Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1077
Chương 1077: Pháp Tắc Hủy Diệt Ngủ Say
“Ha ha ha ha ha. Cười chết ta mất thôi, dám đấu với trời à.”
Adolf cười điên cuồng, trong lòng hắn cảm thấy cực kì thỏa mãn. Nhưng khi nhìn thấy thi thể của Artis, trong lòng hắn lại cảm thấy cực kì bi thương. Đây là đứa cháu trai mà hắn yêu thương nhất đó, cũng coi như là hắn nhìn hắn ta trưởng thành, trong lòng hắn, Artis là một người cực kì quan trọng. Sau khi đau buồn 1 lát, Adolf thở dài một hơi. Adolf bắt đầu lĩnh ngộ lại pháp tắc hắc ám. Khi nãy chỉ là quá trình cải tạo pháp tắc bị gián đoạn mà thôi, chứ sự lĩnh ngộ của hắn đối với pháp tắc không hề biến mất. Có lẽ hắn có thể nhận được pháp tắc hắc ám chi nguyên một lần nữa.
Nhưng mà pháp tắc hắc ám chi nguyên không tới thêm nữa, kể cả Adolf có thử như thế nào đi chăng nữa thì cũng đều không thấy sự xuất hiện của pháp tắc hắc ám chi nguyên. Adolf kinh ngạc, tại sao lại như thế cơ chứ? Có hai loại khả năng có thể sảy ra, thứ nhất chính là một khi cải tạo mà bị gián đoạn thì sẽ không thể nào nhận đự lại nữa. Loại thứ hai chính là do hắc ám bản nguyên đã rơi vào giấc ngủ say, giống như rất lâu trước đây từng sảy ra, có người từng lĩnh ngộ pháp tắc hủy diệt, nhưng sau khi pháp tắ hủy diệt ngủ say thì không còn ai có thể lĩnh ngộ được pháp tắc hủy diệt nữa cả. Bất kể là trường hợp nào đi chăng nữa thì đó đề là việc mà Adolf không thể nào chịu đựng nổi.
Nhất là trường hợp thứ hai, nếu thật sự là như vậy thì quá đáng sợ, pháp tắc hắc ám mà rơi vào giấc ngủ say thì chỉ có thể là do bị Trần Lạc đánh mà thôi. Khi nãy hắn cười vui vẻ bao nhiêu thì bây giờ sắc mặt Adolf càng trở nên khó coi bấy nhiêu. Lúc này, cuối cùng Lôu Tát Đức cũng tới. Lôi Tát Đức đi xung quanh vài vòng trước, hắn ta muốn xem xem liệu Trần Lạc đã chết hay chưa, nhưng mà hắn ta không tìm thấy gì cả. Hắn ta hỏi Adolf:
“Trần Lạc đâu?”
Đáp lại câu hỏi của hắn ta chính là 1 nắm đấm siêu nhanh do Adolf đánh ra, nhưng mà nó bị Lôi Tát Đức cản lại. Adolf gào thét lên nói:
“Ta đã nói từ sớm rồi, ngươi dùng loại thực vật như hoa bỉ ngạn rất có thể sẽ khiến Trần Lạc có thể lĩnh ngộ được pháp tắc thời gian. Vậy mà ngươi nói là không cần lo lắng, lần này Trần Lạc chết chắc rồi. Bây giờ thì sao hả, Trần Lạc không chỉ không chết, mà hắn ta còn lĩnh ngộ được pháp tắc thời gian, trở thành thần thời không, còn dám đáng thẳng mặt với ta. Nếu ta không chạy thì có khi ta còn bị hắn ta đánh chết rồi.”
Trần Lạc không chỉ không chết, mà hắn ta còn trở thành thần thời không ư? Lôi Tát Đức không thể nào tin nổi, hắn ta cũng không thể hiểu nổi. Dựa vào đâu cơ chứ, vì sao lại thế? Đặc tính của hoa bỉ ngạn đã được truyền thừa từ lâu, dựa vào đâu mà Trần Lạc lại không chết? Vẻ mặt Lôi Tát Đức giống như tro tàn, chết rồi, trước đây Trần Lạc từng cho cơ hội hòa giải, vậy ta ta lại trực tiếp hạ thủ. Mặc dù vẫn còn có thể dùng thủ đoạn cuối cùng, nhưng đó chính là cùng nhau đồng quy vô tận, cả hai đại đế quốc sẽ cùng nhau hủy diệt. Một khi sử dụng nó thì chắc chắn cả hai đại đế quốc đều sẽ bị hủy diệt, là loại hủy diệt không hề còn chút sinh cơ nào ấy. Hai đại đế quốc có được ngày hôm nay cũng đâu có dễ dàng gì. Lôi Tát Đức khàn giọng hỏi:
“Không thể nào fos chuyện đó được, vì sao Trần Lạc còn chưa chết. Ngươi tới sớm hơn ta, rốt cuộc ở đây đã sảy ra chuyện gì vậy?”
Adolf lớn giọng kể lại mọi chuyện từ đầu tới cuối 1 lượt. Lôi Tát Đức trầm giọng xuống nói:
“Không, còn có 1 loại khả năng nữa. Trong truyền thừa của đế quốc có ghi chép rằng băng chi bản nguyên rất hậu ái đối với thần vận mệnh, đã cho hắn ta những đãi ngộ mà không có cấp thần nào từng nhận được. Mặc dù Trần Lạc đã phá hoại quy tắc, nhưng có khả năng rằng hắc ám bản nguyên cho 1 thần thời không như hắn- thứ còn cao hơn cả vận mệnh- chút mặt mũi, có khi đó chỉ là một hình phạt nhỏ, ví dụ như nhốt 1 khoảng thời gian chẳng hạn. Khả năng tốt nhất có thể sảy ra chính là hắc ám bản nguyên đã thật sự tru sát Trần Lạc rồi, dù sao thì bản nguyên cũng là sự tồn tại vĩnh hằng trên thế giới, Trần Lạc soa có thể lợi hại tới mức đó, hắn ta làm sao có thể là đối thủ của bản nguyên được cơ chứ?”
Lôi Tát Đức trấn an Adolf, hắn ta khẳng định chính là như vậy. Lôi Tát Đức hỏi:
“Sau khi Trần Lạc tăng cấp lên làm thần thời không, hắn ta có thêm thủ đoạn gì đó đặc biệt hay không, hiệu quả của thời gian gia tốc cỉa hắn bây giờ thế nào rồi?”
Lôi Tát Đức không sợ khi Trần Lạc mới chỉ là bán thần thời gian, nhưng mà hắn ta lại sợ khi Trần Lạc trở thành thần thời gian, kể cả Trần Lạc có không sở hữu pháp tắc thời gian gia tốc đi chăng nữa. Bởi vì thọ mệnh của Lôi Tát Đức chỉ còn khoảng hơn 300 năm nữa thôi, một khi gia tốc thì có khả năng rất lớn là hắn ta sẽ trực tiếp đột tử hay tại chỗ. Adolf phẫn nộ nói:
“Không có, hắn ta luôn dùng quay ngược thời gian. Hắt ta không làm ta bị thương được mà cũng không chịu bỏ đi, chắc chắn là do hắn ta muốn tôi luyện quay ngược thời gian của chính bản thân mình. Hắn ta cứ dùng liên tục liên tục, hoàn toàn không thể đánh chết hắn ta được.”