Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1099
Chương 1099: Chó Cùng Rứt Dậu
Nếu như cả hai vị Đại Đế đều chết rồi, bọn họ có thể chó cùng rứt dậu sao()?
()Chó cùng rứt dậu: Xử sự liều lĩnh, làm bậy khi bị đẩy đến bước đường cùng.
(*)Chó cùng rứt dậu: Xử sự liều lĩnh, làm bậy khi bị đẩy đến bước đường cùng.
Adolf và Lôi Tát Đức không giống nhau, Adolf mạnh hơn Lôi Tát Đức một chút, tuổi thọ của Lôi Tát Đức cũng rất ngắn, trong khi Adolf vẫn còn chục nghìn năm tuổi thọ.
Trần Lạc không nắm chắc liệu có thể sử dụng thời không gia tốc để khiến Adolf chết già hay không.
Adolf không động được, những người khác có thể không được sao?
Chỉ là tốt nhất ta không nên tự mình xuất đầu lộ diện, bởi vì như thế cũng sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sinh lực của ta, ta cần một sát thủ.
Pháp Vương đâu? Tiếp nhận sự chuyển hóa của pháp tắc Hủy Diệt còn cần bao lâu nữa?
Tại chỗ của Pháp Vương.
Pháp Vương khó chịu nói:
“Ngươi có thể nhanh lên một chút được không, ta thật sự đang vội đi ra ngoài, tăng cường độ lớn.”
Hủy diệt bản nguyên gửi đến lời nhắn:
“Tiểu tử ngươi đối với bản thân mình thật tàn nhẫn, nhưng mà ta lại thích, tiến độ chuyển hóa mới chỉ đạt được một phần năm, có điều nếu như ngươi muốn đi cũng không phải là không có khả năng.”
Pháp Vương nói:
“Vậy thì còn chờ gì nữa, đi thôi.”
Giữa âm thanh vang dội của sấm sét, bóng dáng ngạo nghễ của Pháp Vương xuất hiện trên bầu trời.
Khóe miệng Pháp Vương nhếch lên, mặc dù chỉ mới tiếp nhận được một phần năm chuyển hóa, nhưng thực lực bây giờ là thứ mà trước đây hoàn toàn không thể so sánh.
Sức mạnh bản nguyên thực sự quá mức khủng bố, chỉ sợ tùy tiện đánh vài đòn cũng có thể giết chết bản thân của trước đây.
Pháp Vương sử dụng sức mạnh hủy diệt bản nguyên, chỉ cần một ý nghĩ đã có thể xuất hiện trên chiến trường.
Nơi nào có hủy diệt, Pháp Vương đều có thể đến ngay lập tức.
Nó không giống như hư không đi lại, hư không đi lại có thể xuất hiện ở bất kỳ vị trí nào theo ý muốn, trong khi năng lực hủy diệt này chỉ có thể xuất hiện ở những vị trí đặc biệt.
Pháp Vương không có tâm trí để ý tới suy nghĩ của đôi bên trên chiến trường, sau khi dò xét vị trí, lại biến mất.
Sau khi tiếp nhận sự chuyển hóa của pháp tắc hủy diệt, Pháp Vương hoàn toàn không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, đã xa cách Trần Lạc quá lâu, thực sự rất nhớ.
Hủy diệt bản nguyên lại khống chế Pháp Vương, di chuyển theo một hướng mà Pháp Vương không biết.
Pháp Vương bất mãn nói:
“Ngươi đang làm cái gì vậy? Ta mới chỉ có chút trình độ này, ngươi hiện tại không phải là muốn ta đi tiêu diệt các bản nguyên khác đấy chứ?”
Pháp tắc hủy diệt nói:
“Hiện tại ngươi chính là đi chịu chết đi, trước tiên hãy tìm ra bản nguyên tử vong, rồi dung hợp nó, thứ chúng ta muốn tiêu diệt không phải chỉ là một hai bản nguyên, chỉ có dung hợp được với bản nguyên tử vong, thực lực của chúng ta mới có thể tăng vọt.”
“Cái tên phế vật bản nguyên tử vong kia, trước đó tranh giành sức mạnh với ta, không biết tự lượng sức mình, bị ta đánh cho chìm vào giấc ngủ sâu, hiện tại ta không biết nó đang ở đâu, nhưng ta có thể cảm nhận được vị trí gần đúng của nó.”
Pháp Vương từ chối nói:
“Không được, ta đi tìm đại ca ta trước, chờ khi ta gặp được đại ca rồi nói tiếp.”
Đại ca?
Hủy diệt bản nguyên bỗng nhiên nổi giận:
“Đại ca? Ta sẽ đánh nát đầu chó của ngươi, người nào xứng đáng làm đại ca của ngươi chứ? Đó chẳng phải cũng là đại ca của ta sao?”
“Ngươi là một người đã dung hợp với bản nguyên, ngoại trừ bản nguyên, mọi thứ khác đều chỉ là sâu kiến, đại ca ngươi ở đâu? Để ta xem thử hắn dựa vào cái gì mà có thể làm đại ca của ngươi.”
Pháp Vương không lo lắng hủy diệt bản nguyên tấn công Trần Lạc, ngươi dám ra tay, ta sẽ tự cho bản thân nổ tung.
Có điều, lời nói của hủy diệt bản nguyên cũng khiến Pháp Vương có chút suy nghĩ.
Nếu như để Trần Lạc chiến đấu với ta bây giờ, ngoại trừ bỏ chạy, cũng không còn cách nào khác nữa phải không?
…
“Ta trở lại rồi đây.”
Trần Lạc đứng bên ngoài Lam Tinh, nở nụ cười trên môi, tự cất tiếng nói.
Mễ Phạn đã mất đi pháp tắc vận mệnh khiến cho sức mạnh vận mệnh xung quanh Lam Tinh biến mất, Lam Tinh bị lộ diện ra bên ngoài.
Đây chính là nguyên nhân lớn nhất khiến Trần Lạc phải quay trở về.
Lúc trước đã gieo trồng một Thế Giới Thụ bên trên Lam Tinh, sau đó Trần Lạc rời đi nên không được tận mắt chứng kiến Lam Tinh khôi phục.
Gần một năm sau mới quay trở về Lam Tinh.
Từ xa nhìn vào, thứ lọt vào trong tầm mắt đầu tiên chính là một cái cây khổng lồ cao chót vót, đó là Thế Giới Thụ.
Thế Giới Thụ mỗi ngày phun ra một lượng linh khí khổng lồ, nuôi dưỡng Lam Tinh, đồng thời nâng cao tiềm năng của mọi sinh vật trên Lam Tinh.
Hạt giống của Thế Giới Thụ có giá gốc là 30 triệu Tử Tĩnh cơ mà.
Trần Lạc mỉm cười và liếc nhìn Thế Giới Thụ, sau đó trực tiếp nhìn thẳng vào vị trí của Long quốc.
Từ trên cao nhìn xuống là một mảnh đất xanh tươi mơn mởn.
Không khí trong lành, phong cảnh đẹp như tranh vẽ, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Lam Tinh đã thay đổi rất nhiều.