Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hãy Để Cô Ấy Đến Bên Tôi - Chương 16

  1. Home
  2. Hãy Để Cô Ấy Đến Bên Tôi
  3. Chương 16 - Thích.
  • 10
Prev
Next

Chương 16: Thích.

Chẳng mấy chốc đã đến ngày sinh nhật của Uông Lão. Vì Trần Diểu đã nói trước là hai người sẽ cùng đi xe của tiểu Phó nên Hứa Giai Ninh xuống lầu với cô ấy luôn.

Tiểu Phó đã đợi ở bên dưới, Hứa Giai Ninh đang định lên tiếng chào hỏi thì điện thoại trong túi đổ chuông, cô lấy ra xem, là Ông Na gọi tới.

Ở đầu bên kia, Ông Na bảo cô chỉnh sửa vài thứ, nói là việc gấp. Hứa Giai Ninh cũng không do dự nhiều nói bây giờ không tiện, cô phải đi ra ngoài.

“Nhất định phải đi bây giờ à?” Ông Na hỏi.

Hứa Giai Ninh vâng một tiếng, nhìn về phía hai người đang đợi trên xe, nói: “Em đến nhà Uông Lão, tới muộn sẽ không tốt lắm ạ.”

Trong học viện, người có thể gọi danh xưng Uông Lão này đương nhiên chỉ có một mình Uông Lạc Già, Ông Na hơi ngừng lại, im lặng giây lát rồi mới nói: “Vậy được rồi, em đi đi, cô tìm sư tỷ của em.”

Sau đó lập tức cúp máy.

Hứa Giai Ninh nghe ra được Ông Na có chút không tình nguyện, nhưng thật sự chẳng còn cách nào khác. Cô không nghĩ nữa, trực tiếp lên xe.

“Giai Ninh, không sao chứ?” Trần Diểu hỏi.

Hứa Giai Ninh lắc đầu: “Đi thôi sư huynh.”

Thực ra nhà Uông Lão ở ngay cạnh Tây Đại. Nhưng sau nhiều lần cân nhắc về mọi mặt, ông đã về ở nhà con trai trong một khu biệt thự phía nam thành phố, không quá gần trường Tây Đại để dưỡng bệnh.

Nhóm người đi sớm nên trên đường không có nhiều xe cộ. Tiểu Phó nhàn nhã lái xe, thuận tiện còn có thể trò chuyện với các cô. Đương nhiên là nói đến những chuyện thú vị về thầy trò bọn họ và của anh ấy với Trần Diểu, Hứa Giai Ninh im lặng lắng nghe, vẫn luôn mỉm cười.

“Giai Ninh, năm nay các em vẫn phải xin đề tài à?” Như sợ Hứa Giai Ninh cảm thấy bị lạnh nhạt. Tiểu Phó chủ động bắt chuyện với cô.

“Vâng, trong tỉnh có một dự án về phần mềm khoa học, cô Ông muốn thử xem sao ạ.”

“Phần mềm khoa học á…” Tiểu Phó cau mày lại: “Không phải cô Ông đang làm dự án quỹ khoa học tự nhiên quốc gia ư, sao lại xin nữa, cũng không sợ các em mệt.”

Vì là đàn em cùng thầy hướng dẫn, lại quen biết nhau từ lâu nên khi nói chuyện tiểu Phó không kiêng dè gì. Nhưng Trần Diểu lại nghĩ nhiều hơn, nghe đến đây cô ấy vội vàng nói: “Cô Ông cũng là muốn nhân lúc còn trẻ lập nhiều thành tích hơn thôi mà, anh tưởng lên giáo sư dễ lắm à. Nhưng mà quả thực…” Cô ấy nhìn Hứa Giai Ninh. Vì là bạn cùng phòng với cô nên cô ấy là người hiểu rõ hơn ai hết. Trong ký túc xá, Hứa Giai Ninh là người bận rộn nhất. Một nửa danh hiệu “người cuồng nghiên cứu khoa học” ấy đều là bị ép mà thành.

Tiểu Phó nghe bạn gái nói xong cũng đã phản ứng lại, nhìn Hứa Giai Ninh tỏ ý xin lỗi: “Anh cũng chỉ nói bừa thôi, em đừng để ý nha. Nhưng mà áp lực công việc quá lớn quả thực cũng không tốt, nhất là áp lực tự mình tạo thêm.” Vừa nói, tiểu Phó vừa cảm thán một câu: “Kể ra em cũng thật xui xẻo. Lúc trước theo thầy Quý tốt biết bao…”

Hứa Giai Ninh vốn vẫn luôn bình tĩnh ngồi nghe, nhưng khi nghe thấy hai chữ “thầy Quý”, trái tim bỗng như bị ai đó nắm lấy. Cô đưa tay đặt lên ghế trước mới không bị lộ ra manh mối.

“Có lẽ thầy Quý cảm thấy em không đủ tốt cho nên mới vội vàng trốn về Yên Thành.” Hứa Giai Ninh nửa đùa nửa thật nói, giọng điệu mang theo chút mùi vị đắng chát.

“Sao có thể chứ, thầy Quý rất thích em đó.”

Mặc dù cô biết từ “thích” mà tiểu Phó sư huynh nói không phải là điều cô hiểu và muốn kia, nhưng Hứa Giai Ninh vẫn không nhịn được hỏi lại: “Vậy ạ?”

“Đúng thế.” Tiểu Phó sư huynh rất kích động: “Trước đây thầy Uông nói trong tay thầy Quý không có sinh viên hệ tiến sĩ nào, muốn thầy Quý hướng dẫn anh, kết quả thầy Quý đã từ chối, em đoán xem thầy ấy nói thế nào?” Tiểu Phó mỉm cười liếc nhìn Hứa Giai Ninh, nói: “Thầy Quý nói, một người hiện tại thầy ấy đang hướng dẫn đã bằng mấy sinh viên hệ tiến sĩ rồi, cho nên không cần người khác nữa.”

Hứa Giai Ninh: “…”

Anh đã từng coi trọng cô như vậy sao?

*

Lúc tới biệt thự phía nam thành phố, bên ngoài có hai ba chiếc ô tô đang đỗ, xem ra đã có không ít người đến rồi.

Hứa Giai Ninh theo hai người Phó Trần đi vào, nghe thấy một tiếng cười nồng hậu truyền ra từ trong phòng khách, có người nghe thấy tiếng mở cửa liền liếc mắt nhìn qua, sau đó vội vàng vẫy tay với bọn họ: “Tiểu Phó, mau tới đây!”

Một nhóm ba người bước nhanh đến phòng khách, tiểu Phó sư huynh giới thiệu Trần Diểu với giáo sư Uông trước, sau đó giới thiệu Hứa Giai Ninh.

Năm nay Uông Lão mặc một bộ đồ màu đỏ rất có không khí vui mừng, đeo một cặp kính lão, trên tay cầm một chiếc ipad, có một đàn chị đang dạy ông ấy cách xem các ứng dụng video ngắn. Sau khi nhìn qua Trần Diểu, ông ấy đưa ánh mắt về phía Hứa Giai Ninh.

“Tiểu Giai Ninh đến rồi.”

Vẫn là cách gọi thân mật ấy, Hứa Giai Ninh nghe thấy thẹn thùng mím môi cười.

“Thầy nghe Tiểu Phó nói, lúc đầu mời em, em còn không muốn tới có phải không?”

Uông Lão híp mắt cười hỏi tội, Hứa Giai Ninh vô cùng xấu hổ.

“Thầy Uông, em xin lỗi…”

Uông Lão khoát khoát tay ngắt lời cô: “Mặc dù giao em cho tiểu Ông nhưng em là sinh viên được thầy nhận vào học viện, sẽ mãi là học trò của thầy, không có gì khác biệt với các sư huynh sư tỷ của em cả.”

“Đúng á tiểu Giai Ninh. Mỗi lần đến phòng học đều thấy em ở đó đọc tài liệu, xem báo, có thời gian thì đến tìm sư huynh sư tỷ chơi, chỗ chị có nhiều đồ ăn vặt lắm.”

Một sinh viên nữ hệ tiến sĩ họ Thạch tên Nhụy cười nói, kết quả bị một người phản bác lại: “Đại Nhụy Nhụy, trong phòng học không được phép ăn vặt, lần trước bị thầy Đổng dạy dỗ vẫn chưa đủ à?” Thầy Đổng là giáo viên phụ trách phòng học.

Thạch Nhụy ra sức nháy mắt rồi đưa tay ra hiệu khiến mọi người cười lớn một trận.

Uông Lão gương mặt hiền từ nhìn đám học trò cười, đợi mọi người ồn ào xong rồi, cuối cùng ông mới nói: “Sau này giao lưu với các đàn anh đàn chị của em nhiều một chút, bất kể về học tập hay cuộc sống thường ngày, có thể giúp đỡ thì mọi người đều sẽ giúp đỡ.”

Hứa Giai Ninh đã cảm nhận được sự nhiệt tình của mọi người, cô mỉm cười gật đầu: “Vâng ạ.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 16"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online