Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1079
Chương 1079: Hòa Giải
Lôi Tát Đức không lạc quan giống như Adolf, hắn lại cảm thấy Thần Vận Mệnh dường như đang đứng về phía Trần Lạc.
Lôi Tát Đức vẫn luôn thắc mắc làm thế nào mà Trần Lạc biết được về tác dụng của Bỉ Ngạn Chi Hoa.
Nếu như không phải Trần Lạc mang theo cánh hoa của Bỉ Ngạn Chi Hoa, vậy thì lần trước bị hai người mai phục, Trần Lạc đã sớm bị thời gian đình chỉ làm cho bất động, lúc đó có lẽ hắn đã chết rồi.
Mặt khác, lúc trước khi Thời Tố bí mật tấn công Trần Lạc, Thời Tố nói Trần Lạc hành động như thể đã có chuẩn bị sẵn sàng, mặc áo giáp để phòng thủ.
Lúc ấy Lôi Tát Đức không quá để ý nên cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ thấy có lẽ là do Trần Lạc sợ chết, không thể rời xa áo giáp.
Nếu như Thần Vận Mệnh ở ngay bên cạnh hắn thì sao?
Vậy chẳng phải mọi chuyện xảy ra đều có lời giải đáp rồi sao.
Lôi Tát Đức là người luôn cẩn thận, cũng là người đầu tiên nghi ngờ Trần Lạc có thiên phú cả về thời gian và không gian.
Trước khi gặp Adolf, Lôi Tát Đức đã nghĩ tới chuyện này nhưng lại không nói cho Adolf biết.
Nếu như Thần Vận Mệnh mới xuất hiện kia thật sự đứng về phía Trần Lạc, Lôi Tát Đức cảm thấy tốt hơn hết là vẫn không nên để Adolf biết.
Con người Lôi Tát Đức rất vô tâm, chỉ có Trần Lạc mới có thể khiến bọn họ bất lực, lại có thêm sự trợ giúp của vận mệnh, mức độ nan giải thật sự không có cách nào tưởng tượng nổi.
Lôi Tát Đức hít một hơi thật sâu, nói:
“Nếu như Trần Lạc còn sống, vậy thì đi tìm Trần Lạc để hòa giải với hắn.”
Adolf lập tức tức giận:
“Cháu trai của ta đã chết rồi, là Thần Thời Gian nhưng bị hắn giết chết, chính hắn đã tự tay mở não cháu trai ta, hòa giải sao? Cút mẹ nó đi.”
Lôi Tát Đức cười khổ, cho dù ngươi có muốn hòa giải, Trần Lạc nhất định cũng sẽ không đồng ý.
Lôi Tát Đức giải thích:
“Vận mệnh có nhược điểm, không phải lần trước Thần Vận Mệnh nói, chúng ta đều không biết sao, có lẽ thời không cũng có nhược điểm, chỉ là chúng ta vẫn chưa nghĩ tới thôi?”
“Chúng ta cần thời gian để giải quyết, nhưng Trần Lạc sẽ không cho chúng ta thời gian, chỉ có tạm thời hòa giải mới có thể cho chúng ta thời gian.”
Adolf chợt nhận ra:
“Xem ra cách duy nhất chính là nói cho Trần Lạc biết bí mật về chuyện hai đế quốc chúng ta không bao giờ xảy ra đại chiến đó, để hắn có thể tạm thời hòa giải với chúng ta.”
Lôi Tát Đức gật đầu:
“Đúng vậy.”
Adolf thở dài, vận mệnh còn có nhược điểm, vậy thì chắc chắn ngươi cũng phải có nhược điểm.
Adolf nghĩ tới điều gì đó, lạnh lùng nói:
“Đi tìm Tử La Lan, ta muốn lột da cô ta, không, tuyệt đối không thể để cô ta chết một cách dễ dàng như vậy được, nếu lúc trước sớm biết được, ta hẳn là đã phế cô ta.”
Nét mặt Lôi Tát Đức cũng lạnh lùng, Tử La Lan, ngươi thật là đáng chết.
Lôi Tát Đức lại nói:
“Chuyện của Tử La Lan cứ để ta lo liệu, bây giờ ngươi hãy tìm cách giải quyết được thời không đi.”
Adolf sững sờ, chỉ dựa vào mình ngươi đi đấu với Tử La Lan sao, vậy chẳng khác nào đi tìm chỗ chết.
Đương nhiên, pháp tắc nhân quả không phải là không có cách giải quyết, vẫn có câu nói pháp tắc không trách nhiều người().
(
)Pháp tắc/luật pháp không trách nhiều người: nghĩa là pháp luật không thể được thực thi khi tất cả mọi người cùng là một tội phạm.
Nếu một hoặc hai người đi gây chuyện với Tử La Lan, vậy bọn họ chắc chắn sẽ bị nhân quả phản phệ, sau đó sẽ chết.
Nhưng nếu như là rất nhiều cấp Thần, Bán Thần, cấp Đế, người bình thường thì sao?
Nếu sức mạnh của nhân quả bị phân tán, sẽ không thể giết nhiều người như vậy cùng một lúc.
Vẫn có khả năng có một số người phải chết, nhưng sức mạnh của nhân quả cũng sẽ tiêu hao.
Đặc tính của nhân quả là sau khi xảy ra chuyện mới có thể xuất hiện phản phệ.
Nếu như không thể trực tiếp giết Tử La Lan, vậy thì cứ giữ cô ta lại, liên tục tiêu hao sức mạnh nhân quả của Tử La Lan, lợi dụng đặc tính trả thù khi bị làm tổn thương của nhân quả để khiến Tử La Lan phải tiêu hao toàn bộ sức mạnh nhân quả trên người mình.
Không có sức mạnh của mq, Tử La Lan sẽ không có cách nào trùng sinh.
Đương nhiên chuyện này cũng không đơn giản như vậy, nhiều người như vậy nhất định sẽ có người đứng đầu, Tử La Lan có thể khống chế sức mạnh của nhân quả để giết chết người đứng đằng sau giật dây.
Nếu như Tử La Lan đủ quyết đoán và sử dụng hết sức mạnh của nhân quả ngay lập tức thì cho dù là một vị đại đế như Adolf hay Lôi Tát Đức rất có khả năng cũng sẽ phải chết.
Lúc bình thường, Lôi Tát Đức hay Adolf dám làm điều này sao?
Chỉ cần Tử La Lan không làm ra chuyện gì quá đáng thì ngươi không sao, ta không sao, mọi người đều bình an vô sự.
Tử La Lan cũng không dám làm càn, ép buộc Lôi Tát Đức và Adolf nên bọn họ đành phải làm như vậy.