguyên có thể hoàn thiện bản thân hơn.”
Cái này cũng giống như bản nguyên ở trong thế giới thời không của Trần Lạc. Những thứ Trần Lạc biết, bọn nó vẫn chưa biết, cái này cần thời gian để bọn nó có thể hoàn thiện chính mình. Trần Lạc cảm thấy cực kì kinh ngạc, hóa ra chân tướng khi bọn họ đạt tới cấp thần, nhận được sự công nhận của pháp tắc lại là như thế này. Đây không phải là giống như ký sinh trùng hay sao? Thực ra thì cũng không phải, đây là quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi. Việc này đối với cấp thần mà nói cũng không có hại gì cả, đôi bên lợi dụng lẫn nhau mà thôi, chỉ là việc này cấp thần hoàn toàn không biết. Liệu có khả năng rằng trình độ hành tẩu hư không mà ta đạt được, tới không gian bản nguyên cũng không nắm được bằng hay không?