Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1089
Chương 1089: Pháp Tắc Bản Nguyên
Trần Lạc suy nghĩ một chút, chúng nó không phải là đối thủ của các pháp tắc bản nguyên khác, vậy tại sao chúng nó còn gây sự? Đại khái có lẽ là do chó không thay đổi được thói quen hay ăn phân, bản tính khó đổi mà thôi. Mễ Phạn suy nghĩ một chút rồi nói:
“Pháp tắc bản nguyên bảo vệ quy tắc, đại khái chính là không để cho những sinh mệnh bình thường khác chết đi quá nhiều. Ừm, ta đoán là như vậy đó. Điểm yếu chí mạng của ta chính là không thể để cho có 1 số lượng lớn sinh linh chết đi. Nếu như chuyện đó sảy ra thì ta sẽ mất đi pháp tắc vận mệnh. Mặc dù đó không phải là do chính tay ta giết chết 1 số lượng lớn sinh linh, nhưng mà người khác làm như vậy là để đối phó với ta. Vậy nên chuyện này cũng tính là do chính ta mà ra. Trước mặt pháp tắc bản nguyên, nó không hề quan tâm rằng chuyện là do ai làm. Nhưng chỉ cần động tới quy tắc là cả hai bên đều sẽ phải chịu sự trừng phạt.”
…
Nhưng mà đây chỉ là suy đoán của Mễ Phạn mà thôi, còn chuyện đúng hay không thì không nói chính xác được. Quy tắc lớn nhất được các pháp tắc bản nguyên bảo vệ chính là không để cho một lượng lớn sinh linh bình thường chết đi hay sao? Vì sao lại như vậy cơ chứ? Mỗi một sinh linh đều có thể thức tỉnh dị năng, là kim hỏa thủy mộc thổi, vân vân. Trần Lạc nghĩ, chẳng nhẽ sự tồn tại của những sinh mệnh bình thường sẽ có thể khiến cho sức mạnh của pháp tắc bản nguyên trở nên mạnh mẽ hơn ư?
Kẻ có thực lực cấp 1 cũng không có nghĩa là hắn ta mãi mãi chỉ có thực lực ở cấp 1, hắn ta cũng có thể đạt tới cấp vương, cấp đế, thậm chí là cấp thần. Một khi đạt tới được cấp thần, thì khi đó hắn ta sẽ có thể nhận được phần thưởng của pháp tắc bản nguyên. Một sinh linh đạt tới được cấp thần liệu có phải việc đó cũng sẽ có lợi đối với pháp tắc bản nguyên hay không, thế nên pháp tắc bản nguyên mới giáng lâm ban tặng phần thưởng, sau đó cổ vũ những sinh linh bình thường khác cũng thăng cấp hay không?
Mà một khi có 1 lượng lớn sinh linh chết đi thì cũng coi như là đã chọc giận tới pháp tắc bản nguyên. Tử vong bản nguyên, huỷe diệt bản nguyên, chính vì những bản nguyên này đã động tới quy tắc nên chúng mới bị đánh cho say ngủ hay sao? Nhưng mà hình như có gì đó không đúng lắm, nếu như thật sự là như vậy thì số lượng dị năng giả hệ thời gian và không gian cũng thật sự quá ít ỏi, kẻ đạt tới được cấp thần càng khó gặp hơn nữa. Nếu như những cấp thần của hệ hỏa hay hệ lôi chẳng hạn, số lượng rất nhiều, điều này mà có lợi đối với pháp tắc bản nguyên, vậy thì hệ thời gian có ít như vậy, dựa vào đâu mà thời gian lại là chí thượng?
Trần Lạc chống cằm suy nghĩ, chẳng nhẽ là do thời gian và không gian không có nơi nào không có cả, vận mệnh của nó đi theo mỗi một người. Hệ quang minh và hệ hắc ám cũng tính là rất ít, vì mặc dù nói quang minh và hắc ám không phải là nơi nào không tồn tại, nhưng cũng có rất nhiều nơi tồn tại cả quang minh và hắc ám. Những hệ như lôi, thổ, hỏa, băng, thủy so với những cái trên thì xuất hiện ít hơn rất nhiều. Không thể nơi nào cũng có nước, có lửa cả, thế nên những bản nguyên của những pháp tắc này trở nên tương đối tích cực hơn? Vì sao hai đại đế quốc từ trước tới giờ lại không hề sảy ra chiến tranh với quy mô lớn nhỉ?
Mỗi đế quốc đều sở hữu diện tích lãnh thổ bao la, mỗi một người dân của đế quốc nhổ 1 bãi nước bọt thôi cũng đủ để thành 1 đại dương mênh mông bao la luôn rồi. Một khi chiến tranh sảy ra, có lẽ số người chết sẽ phải lấy đơn vị là hàng triệu mất. Nếu như 1 bên ở thế yếu, có nguy cơ vong quốc sảy ra thì kết quả sẽ như thế nào? Trần Lạc suy nghĩ, nếu như đổi lại là bản thân hắn ấy mà, số lượng người chết chưa đủ nhiều có đúng không? Vậy thì đem hết những kẻ chưa tham chiến ra chiến trường luôn, giết hết tất cả những tên có thể giết. Như vậy thig sinh linh trong vũ trụ ít đi 1 nửa cũng là ít rồi. Mặc dù cái mà hai đại đế quốc đọ với nhau chính là xem ai có nhiều cấp thần hơn, cấp thần nhà ai có thực lực mạnh hơn.
Nhưng nếu như đã muốn đấu tới ngọc đá cùng vỡ thì nếu như không phải mỗi cấp thần đều là hệ không gian thì họ sẽ chẳng thể ngăn cản đối phương muốn đồng quy vô tận được. Một khi số lượng sinh linh tử vong quá nhiều, pháp tắc bản nguyên sẽ ra tay. Ngươi muốn đi nói đạo lý với pháp tắc bản nguyên rằng những người này không phải do ngươi giết, vì sao lại tính hết lên đầu ngươi ư? Vậy pháp tắc bản nguyên liệu có muốn đi nói đạo lý với ngươi hay không? Trần Lạc ngẩng đầu lên, hình như hai đại đế quốc chỉ từng sảy ra xô sát nhỏ, nhưng thật sự cả hai bên chưa từng sảy ra chiến tranh với quy mô lớn. Khi còn ở Xà tinh, một tên trưởng quản truyền lời của Lôi Tát Đức đã nói cho ta một bí mật.