Giao Dịch Tiền Sắc - Chương 97
Chương 97: Đêm trước Lễ Tình Nhân
Giải Du ôm Kha Ninh vào trong ngực, giải thích cho em về một số công nghệ chế tạo vũ khí mới.
Y nói năng nhẹ nhàng, từ tốn, không hề giấu diếm một tí nào, sẵn sàng kể cho Kha Ninh nghe hết mọi chuyện.
Có một người thầy tốt đến như thế, vậy mà mỹ nhân trong lòng ngực của y lại ửng hồng cả mặt, tóc đen hỗn loạn, bờ môi bị bản thân cắn tới mức đỏ bừng, hoàn toàn không có tí gì gọi là nghiêm túc học tập cả.
Làn da trắng như tuyết, toàn thân phủ một lớp mồ hôi mỏng, đáng thương như thể vừa được vớt lên khỏi mặt nước.
“Ninh Ninh đã hiểu chưa?”
Giải Du thúc hông, dương vật vốn vẫn luôn vùi sâu trong cơ thể Kha Ninh lập tức tàn nhẫn lao xuyên qua tầng tầng lớp lớp thịt non, thọc mở miệng tử cung, lại xâm phạm vào cái khoang thịt mềm ẩm ướt đó một lần nữa.
Giữa tần suất thọc vào rút ra vô cùng kịch liệt còn có thể trông thấy rõ hai cánh môi lòn đỏ bừng ướt sũng đang kẹp lấy một con cặ*c lớn tím đen khó khăn như thế nào.
Bắt đầu từ thời điểm bước vào căn phòng này, con cặ*c dữ tợn của gã đàn ông vẫn luôn đút ở trong cơ thể cậu.
Lúc dẫn cậu đi uống nước không có rút ra, Giải Du vừa đi vừa địt cậu; lúc đút cậu ăn cơm cũng không chịu rút ra, Kha Ninh bị ép phải ngồi trên con cặ*c nóng hổi của y, hai cái miệng trên dưới đều phải há to nuốt hết;
Mà hiện giờ, đến lúc giảng bài cho Kha Ninh, y lại càng không rút cặ*c ra, dương vật của y giống hệt như một cây roi tra tấn, mỗi khi Kha Ninh nghe không hiểu hay là không nghiêm túc nghe giảng, y sẽ lập tức thọc cặ*c thật mạnh vào trong lỗ thịt mềm, cảm giác căng trướng tới nỗi khiến cho người ta sắp nôn ra tới nơi, thế mà tần suất dương vật ra vào vẫn kịch liệt đến mức tàn nhẫn như cũ, trừng phạt làm cho Kha Ninh chỉ biết hàm hồ khóc nức nở, cẳng chân tuyết trắng vô lực đá loạn.
Kha Ninh không thể nhớ nổi bản thân đã làm bồn chứa cho dương vật y mấy tiếng đồng hồ rồi, toàn bộ tinh dịch đều bắn vào bên trong khoang tử cung, ngay cả lỗ lòn và miệng tử cung cũng bị nước tiểu lấp đầy, nửa người dưới của cậu bẩn thỉu kinh khủng, dâm loạn đáng thương.
Thịt mềm bọc chặt cặ*c lớn, giống như một cái bao cao su làm bằng thịt mọng nước cực kỳ, mỗi một lần địt vào đều sẽ có nước dâm khó khăn bắn ra từ khe hở, trong phòng đọc sách vốn yên tĩnh ngập tràn tiếng nước lòn bắn ra phụt phụt cùng với âm thanh đụ địt, Kha Ninh như bị dòng điện kịch liệt thổi quét qua toàn thân, sướng tới mức ngay cả ngón chân cũng cuộn tròn lên run rẩy.
Cậu luôn bị đụ địt đẩy lên đến đỉnh sung sướng một cách nhanh chóng, dương vật run run muốn bắn tinh, thế nhưng lại bị gậy niệu đạo tàn nhẫn bịt kín, cực hạn cao trào lẫn hạn chế nghiêm khắc khiến cho Kha Ninh không ngừng thở dốc nức nở, ngay cả ánh mắt cũng gần như tan rã.
Mãi cho đến khi tinh dịch nóng bỏng lại một lần nữa bắn vào trong cơ thể, Kha Ninh cơ hồ trợn mắt trắng dã lịm người đi.
“Ngày mai em muốn đi Liên Bang?”
Sắc mặt của Giải Du khó coi tới độ nằm ngoài sức tưởng tượng của Kha Ninh.
Không chỉ có vậy, bàn tay vốn đang xoa nắn vòng eo của Kha Ninh cũng dừng lại, bắt đầu dời xuống kéo lấy cái khuyên âm vật ở bên dưới, thịt mềm múp míp chỗ hột le hoàn toàn bị kéo ra khỏi môi lòn, viên le béo tròn bị đùa bỡn tới nỗi biến dạng, Kha Ninh run lẩy bẩy như điên, bị ép phải ngẩng đầu lên nhìn y.
“Chú… Nhẹ một chút, le dâm nát mất aaaaaaaaaaa… Đừng kéo mà, âm vật sưng hỏng rồi a a a a a aa a…”
Kha Ninh không hiểu tại sao biểu cảm của Giải Du lại nghiêm trọng tới như vậy.
Hiện giờ các mối quan hệ và cả danh tính của cậu đều thuộc về Liên Bang, thế nên lần này cậu quay về không phải chỉ để bàn chuyện làm ăn không, mà còn muốn nương theo thân phận một thương nhân trung lập, đổi từ quốc tịch Liên Bang sang hai quốc tịch luôn một lần.
Lẽ ra đối với mấy gã đàn ông vẫn luôn yêu cầu cậu nhanh chóng trở lại Đế Quốc, đây hẳn là chuyện tốt mới đúng chứ.
Nhưng tất cả những điểm nhạy cảm trên cơ thể hiện giờ đều bị Giải Du nắm hết ở trong tay, cậu chỉ có thể nũng nịu lấy lòng gã đàn ông nghiêm khắc này.
Đầu lưỡi mềm mại non nớt liếm liếm lòng ngực Giải Du, hệt như một con mèo nhỏ ngoan ngoãn, Giải Du hít sâu một hơi, không muốn phá tan bầu không khí ấm áp, ngọt ngào lúc này, cuối cùng cũng không giày vò Kha Ninh nữa.
–
Kha Ninh không ngờ chẳng phải chỉ có mỗi mình Giải Du tức giận, mà mỗi người đàn ông ở Đế Quốc của cậu, biết cậu ngày mai muốn đi Liên Bang, ai cũng nổi điên lên hết, nhẹ nhất thì cũng cảm thấy không vui.
Sắp tới cậu chắc chắn phải đi đến Liên Bang một lần, sau này cũng sẽ thường xuyên qua lại giữa hai bên, rõ ràng là chuyện mà ai cũng biết, có cái gì mà giận.
“Em điên rồi à? Ngày mai em muốn đi, còn đi tận bốn ngày?”
“Em muốn tôi không gặp được em trong bốn ngày sao hả?”
Hoắc Trạch Hạo gào lên trong video call, cơn giận của gã hệt như sắp sửa xuyên qua màn hình đập thẳng vào khuôn mặt Kha Ninh.
Giọng điệu của gã cứ cường điệu hệt như thể gã không gặp Kha Ninh vài ngày là gã sẽ chết vậy đó.
Kha Ninh bị gã buộc phải nghi ngờ trí nhớ của mình, nếu cậu nhớ không lầm thì hình như bọn họ có tận mấy năm không hề gặp nhau thì phải.
Kha Ninh lười để ý tới gã, nói vài câu cho có lệ rồi cúp điện thoại luôn.
Đến lúc gọi điện thoại cho Kỷ Thâm, đầu bên kia vô cùng ngoan ngoãn, dù cho không nỡ nhưng anh vẫn dặn dò Kha Ninh rất nhiều điều, dặn dò cậu phải tự chăm sóc tốt cho bản thân.
Kha Ninh cúp điện thoại rồi mà thậm chí còn chưa tỉnh táo lại. Sao có thể suôn sẻ như vậy được? Không ai rõ hơn cậu Kỷ Thâm điên tới mức độ nào, thế mà lần này anh lại không nhân cơ hội bàn điều kiện giận dỗi với cậu.
Nhưng ngẫm lại bản thân đã tới Liên Bang rồi thì Kỷ Thâm có bày ra chuyện lớn gì cũng không lan nổi đến cậu, mà mấy gã đàn ông của cậu ở Đế Quốc cũng thuộc dạng không ai sợ ai, Kha Ninh cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.
“Nhất định phải đi vào ngày mai hửm?”
Tân Tả đè đè giữa mày, đau đầu hỏi.
Sau khi nhận được câu trả lời chắc nịch của Kha Ninh, hắn lại thản nhiên hỏi:
“Có phải Ninh Ninh đang vội đi gặp người nào đó quan trọng đúng không?”
“Không có mà, làm gì có ai quan trọng bằng anh Tân Tả nữa, em chỉ là đi xử lý một vài chuyện mà thôi.”
Kha Ninh trả lời một cách mơ hồ, không hề có ý định giải thích chi tiết.
Trong thâm tâm cậu cảm thấy không cần phải giải thích làm gì, chẳng phải chỉ là công tác một chuyến thôi sao?
Nhưng tối nay Tân Tả lại im lặng một cách khác thường, mặc dù hắn vẫn dịu dàng hệt như mọi khi.
Kha Ninh lười biếng lên kế hoạch cho hành trình của mình, trong khi Tân Tả đang chuẩn bị bữa tối mà cậu yêu thích.
Có điều, vẻ mặt lạnh lùng lẫn đôi môi mím chặt đều đang cho thấy tâm trạng của gã đàn ông chẳng hề vui tí nào.
Từ trước đến nay Tân Tả vẫn luôn chu đáo cực kỳ, cho dù không vui cũng sẽ chẳng làm Kha Ninh khó xử, sau bữa tối, hắn lại bắt đầu sắp xếp hành lý cho Kha Ninh.
Tân Tả chưa bao giờ là sẵn lòng giao chuyện của em vào tay kẻ khác, chứ đừng nói đến việc phải sắp xếp thêm một vài loại quần áo riêng tư.
Thời điểm hắn thu dọn hành lý xong, Kha Ninh đã nằm ngủ ở trên sô pha mất rồi.
Nhìn khuôn mặt ngây thơ đang say ngủ của em, Tân Tả liếm liếm môi, muốn địt em một trận, nhưng lại nghĩ đến ngày mai em còn phải vất vả tàu xe một chuyến, cuối cùng vẫn không nhẫn tâm giày vò em nữa.
Ngay lúc hắn đang định bế em trở lại giường thì người đang ngủ đột nhiên bất ngờ câu cổ hắn kéo xuống, Tân Tả lập tức ngã đè lên người Kha Ninh.
“Anh Tân Tả ơi…” Kha Ninh nhìn hắn, bởi vì giả vờ ngủ quá lâu mà đôi ngươi với hai tròng đen trắng của cậu đầy hơi nước, hệt như một con yêu tinh.
Đầu lưỡi đỏ hỏn cố tình vờn nhẹ ngoài cánh môi, chậm rãi liếm một vòng, ánh nước phủ đầy, bầu không khí lập tức nóng bỏng hẳn lên.
Kha Ninh biết tính tình của Tân Tả, đêm nay chắc chắn sẽ không giày vò cậu, vì thế cậu càng lớn gan làm loạn,
“Anh Tân Tả ơi, Ninh Ninh cho anh ăn đầu lưỡi, anh đừng giận nhé?”
–
Kha Ninh vừa đặt chân tới Liên Bang không lâu đã nhận được thư mời.
Nhìn cái tên Trịnh Dư An vừa lạ vừa quen này đây, cậu không hề nghi ngờ gì về việc giáo sư đã tiết lộ hành tung của mình.
Ông Trịnh vẫn luôn lo lắng thằng cháu trai của mình sẽ sống cô độc hết quãng đời còn lại, thế nên ông cực kỳ nhiệt tình trong chuyện tác hợp Kha Ninh và Trịnh Dư An.
Kha Ninh đã gặp Trịnh Dư An một vài lần, nhưng đều trong lúc ở nhà thầy mà thôi, trên thực tế cơ hội để bọn họ qua lại cũng chẳng nhiều.
Có điều lần này là Kha Ninh đã hiểu lầm ông Trịnh, dù cho có thích Kha Ninh đến cỡ nào thì ông cũng sẽ không xúi giục cháu trai mình đi cạy góc tường nhà người ta.
Chính Trịnh Dư An trong lúc ăn sáng vô tình nghe ông Trịnh nhắc tới, bảo bản thân muốn nhìn thấy Kha Ninh.
Trịnh Dư An tự hỏi mình dù sao cũng không phải là thánh nhân, sao có thể nào không dao động trước nhan sắc, hơn nữa, ông Trịnh còn thường xuyên khen ngợi Kha Ninh ở bên tai hắn, nếu nói lòng hắn không hề dao động một chút nào thì chắc chắn là nói xạo.
Nhưng trước đây hắn đóng quân ở biên giới, không nỡ làm trì hoãn người ta.
Lúc này hắn đã được điều nhiệm về thủ đô, không muốn kìm nén nỗi lòng của mình nữa.
Trịnh Dư An không hề biết Kha Ninh chẳng còn độc thân.
Hắn là một người đàn ông chính trực, sẽ trân trọng trong âm thầm, sẽ bảo vệ trong lặng im, chứ nhất định sẽ không vì ham muốn cá nhân ích kỷ của bản thân mà xâm phạm vào đời sống riêng tư của người khác.
Bởi thế mà, thời điểm Kha Ninh ở ngay trước mặt hắn nói cậu không phải độc thân, Trịnh Dư An sốc nặng, hơn hết là hắn cảm thấy Kha Ninh đang kiếm cớ để từ chối hắn.
Khóe môi Trịnh Dư An cười gượng gạo, “Tôi tưởng là bây giờ em đang độc thân chứ.”
Kha Ninh nhìn hắn đầy quái dị, “Tại sao anh lại nghĩ như vậy?”
Mặc dù mấy gã đàn ông kia không tiện cùng nhau đến đây, thế nhưng ở Đế Đô, các loại tin tức lẫn đặc quyền mà cậu nhận được gần như che trời lấp đất, thậm chí ở Liên Bang cũng không kém gì, tất cả đều chứng tỏ rõ ràng là cậu đang không phải độc thân.
Trịnh Dư An trầm ngâm một lát,
“Bởi vì em mới vừa từ Đế Đô quay lại đây, Liên Bang không hề có tình huống khẩn cấp nào cần em phải giải quyết gấp.”
“Ngày mai là ngày Lễ Tình Nhân. Tôi nghĩ nếu em có người yêu, thì ít nhất phải cùng người ta trải qua ngày Lễ Tình Nhân rồi mới đi công tác chứ.”
Kha Ninh sửng sốt.
Từ trước đến nay cậu chưa bao giờ có hứng thú đối với mấy cái loại ngày lễ như thế này, thế nên cậu hoàn toàn không nhớ ngày mai chính là ngày Lễ Tình Nhân.
Khó trách thời điểm hôm nay cậu rời khỏi Đế Đô, sắc mặt của những gã đàn ông đó đều không đẹp một tí nào.
Kha Ninh chột dạ liếm liếm môi, thật ra hơn thế nữa, nguyên nhân tại sao cậu lại vội vàng rời khỏi Đế Quốc thực sự là khó mà mở miệng được.
Mấy hôm này cậu cứ liên tục bị hai gã đàn ông lôi ra đụ cùng một lúc, thậm chí còn bị hai cây chịch một lỗ rất nhiều lần, ngoại trừ việc chưa bị bốn người lên cùng một lúc, thì gần như là bọn họ đã bày cậu ra chơi đủ trò.
Hoặc là Tân Tả với Hoắc Trạch Hạo, hoặc là Giải Du với Kỷ Thâm lên cùng một lúc thì may ra đỡ một chút, bằng không nếu chẳng phải là hai trường hợp nêu trên, vậy thì trong lúc làm tình bọn họ sẽ còn mang theo sự hờn dỗi, đụ địt Kha Ninh đến nỗi ngay cả sức để xin tha cậu cũng chẳng còn.
Kha Ninh bị chịch vừa sướng lại vừa sợ, rất nhiều lần cậu bị địt tới nỗi mất luôn ý thức, chỉ còn lại cơ thể run lẩy bẩy cao trào theo bản năng mà thôi.
Cậu cảm nhận rằng cách ngày bọn họ – bốn người cùng nhau chịch mình không còn xa nữa, rõ ràng là do bản thân trêu ghẹo đàn ông trước, thế nhưng Kha Ninh cảm thấy mình còn chưa chuẩn bị sẵn sàng để bị chơi tập thể, chắc chắn cậu sẽ bị địt nát.
“Sao vậy?” Kha Ninh thất thần quá lâu, Trịnh Dư An quan tâm hỏi han.
Kha Ninh ra vẻ như không sao cả, mỉm cười với hắn, “Quả thật là em không còn độc thân nữa. Chỉ là ít khi chú ý đến mấy cái ngày lễ như thế này cho nên nhất thời quên mất mà thôi.”
–
Thời điểm buổi tối video call cho từng người, Kha Ninh đương nhiên là giả bộ không biết gì hết.
Cho dù đã biết ngày mai là ngày Lễ Tình Nhân, thì bây giờ có muốn chạy về cũng không hề thực tế một tí nào.
Huống hồ gì hôm nay cậu còn được một người đàn ông khác theo đuổi, hoàn toàn không muốn nói ra để cho bọn họ ghen tuông, cuối cùng người thê thảm vẫn là bản thân mình.
Ngày hôm sau, người đàm phán với cậu vẫn là Trịnh Dư An.
Trịnh Dư An cũng không phải hoàn toàn là vì tâm tư của bản thân nên mới hẹn Kha Ninh, quả thực là quân đội Liên Bang cần mua sắm vũ khí, nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài, tất nhiên hắn sẽ nghiêng về phòng thí nghiệm của ông Trịnh hơn, mà người phụ trách những hợp đồng kinh doanh quan trọng của phòng thí nghiệm lại chính là Kha Ninh đó chứ.
Hắn cũng không hoàn toàn tin rằng Kha Ninh có người yêu.
Tin tức của hắn hơi tụt hậu, lại còn không cố tình đi xâm phạm quyền riêng tư của người khác, thế nên gặp được người mình thật sự thích, hắn muốn cố gắng hết mình thử xem sao.
Nhưng thật sự Trịnh Dư An không biết lãng mạn là gì, cũng không biết làm sao để theo đuổi người ta.
Giáo trình ở trên mạng quá mơ hồ, cũng không phù hợp với tính cách và thân phận của hắn.
Hắn nhớ tới Hoắc Trạch Hạo cũng đóng quân ở biên giới nhiều năm như mình, không biết là gã có người yêu chưa nữa, liệu có thể dạy hắn cách theo đuổi người trong lòng hay không.
–
Mới vừa sáng sớm tinh mơ thôi mà Trịnh Dư An đã gọi điện thoại cho Hoắc Trạch Hạo, bọn họ là quân quân, giờ này phải thức rồi mới đúng.
“Làm sao để bày tỏ tình cảm với người trong lòng nhân dịp Lễ Tình Nhân hả?”
Tâm trạng của Hoắc Trạch Hạo có vẻ đang không tốt, gã nói bằng giọng mất tập trung.
Gã cũng không rành ba cái vụ này gì cho cam, chỉ có thể dùng trí tưởng tượng hạn chế của mình bày cho thằng bạn vài trò cũng không biết có xài được không nữa.
“Tùy hoàn cảnh, nếu là phái thực dụng thì tặng quà cáp để lấy lòng. Châu báu, nhà cửa, phòng ốc, tài sản gì đó, có thể tặng thì tặng đi, mấy cô gái nhỏ thích kiểu này lắm.”
“Còn nếu là phái lãng mạn thì đưa cô ấy đi chơi, đưa cổ tới nhà hàng lãng mạn, biển ở thành phố G, cực quang ở thành phố S, ở thành phố L thì có núi tuyết, nói chung là dành một chút thời gian đưa cô ấy đi chơi.”
Trong nhận thức hạn hẹp của Hoắc Trạch Hạo, gã nghĩ thời điểm tán tỉnh bạn đời nhất định phải lấy hết những thứ tốt của mình ra để cho người ta chọn lựa.
Trịnh Dư An im lặng trong chốc lát, “Có tin được không vậy?”
Hoắc Trạch Hạo không vui khi bị nghi ngờ, mặc dù mấy cái kinh nghiệm này cũng chỉ là gã tìm trên mạng mà thôi, thế nhưng trước đây gã dùng nó để lấy lòng Kha Ninh cũng không phải là hoàn toàn vô dụng.
“Sao lại không tin được?”
Đầu dây bên kia vang lên tiếng bật lửa, sau đó giọng của Hoắc Trạch Hạo cũng trở nên ồm ồm,
“Thời điểm tao theo đuổi ông giời con ở trong nhà, tiền bạc gần như là tiêu sạch bách hết cho em.”
Gã lại không nhịn được oán giận hai câu,
“Nhóc con, Lễ Tình Nhân dám bỏ ông ở lại đây một mình.”
Trịnh Dư An ngẫm nghĩ một cách cẩn thận, với mối quan hệ hiện giờ giữa hắn và Kha Ninh, tặng quà thì có hơi phản cảm, cũng chỉ có thể hẹn cậu đi ăn ở một nhà hàng lãng mạn mà thôi, chờ thân thêm một chút nữa, cái gì hắn cũng nguyện lòng đưa hết.
Quả nhiên Hoắc Trạch Hạo không đáng tin chút nào, Trịnh Dư An tức giận chuẩn bị cúp điện thoại.
Tinh thần Hoắc Trạch Hạo đột nhiên tỉnh táo lại, gã cảm thấy vô cùng hứng thú nên mới hỏi một câu, “Cuối cùng mày cũng có người trong lòng rồi à?”
Trịnh Dư An cũng không có ý định giấu giếm, “Mày cũng từng gặp rồi đấy.”
“Là Kha Ninh lần trước bọn mình gặp ở doanh trại. Gương mặt đó hệt như một đóa hoa, chắc mày không quên nhanh như vậy đâu đúng không?”
“Ông nội của tao vẫn luôn muốn tác hợp cho tao với em ấy, trước kia tao ở biên giới nên không muốn làm trì hoãn người ta, bây giờ khó khăn lắm mới được về thủ đô, đứa nhỏ đó thật sự là rất rất dễ thương, tao muốn thử xem xem.”
Bên kia đầu dây bỗng nhiên lặng im không một chút tiếng vang, thỉnh thoảng chỉ có thể nghe được âm thanh Hoắc Trạch Hạo hút thuốc.
Trịnh Dư An hơi bối rối, “Sao đấy, mày quên thật à? Vậy chờ khi nào tao tán được người sẽ dắt tới cho mày nhìn…”
Lời hắn đang nói bị cắt ngang, giọng điệu của Hoắc Trạch Hạo lạnh lùng cực kỳ, hung tợn đến mức thậm chí Trịnh Dư An còn có thể tưởng tượng ra được bộ dạng gã nghiến răng nghiến lợi ngay bây giờ,
“TRỊNH DƯ AN, MÀY GIỎI LẮM, KÊU TAO DẠY CHO MÀY CÁCH ĐỂ MÀY THEO ĐUỔI VỢ TAO HẢ?”
Trịnh Dư An đơ người trong phút chốc, trong đầu lại nhanh chóng nhớ lại những lời nói lẫn hành động khác người của Hoắc Trạch Hạo ở biên giới hồi đó.
… Đột nhiên mọi thứ đều được giải thích rõ ràng, thế nhưng mọi thứ đều giải thích không rõ được!
–
Thời điểm Kha Ninh trở về nhà đã là hơn 9 giờ tối.
Tuy rằng không biết vì sao Trịnh Dư An vốn định mời cậu đi ăn lại đột nhiên thay đổi ý định, nhưng đó cũng là điều mà cậu muốn, thế nên cậu thuận thế đồng ý lời mời của một vị khách hàng khác, cả đám người cùng nhau ăn một bữa cơm đơn thuần.
Nếu như không biết hôm nay là Lễ Tình Nhân thì cậu còn có thể không thèm quan tâm, thế nhưng biết rồi thì lập tức cảm thấy xấu hổ.
Nếu mấy người đàn ông trong nhà mà biết cậu đơn độc ăn cơm với Trịnh Dư An trong ngày Lễ Tình Nhân, quả thực là Kha Ninh không dám tưởng tượng kết cục của mình sẽ thê thảm tới cỡ nào.
Vừa mới vào sân, Kha Ninh lập tức ngây ngẩn cả người.
Trong bóng đêm, Kỷ Thâm đứng tựa vào cửa, ngoan ngoãn nhìn Kha Ninh.
Tóc của anh đã dài đến mức có thể thắt một cái bím nhỏ ở sau đầu, một vài sợi tóc mềm phấp phới trên thái dương, môi hồng răng trắng, ánh mắt dịu dàng, trông còn giống con gái hơn cả Kha Ninh nữa, mang lại cho người ta một cảm giác vô hại cực kỳ.
Kha Ninh đi tới gần, mê muội hôn lên cánh môi anh.
Bờ môi mềm mại hơi hơi lạnh, cũng không biết anh đã đứng ở đây đợi bao nhiêu lâu rồi.
Đôi mắt của Kỷ Thâm sáng lên, giống như một con chó đang chờ chủ về nhà, anh kéo Kha Ninh ôm vào trong ngực mình, thẳng thắn bày tỏ tình yêu,
“Ninh Ninh, Lễ Tình Nhân vui vẻ… Mình yêu cậu nhiều lắm.”
Kha Ninh cảm thấy hơi buồn cười, đẩy đẩy anh ra, “Cậu là keo dính chó đó à, bám đến tận Liên Bang cơ đấy.”
Hèn gì lúc cậu nói mình phải đi Liên Bang, Kỷ Thâm ngoan ngoãn một cách kỳ lạ, thậm chí ngay cả lời hờn dỗi cũng không có một câu.
“Chó ngoan phải ở bên chủ nhân mới đúng.”
Kỷ Thâm giống như hoàn toàn không phát hiện Kha Ninh vừa về trễ lại còn vừa mang theo cả một thân toàn mùi rượu về nhà, anh lấy quà tặng đã chuẩn bị sẵn từ trước ra.
Kha Ninh không cần mở cũng biết bên trong chắc chắn lại là một thứ gì đó có giá trị liên thành hoặc là vô cùng có ý nghĩa.
Đột nhiên cậu vô cùng thẹn thùng, Kỷ Thâm ngàn dặm xa xôi chạy tới đây ăn mừng Lễ Tình Nhân với cậu, mà cậu thì còn chưa chuẩn bị một cái gì cả.
Dường như đoán được cậu đang suy nghĩ cái gì, ngón tay Kỷ Thâm ấn nhẹ lên giữa hai chân Kha Ninh cách một lớp quần, ngay đúng vị trí của cái khuyên âm vật.
Móc vào cái khuyên cách một lớp vải vóc, Kha Ninh nức nở nhẹ một tiếng, chân mềm nhũn, chỉ đành thuận theo bị anh dắt vào trong nhà,
“Ninh Ninh ngoan, để tôi tự bóc quà của mình nhé.”
Kha Ninh nuốt nuốt nước miếng, đột nhiên cảm thấy hơi bất an, cậu nhìn về khoảng sân tối tăm, nơi đó chỉ có gió thổi hoa lay, im hơi lặng tiếng.
Kha Ninh dừng hết những suy nghĩ miên man trong đầu, một mình Kỷ Thâm tới là đã thái quá lắm rồi, chắc mấy gã đàn ông kia, cũng không thể chỉ vì muốn ở bên cậu qua một cái Lễ Tình Nhân, mà tất cả đều chạy đến Liên Bang đâu nhỉ?
–
Ai biết đâu à, chương sau: 5P, Lễ Tình Nhân bị cưỡng hiếp tập thể. 🙌 Tích cực góp vote để mặc niệm cho cái lưng của Vườn Nấm nào cả nhà.
[5P] 98.1 Lễ Tình Nhân bị cưỡng hiếp tập thể
Có tình tiết tra tấn, tình dục bạo lực và quan hệ mang tính cưỡng ép.
Cảnh báo, bạn đã được cảnh báo, hãy cẩn thận ngôn từ.
—
Quần áo của Kha Ninh bị lột xuống, để lộ ra bộ ngực trắng nõn như ngọc.
Đinh vú lần này được đổi thành dạng khuyên tròn, bên trên còn móc thêm một quả tạ nhỏ, đè ép thịt vú tới nỗi hằn lên vết đỏ, khiến chúng nó phải run run lên vì nhạy cảm.
Hiện giờ cậu có hẳn một hộp đủ các loại khuyên, từ khuyên vú cho đến khuyên lòn, tích điện rồi không có tích điện, có tua rua, rồi lại có chuông, có thể trang trí cho núm vú non nớt thành như một nụ hoa xinh đẹp, chọc người cưng chiều, cũng có thể giật thịt vú lẫn le dâm tới nổi co giật mất khống chế.
Kỷ Thâm nhéo núm vú, kéo kéo nó ra, trên mặt không có biểu cảm gì.
Hai cái núm vú trước mắt vẫn còn hằn in dấu vết bị thước đánh, nghe nói là em nhất quyết đòi đi công tác trước ngày Lễ Tình Nhân, nên bị cậu Giải bắt quỳ gối ở trên giường, quất phạt cực kỳ tàn nhẫn.
Kỷ Thâm hâm mộ liếm liếm môi, lâu rồi anh không dám đối xử với Kha Ninh như thế, trong nhất thời anh cũng không thể kìm nén được ham muốn tra tấn em một hồi, thế nhưng lại không dám thực hiện, sợ chọc Kha Ninh tức điên lên.
“Ninh Ninh.” Ngón tay thon dài cách một lớp quần xoa nắn dương vật đang nhếch lên của Kha Ninh, vuốt ve cái lỗ nhỏ trên đỉnh dương vật, Kỷ Thâm cụp mi rũ mắt nhìn em,
“Hôm nay là ngày Lễ Tình Nhân, xin Ninh Ninh thương xót, đút no mình được không?” Hệt như một con chó bị chủ nhân lơ là, chủ nhân cứ mãi luôn quan tâm đến những kẻ khác, thế nhưng cuối cùng hôm nay cũng có cơ hội ở riêng một mình với chủ nhân, khao khát được ăn thịt thỏa thích.
Hình ảnh anh ủ rũ cụp đuôi trông cô đơn cực kỳ, đôi mắt long lanh hệt như cào một phát vào trái tim của người ta, vừa thâm tình lại có vẻ lấy lòng, bị một đôi mắt như thế nhìn, Kha Ninh rất khó nói ra lời từ chối.
Hậu quả của việc không từ chối chính là hiện giờ, cậu quỳ gối ở trên bàn, gò mông vểnh cao, một chai rượu vang đỏ lạnh lẽo đút thẳng vào lỗ đít, chất lỏng màu đỏ sậm chảy ùng ục vào bên trong.
Kha Ninh nghẹn ngào rên rỉ, bị chất lỏng rót vào thịt ruột tra tấn đau đớn muốn chết.
Cậu lắc lắc mông vùng vẫy, đổi lấy hai cái tát cực kỳ mạnh, tới mức đẩy phần đầu chai rượu hoàn toàn thọc vào bên trong, nếu tàn nhẫn thêm chút nữa, là lỗ đít phải nuốt luôn toàn bộ phần thân chai còn to hơn cánh tay của Kha Ninh nữa.
“Ngoan nào, Lễ Tình Nhân nên uống một chút rượu.”
Bụng nhỏ trắng nõn phình lên càng lúc càng to, dường như sắp bị nứt vỡ tới nơi, mãi cho đến khi rượu vang đỏ được rót vào hết bên trong, mới vang lên một tiếng bóc, cái chai bị rút ra ngoài.
“Kẹp chặt, dám để chảy ra sẽ đánh lỗ đít em hai mươi cái thắt lưng.”
Kha Ninh sợ tới mức run lẩy bẩy, nức nở một tiếng, cố gắng co rút lỗ đít ướt át đã bị thọc mở, Kỷ Thâm lấy một cái nút lọ đến chặn hết toàn bộ rượu ngon ở trong ống thịt ruột.
Kha Ninh hoàn toàn không còn sức, mông mẩy tròn trịa quỳ ở trên bàn bằng tư thế quái dị, lỗ đít còn bị đút một cái nút lọ gỗ chặn lại.
Cậu bị rót vào quá nhiều rượu vang đỏ, bụng nhỏ phình to không dám để đụng vào mặt bàn, trọng lượng toàn cơ thể gần như đè hết trên phần đầu gối và trước ngực. Lục lạc nghiến sâu vào phần thịt vú, đau tới mức cậu phải run lên bần bật, thế nhưng lại không còn cách nào khác.
Kỷ Thâm si mê nhìn phần bụng nhỏ tròn xoe của em, “Sau này mang thai cũng sẽ giống như thế này, suốt ngày gạt tôi, đã lâu như vậy rồi mà vẫn chưa mang thai.”
Kha Ninh tự ôm lấy bụng nhỏ của mình một cách vô cùng cẩn thận, cậu sợ bị gã đàn ông đang cày cấy ở trên người đè xuống phần bụng phồng to, muốn cậu phải chịu đựng việc bị nội tạng tra tấn.
Cặc lớn bọc đầy gân xanh ra vào liên tục ở lỗ lòn, khi rút ra còn có thể thấy rõ giữa hai môi âm hộ non nớt màu hồng nhạt đang bọc một vật cứng màu tím đen xấu xí như thế nào, lực đụ lòn mạnh tới mức dường như muốn nghiền nát đóa hoa nhỏ này luôn.
Bắp đùi tuyết trắng run rẩy càng lúc càng nghiêm trọng, ngay cả các ngón chân cũng phải cuộn tròn lên hết.
Theo động tác thọc vào rút ra vô cùng thô bạo, thân cặ*c mang theo một chút thịt hồng nhạt, thậm chí kéo theo thịt non mềm mềm lòi cả ra ngoài, chất nhầy trong suốt nhân cơ hội đó phun ra một lượng lớn, cứ mỗi một lần tè ra là đôi ngươi xinh đẹp kia lại càng thêm tan rã.
“Nhẹ một chút…” Cậu khóc lóc vô cùng thê thảm, khóe môi nhiễu nhại nước miếng không thể nuốt xuống nổi, nói chuyện cứ hàm hồ hệt như nói mớ, ngón tay cào mạnh trên vòng eo rắn chắc của gã đàn ông, để lại những vệt máu dài như lời trối trăng của một kẻ sắp chết.
Kỷ Thâm dường như không cảm nhận được sự đau đớn, chỉ ra vẻ chán nản nhìn em, “Ninh Ninh đã không thể ở bên mình vào ngày Lễ Tình Nhân rồi, ngay cả việc đút mình ăn một xíu cũng không được ư?”
Cặc lớn xấu xí khiến người ta e ngại dường như không còn tinh thần gì nữa, vừa lưu luyến lại ngoan ngoãn rút ra bên ngoài.
Kha Ninh suy sụp mà nức nở một tiếng, nới lỏng tay ra, để mặc cho anh địt lòn mình thô bạo tới mức không ngừng co giật.
Khóe môi của Kỷ Thâm nhếch lên, nhỏ tới mức khó mà phát hiện được. Nếu sớm biết Kha Ninh phải chịu chết với cái trò này, thế thì anh đã chẳng đi nhiều đường vòng đến như vậy.
Thời điểm dương vật thọc mở cửa tử cung, bắn đầy tinh dịch vào đó, bụng nhỏ của Kha Ninh phồng càng lúc càng to, bên trong chứa nào là rượu, nào là nùng tinh lẫn chất lỏng cậu đái mất kiểm soát mà chưa thể phun ra ngoài được.
Kha Ninh xụi lơ trên mặt bàn, nút lọ cắm trong lỗ đít một lúc lâu đột nhiên bị rút ra, rượu vang đỏ phụt ào ào ra ngay lập tức, dòng nước xối vô cùng mãnh liệt, cảm giác hệt như là tè không tự chủ được vậy.
Cậu cắn môi, ngón tay run rẩy trong vô thức, hoảng hốt cho rằng bản thân bị địt tới nỗi rỉ nước đái ra rồi.
Lồn nhỏ bị đụ chín rục còn phủ một lớp màng tinh dịch trắng đục ướt nhớp, thịt lòn tựa như một trái vải mềm đã bị bóc vỏ, chảy nước dâm mất khống chế; lỗ đít bị nút lọ căng hư rồi, miệng lỗ bóp mở cỡ một ngón tay út, thịt ruột bị rót đầy rượu vừa ướt lại vừa trơn, giữa lúc khép mở liên tục còn có thể trông thấy thịt non đỏ hỏn ở bên trong, hệt như một đóa hoa non nớt.
Rượu vang chảy ra chẳng mấy chốc đã nhỏ giọt xuống đất, để lại trên bàn một vũng nước dâm sền sệt dính lẫn với tinh dịch đàn ông, còn nhiều hơn gấp đôi so với lượng rượu.
Kỷ Thâm rót ly nước lại đút Kha Ninh uống, nhìn tốc độ uống nước hệt như mèo nhỏ của em khiến anh phải nhíu mi,
“Uống nhiều một chút, vừa khóc vừa tè ra, cũng không sợ mất nước.”
Kha Ninh ngoan ngoãn uống nước, cơ thể lại đột nhiên cứng đơ.
Cậu nghe thấy tiếng mở cửa, sau đó, trên đôi gò mông đang run rẩy của cậu có một bàn tay vỗ xuống.
Có người đang thong thả sờ nó, dùng ngón tay nắm lấy vòng thịt mềm mại không thể khép lại kia xoa nắn, hoặc căng ra hoặc đánh tát, ngang ngạnh chơi nó tới nỗi biến dạng run run, giống như đang kiểm tra xem nó đã bị chơi hư chưa vậy.
Có người tới.
Kha Ninh cũng không kinh ngạc quay đầu lại, cậu đã sớm đoán được chuyện này.
Mặt mày Tân Tả bình tĩnh, từ trên cao nhìn xuống Kha Ninh,
“Tôi chỉ đến trễ có một lát mà em đã bị chơi thành thế này rồi?”
Giải Du và Hoắc Trạch Hạo gần như là đến cùng một lúc, thời điểm bọn họ vào trong, mấy người này đang chuẩn bị lên giường.
Kha Ninh quỳ dưới mặt đất, trên khuyên le bị buộc một cái sợi dây xích thật dài, đang bị Tân Tả nắm kéo bò vào bên trong phòng.
Viên thịt mềm phồng lên bị lôi kéo một cách cường ngạnh, mỗi lần bò đi đều bị ma sát cho phồng lên thêm một chút, le dâm nhạy cảm bị đối xử như thế, bò chưa được vài bước đã không thể khống chế được mà đái ra.
Ngón chân cuộn tròn, bắp đùi co rút, lòn nhỏ co giật vài lần, sau đó một lượng lớn dịch âm đạo trong suốt trào ra như đái không tự chủ, theo động tác của cậu vừa bò vừa chảy ra bên ngoài.
Nhưng Tân Tả có vô vàn những yêu cầu khắt khe đối với cậu, trên tay hắn cầm một sợi dây lưng, nếu tư thế bò của cậu không chuẩn sẽ bị đánh, bò quá chậm sẽ bị đánh, mông vểnh không đủ cao cũng bị đánh, đương nhiên, vừa bò vừa lên đỉnh cũng sẽ bị đánh lòn.
Bởi vậy mà chưa bò được mấy bước, đít của cậu đã sưng tấy đỏ bừng, giống như bôi mỡ trơn trên đó, sắp sửa bị đánh nát tới nơi.
Nếu thật sự không ngoan, thậm chí sẽ bị đánh thẳng vào rãnh mông ướt sũng, lỗ đít, lẫn miệng lòn non nớt mỏng manh, chỉ cần một dây lưng đánh xuống là chắc chắn phải quằn quại rên rỉ dưới mặt đất, vì đau đớn mà cố gắng che lại môi hoa.
Nhưng nếu bò không vững, té xuống thì sẽ không bị đánh, bởi vì khi té xuống, quán tính sẽ kéo lôi âm vật một cách cực kỳ tàn nhẫn, kéo nó trở thành một miếng thịt vừa dài lại còn vừa mỏng, bị lôi ra khỏi môi lòn, hoàn toàn biến dạng. Cảm giác vừa đau đớn lại tê dại khiến cho Kha Ninh nhận được một bài học sâu sắc.
Kha Ninh thút thít rơi nước mắt, lại chỉ có thể ngoan ngoãn bị kéo le dâm bò đi.
Cậu cũng không cố gắng vì cơ thể của mình mà đấu tranh để tìm kiếm sự dịu dàng hay vui sướng gì đó, nhiều năm qua cậu đã quen với việc bọn họ đùa giỡn cơ thể mình.
Cậu chưa bao giờ được dạy bảo về tình dục truyền thống, người đàn ông đầu tiên mà cậu gặp được lại chính là Giải Du – y thành thạo đủ mọi loại thủ đoạn, lại có sở thích tình dục vừa tàn nhẫn lại còn biến thái, y từng bước dạy dỗ cậu làm thế nào để có thể đạt được khoái cảm giữa sự chà đạp và giày vò thô bạo.
Sau này, lại bởi vì dụ dỗ đàn ông mà không muốn chịu trách nhiệm với họ, cậu luôn phải nhận lấy những trận làm tình vô cùng dữ dội và tàn nhẫn.
Đôi gò mông béo múp trắng nõn run rẩy bò trên mặt đất, cậu phải cố gắng duy trì độ cao cần thiết để hai cái lỗ thịt của mình lộ ra, có thể nhìn thấy bằng mắt thường thịt non ở bên trong hai cái lỗ không thể khép được đang co bóp dữ dội như thế nào.
Cho nên vừa vào cửa Giải Du và Hoắc Trạch Hạo lập tức nhìn thấy hai cái lỗ thịt nát đỏ bừng, bởi vì bị hột le liên lụy mà nhận từng đợt khoái cảm cuồn cuộn không ngừng, vừa bò lại vừa tè dầm chảy nước, như con thú cái đang động dục đáng lẽ phải được đưa đi nhân giống, thụ tinh nhưng lại dám thủ dâm khi chưa được cho phép, bị chủ nhân quất đánh tới mức thịt đùi sưng lên nóng bỏng, khắp cả mông bị che kín bởi những vết đỏ dày đặc bị đánh bằng thắt lưng.
Rõ ràng là đã bị chơi đùa quá đỗi.
Giải Du nhướng mày khen một câu, “Đúng là một con chó cái nhỏ xinh đẹp.”
Kha Ninh sợ hãi nhìn y, không dám phản bác.
Trong phòng có bốn gã đàn ông cao lớn, lúc này mà chỉ trích một người chẳng khác nào tát vào mặt của tất cả mọi người, cậu không ngốc đến thế.
Cậu ấm ức nhìn xuống dưới đất, biết sớm muộn gì mình cũng sẽ bị những người này đè xuống giường cưỡng dâm tập thể, nhưng chính cậu không ngờ ngày này lại tới nhanh đến thế.
Những gã đàn ông có mặt ở đây đều ngầm đồng ý rằng họ sẽ cùng lên vào tối nay.
Hoắc Trạch Hạo hừ lạnh một tiếng, rõ ràng là bất mãn vì bản thân đến muộn nên không thể tham gia vào màn dạo đầu.
“Muốn cùng em trải qua Lễ Tình Nhân, nhưng lại quên mất em đâu phải chỉ có một thằng tình nhân.”
May mắn thay, cuối cùng Kha Ninh cũng bò đến bên giường trước khi mông bị đánh nát.
Cặc nhỏ yếu ớt bị cắm gậy niệu đạo vào bên trong, vì thế vật nhỏ này một lần nữa mất đi khả năng bài tiết và xuất tinh một cách tự do.
“Đêm nay không cho phép cao trào, không được bắn tinh cũng không được đái ra, bằng không chưa hầu hạ xong thì em đã ngất xỉu.”
Giải Du quen nẻo quen thói tát hai cái lên mép lòn, Kha Ninh lập tức phát ra tiếng khóc thút thít đáng thương,
“Lên đỉnh 20 roi, bắn tinh 50 roi.”
Cặc nhỏ đã bị nhét gậy niệu đạo, thế nhưng còn cao trào thì phải tự mình chịu đựng hết.
[5P] 98.2 Lễ Tình Nhân bị cưỡng hiếp tập thể
Có tình tiết tra tấn, tình dục bạo lực và quan hệ mang tính cưỡng ép.
Cảnh báo, bạn đã được cảnh báo, hãy cẩn thận ngôn từ.
—
Kha Ninh kiệt sức bị bế lên trên giường một cách dễ dàng.
Giống như bản năng của một con chó đực là đánh dấu lãnh thổ của mình trước các đối thủ cạnh tranh, mấy gã đàn ông này không hẹn mà cùng nhau dùng dương vật cọ loạn trên người cậu.
Cặc lớn cứng tới mức chảy nước, dịch tuyến tiền liệt tanh tưởi nhớp nháp nhiễu nhại khắp nơi trên cơ thể Kha Ninh, trên mặt, thậm chí là môi, lòng ngực, bắp đùi, đều ướt dầm dề, có người còn nắm lấy mắt cá chân của cậu, ép cậu dùng gan bàn chân mềm mại non nớt hầu hạ dương vật của gã.
Quy đầu to lớn cố nhồi vào trong miệng cậu, Kha Ninh ưm a né tránh, ngón tay vùng vẫy một cách điên cuồng, thế là chẳng mấy chốc lòng bàn tay của cậu đã bị nhét một vật cứng nóng hổi vào, bất kể khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu có xoay sang hướng nào, thì cũng có một con cặ*c lớn nóng rực chờ sẵn, chất nhầy tanh mặn nhiễu đầy, cố gắng lừa cậu liếm nó.
Bọn họ làm như thể bản thân không phải là đang cưỡng hiếp tập thể một cậu bé trai xinh đẹp, mà làm giống như bản thân đang chiêm ngưỡng một viên ngọc quý hiếm đắt tiền, thế nên phải thưởng thức một cách kỹ lưỡng từng chỗ một.
Kha Ninh không phân biệt nổi khoái cảm đến từ đâu, lỗ đít của cậu bị thọc mở ra, một con cặ*c lớn nhồi đầy.
Còn chưa kịp thở hít thở để thích nghi thì đôi chân vốn không thể khép lại nữa của cậu đã được người ta vác để trên vai, âm đạo bị xông thẳng vào.
Quá nhiều…
Cậu rên rỉ bất lực, nửa người dưới chảy nước dâm ướt đẫm, bởi vì cơ thể bị nong căng mà rơi nước mắt như mưa, bị địt tới nỗi dương vật đằng trước giật giật liên hồi.
“Em không ăn nổi nữa… Đừng tiến vào cùng một lúc mà…” Môi Kha Ninh run run, ngay cả giọng nói cũng đứt quãng.
Không ai để ý đến yêu cầu vô lý của em, ngay cả Tân Tả diu dàng nhất cũng chỉ quẳng lại cho em một câu rằng, “Là em tự chuốc lấy.”
Ngón tay trắng nõn quờ quạng lung tung ở trong không khí, cuối cùng cũng nhận mệnh mà bú mút hai con cặ*c to đùng.
Vốn dĩ chiều cao của bọn họ và Kha Ninh đã có sự chênh lệch, hiện giờ còn bị hai người kẹp ở bên trong chịch đụ, sự chênh lệch về hình thể càng thêm rõ ràng.
Cậu dễ dàng bị người ta ôm vào lòng ngực, bị bóp bắp đùi chịch ra một vũng nước dâm nhớp nháp, mà bản thân cậu chỉ có thể khóc thút tha thút thít, lông mi ướt đẫm, khóe môi nhiễu nhại toàn nước miếng dâm dục, thậm chí còn phải chịu đựng những hành vi quấy rối khác cùng một lúc.
Chỉ trong một thời gian ngắn thôi, mà núm vú của cậu đã sưng tấy hoàn toàn, thịt vú phồng lên cao, đỏ như màu máu, ngay cả quầng vú cũng phủ kín đầy những vết răng lộn xộn không phải của cùng một người, thậm chí còn rải rác dấu tay ở bên trên.
Núm vú bị giày vò quá lâu nên tụ máu đỏ cực kỳ, khiến người ta phải hoài nghi không biết ở bên trong có sữa hay không.
Vì thế mỗi một người đều muốn thử xem có thể bú ra sữa hay không, sau đó bởi vì bọn họ không thể bú được sữa mà lại tiếp tục hành hạ núm vú.
“Tại sao còn chưa có thai nữa?” Có người nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Kha Ninh không chút nghi ngờ, chắc chắn sau này nếu như cậu mang thai, ngày nào cậu cũng sẽ phải vén quần áo lên cho mấy ông chồng ăn sữa, núm vú sẽ bị bú tới mức sưng tấy rộp da, lại còn bị ghét bỏ vì không có nhiều sữa.
Cậu gần như là bị đụ thô bạo đến mức không thể thở nổi.
Trước sau đồng thời bị ra vào một cách mãnh liệt, giống như muốn đâm thủng lớp thịt non ngăn giữa, địt nát cái bụng cậu.
Cậu dùng đôi chân dài của mình đá đạp lung tung, hạ thân chỉ còn cảm giác tê dại điên mất, cậu nức nở khóc thét, không thể nói ra được một câu nào hoàn chỉnh.
Khỏi cần phải nói, chờ đến khi hai dòng tinh dịch nóng bỏng bắn thẳng vào bên trong cùng một lúc, hai mắt của cậu trở nên trắng dã, nôn khan liên tục.
Một con cặ*c lớn rút ra khỏi lỗ đít, cái miệng nhỏ nhắn đó thậm chí còn chưa kịp nơm nớp lo sợ vì không thể kẹp chặt tinh dịch, thì một con cặ*c khác đã vọt vào.
Ngay cả một giây để thở dốc cũng không có, lỗ thịt thậm chí còn chưa kịp nhận ra vật cứng bên trong cơ thể đã thay đổi thì nó đã phải dịu ngoan bú liếm con cặ*c vừa nhét vào.
Kha Ninh sắp điên tới nơi rồi, cậu nắm chặt tay đánh thật mạnh vào cánh tay Hoắc Trạch Hạo, “Anh chờ một chút a a… A A A A A A A… Cũng không phải là không cho anh làm… Anh chờ một chút, em thật sự chịu không nổi mà a a a aaa…”
Cậu dùng sức đấm đá Hoắc Trạch Hạo, thế nhưng chút sức lực ấy lại chẳng đau chẳng ngứa gì, Hoắc Trạch Hạo thậm chí còn không nhíu mi lấy một cái, ngược lại vòng eo của em còn lắc lư liên tục do động tác tập trung đánh người, khiến gã sướng tới mức híp mắt, nhàn nhã trả về một câu, “Tiếp tục đánh đi chứ, ông đây không có sợ đau.”
“Ông thấy em bị chịch tập thể đáng thương hết sức, sợ em không ăn nổi con cặ*c lớn như vậy mới chờ em bị địt lỏng rồi mới làm, thế mà em còn dám cáu kỉnh với tôi. Là do em muốn được hai cây một lỗ, hay là do lòn em muốn bị đánh hả?”
Kha Ninh rơi nước mắt như mưa, không muốn chú ý tới gã nữa, “Lần nào anh cũng chẳng thương em hết, còn bự như vậy nữa, làm em đau muốn chết.”
Giải Du ở một bên cúi đầu hôn môi Kha Ninh, vuốt ve phần tóc mai ướt sũng của em, ra vẻ quan tâm kiến nghị,
“Cơ thể của Ninh Ninh lần đầu tiên trải qua chuyện như thế này, không chịu nổi cũng là lẽ đương nhiên. Sau này chú sẽ dạy dỗ em một cách thật chu đáo, em sẽ nhanh chóng quen thôi.”
“Rốt cuộc thì dù sao em cũng có đến tận bốn người đàn ông, sau này chuyện bị đụ tập thể như ngày hôm nay sẽ là chuyện thường thấy, không dạy bảo cho tốt sẽ cứ mãi như hôm nay mất, khóc lóc không ngừng, rồi giận dỗi lung tung.”
Kha Ninh nghe hiểu ý y, chỉ đành phải chủ động lắc lư vòng eo nhỏ nhắn đã bủn rủn không chịu nổi trên hai con cặ*c đàn ông, nhỏ giọng xin lỗi, “Ninh Ninh chịu được mà, muốn chơi Ninh Ninh như thế nào cũng được hết, không cần phải dạy bảo thêm đâu.”
Cảm giác bị cưỡng hiếp tập thể không hề dễ chịu.
Bị cưỡng ép làm tình, rót tinh, giống như ong hậu trong tổ, những người đàn ông của cậu cam nguyện cúi đầu nghe theo cậu hết mọi thứ, thế nhưng cậu cũng cần phải vểnh mông cao lên, chấp nhận bị đụ địt hết lần này đến lần khác, tinh trùng liên tục được bơm vào, gánh vác trách nhiệm sinh con đẻ cái.
Hai con cặ*c lớn nóng bỏng cứng ngắc một trước một sau quất roi ở bên trong cơ thể cậu, dương vật to tới mức có gã phải dùng tay bẻ rãnh mông của cậu ra để vào ra cho dễ.
Miệng tử cung bị địt thành một cái bao cặ*c nóng hổi nhiều nước, chỉ cần có quy đầu thọc vào là lập tức ngoan ngoãn bú liếm, toàn bộ ống thịt vừa trơn lại vừa mềm, phun ra thật nhiều nước để lấy lòng bọn đàn ông.
Ngay cả tuyến tiền liệt ở lỗ sau khô khốc cũng bị đụ sưng lên, phồng to thành một cục thịt mềm, mỗi lần quy đầu nghiến đè mạnh vào đó là mặt mày Kha Ninh lại phủ đầy nước mắt, cậu gần như là điên luôn tới nơi.
Mấy gã đàn ông thay phiên nhau phát tiết thú tính ở bên trong cơ thể cậu, sau khi mỗi người làm một lần, bọn họ vẫn chưa thỏa mãn mà tiếp tục địt cậu.
Lần này tới phiên Tân Tả và Kỷ Thâm nhét vào cùng một lỗ, Kha Ninh chỉ cảm thấy bụng của mình đã hỏng mất rồi, bị đút quá nhiều tinh dịch, một đêm bị xuất trong này trong này thôi đã ngang với số lượng tinh dịch cậu phải ăn trong một tuần lúc bình thường.
Lỗ lòn quá đầy quá trướng, bất kể thế nào cũng không muốn ăn thêm nữa.
Nhưng Giải Du lại nhìn cậu cười tủm tỉm, không muốn bị y trừng phạt, Kha Ninh chỉ có thể cắn môi lắc lắc mông, mời y cũng đút cặ*c vào.
Bị ba con cặ*c nhồi vào cơ thể cùng một lúc, Kha Ninh bị đụ tới mức đã hoàn toàn không thể khép chân lại được nữa, đôi chân dài vặn vẹo dạng ra, khóe môi chảy nước miếng đầm đìa, trong tay thậm chí còn đang phải tuốt một cây nữa.
Không biết qua bao lâu, đột nhiên có người che khuất tầm mắt cậu, “Bây giờ là ai đang đụ em?”
Kha Ninh sửng sốt, cậu bị chịch tới mức mê mang, cơ bản là không đủ tỉnh táo để nhận thức được lòn mình đang nhồi cặ*c của ai, cậu không nhận ra, thế nhưng cũng biết nếu như trả lời sai chắc chắn mình sẽ lại bị trừng phạt.
Cậu hơi phân tâm, lập tức bị ai đó giật mạnh khuyên lòn, miếng thịt non đỏ bừng nơi đó run rẩy kịch liệt, giống như một quả anh đào lớn sắp sửa nổ tung tới nơi.
“Mau trả lời.” Người nọ cố tình nhỏ giọng, không cho Kha Ninh biết là ai đang đưa ra câu hỏi.
Mấy gã đàn ông này cũng chỉ có thời điểm giày vò cậu là chung sống hòa bình.
Kha Ninh hồi hộp liếm liếm môi, “Giải Du và Tân Tả.”
Cậu không có cách nào phân biệt dương vật của từng người, ngoại trừ Hoắc Trạch Hạo có bự hơn một chút. Thế nhưng thời điểm bọn họ cương hết hoàn toàn kích cỡ nào cũng to đùng như nhau cả, có lớn hơn một chút cũng không khác biệt là bao.
Ba người kia cậu hoàn toàn không thể phân biệt được, thậm chí là hiện giờ lỗ thịt bị địt tới nỗi mềm xốp nhão nhoẹt thế này rồi thì ngay cả có là Hoắc Trạch Hạo cậu cũng chẳng thể nhận ra.
Chỉ là, có người vừa liếm ngón chân cậu, cậu không thể nhịn được mà cuộn tròn ngón chân lên, cẳng chân lập tức ăn một bàn tay, cảnh cáo cậu phải duỗi chân ra ngoài.
Đánh không mạnh lắm, có vẻ chẳng cam lòng nhưng cũng chẳng dám ra tay, là Kỷ Thâm chắc luôn.
Còn lại ba người người, cậu chỉ có thể dựa vào kích cỡ ước lượng mà cảm nhận bên trong không có Hoắc Trạch Hạo.
“Đoán đúng rồi.”
Hai con cặ*c đột nhiên thúc vào thật mạnh, giống như đang khen thưởng cho cậu vậy, một người dùng quy đầu lặp đi lặp lại động tác nghiền nát miệng tử cung, một người lại đè nghiến tuyến tiền liệt, Kha Ninh phê đến mức co giật toàn thân, nhưng giây tiếp theo lại hoảng sợ tới nỗi siết chặt khăn trải giường.
“Đừng mà… Đừng thúc vào nữa…. AAAAAA Đừng mà… Em không muốn lên đỉnh, a a a a a… Sướng quá… Đừng, đừng mà đừng mà,… không thể tè ra được…”
Cậu gồng cứng cơ thể, cũng không biết là lần thứ mấy trong đêm nay cố kháng cự lại việc lên đỉnh,
Dương vật giật giật theo bản năng, cũng may có gậy niệu đạo lấp kín.
Nhưng lòn nhỏ cứ liên tục co bóp vô cùng kịch liệt, ống thịt đang nhồi cặ*c ở bên trong đang liều mạng bú liếm, sướng tới mức sắp tè ra đến nơi.
Lên đỉnh 20 roi, bắn tinh 50 roi, mặt mũi Kha Ninh trắng bệch.
Kỷ Thâm lấy cây thước ở mép giường rõ ràng là đã được sử dụng quá nhiều lần ra, đánh mạnh vào quy đầu lẫn thân gậy của cậu, động tác vừa nhanh lại vừa tàn nhẫn chát chát liên tục, Kha Ninh tuyệt vọng nức nở, dương vật đau đến mức gần như mềm xuống, cảm giác sắp tới đỉnh cao trào cũng vì vậy mà đứt ngang tại chỗ.
Thậm chí Tân Tả còn rút cặ*c ra ngoài, cố ý vạch mép lòn đỏ bừng ra để lộ thịt non đang co giật dữ dội ở bên trong, để Kỷ Thâm cũng đánh vài cái vào đó.
Kha Ninh mê mang thở hổn hển, cậu thường xuyên bị kiểm soát việc cao trào, thế nhưng lại chưa từng bị trừng phạt kinh khủng đến như thế này.
Chỉ cần cơ thể vừa có một chút cảm giác sắp lên đỉnh cao trào, cậu sẽ bị quất đánh ngăn chặn ngay lập tức.
Tân Tả sờ sờ miệng âm hộ vừa bị đánh xong, vừa nóng lại vừa mềm, rõ ràng càng bị đánh sẽ càng thêm dâm đãng, nước chảy ra như đã mất kiểm soát.
Mặt hắn không đổi sắc mà nói ra những câu vô cùng tàn nhẫn.
“Đánh thế này không được tiện cho lắm. Mép lòn cũng phải xỏ mấy cái khuyên nhỏ vào, lúc nào muốn đụ muốn đánh thì dùng dây xích tách ra cột vào bắp đùi, để lộ thịt lòn ở bên trong, thế mới đánh kiểu nào cũng được.”
Kha Ninh rùng mình hoảng sợ, dùng đôi mắt không thể tin được nhìn hắn, từ khi nào mà Tân Tả cũng trở nên hư hỏng như thế này rồi?
Sau đó tỉnh táo lại mới nhận ra, người này hẳn là đang ghen tị, cố ý dọa cậu.
Sự tủi thân khiến cho Kha Ninh khóc không dừng được, nước mắt dọc theo gò má chảy xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ bằng cỡ một bàn tay người ta lại càng thêm nhu nhược đáng thương.
Lần nào cũng vậy, đều đẩy cậu lên đến gần đỉnh điểm vui sướng, rốt cuộc vẫn đánh ngã cậu rớt xuống vực sâu.
Kha Ninh thất thần cúi đầu, ngay cả nước mắt đọng bên khóe mi cũng không muốn lau nữa.
Có một khoảng thời gian nghỉ ngắn ở giữa.
Dương vật ở dưới háng của mấy gã đàn ông còn dựng vô cùng cao, bọn họ chỉ là cho Kha Ninh nghỉ lấy hơi một chút, không hề có ý định dừng lại.
Thậm chí thời điểm Kha Ninh đang nằm khóc lóc trên giường, vậy mà bọn họ còn có tâm trạng thảo luận chuyện làm ăn các thứ, Tân Tả và Giải Du còn thuận thế ký luôn một bản hợp đồng. [qq jz tr =))))))))))]
Kha Ninh bất mãn hừ một tiếng, giọng điệu khàn khàn không hề có một tí sức, có vẻ vô cùng quyến rũ.
Cả đám quay đầu lại nhìn cậu, Kha Ninh vội vã cúi đầu làm bộ như không hề biết gì hết.
Cũng không phải là cậu không muốn nhân cơ hội này bỏ chạy, mà là do âm vật của cậu còn đang bị móc dây xích, trói thẳng trên đầu giường, nhìn cậu hệt như một con nô lệ tình dục.
Trên dưới đều bị nhồi đầy, đã mệt muốn chết rồi mà trong tay còn bị ép phải tuốt tuốt dương vật.
Nếu không phải bọn họ muốn nghe cậu rên dâm, thì có lẽ miệng cậu cũng đã phải bú cặ*c.
Tân Tả lo lắng em không được thoải mái, lại gần sờ sờ khuôn mặt em, lại phát hiện không có gì khác thường, rõ là bị chịch tới mức nổi điên đây mà.
Gã đàn ông cũng không dỗ dành cậu, hắn nhìn chằm chằm vào phần nửa người dưới của Kha Ninh rồi mắng một câu, “Điếm nhỏ dơ dáy.”
Kha Ninh ấm ức trừng hắn, nhưng cũng không có cách nào phản bác.
Khắp người của cậu đều là tinh dịch đàn ông, dơ bẩn cực kỳ, đầu vú, bụng nhỏ thậm chí ngay cả tóc cũng dính đầy chất lỏng trắng đục, càng khỏi nói đến hai cái lỗ thịt bị rót đầy nùng tinh, giống như miệng lỗ bị dán một lớp keo tinh dịch.
Tinh dịch không thể kẹp chặt nổi chậm rãi chảy ra từ bên trong lòn cậu, để lại một vũng đọng trắng đục trên khăn trải giường sang quý…
–
Thấy sợ sợ sao sao á 🥰 Nhấn F để cầu bình an cho cl của em Ninh. 🥰 F F F xn