Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1091
Chương 1091: Thời Gian Bản Nguyên
Trần Lạc ở trong khu vực gia tốc thời gian, hắn có chút cảm giác trầm mê bên trong cảm giác được xây dựng ra thế giới của chính bản thân mình. Sức mạnh của không gian đang không ngừng trở nên lớn mạnh. Dần dần, Trần Lạc cảm nhận thấy sức mạnh của không gian đang sảy ra sự biến đổi. Trên người nó, Trần Lạc bỗng cảm nhận được một luồng sức mạnh rất quen thuộc. Đó là sức mạnh của pháp tắc. Trong đầu óc của Trần Lạc bỗng nhiên nổ ầm 1 tiếng, 1 mảng trắng xóa. Trong thế giới ở trong tinh thể thời không của ta sinh ra được pháp tắc không gian ư?
Khi đó Trần Lạc còn cười cười nói với Mễ Phạn, nói không chừng sau này ta sẽ có pháp tắc thuộc về chính bản thân mình, cũng có khả năng có cả vận mệnh nữa, tới lúc đó ta sẽ đưa pháp tắc vận mệnh cho ngươi. Ta chỉ nói nói cho có vậy thôi, vậy mà thật sự có thật à? Chỉ là cái pháp tắc không gian này thật sự rất yếu đuối, nếu không cẩn thận cảm nhận nó thì có khi còn không cảm nhận ra nổi. Không, nó không phải là pháp tắc không gian, nó là bản nguyên không gian.
…
Trần Lạc có thể phán đoán được chút sức mạnh không gian này chính là không gian bản nguyên là do, thứ nhất, nó giống với không gian bản nguyên mà hắn từng gặp qua, khí tức trên người cả hai rất giống nhau, nhưng mà không phải hoàn toang giống y hệt nhau. Thứ hai, nó không phải là pháp tắc nào trong 8 pháp tắc không gian cả. Trần Lạc cảm thấy cực kì kích động. Nhưng mà điều đáng tiếc chính là thực lực của không gian bản nguyên này hiện tại quá yếu đuối, không biết phải qua bao lâu nữa nó mới có thể mạnh lên được. Bây giờ không gian bản nguyên đã xuất hiện rồi, thời gian thì cần bám vào không gian, vậy thì thời gian bản nguyên xuất hiện còn xa nữa hay sao? Trần Lạc quay về phòng của Hải Cơ, hắn ngồi xuống nói:
“Chị, để ta giúp ngươi quay ngược thời gian.”
Hải Cơ mỉm cười nói:
“Được.”
Bây giờ Hải Cơ đang mang dáng vẻ của 1 cô gái 17 18 tuổi, khi còn ở Lam tinh, Trần Lạc dùng quay ngược thời gian với cô ấy hơi quá tay. Thời gian dị năng chẳng thể làm gì nổi bản nguyên tử vong cả, nhưng Trần Lạc không tin rằng bây giờ hắn đã hồi phục được thời không dị năng rồi mà vẫn không thể làm gì nổi nó. Quay ngược thời gian. Khi mới bắt đầu, tử vong bản nguyên liền kháng cự 1 cách mãnh liệt, nhưng Trần Lạc đã có chuẩn bị sẵn nên cũng không bị luồng sóng phát ra từ cơ thể bản nguyên tử vong đánh bay ra ngoài. Hải Cơ- người bị tử vong bản nguyên coi như là vật dẫn- cảm thấy rất đau đớn khổ sở. Trần Lạc nghiến chặt răng, hắn nhìn vẻ mặt đau khổ của Hải Cơ, trong lòng hắn cũng cảm thấy rất đau lòng.
Nhưng mà đây giống như là 1 loại bệnh, càng trị sớm càng tốt. Ai mà biết để 1 thời gian dài thì liệu nó sẽ tạo thành ảnh hưởng như thế nào đối với Hải Cơ đâu chứ? May mà dưới sự quay ngược của thời gian, khó khăn lắm tử vong bản nguyên mới hồi phục lại chút nguyên khí, giờ đây bỗng trở nên ngày càng yếu ớt. Không bao lâu sau, 1 viên đá năng lượng màu đen xuất hiện ngay trước mắt Trần Lạc. Trần Lạc giơ tay, để nó vào bên trong lòng bàn tay, trên mặt trên trán Hải Cơ dính đầy mồ hôi. Trần Lạc đang chuẩn bị lau mồ hôi giúp Hải Cơ, thì hắn bỗng phát hiện ra… Con mẹ nó chứ, chị Hải Cơ lại trẻ ra thêm vài tuổi rồi. Sau khi nói chuyện với chị Hải Cơ 1 lúc, Trần Lạc liền đem bản nguyên tử vong về lại phòng mình.
“Dung hợp với ta, ta sẽ ban cho ngươi một nguồn sức mạnh vô biên.”
Một giọng nói xuất hiện trong đầu óc Trần Lạc, đó chính là bản nguyên tử vong. Vẻ mặt Trần Lạc ngưng trọng, giọng nói này tràn ngập cảm giác lạnh lẽo âm u, đầy mùi máu tanh. Mẹ nó chứ, ai mà them dung hợp với ngươi? Trần Lạc thử đáp lại nó:
“Là ai làm cho ngươi biến thành dáng vẻ như thế này?”
Vấn đề này hình như khiến cho bản nguyên tử vong cảm thấy rất mất mặt, một luồng năng lượng lạnh lẽo truyền vào bên trong cơ thể Trần Lạc, nó như đang muốn làm Trần Lạc bị thương vậy. Sắc mặt Trần Lạc đen lại, con mẹ nhà nó, ngươi muốn ăn đòn à? Trần Lạc ném hòn đá thật mạnh như muốn ném luôn cả tử vong bản nguyên. Trần Lạc nói với vẻ hung ác:
“Nói đi, cái gọi là quy tắc của bản nguyên pháp tắc là gì hả?”
Đáp lại lời Trần Lạc chính là những đòn tấn công do ngại quá hóa giận của tử vong bản nguyên, nó căn bản chẳng thèm đáp lại câu hỏi của Trần Lạc. Bất kể Trần Lạc có đánh thế nào đi chăng nữa, tử vong bản nguyên cũng không đáp lại, cuối cùng dường như nó lại mất hết sạch năng lượng đi, nên lại tiếp tục rơi vào giấc ngủ say. Trần Lạc gãi gãi đầu, hình như cực hình chẳng có tác dụng gì đối với nó cả. Thế giới bên trong tinh thể thời không phát triển quá chậm, Trần Lạc gần như không cảm nhận được sự phát triển của pháp tắc bản nguyên. Trần Lạc lắc lắc đầu, đừng để tới lúc hắn chết đi mà vẫn chưa có gì tiến triển là được.