Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn - Chương 1064
Chương 1064: Thần Thời Gian
Sau đó, pháp tắc thời gian hoàn chỉnh đích thân cải tạo Trần Lạc. Đúng thật là nó không cho thêm phần thưởng gì cả, nhưng mà đúng ra cải tạo mất 1 ngày, giờ lại chỉ còn có vài phút. Trên mặt Mễ Phạn xuất hiện nụ cười. Đồ con gà kia, tới ngươi rồi đó. Tử La Lan đang ngồi trên 1 cái ghế gỗ màu tím, dung mạo của cô ta tiều tụy hốc hác, nhìn trông cực kì mệt mỏi, không ngừng thở dốc. Đột nhiên sắc mặt của Tử La Lan thay đổi, cơ thể cô ta ngồi không vững, mà ngã ra đất. Tử La Lan ngơ ngác nằm trên mặt đất, đôi mắt của cô ta mất đi tiêu cự, sắc mặt tối như tro tàn. Cô ta cảm ứng được rằng thần vận mệnh đã được sinh ra rồi, sau đó cả bầu trời ngập trong 7 sắc cầu vồng xuất hiện cũng nghiệm chứng suy đoán của cô ta. Ta đã nỗ lực nhiều tới như vậy, thế mà tại sao ngươi vẫn có thể thành thần? Tử La Lan đứng dậy, cô ta gào thét:
“Đó chỉ là lời đồn mà thôi, chưa chắc ta đã thua trong tay ngươi đâu, ta vẫn còn cơ hội lật ngược thế cờ.”
Một luồng ánh sáng 7 sắc bỗng nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Tử La Lan, nó bao phủ lấy cả cơ thể cô ta. Tử La Lan ngẩng đầu lên, trong mắt cô ta hiện lên vẻ khó có thể tin nổi, cô ta sợ hãi kêu lên:
“Làm sao có thể như vậy cơ chứ?”
Pháp tắc nhân quả trong cơ thể của Tử La Lan không tự chủ mà xuất hiện, nó bị ánh sáng 7 sắc kia hấp thu từng chút một. Tử La Lan gào khóc:
“Ta sai rồi, ta sai rồi. Ta cầu xin ngươi tha cho ta lần này thôi, ta không thể mất đi pháp tắc nhân quả được.”
Tử La Lan mất đi pháp tắc nhân quả. Nhưng mà cô ta vẫn chưa chết. Mễ Phạn búng tay một cái, ta chỉ cần tùy tiênh ra tay thôi, thì đó cũng đã là cực hạn mà ngươi vĩnh viễn không thể đạt tới được rồi.
…
Adolf và Artis phớt lờ Hải Cơ ở phía sau, nhanh chóng tiến về phía trước.
Đột nhiên, cả hai người dừng lại, kinh ngạc nhìn lên cầu vồng trên bầu trời.
Từ dáng vẻ có thể thấy Adolf đang vô cùng bất ngờ, lộ ra một vẻ mặt khó tin.
Adolf run rẩy nói:
“Đây là hiện tượng kỳ lạ gì vậy? Có người trở thành Vận mệnh chi Thần* rồi sao?”
Thần Vận Mệnh.
Thần Vận Mệnh.
Adolf ngẩng đầu lên nhìn xung quanh lần nữa, khắp mọi nơi gần như đều đột ngột xuất hiện cầu vồng đầy màu sắc.
Adolf cố gắng trấn tĩnh lại, hít một hơi thật sâu:
“Năm nào cũng có chuyện kỳ lạ xảy ra, thời không, hủy diệt, tử vong, vận mệnh thế mà lại đồng loạt xuất hiện cùng một lúc.”
“Vận mệnh thế mà thật sự đã trưởng thành, chuyện này quả thật là vô cùng hiếm có.”
Sự xuất hiện của Vận Mệnh chi Thần thậm chí còn khiến Adolf trong lúc nhất thời quên mất Trần Lạc mà thốt lên vài lời cảm thán.
Mặc dù Artis còn trẻ nhưng cũng đã từng nghe nói đến vận mệnh, nhìn thấy bầu trời tràn ngập bảy sắc cầu vồng, trong lòng không khỏi dâng lên một loại cảm giác mất mát cùng với ghen tị.
Khi ta trở thành Thời Gian chi Thần() cũng không có được một màn kinh diễm như này.
()Thời Gian chi Thần: Thần Thời Gian.
(*)Thời Gian chi Thần: Thần Thời Gian.
Artis hỏi:
“Ông nội, nếu như so sánh ta và vận mệnh thì sẽ là như thế nào?”
So sánh ngươi và vận mệnh sao?
Adolf bật cười, nói:
“Gần như không có khả năng để có thể so sánh, không có bất kỳ loại năng lực nào có thể sánh vai cùng với Vận mệnh, đại khái năng lực của ngươi cũng chỉ tương đương với Nhân Quả, thậm chí còn yếu hơn một chút, huống chi đây còn là vận mệnh, sức mạnh tiêu hao của vận mệnh nhất định sẽ có thể khiến ngươi chống cự không nổi.”
Artis bị làm cho kinh ngạc.
Adolf biết rõ tính cách Artis, mỉm cười nói:
“Nhân quả cùng với cấp Thần pháp tắc vận mệnh, nhìn có vẻ mạnh mẽ hơn những người khác, nhưng mà tốt nhất là bọn họ không nên tùy tiện lộ diện, thể hiện năng lực ra trước mặt người khác.”
“Hai đạo pháp tắc luật cũng có hạn chế, chủ động đắc tội với bọn họ nên bị giết cũng là điều dễ hiểu, nhưng nếu như tùy ý ra tay, chẳng hạn như ta không đắc tội gì với vận mệnh, hắn có thể giết ta, nhưng thực lực của hắn sẽ suy yếu và không có cách nào hồi phục được.”
“Pháp tắc mang lại cho bọn họ sức mạnh không ai có thể đánh bại được, nhưng đi kèm với đó cũng là một vài hạn chế với bọn họ.”
“Vận mệnh không thể tùy ý ra tay, nhưng thời gian của ngươi thì lại có thể.”
Thời gian đình chỉ của Artis đang đuổi theo Hải Cơ, hắn vẫn có chút không phục:
“Nói thì là như vậy, nhưng chẳng phải ta còn chưa bị vận mệnh áp bức sao?”
Adolf thở dài, cháu trai của ta thật xui xẻo, vốn dĩ là Thần thời gian chí cao vô thượng, nhưng khi vừa mới xuất hiện đã gặp phải thời không cùng với vận mệnh.
Adolf lắc đầu:
“Vận mệnh có một nhược điểm trí mạng, nhưng ta không thể nói thẳng, nếu như nói ra sẽ động chạm đến vận mệnh, ngươi có thể thử suy nghĩ một chút, tại sao đã trải qua hàng trăm triệu năm như vậy mà hai đại đế quốc chúng ta chưa từng xảy ra bất kỳ cuộc chiến quy mô lớn nào.”
Hai đại đế quốc luôn có những thời điểm âm thịnh dương suy, vậy tại sao bên còn lại không lợi dụng lúc đối phương đang suy yếu mà tiêu diệt.