Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui - Chương 283
Chương 283: Thuyết Phục
Hoàng giáp Đậu Binh, dáng người khôi ngô, khí vũ hiên ngang, cầm trong tay trường thương, ăn nói lễ phép.
Nửa quỳ xong, Đậu Binh nhìn về phía Trần Hạo chờ đợi mệnh lệnh. Trần Hạo nhìn hài lòng.
Thần thông Vãi Đậu Thành Binh này sử dụng lần thứ nhất, nhìn hiệu quả cũng không tồi, mặc dù sau khi gia trì khai quang, linh lực trên thân cũng không nhiều, chỉ có thể chèo chống hai mươi phút, nhưng dùng để dọa người hoặc là làm chút việc vặt vãnh cũng đủ rồi.
– Đi, kiểm tra độ sâu cạn của thủy vực này.
Trần Hạo trực tiếp mở miệng nói ra.
– Tuân lệnh chúa công.
Hoàng giáp Đậu Binh sau khi bái liền đứng lên quay người, không chút do dự dậm chân nhảy vào trong nước.
Nhìn một màn này, Bạch Kính Học mở to hai mắt nhìn.
Mẹ kiếp, ta vừa thấy cái gì thế này? Biến ra người sống? Đây là pháp thuật gì? Vừa rồi Hạo ca hình như ném thứ gì ra, sau đó liền thay đổi, chẳng lẽ đây chính là Vãi Đậu Thành Binh trong truyền thuyết!!!
Ánh mắt Bạch Kính Học đầy lửa nóng, tu hành chi tâm bị đả kích cũng có chút ngo ngoe muốn động.
Mặc dù không được trường sinh, nhưng pháp thuật này nhìn rất ngưu bức nha.
Đột nhiên kịp phản ứng lại, Bạch Kính Học vội vàng giơ tay lên, bắt đầu quay chụp Hoàng giáp Đậu Binh.
Vừa mới chuẩn bị kỹ càng, động tác Bạch Kính Học cứng đờ.
Chỉ thấy Hoàng giáp Đậu Binh nhảy vọt một cái, trực tiếp rơi vào trong nước, chìm xuống dưới, hắn chậm một bước, chỉ chụp tới Đậu Binh nhảy cầu, bọt nước văng lên.
Chờ đợi chỉ chốc lát, y nguyên không thấy Hoàng giáp Đậu Binh, Bạch Kính Học tiếc nuối quan sát hình mình chụp.
Vài giây đồng hồ, chỉ có một đại hán mặc Hoàng giáp, dáng người khôi ngô, cầm trong tay trường thương, không sợ hãi nhảy cầu.
Nhìn một chút, Bạch Kính Học cảm thấy mặc dù ngắn, nhưng liền bóng lưng này liền đặc biệt bá khí, nhảy một cái càng soái không thể bắt bẻ.
Cắt một cái, Bạch Kính Học đăng hình lên. Đồng thời ghi thêm tiêu đề.
Bạch Kính Học ở chỗ này thao tác, Trần Hạo cũng đang quan sát mặt nước.
Dưới Âm Dương Nhãn, Trần Hạo nhìn thấy Đậu Binh chui vào đáy nước, lúc đầu còn tốt, nhưng thời điểm xâm nhập ba bốn mét, Đậu Binh đột nhiên hoa một cái cấp tốc xông ra xa bảy, tám mét, sau đó dừng một chút lại phóng đi, sau đó tựa hồ đụng vào phía trên, linh khí Đậu Binh phanh vỡ vụn, biến mất không còn tăm tích.
Trần Hạo:
– . . .
Đậu Binh bảo bảo nhà ta lần thứ nhất xuất chiến liền chết như thế? Mẹ kiếp, ám lưu trong nước thật đáng sợ!
– Đại sư, khe núi này có dòng chảy xiết, đá ngầm dày đặc, không quen thuộc thuỷ tính, căn bản là không có cách nào tìm kiếm, nếu không, để cho ta đi đi?
Bạch Lộ lúc này mở miệng nói ra.
Trần Hạo hỏi:
– Ngươi có thể cảm giác được yêu vật bên trong nước này tiềm phục ở chỗ nào sao?
Bạch Lộ nói:
– Không cách nào xác định, yêu vật tựa hồ am hiểu thu liễm khí tức, tràn ngập yêu khí hỗn hợp cùng linh khí trong nước, ta cần tiến vào trong nước mới có thể phán đoán.
Trần Hạo trầm ngâm một cái, gật đầu nói:
– Cũng tốt, vậy ngươi cẩn thận một chút.
– Đại sư yên tâm.
Bạch Lộ nói xong, thân ảnh bay ra đã vào trong nước, đuôi rắn bãi xuống, ẩn núp xuống dưới.
So với Đậu Binh, Bạch Lộ lại nhẹ nhõm hơn nhiều.
Nó ẩn núp đáy nước, mặc dù các loại vòng xoáy, ám lưu không dứt, nhưng thân rắn vặn vẹo, tuỳ tiện liền có thể tránh đi, thậm chí còn có thể mượn lực lượng mạch nước ngầm để cho mình tiến lên dưới đáy nước, linh hoạt vô cùng.
Trong khoảnh khắc, khí tức Bạch Lộ liền tiềm nhập chỗ sâu, Trần Hạo cũng không cách nào cảm giác được.
– Ha ha ha ha, thoải mái, ca ca hot rồi!
Đột nhiên, một tiếng vui vẻ cười to vang lên, đánh gãy Trần Hạo quan sát.
Quay người nhìn lại, Trần Hạo phát hiện Bạch Kính Học bưng lấy điện thoại, đang cười ngây ngô.
Hiếu kì tiến lên xem xét, Trần Hạo mặt xạm lại.
Ta sát, tiểu tử này còn chơi…, lạc hậu a, hiện tại tiểu thí hài đều chơi tik tok rồi.
Nhìn kỹ một chút, Trần Hạo càng im lặng.
Bạch Kính Học đăng video rất ngắn, chính là Hoàng giáp Đậu Binh nhảy cầu. Video có tiêu đề là:
– Gặp sự kiện thần bí, bắt đầu phiên giao đoán hình tượng, đoán đúng có thưởng.
Lúc này xuất hiện mười mấy cái bình luận, các loại suy đoán.
Trần Hạo nhìn thấy chính là:
– Ôi học bá, đây là khe quỷ sầu, đạo diễn nào ngưu bức như vậy, dám để cho diễn viên nhảy cầu ở nơi này?
– Thật tuyệt, bóng lưng này, tư thái nhảy cầu này không có ai bằng, đoán chừng cũng không cứu nổi.
– Mau gọi 110, có người nhảy cầu.
– Xong cmnr, cần tiền không cần mạng.
– Cần địa điểm, ta muốn đến hiện trường xem kịch.
– Ta khẳng định là diễn viên quần chúng không biết khe quỷ sầu đáng sợ, đạo diễn nào muốn lên đầu đề thế.
– Tin tức tiêu đề ta đã nghĩ kỹ, đạo diễn nào đó truy cầu kích thích, bức bách diễn viên quần chúng nhảy cầu. Đây là lần thứ nhất có người nhảy ở khe quỷ sầu trong sáu mươi năm nay, ta muốn phát hỏa.
Nhìn những bình luận này, Trần Hạo dở khóc dở cười. Tức giận:
– Ta nói Kính Học này, em chơi thì chơi, nhưng có chút đồ vật không thích hợp bại lộ trước công chúng, nếu không sẽ rước lấy phiền phức, cũng đừng trách anh không nhắc nhở em.
Bạch Kính Học đang cười ngây ngô, nghe vậy kinh ngạc nói:
– Chuyện này còn có phiền phức?
Trần Hạo giống như cười mà không phải cười nói:
– Người tu đạo đều tồn tại, em nói quốc gia biết hay không biết? Quốc gia đều biết, vì sao trong thế tục không rộng rãi thông báo, cũng không có người tin thứ này thật tồn tại? Đây đều là bị che giấu. Quốc gia có một cái Ban Ngành Liên Quan, chuyên môn xử lý sự kiện này. Nếu em đăng loạn, đến lúc đó hấp dẫn chú ý của Ban Ngành Liên Quan, hắc hắc, em nói sẽ có hậu quả gì?
Bạch Kính Học giật nảy mình, vội vàng nói:
– Vậy ta hiện tại xóa đi có kịp hay không?
Trần Hạo nói:
– Tùy ý em, cái này thoạt nhìn không có bại lộ cái gì, nhưng về sau anh hi vọng em không nên đăng loạn, có chút đồ vật thật không thích hợp để người bình thường biết đến.
Bạch Kính Học liền vội vàng gật đầu, sau đó nhanh chóng đem xóa video, tiểu tâm tư trong lòng kia cũng biến mất vô tung vô ảnh.
Biết đến quỷ, cũng biết đến yêu, Trần Hạo nói Ban Ngành Liên Quan, cậu ta đương nhiên hoàn toàn tin.
Nhà mình sống an ổn mấy chục năm, cũng không thể vì nhất thời cao hứng mà đánh mất loại hạnh phúc này.
Nhìn Bạch Kính Học đã biết lợi hại, cẩn thận thu liễm, Trần Hạo hài lòng gật đầu.
Bạch gia sắp có cô con dâu quỷ, vốn phải nên im hơi lặng tiếng hơn, nếu bởi vậy hấp dẫn chú ý, đến lúc đó khẳng định không dễ chịu.
Mình muốn hành đạo, muốn tu hành, cũng không thể ở bên này chiếu cố, có xảy ra chuyện gì đều không thể giúp.
– Hạo ca, anh vừa rồi là dùng thần thông Vãi Đậu Thành Binh à? Nhìn rất đẹp trai đó, ta có thể học hay không?
Thu liễm tiểu tâm tư, Bạch Kính Học lại đỏ mắt lên hỏi.
Trần Hạo nói:
– Có thể, em trước học tập 3~5 năm tri thức Đạo gia, sau đó dốc lòng luyện pháp, có cơ hội Nhập Đạo, lại học 40~50 năm, đoán chừng liền có thể học thành Vãi Đậu Thành Binh.
– A? Phải lâu như vậy? Vậy anh. . .
Bạch Kính Học mắt trợn tròn.
Trần Hạo hé miệng cười một tiếng:
– Mặc dù anh học đại học rác rưởi, nhưng cơ duyên tu hành không tồi, à, chúng ta không giống.
Bạch Kính Học:
– . . .
Cậu ta đang muốn mở miệng nói cái gì, đột nhiên Trần Hạo biểu lộ thu liễm, ánh mắt nhìn về phía mặt nước, chân thành nói:
– Đừng nói chuyện, yêu vật đã ra.
Trong lòng Bạch Kính Học ngưng lại, nhìn kỹ lại, liền thấy một đạo hư ảnh từ trong nước bay ra.
Hư ảnh lên bờ, lộ ra nguyên trạng, lại là Bạch Lộ.
Đi vào Trần Hạo bên người, Bạch Lộ mở miệng nói:
– Đại sư, quy yêu đã ra.
Quy yêu?
Trần Hạo sững sờ, chợt liền thấy khe núi cuồn cuộn bọt nước, sau đó một cái lưng đen to lớn hiển hiện ra.
Lưng đen chừng cái bàn ăn, phía trên có chút rêu xanh dơ bẩn, mơ hồ có thể thấy được một chút đường vân mai rùa.
Lưng đen hiện lên liền có một cái đầu lâu lớn từ trong nước nâng lên.
Đầu lâu này có chút dữ tợn, làn da nhăn lại, nhưng ánh mắt lại sáng tỏ thanh tịnh, lộ ra linh tính. Chính là một lão ô quy.
– Đạo hữu đại giá quang lâm, không thể nghênh đón, mong được tha thứ.
Ra khỏi mặt nước, lão ô quy cũng không có bò lên, mà là ghé vào mép nước, phát ra thanh âm già nua.
Có thể nói chuyện, hiển nhiên quy yêu này tối thiểu có một con trăm năm đạo hạnh trở lên.
Trần Hạo nghiêm mặt, thi triển một cái lễ tiết Đạo gia, cười nói:
– Tán tu Trần Hạo, hữu duyên tới đây, gặp qua Quy đạo hữu.
– Tán tu?
Lão ô quy dò xét Trần Hạo, trong mắt có chút không tin.
Ngươi lộ ra khí tức tu vi cũng không giống như là tán tu, cho dù là một vài đệ tử chân truyền của Đạo môn, ở cái tuổi này, chỉ sợ cũng kém xa ngươi.
– Đạo hữu tới đây không biết có chuyện gì?
Trong lòng hồ nghi, lão ô quy mở miệng hỏi thăm.
Trần Hạo cười nói:
– Ta nghe được Lý Hoành nói khe quỷ sầu có một vị đạo hữu ở đây tiềm tu, cho nên tới xem một chút, dù sao thời đại mạt pháp, đồng đạo hiếm thấy, có thể gặp được một vị, cũng là chuyện may mắn.
Ánh mắt lão ô quy quét Bạch Lộ, lam hồ điệp, mèo mun, gà ngốc một vòng.
Ha ha, quả thật hiếm thấy, lần này còn nhìn thấy bốn tên đồng loại.
– Ừm, nhìn cũng đã nhìn, đạo hữu còn có việc không?
Lão ô quy mở miệng, tựa hồ có chút ý tứ không chào đón.
Trần Hạo:
– . . .
Mẹ kiếp, đây là muốn đuổi khách à! Ta đã làm cái gì sao?
Bất quá lão ô quy này quá xấu, Trần Hạo cũng không có ý nghĩ gì, nó đã nói, Trần Hạo cũng không che lấp, nói thẳng:
– Cũng là có việc nhỏ, ta có một người bạn, tổ tiên có một thanh thiết thương truyền thừa bị thất lạc trong khe núi mấy chục năm trước, khe núi này phàm nhân không cách nào xâm nhập, cho nên ta muốn hỏi đạo hữu, có từng thấy hay không?
– Không có, cút.
Lão ô quy đột nhiên ngữ khí trầm thấp, rất là bất thiện đáp lại.
Trần Hạo:
– . . .
– Đạo hữu, lời này hơi quá rồi?
Trần Hạo bất mãn nói.
Lão ô quy hừ lạnh:
– Là ai quá đáng? Đạo hữu vừa đến, liền hỏi ta Thiết Thương pháp bảo? Ngươi xác định không phải đến đoạt?
Thiết thương? Pháp bảo?
Trần Hạo mắt trợn tròn.
Tình huống như thế nào, ta hỏi chính là thiết thương phàm nhân thất lạc mà? Làm sao lại là pháp bảo rồi?
Ân, không đúng, chẳng lẽ thiết thương của nhị gia Bạch Kính Nông thất lạc là một kiện pháp bảo?
Ánh mắt Trần Hạo khẽ nhúc nhích, như có điều suy nghĩ.
– Quy đạo hữu, ta hỏi chính là thương mà phàm nhân làm thất lạc trong khe núi, không phải thương của ngươi, có phải là có hiểu lầm gì đó không?
Trần Hạo thử thăm dò.
Lão ô quy nói:
– Đạo hữu, Thiết Thương pháp bảo này lão hủ nhặt được ở bên trong khe núi, ngươi biết rõ còn cố hỏi ư? Cần gì giả mù sa mưa.
Trần Hạo có chút bất đắc dĩ:
– Ta quả thực không biết, Quy đạo hữu hiểu lầm.
Lão ô quy nói:
– Bất kể có phải là hiểu lầm hay không, bảo vật người có duyên có được. Thiết Thương pháp bảo bị ta đoạt được, lại ôn dưỡng mấy chục năm, vậy pháp bảo này chính là của ta, nếu như đạo hữu không đề cập tới pháp bảo, vậy chúng ta vẫn là đạo hữu.
Trần Hạo:
– . . .
– Lão ô quy thật không biết xấu hổ, thiết thương này là tổ tiên ta truyền lại, thái gia gia năm đó dùng cái này giết tiểu quỷ tử, làm sao lại thành của ngươi.
Bạch Kính Học lúc đầu nhìn còn có ý tứ, nhưng nghe được lão ô quy nói, lập tức bất mãn, kêu la nói.
Ánh mắt lão ô quy trong nháy mắt trở nên lăng lệ, nhìn trừng trừng Bạch Kính Học:
– Còn chưa Nhập Đạo, tiểu nhi phàm tục, ngươi có tư cách ở nơi này nói chuyện ư?
Bạch Kính Học chán nản, nhìn chằm chằm lão ô quy, lại không phản bác được.
Thật đúng là, y mặc dù thông minh nhưng bản chất vẫn là người bình thường, đối mặt quy yêu dạng này, nếu không phải có Trần Hạo, cái rắm cũng không dám thả một cái.
Trần Hạo vội vàng nói:
– Quy đạo hữu, bằng hữu này nói cũng không phải sai, dù sao cũng là vật tổ tiên y, tuyệt đối không phải nói ngoa. Bất quá chuyện đoạt bảo vật, ta sẽ không làm. Quy đạo hữu, chúng ta có thể thương lượng một chút, có thể giao dịch hay không?
Lão ô quy trầm ngâm một lát, nói ra:
– Ngươi dùng cái gì để giao dịch?
Trần Hạo cười nói:
– Đương nhiên là dùng đồ vật đạo hữu dùng được để giao dịch, dù sao pháp bảo là ngoại vật, đối với ngươi tu hành không có tác dụng gì, nếu như có thể đổi lấy vật có thể giúp ngươi tu hành, cớ sao lại không làm?
Lão ô quy nói:
– Vậy ngươi nói một chút, ngươi có cái gì?
Trần Hạo nói:
– Ta có tinh khí hỏa quả, đạo hữu muốn hay không?
Nhãn tình lão ô quy sáng lên, bất ngờ nói:
– Nhanh, cho ta xem một chút.
Trần Hạo vung tay lên, từ bên trong Tụ Lý Càn Khôn lấy ra hỏa quả tinh khí.
Cái đồ vật này có thể giúp người tu hành tăng tiến đạo hạnh.
Bất quá Trần Hạo làm nhiệm vụ liền có thể kiếm lấy đạo hạnh, với hắn mà nói có chút gân gà, một mực giữ, giờ phút này có thể đổi lấy cơ hội hoàn thành nhiệm vụ, đương nhiên Trần Hạo sẽ không hẹp hòi.
– Quả nhiên là linh vật tinh khí, bất quá chỉ là một bộ phận, còn thiếu một chút, nếu là cả một quả thì còn tạm được.
Lão ô quy bất ngờ, bất quá lại không vừa lòng nói.
Trần Hạo cười:
– Đạo hữu, lời này của ngươi không đúng, thiên tài địa bảo vốn là vật hiếm thấy, hỏa quả năm trăm năm mới thành thục, càng trân quý. Mặc dù chỉ có một đạo tinh khí, nhưng dùng để đổi lấy một cây thiết thương cũng đã đủ rồi?
Lão ô quy nói:
– Hiện tại là ngươi muốn đổi lấy, nếu không đưa đủ, ta không giao dịch.
Trần Hạo tức xạm mặt lại.
Mẹ nó, ta xem như biết chủng loại ngươi, ngươi chính là một con rùa lòng dạ hiểm độc!
Trực tiếp đem hỏa quả tinh khí thu lại, Trần Hạo nói:
– Vậy quên đi, hỏa quả hoàn chỉnh ta không có, đạo hữu đã không nguyện ý, Thiết Thương pháp bảo, ngươi vẫn là tự mình giữ đi.
Nói xong Trần Hạo nói với mấy con vật cùng Bạch Kính Học:
– Gặp mặt kết thúc, chúng ta trở về đi.
Mắt thấy Trần Hạo thật xoay người liền đi, lão ô quy lại gấp, vội vàng nói:
– Đạo hữu, còn có thể thương lượng một chút.
Trần Hạo cười nói:
– Quy đạo hữu ngươi đồng ý?
Ánh mắt lão ô quy lóe lên một cái, nói:
– Thôi được, gặp nhau chính là hữu duyên, ta đồng ý. Bất quá thiết thương bị ta giấu ở động phủ dưới nước, nếu đạo hữu muốn giao dịch, cần đem hỏa quả tinh khí đưa trước cho ta.
Trần Hạo nhìn lão ô quy thật sâu một chút, giống như cười mà không phải cười nói:
– Có thể, đạo hữu tiếp lấy.
Trần Hạo nói xong, trực tiếp đem hỏa quả tinh khí ném ra, bay về phía lão ô quy.
Lão ô quy vội vàng há miệng hút vào, hỏa quả tinh khí kia liền tiến vào trong miệng của nó.
Tinh khí vào bụng, lão ô quy trong mắt hiển hiện sợ hãi lẫn vui mừng, lập tức nói:
– Đạo hữu chờ một lát, ta đi lấy giúp ngươi.
Trần Hạo bình tĩnh nói:
– Không có việc gì, Quy đạo hữu xin cứ tự nhiên.
Lão ô quy gật đầu, rút vào trong nước.
Bạch Kính Học lúc này mở miệng nói:
– Hạo ca, ngươi cứ như vậy cho nó ư? Không sợ nó quỵt nợ ư?
Trần Hạo không trả lời, mà nhìn về phía Bạch Lộ hỏi: – Đánh thắng được lão ô quy này không?
Bạch Lộ nói:
– Hay là thiếp thân đi theo lão ô quy kia xem nó có thành thật hay không. Nếu không thành thật, thiếp thân vừa vặn lấy máu tim rùa để tẩm bổ giao đan.