Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Home
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog
  • Chính sách bảo mật
  • CoHet
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Manga
  • Trang Mẫu
  • Truyện full
  • Truyện hot
  • Truyện mới
  • User Settings
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hãy Để Cô Ấy Đến Bên Tôi - Chương 02

  1. Home
  2. Hãy Để Cô Ấy Đến Bên Tôi
  3. Chương 02 - Nam thần vườn trường
  • 10
Prev
Next

Chương 2: Nam thần vườn trường.

Quả nhiên, Ông Na phía bên kia nhanh chóng trả lời lại, một chữ good thêm một icon ngón tay cái dựng lên, hiển nhiên là vô cùng hài lòng. Hứa Giai Ninh mím môi cười, đóng trang web lại, cảm giác mệt mỏi ập đến. Ông Na là người nóng tính, việc gì cũng muốn làm nhanh, để làm kịp bảng tổng kết này, mấy ngày liền cô gần như không được nghỉ ngơi, toàn dựa vào cà phê để chống đỡ, hiện tại đã bàn giao nhiệm vụ, tác dụng chậm cũng đến rồi, Hứa Giai Ninh xoa xoa mí mắt nặng trĩu, muốn trực tiếp nằm bò xuống bàn ngủ luôn.

Nhưng mà không thể, dù sao đây cũng là phòng học, thỉnh thoảng sẽ có thầy cô đến kiểm tra, cho nên sau khi suy nghĩ, Hứa Giai Ninh thu dọn đồ đạc, chuẩn bị trở về ký túc xá. Tranh thủ nghỉ ngơi thêm một chút trước giờ ăn cơm.

“Hứa Giai Ninh!”

Vừa bước ra khỏi phòng học đã nghe thấy sau lưng có người gọi mình, cô quay lại nhìn một cái, là đồng môn của cô, Tôn Đồng. Cậu ấy để kiểu tóc đầu nấm, đeo cặp kính dày, thấy Hứa Giai Ninh dừng lại chờ liền chạy bước nhỏ về phía trước.

“Cậu gửi bảng tổng kết cho cô Ông rồi à?”

Tôn Đồng hỏi, thấy Hứa Giai Ninh gật đầu, liền hơi ngượng ngùng đẩy kính: “Lần nào cũng để cậu vất vả, thật ngại quá. Lần sau cậu chia cho tớ một nửa đi, tài liệu nước ngoài không được, nhưng tài liệu tiếng trung tớ vẫn có thể làm được!”

Hứa Giai Ninh cười, sóng vai đi cùng cậu ấy.

“Không sao đâu, mỗi người đều có thế mạnh riêng, cậu giỏi làm về số liệu, việc này tớ không tốt bằng cậu.”

Tôn Đồng tốt nghiệp đại học tại Tây Đại, học bằng kép toán học và kinh tế, đặc biệt giỏi trong việc khai phá dữ liệu và mô hình thực nghiệm. Trong thời đại mọi thứ đều phụ thuộc vào số liệu, mọi nghiên cứu khoa học đều coi số liệu làm tiêu chuẩn như hiện nay, ngay cả số lượng người ăn ở căng tin cũng ước gì có thể xây dựng mô hình nghiên cứu các yếu tố ảnh hưởng, thì càng đừng nhắc tới những người học ngành quản lý ở trường đại học top cao như bọn họ. Mặc dù tiếng anh của Tôn Đồng không tốt, nhưng mỗi khi gặp phải vấn đề liên quan đến dữ liệu, kỹ năng của cậu ấy đều được bộc lộ ra. Vì vậy, hễ là những vấn đề kiểu này, Ông Na đều sẽ giao cho Tôn Đồng. Không thể không nói Ông Na rất hiểu sinh viên của mình, tận dụng sở trường của từng người cho việc của cô ấy, chẳng trách đề tài dự án cứ ngày càng phát triển thuận lợi, tuổi còn trẻ mà đã được bình xét lên giáo sư.

Nghe thấy Hứa Giai Ninh nói vậy, Tôn Đồng gãi gãi đầu cười xấu hổ.

“Đúng rồi, Giai Ninh, dạo này cậu có xem diễn đàn của trường không?” Như nghĩ tới điều gì đó, Tôn Đồng đột nhiên hỏi.

“Không, sao vậy?”

“Không có gì, chỉ là hôm nay tớ vô tình lên một tí, phát hiện ra đám trẻ đại học vẫn đang thảo luận về thầy Quý ở trên đó. Tớ chợt nhớ ra không phải trước kia cậu…” Tôn Đồng thản nhiên nói, thấy Hứa Giai Ninh quay qua nhìn mình bèn ngậm miệng lại. Không vì cái gì khác, chỉ vì đôi mắt đang nhìn cậu ấy của cô quá sáng.

“Bọn họ nói gì vậy?” Hứa Giai Ninh hỏi.

Phải mất vài giây Tôn Đồng mới phản ứng lại, à một tiếng, nói: “Cũng không nói gì cả, chỉ bảo tại sao thầy Quý lại đột nhiên trở về Yên Thành. Cậu cũng biết độ nổi tiếng của thầy Quý trong trường chúng ta mà, có rất nhiều người nhớ mãi không quên thầy ấy.” Quan sát vẻ mặt của Hứa Giai Ninh, cậu ấy dè dặt hỏi: “Giai Ninh, đợt trước cậu từng theo thầy Quý, thầy ấy có đề cập trước chuyện này với cậu không?”

Theo lý mà nói, với tư cách là sinh viên duy nhất trong tay Quý Minh Viễn, Hứa Giai Ninh lẽ ra phải biết trước về việc thầy hướng dẫn sắp đi. Nhưng mà đối mặt với Tôn Đồng, cô lại lắc đầu.

“Không có.” Hứa Giai Ninh nói.

Tôn Đồng sửng sốt, sau đó lại à một tiếng, cười nói: “Có lẽ là vì đi hơi vội.”

Dù có vội vàng đến mấy thì những điều nên nói cũng cần phải nói chứ. Tôn Đồng cảm thấy kỳ lạ, nhưng cũng không hỏi thêm nữa.

*

Bởi vì đột nhiên nhắc tới Quý Minh Viễn nên bầu không khí giữa hai người trở nên lạnh nhạt hẳn, cho đến khi tới trước toà ký túc xá của Hứa Giai Ninh, cả hai cũng không nói chuyện gì. Gần đến lúc chia tay, Tôn Đồng lại nhớ tới một chuyện khác, gọi cô: “Giai Ninh, cô Ông nói mấy ngày nữa sẽ có một hội nghị giao lưu trao đổi học thuật ở khách sạn Lâm Thành, bảo chúng ta cũng đi nghe một chút. Lát nữa tớ sẽ gửi lịch trình của hội nghị cho cậu, đến lúc đó cậu đừng quên nhé.”

“Được.”

Hứa Giai Ninh nhìn cậu ấy gật đầu, lúc này Tôn Đồng mới cười rồi vẫy tay rời đi.

Hứa Giai Ninh đợi đến khi không thấy bóng dáng Tôn Đồng nữa mới đi vào ký túc xá.

Tòa nhà ký túc của nghiên cứu sinh ở Tây Đại đều là những tòa nhà năm tầng được xây bằng gạch nhỏ từ đầu những năm 1960, hơn nữa đều là phòng bốn người, so với những căn phòng hai người sang trọng dành cho nghiên cứu sinh của nhiều trường khác thì quả thật không tốt. Nhưng trường cũng chẳng còn cách nào khác, cùng với việc mở rộng tuyển sinh qua từng năm, ngày càng có nhiều sinh viên đến, mà cơ sở của trường lại nằm ở trung tâm thành phố, không dễ để mở rộng nên chỉ có thể để sinh viên tạm thời chịu thiệt, gác lại sau này dần dần cải thiện.

Vì không có ban công nên các cô gái chỉ có thể phơi quần áo đã giặt ngoài hành lang. Hứa Giai Ninh bước nhanh dưới cơn mưa nhỏ mà trở về phòng ký túc.

Trong phòng không có ai, ngoài cô ra, tất cả đều đang ở phòng học hoặc phòng thí nghiệm làm việc. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Hứa Giai Ninh leo lên giường, đắp chăn nghỉ ngơi.

Ngoài cửa sổ không biết đã bắt đầu đổ mưa thật từ lúc nào, đang lúc yên tĩnh nhất nhưng Hứa Giai Ninh lại không ngủ được. Cô mở to mắt nhìn trần nhà qua lớp màn chống muỗi một lúc, rồi rút điện thoại ra, mở ứng dụng diễn đàn trường.

Như Tôn Đồng nói, bên trong quả nhiên đang thảo luận kịch liệt, bài đăng đứng top 1 là bài tranh cãi về việc ai có thể xứng đáng với danh hiệu nam thần vườn trường của Tây Đại ngoài Quý Minh Viễn. Hứa Giai Ninh xem một hồi, lặng lẽ thoát ứng dụng, tắt điện thoại.

Ba tháng. Anh đã đi được ba tháng. Quả đúng như anh từng nói, anh sẽ không bao giờ liên lạc với cô nữa. Từ lâu, Hứa Giai Ninh đã biết sẽ có ngày bản thân phải tỉnh mộng, nhưng khi ngày ấy thật sự đến, cô không ngờ nó lại có thể khó mà chịu đựng nổi như vậy. Có vài lần, thật sự là vài lần, cô nôn nóng trong lòng, không khống chế được muốn mua vé tàu cao tốc đến Yên Thành gặp anh. Nhưng cuối cùng cô vẫn nhịn xuống được.

Cô biết anh sẽ không gặp cô.

Hứa Giai Ninh cười yếu ớt, nhắm mắt lại. Đúng lúc này, điện thoại kêu lên một tiếng, hiển thị có mail gửi đến.

Trong lòng muốn đợi đến khi tỉnh dậy rồi xem, nhưng Hứa Giai Ninh vẫn mở máy theo thói quen. Là lịch trình hội nghị do Tôn Đồng gửi tới, Hứa Giai Ninh mở ra xem qua, khi sắp đóng lại, ánh mắt cô quét qua một cái tên, rồi dừng lại ở đó.

Cô sợ mình nhìn nhầm nên bật đèn bàn lên, sáp lại gần màn hình để xác nhận lại lần nữa.

Trong lịch trình ghi rõ, người phát biểu chính trong buổi sáng ngày thứ hai của hội nghị là Quý Minh Viễn.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 02"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

CÓ THỂ BẠN THÍCH

buong-rem-pha-le.jpg
Buông Rèm Pha Lê
29 Tháng mười một, 2024
tam-huu-bat-cam.jpg
Tâm Hữu Bất Cam
1 Tháng 4, 2025
mau-xuyen-tu-la-trang-kieu-mem-van-nhan-me-nang-khong-co-tam-convert.jpg
Mau Xuyên Tu La Tràng: Kiều Mềm Vạn Nhân Mê Nàng Không Có Tâm Convert
7 Tháng mười một, 2024
giua-mua-hoa-roi-gap-lai-nguoi.jpg
Giữa Mùa Hoa Rơi Gặp Lại Người
28 Tháng mười một, 2024

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online