Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Giao Dịch Tiền Sắc - Chương 53

  1. Home
  2. Giao Dịch Tiền Sắc
  3. Chương 53
  • 10
Prev
Next

Chương 53: Không có cách nào độc chiếm người mình yêu

Giải Du không hề che giấu Kha Ninh những chuyện mà y đang làm, thậm chí ngay cả dữ liệu kinh doanh trong công ty gia tộc y cũng để cho em xem thoải mái.

So với bí mật thương trường, thứ khiến cho Giải Du phải bận tâm hơn cả chính là cái nhíu mày trong vô thức của Kha Ninh.

“Làm sao, tôi đối phó với nhân tình của em cho nên em đau lòng đúng không?”

Kha Ninh giận dỗi liếc y, “Sao có thể chứ? Em chỉ đang đau lòng cho chú mà thôi, vừa xử lý chuyện trong trường vừa xử lý chuyện trong công ty, bây giờ còn phải bận lòng đối phó với Tân Tả.”

“Vậy sao?” Giải Du cười như không cười nhìn em, Tân Tả quả thực là cây gai trong lòng y. Trong khi y phải dùng vũ lực mới có thể giữ Kha Ninh ở lại bên cạnh mình, thì chính miệng Kha Ninh lại thừa nhận rằng, Tân Tả đối xử với em quá tốt, em không nỡ bỏ rơi Tân Tả.

“Sau này em cách xa nó ra một tí, thế thì chú đâu còn phải bận tâm nó làm gì đúng không?”

Kha Ninh mím môi, không đáp lại, thản nhiên chuyển sang chủ đề khác.

Không nỡ chứ gì.

Giải Du cười lạnh, xem ra Kha Ninh thật sự quyết tâm muốn hết, bất kỳ ai đối xử tốt với em, em đều muốn cả.

Nhà họ Tân bị nhắm vào tới mức đã để mất vài dự án, dù vậy thì Tân Tả vẫn chưa bị trừng phạt cái nào.

Bên mảng chính trị, Giải Du không thể đối đầu trực diện được với hắn. Thế nhưng trong thương trường, có Giải gia liên thủ với Kỷ gia nên Tân Tả gặp bất lợi liên tiếp cũng là chuyện bình thường.

Thứ thật sự khiến cho Tân Tả phải đau đầu chính là, ở thời điểm cuộc tổng tuyển cử quốc hội đang diễn ra, một số sai lầm nhỏ trong lúc đưa ra quyết sách của Tân gia khi xưa bị người ta liên tục đào lại, thậm chí còn ác ý phóng đại lên nhiều lần.

Dù rằng chuyện này không thể làm lay chuyển được căn cơ của nhà họ Tân, thế nhưng cũng phải hao tốn một khoảng thời gian rất lớn mới có thể trấn an lòng dân trở lại, thậm chí trong những buổi nghị sự, Tân Tả còn phải lôi hết đống kiến thức từ thưở cha sinh mẹ đẻ của mình ra để dùng.

Cùng lúc đó, bọn đàn ông rốt cuộc cũng tỉnh táo để mà nhận ra rằng: Kha Ninh thích người đối xử tốt với em ấy.

Kỷ Thâm đã rõ vì sao mình lại lọt được vào mắt xanh của Kha Ninh: Bảo vệ cho em thuận buồm xuôi gió ở trong trường, chuyện này đối với anh quả thật là dễ như trở bàn tay. Thế nên tất nhiên anh sẽ không bỏ qua cơ hội này để thể hiện mình.

Tiếp nhận thực quyền của Hội Sinh Viên rồi, anh nhanh chóng đưa Kha Ninh vào danh sách tham gia những dự án chất lượng tốt hàng đầu.

Thậm chí anh còn làm tốt hơn nhiều so với Tân Tả thưở hắn còn giữ chức vụ này. Anh chiếm một cái ưu thế lớn, anh là bạn trai chính thức của Kha Ninh.

Điều đấy cũng có nghĩa là, khi có bất kỳ kẻ nào làm khó dễ hay muốn nói xấu Kha Ninh, anh không cần phải che che giấu giấu, anh có thể bênh vực em một cách công khai.

Chẳng hạn như lúc này, một đám thiếu gia, tiểu thư quý tộc ngạo mạn đưa ra nghi vấn về tính công bằng của danh sách lần này.

Kha Ninh bị bọn họ vây quanh, sắc mặt tái nhợt, cắn chặt môi, để lộ vẻ bất an, mất hồn. Kỷ Thâm nhìn em, dù rằng biết em chỉ đang giả vờ, thế nhưng trong lòng anh vẫn cảm thấy đau vô cùng.

“Được hưởng đặc ân quá lâu rồi cho nên không thể chấp nhận được sự công bằng đúng không, hửm?”

Kỷ Thâm mỉm cười, nhưng trong mắt lại tràn đầy ý lạnh,

“Điểm học phần và điểm chuyên ngành của Kha Ninh đều đứng đầu, ngoài ra hồ sơ đăng ký nộp vào cũng được chuẩn bị kỹ càng nhất, thậm chí em ấy còn có kinh nghiệm liên quan đến dự án. Dựa trên cơ sở của sự công bằng, tôi không nghĩ em ấy cần bất kỳ sự thiên vị nào để có tên trong dự án lần này. Thay vì đứng đây chất vấn vớ va vớ vẩn, thì không bằng các cậu dành thời gian để cải thiện bản thân mình thì hơn?”

Anh cười tủm tỉm nắm tay Kha Ninh, giọng điệu cảnh cáo, “Nếu tôi nhớ không nhầm, hình như gia tộc của các cậu có không ít dự án phải hợp tác tới lui với Kỷ gia nhỉ. Thế thì tôi hy vọng các cậu không quên mất rằng, đây là bạn trai của tôi, thỉnh, duy trì sự tôn trọng của các cậu đối với em ấy.”

Thời điểm văn phòng Hội Sinh Viên chỉ còn lại hai người, ngón tay Kỷ Thâm mơn trớn khóe mắt ửng đỏ của Kha Ninh, “Trước mặt tôi thì kiêu căng quá chừng, sao tới lúc bị người ta bắt nạt lại ngoan ngoãn vậy hả?”

“Em không cần phải nhẫn nhịn bọn họ, em là bạn trai công khai của tôi, có nhà họ Kỷ làm chỗ dựa cho em, không ai có thể bắt nạt em cả.”

Kha Ninh đáng thương nhu nhược đã biến mất từ thời điểm cái đám thiếu gia tiểu thư kia ra khỏi văn phòng rồi.

“Nói sao mà dễ nghe quá vậy, Kỷ Thâm.” Kha Ninh nhìn anh, giọng điệu nghi vấn, “Tôi có thể tin tưởng anh sao?”

Kỷ Thâm đương nhiên hiểu em đang ám chỉ điều gì, anh hứa hẹn sẽ đối phó Giải Du, mà người bị nhắm vào liên tiếp trong khoảng thời gian gần đây lại là Tân Tả.

“Tôi đương nhiên là có ra tay đối phó Giải Du, toàn bộ những dự án mà Tân Tả phải buông bỏ, Giải Du cũng đâu có nắm được, tất cả đều rơi vào trong tay của Kỷ gia.”

Mặt mày Kỷ Thâm vô tội, vốn dĩ anh giống với mẹ mình, gương mặt lúc nhìn Kha Ninh vừa dịu dàng lại xinh xắn, “Một mình tôi đối phó với hai người cùng một lúc, thế mà em vẫn không vui?”

“Không nỡ bỏ Tân Tả đúng không?”

Trong ánh mắt của anh tràn ngập sự không cam lòng, khuôn mặt giờ đang bất bình như một đứa trẻ, giống như không rõ vì sao mình đã làm theo hết mọi yêu cầu của em rồi, thế mà em lại vẫn giận mình.

Khiến cho trong nhất thời, Kha Ninh không rõ được anh có đang thật sự nghiêm túc đối phó với Giải Du hay không.

“Được rồi,” Cậu câu lấy cổ Kỷ Thâm, đặt từng nụ hôn bên khóe môi anh, hai gương mặt xinh đẹp không kém cạnh nhau đặt ở một chỗ, vô cùng xứng đôi, “Anh cũng không nên gạt tôi, phải đối xử tốt với tôi mới đúng. Anh phải biết là bởi vì Giải Du đối xử với tôi không tốt nên tôi mới tức giận như thế, nếu mà anh cũng đối xử không tốt với tôi, vậy thì tôi sẽ không thích anh nữa.”

Kỷ Thâm cười gật đầu.

Vì để dỗ dành Kha Ninh, anh có thể đồng ý với em bất kỳ điều gì, thế nhưng anh cũng không phải là thằng ngu, điều quan trọng nhất hiện giờ phải là loại trừ Tân Tả.

Anh thực sự quá ghét Tân Tả. Anh không thể hiểu nổi vì sao Giải Du có thể chịu đựng được sợi tơ vương giữa hai người Tân Tả và Kha Ninh, quá rõ ràng Tân Tả mới là kẻ thù lớn nhất của bọn họ.

Nếu không phải giữa đường bị Tân Tả ngáng một chân, người cứu Kha Ninh ra phải là anh mới đúng. Rõ ràng anh là người đầu tiên thả tay cứu Kha Ninh, là người kéo chân Giải Du không cho y đưa Kha Ninh rời khỏi Đế Đô hoàn toàn. Nhưng rồi bởi vì không thể ra tay quang minh chính đại với Giải Du, anh cứ thế mà bị Tân Tả chiếm tiên cơ, đi trước anh một bước đưa Kha Ninh đi.

Kỷ Thâm đã nhiều lần nhìn thấy vẻ mặt ỷ lại của Kha Ninh khi em nhắc đến Tân Tả, em chưa từng phòng bị khi đi với Tân Tả, còn yên tâm thoải mái nhận hết mọi lợi lộc từ hắn, cũng dám chắc chắn Tân Tả sẽ không làm gì em.

Một Tân Tả như vậy sao có thể giữ lại, phải đá hắn đi càng xa càng tốt.

Hôm nay thời điểm Giải Du tới đón người, Kỷ Thâm vậy mà đưa ra yêu cầu muốn tới nhà cậu ăn một bữa cơm.

Giải Du lạnh mắt nhìn anh, lại không có từ chối. Kha Ninh cảm thấy kỳ lạ, nhưng lại nghĩ không ra lạ ở chỗ nào, dù sao cũng có quan hệ cậu cháu ở giữa, ăn cơm cùng nhau cũng là chuyện bình thường.

Trên bàn cơm, hai người tranh nhau ra vẻ trước mặt Kha Ninh, mà Kha Ninh thì yên tâm thoải mái nhận hết tất cả, hoàn toàn không quan tâm tới mặt mũi của mấy gã đàn ông, cũng không hề che giấu hành vi chân đạp lần chục cái thuyền như hồ ly của mình.

Điện thoại Đinh– một tiếng, lại là tin tức tiêu cực liên quan đến nhà họ Tân, tình hình có vẻ không nghiêm trọng là mấy thế nhưng cũng đủ để cho mọi người đem ra làm chủ đề bàn tán trong những ngày sắp tới.

Kha Ninh liếc mắt nhìn Kỷ Thâm, phương tiện truyền thông chính thống trong đế chế phần nhiều đều thuộc sự kiểm soát của Kỷ gia, chính bản thân Kỷ Thâm cũng rất giỏi trong cái trò chơi đùa lòng người lẫn thao túng dư luận.

Kỷ Thâm lại cười vô tội một lần nữa, thậm chí anh còn gắp cho Kha Ninh một đũa đồ ăn, “Sao vậy, không thích đồ ăn của đầu bếp này làm à? Dạo gần đây tôi có dựa theo khẩu vị của em tìm một đầu bếp mới, không thì em qua nhà tôi…”

“Kỷ Thâm.” Giải Du mặt mày vô cảm cắt ngang lời anh.

Trong bữa cơm Kha Ninh có uống một ít rượu, hoàn toàn không muốn trả lời mấy câu dỗ dành của hai người, thoạt trông rầu rĩ không vui.

Giải Du cùng Kỷ Thâm đương nhiên biết tại sao Kha Ninh lại không vui, đơn giản là do Tân Tả gặp trở ngại.

Hai người liếc nhìn nhau, thế nhưng lại không nói gì.

Sau khi ăn xong, Kỷ Thâm ở bên cạnh Kha Ninh trong chốc lát, sau đó bị Giải Du “tiễn khách”.

Kha Ninh uống đến mức mơ mơ màng màng, nghe vậy cũng chỉ thờ ơ nhìn Kỷ Thâm, không hề có ý giữ người, thậm chí ngay cả đứng dậy tiễn người cũng lười không thèm nhúc nhích.

“Đành vậy, bé cưng, ngày mai gặp lại ở trường nhé .”

Kỷ Thâm cười khổ, bước đi về phía ngoài cửa, rồi lại nhìn thấy Kha Ninh đã bị Giải Du ôm vào trong ngực, y vừa cưng chiều vừa cẩn thận hôn em, trong miệng còn đang nhỏ giọng dỗ dành em gì đó.

Lửa giận lập tức trào dâng trong lòng, dựa vào cái gì, mọi người đều là chó của Kha Ninh mà thôi, thế thì tại sao anh phải đau đớn rời đi trong khi Giải Du lại có thể ôm em rồi thương tiếc?

“Cậu ơi, thế này hình như không được công bằng cho lắm đâu.” Kỷ Thâm quay trở lại bên cạnh Kha Ninh bên người, người đẹp với khuôn mặt đỏ ửng uống càng lúc càng nhiều, hiện giờ đã say tới mức choáng đầu, thần trí không rõ.

Anh cẩn thận đưa tay vuốt ve hàng lông mi dài rậm như lông quạ của em, cảm thấy ngứa ngáy dữ dội, thế nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Giải Du, “Đối phó với Tân Tả cũng tốn không ít sức của con mà.”

“Với lại, mặc dù hiện giờ Kha Ninh có vẻ là sẵn sàng ở lại bên cạnh cậu, không còn quan tâm gì đến Tân Tả, thế nhưng mà, nếu để em ấy biết được rằng cậu đã thương lượng trước với con, hai người chúng ta hợp tác loại trừ Tân Tả đầu tiên, thì không biết liệu em ấy có giận cậu không nhỉ?”

Kỷ Thâm cười tủm tỉm uy hiếp cậu ruột của mình, Giải Du lạnh lùng nhìn anh.

Hình tượng của y ở trong lòng Kha Ninh đã lung lay từ lâu, kinh khủng hơn cả là y đã sớm nhìn thấu được âm mưu của Kha Ninh: em muốn để bọn họ tàn sát lẫn nhau.

Dùng thế lực chân chính của nhau để tranh đấu còn đỡ, nếu mà để cho Kha Ninh biết được y hợp tác cùng với Kỷ Thâm, muốn loại trừ gã đàn ông mà em dùng thuận tay nhất, gã đàn ông đồng ý che chở em không điều kiện – Tân Tả – đầu tiên, con hồ ly nhỏ này nhất định sẽ lại đưa ra chiêu kế còn ác độc hơn nữa

Giải Du không thể không thừa nhận một sự thật là, ít nhất ở hiện tại, y không có cách nào độc chiếm được Kha Ninh.

Thế nên thời điểm tay Kỷ Thâm bắt đầu cởi bỏ cúc áo đầu tiên của Kha Ninh, thậm chí y có thể cảm nhận được yết hầu của mình giờ đây toàn là mùi rỉ sắt tanh tưởi, nhưng y chỉ còn cách hôn mãnh liệt lên đôi môi đỏ mọng của em mà thôi.

[3P] 54. Mang thai con của ai thì phải dựa vào bản lĩnh

Cảnh báo: Quan hệ cưỡng ép. Hai cây một lỗ, lỗ loz, khá đau loz.

—

Khắp người Kha Ninh toàn là mùi rượu, đôi mắt cậu mở to ngập trong sương mù, bị sờ soạng vài cái đã mềm nhũn nằm trong lòng ngực Giải Du.

Cậu không tỉnh táo lắm, thế nên mơ mơ màng màng bị người ta cởi ra sạch sẽ, vừa bị Kỷ Thâm bóp cằm bắt quay đầu lại hôn môi với anh, vừa ưỡn ngực bị Giải Du mút vú đến nỗi sưng lên, y còn cắn vú cậu để lại vài dấu răng trên đó.

Thời điểm bị dương vật nóng hổi áp sát vào kẽ mông, Kha Ninh rùng mình liên tục, cây hàng với kích thước kinh hoàng suồng sã trêu đùa nơi bờ mông ướt đẫm, cơn vui sướng muốn ngừng mà không được khiến cho Kha Ninh run rẩy không thôi.

Cậu ngồi đối mặt với Kỷ Thâm, gương mặt xinh xắn giả tạo của anh đập vào mắt cậu, thế nhưng lúc trên giường anh đâu có “xinh xắn” như gương mặt của anh, cặ*c to lại còn đụ ác. Kha Ninh quan hệ với anh được hai lần, lần đầu tiên là bị anh làm trong lúc ngủ, lòn nhỏ sưng hết vài ngày, lần thứ hai còn dữ dội hơn nữa, bị tra tấn tới mức muốn ngất đi luôn trong những lần lên đỉnh liên tiếp.

Cậu cố dùng sức câu cổ Kỷ Thâm để không bị ngã xuống, sợ bị thứ gớm ghiếc kinh khủng kia xuyên thẳng qua người.

Nhưng hành động này thực sự rất dễ gây ra hiểu lầm, trông có vẻ như cậu thân mật với Kỷ Thâm dữ lắm.

Giải Du lạnh lùng nhìn Kha Ninh, mặc dù y đồng ý cùng Kỷ Thâm làm em, nhưng y không ngờ con điếm nhỏ này lại dám lấy lòng gã đàn ông khác trước mặt y như vậy.

Giây kế tiếp, kẽ mông của Kha Ninh bị tách ra, cặ*c to cương cứng nóng bỏng như một cây hình cụ tra tấn tàn ác thúc mạnh vào lỗ sau mềm mại rồi căng nó ra hết mức.

“A……………..!” Kha Ninh không nhịn được hét lên đau đớn, dương vật thô to hệt như một cây roi hành hình, đánh tới mức lỗ hậu co giật, ngón chân cậu bất lực co quắp, đôi gò mông mập mạp run rẩy loạn xạ, ôm ý đồ trốn thoát khỏi sự trừng phạt.

Hết roi này đến roi khác, lỗ sau nhanh chóng sưng tấy lên vì bị tra tấn, tuy rằng không đau bằng những lúc ngày thường bị roi, dây mây hay những thứ khác hành hạ, thế nhưng khoảng thời gian gần đây Kha Ninh thật sự rất ngoan, lâu rồi không bị ai phạt khiến cậu đau tới mức khóc hổn hển.

Rốt cuộc cậu cũng nhớ ra Kỷ Thâm không phải là người đàn ông duy nhất trên người mình hiện tại, cậu khóc lóc van xin: “Chú ơi……….. đừng đánh a a……… đau quá, chú ơi đừng đánh mà………. âm hộ sắp nát rồi a……….”

Giải Du ngừng lại, nhưng ánh mắt chẳng dịu dàng gì, “Thì ra bé con vẫn nhớ tôi còn ở đây cơ à.”

Căn phòng ngập tràn tiếng nước ướt át, sền sệt, cơ thể Kha Ninh bị hai gã đàn ông trêu đùa cùng một lúc, dù chỉ mới là màn dạo đầu thì khoái cảm cũng đã dữ dội tới mức khiến cậu gần như muốn điên lên.

Hột le và núm vú đồng thời bị người ta bóp lấy, viên thịt mỏng manh đó bị tàn phá đến mức biến dạng, co giật tới mức nhói lên, đau đớn xen lẫn với khoái cảm làm cho Kha Ninh nức nở không ngừng.

Rượu lẫn vào vui sướng khiến Kha Ninh càng không có cách nào suy nghĩ, bị làm đau cũng chỉ có thể khóc lóc xin tha, cẳng chân thẳng tắp đá loạn trên giường, nhanh chóng phun ra một đống nước dâm.

Trong khoảng thời gian bị giam cầm, cơ thể của cậu đã được dạy dỗ để trở nên ngoan ngoãn hơn, bị chạm vào một chút thôi cũng chảy nước ào ào, rồi cao trào không thể kiểm soát được khi được cho một tí khoái cảm, hệt như một con chó cái nhỏ nhiều nước.

“Chỉ vậy thôi mà đã lên đỉnh rồi?” Kỷ Thâm nhìn cậu, ánh mắt lạnh băng, anh chỉ cùng Kha Ninh làm có hai lần, cơ thể “có tố chất” thế này rõ ràng là công lao của một thằng khác.

“Dâm như vậy? Luật của cậu Giải không đủ nghiêm à?” Trong giọng nói của Kỷ Thâm là sự chua ngoa không kiềm chế được, anh hung ác hù dọa, “Bị đàn ông sờ một tí thôi đã chảy nước rồi, chưa được cho phép mà đã dám cương lên, cậu ấy dạy em không được thế thì sau này đi theo tôi nhé?”

Kha Ninh đắm chìm trong cơn cực khoái, hai mắt vô hồn, không trả lời câu hỏi của anh.

Sau cơn cao trào, đầu óc đang bị cồn thiêu đốt của cậu tỉnh táo lại hơn một chút, định thần lại rồi, cậu phát hiện mình đang bị hai người đàn ông ôm lấy, một trước một sau, dữ tợn ra vào trong cơ thể cậu.

Giống như họ đã nhất trí với nhau rằng, tối nay sẽ cùng nhau chia sẻ cậu.

Đây không phải là lần đầu tiên Kha Ninh bị hai gã đàn ông làm cùng một lúc, có kinh nghiệm từ lần đầu tiên cộng thêm sự tê liệt bởi cồn nên thời điểm bị xâm phạm cũng không đau đớn cho lắm.

Hai cây hung khí tiến vào cùng một lúc, cơ thể của cậu hệt như bị kéo căng ra, nếp nhăn nơi hai lỗ thịt bị mở rộng tới mức trắng bệch, từng nếp thịt một bị ép phải bung ra, giống như chỉ cần dùng sức thêm một chút là sẽ căng hư, nửa người dưới của cậu giờ đây ướt đẫm.

Bị hai con cặ*c với kích thước khổng lồ xâm phạm khiến cho cậu không còn sức để chống cự, Kha Ninh chỉ còn biết rên rỉ rơi nước mắt, mà mặc cho cậu có van xin tha thứ thế nào thì bọn họ cũng không dừng lại, thậm chí hai gã đàn ông ấy còn nhiều lần xâm nhập vào nơi sâu nhất cùng một lúc, tới nỗi mà Kha Ninh gần như ngất đi trong tiếng hét của mình.

Tình dục khiến toàn thân của cậu đỏ bừng, ngay cả khuôn mặt nhỏ nhắn như tuyết trắng kia cũng bị nhuốm màu, càng khiến cho cậu trông hấp dẫn hơn nữa.

Khoái cảm càng dữ dội thì lý trí cũng quay trở lại càng nhanh.

Giải Du vậy mà đồng ý cho Kỷ Thâm làm cậu.

Từng lời nói và việc làm gần đây của Giải Du bắt đầu hiện lên trong tâm trí Kha Ninh.

Y gần như là ngoan ngoãn phục tùng cậu, ăn, mặc, ở, đi lại, y chăm sóc cho Kha Ninh cứ phải gọi là đạt tới mức cực kỳ tinh tế. Y thanh toán hết tất cả những khoản nợ của cậu, mua cho cậu hết thứ này đến thứ khác, thậm chí còn dành ra một khoảng thời gian trong lịch trình bận rộn của mình để giải quyết những vấn đề của Kha Ninh, (những chuyện này) đối với y cũng là chuyện vô cùng đơn giản.

Y giống như một gã đàn ông đang theo đuổi người mình thích, nên đang cố gắng hết sức để làm hài lòng người ta.

Kha Ninh cong môi giễu cợt, thế mà cậu gần như đã sắp tin rồi, tin Giải Du thật sự thích cậu, vì giữ cậu cho riêng mình mà không tiếc mọi giá đối phó với đám tình địch kia.

Nhưng chỉ thoáng quay đầu, y đã chia sẻ cậu để cháu trai mình cùng dùng, giống như chia sẻ một món đồ chơi, một đứa nhân tình tầm thường — càng giống như hai năm trước kia, trong lúc lòng cậu ngập tràn hạnh phúc đi xuống dưới lầu tìm Giải Du, lại chỉ nghe thấy chính y nhẹ nhàng bâng quơ mà nói rằng, “Tôi kết hôn rồi đương nhiên vẫn có thể bao nuôi nó.”

Lũ quý tộc này rõ ràng không có một chút chân tình nào, thế mà lại cứ giả vờ rằng tình yêu của mình sâu nặng lắm.

Kha Ninh không thể nói được vì sao mình lại tức giận, rõ ràng là cậu đâu có quan tâm Giải Du có thiệt tình hay không.

Thế nhưng có một điều cậu hết sức rõ ràng, là nếu Giải Du đã đồng ý chia sẻ, vậy thì được thôi. Dù sao chính cậu cũng đã hạ quyết tâm muốn hết tất cả.

Kha Ninh nhìn Kỷ Thâm đang thô bạo ra vào cơ thể cậu, gã đàn ông này có một khuôn mặt dịu dàng đến thế, nhưng trên giường lại tàn nhẫn đến mức như muốn địt chết cậu.

Khóe môi cậu nở một nụ cười ngọt ngào, “Ninh Ninh đang bị bạn trai địt âm hộ.”

Kỷ Thâm cũng cười nhìn cậu, “Có sướng không cục cưng?”

Cậu tựa như bị đụ tới lú lẫn rồi, vậy mà ghé sát vào tai Kỷ Thâm, cho rằng làm như vậy thì Giải Du sẽ không nghe thấy, “Bé còn chưa mang thai con của chú đâu, hay là giờ bé sinh cho bạn trai trước nhé?”

Nụ cười trên khóe môi Kỷ Thâm cứng đờ, sao anh có thể không hiểu ý của em được cơ chứ. Em thật sự không thích anh chút nào, hai người đều đang ở trong cơ thể của em, vậy mà anh lại bị em lấy ra để trút giận.

Dù vậy thì, cái cách mà em mỉm cười ngọt ngào với anh thực sự là không thể cưỡng lại được. Thôi vậy, chọc tức Giải Du thì cứ chọc tức Giải Du đi, nếu mà Giải Du thật sự tức điên lên rồi từ bỏ, vừa lúc Tân Tả cũng bị đá đi, thế thì anh sẽ từ từ dỗ dành Kha Ninh trở lại.

Vì thế Kỷ Thâm gật đầu vờ như không có gì, giọng điệu cưng chiều: “Nghe theo cục cưng hết. Nhưng mà cũng không bắt buộc, chúng mình hãy còn trẻ, để sau này sinh cũng được.”

“Kha Ninh!” Bên tai vang lên tiếng gầm của Giải Du, Kha Ninh lập tức sợ đến rụt vai, nhanh chóng vùi vào lòng ngực Kỷ Thâm.

Cậu nhìn Giải Du đầy đáng thương, ánh mắt ngây thơ, giống như không hiểu vì sao y lại tức giận như thế.

“Chú với Kỷ Thâm cùng làm em, không phải bởi vì đã nghĩ kỹ rồi sao?” Kha Ninh cười ngượng ngùng, nói như trấn an, “Hai người vốn dĩ là cậu cháu, sau này ở chung phải hòa thuận……”

“Sau. này. ở. chung. phải. hòa. thuận.?” Mắt Giải Du cũng đã đỏ hết cả lên, y cười vô cùng dữ tợn, “Kha Ninh, em còn muốn trái ôm phải ấp, ngồi hưởng hai tay hai anh?”

Kha Ninh khó xử nhìn y, tựa hồ đã hiểu vì sao y lại tức giận, “Chú yên tâm đi ạ, chờ em sinh cho Kỷ Thâm rồi sẽ đến lượt chú mà.”

Giải Du lạnh lùng nhìn em, nếu y còn nhìn không ra Kha Ninh đây là đang cố tình chọc tức y, thế thì coi như mấy năm này y cũng sống uổng phí quá. Y đoán được có lẽ Kha Ninh đã hiểu lầm, thế nhưng tầm này mà nói sự thật ra thì có khi Kha Ninh còn giận điên hơn nữa.

Giải Du thật sự không dám để cho em chán ghét mình thêm.

Y không hiểu tại sao, dù y có làm cách nào đi chăng nữa thì đứa nhỏ này vẫn không tin rằng y thực sự yêu em từ tận đáy lòng.

Kha Ninh muốn cả đám bọn họ giết hại lẫn nhau, em luôn ôm suy nghĩ rằng rồi cuối cùng tất cả bọn họ cũng sẽ rời bỏ em thôi, từng người từng người một, cho dù đó là vì lòng tự tôn hay bảo vệ lợi ích của chính mình.

Em hoàn toàn không tin vào tình yêu của bất kỳ một ai, thậm chí Giải Du còn cảm thấy rằng, ngay cả khi kẻ đó có là Tân Tả, thì Kha Ninh cũng chỉ là tin vào nhân phẩm của thằng nhóc đó mà thôi.

Từ đầu đến cuối em luôn cho rằng, một khi có chuyện gì đó xảy ra, tất cả bọn họ đều sẽ bỏ rơi em mà thôi.

Giải Du quen em lâu như thế, nhưng rõ ràng chính y cũng chỉ làm sai duy nhất một lần vào hai năm trước thôi mà.

Nói là do biết được mình động lòng với em nên nảy sinh khủng hoảng cũng được, mà nói là do lòng kiêu ngạo khó hiểu của một kẻ xuất thân nhà quý tộc cũng thế. Y đã nói ra những lời làm tổn thương đến Kha Ninh, thế nhưng y nhanh chóng biết mình sai rồi, dùng hết mọi cách để lấy lòng em, chỉ cầu mong em có thể quên đi được lần sai lầm đó của y.

Thế nhưng kết quả lại là tốn công vô ích.

Giải Du nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Kha Ninh, y không rõ rốt cuộc là em có từng thật sự động lòng với y không, thế nhưng nếu em biết giận, vậy thì hẳn là đã từng thích đúng không, chẳng sợ dù chỉ là một chút.

Đứa nhỏ này thay đổi quá nhanh, sai lầm dù chỉ có một lần, thế mà sau đó ngay cả một cơ hội em cũng không cho, không chỉ như thế, em còn nhanh chóng qua lại với những gã đàn ông khác.

Biết rõ là Kha Ninh cố ý, nhưng Giải Du vẫn giận đến mắt cũng đỏ.

Y nhìn Kha Ninh, phát hiện chính mình trừ lúc ở trên giường có thể chơi đùa em, ngoài ra thì không còn cách nào khác nào nữa.

Vì thế, dương vật bóng loáng tím đen từ lỗ hậu rút ra, cây hàng vừa mới rời khỏi cơ thể, nước dâm bị chặn lại đã lâu đột nhiên không còn kiểm soát được chảy hết ra, nhỏ giọt trên khắp sàn nhà.

Dường như Kha Ninh đoán được y định làm gì, con ngươi của cậu co rút, cậu muốn giãy giụa bất chấp mọi thứ nhưng bị Giải Du kiềm chặt một cách dễ dàng, sự vặn vẹo của cậu còn khiến Kỷ Thâm đang vùi ở lỗ trước sướng tới nỗi híp mắt.

Cặc lớn vừa được rút ra ướt sũng nước nhờn, vật cứng màu tím đen chậm rãi tiến về phía trước dọc theo bờ mông trắng tuyết, gân xanh dữ tợn trên đó cùng với quy đầu càng lúc càng bự do giận dữ khiến Kha Ninh khóc thét xin tha.

Chờ đến lúc cây hàng của mình để ở trước miệng lòn đã bị nhét đầy từ lâu, Giải Du nhìn Kha Ninh đã khóc tới mức run không kiềm được, “Sao phải sinh cho nó trước chứ? Vào cùng một lúc, em mang thai con của ai phải dựa vào bản lĩnh của người đó đúng không?”

Nếu Kha Ninh biết trước Giải Du có thể nhẫn tới mức này – không giận đến mức bỏ đi, cũng không thèm đánh nhau với Kỷ Thâm – cậu nhất định sẽ không giận quá mất khôn mà chọc giận y như thế.

Thời điểm miệng tử cung dày đặc dây thần kinh bị hai cây dương vật thọc vào cùng một lúc, Kha Ninh gần như chết ngất trên giường.

Không thể phân rõ là đau nhiều hơn hay là sướng nhiều hơn, cổ tử cung bị địt dễ dàng sưng lên, thậm chí có một lớp thịt non mềm mại lòi cả ra ngoài, quy đầu to béo vừa chạm vào nơi đó một chút, ngón chân Kha Ninh sẽ lập tức cuộn tròn, la hét lên cao trào.

Hai gã đàn ông ghen tuông khiến dương vật bự lên cả một khúc.

Thân cặ*c to tới mức khiến hai chân cậu mềm nhũn, quy đầu đỏ bừng, từng đường gân trên thân cặ*c quất vào thịt mềm bên trong, hai bên đấu đá cố hết sức thúc vào trong ống thịt, giống như hận không thể thọc xuyên âm hộ, thậm chí là địt nát cổ tử cung.

Kha Ninh bị địt lòn đến mức chỉ còn có thể lè lưỡi rên rỉ trong ngắt quãng, thậm chí không thể nuốt nước miếng.

Tử cung của cậu vốn dĩ nằm không sâu, lúc làm tình không chịu nổi, ăn một cây đã đủ chết lên chết xuống, thế mà lúc này hai gã đàn ông lại chọc vào cơ thể cậu cùng một lúc.

Một trước một sau cũng đỡ, nhưng bọn họ lại cố tình muốn chơi hai cây một lỗ.

Cậu không thể phân biệt được là dương vật của ai, cậu chỉ biết có một dòng tinh dịch nóng hổi cứ dồn dập dồn dập bắn vào trong tử cung của cậu cho đến giọt cuối cùng, rồi mãi mới rút ra trong sự co giật của cậu.

Kha Ninh còn chưa kịp lấy lại hơi thì một người khác cũng không chịu kém cạnh thọc vào, lỗ nhỏ sạch sẽ bị bắn tinh đến mức ngập tràn, từng dòng từng dòng tinh dịch rót đầy bên trong nhục động, dương vật vừa rút ra tinh dịch lập tức không còn kiềm chế được chảy ra khắp giường, hai gã đàn ông lại tiếp tục xâm phạm cậu, bắn đến nỗi khắp người cậu đều là tinh dịch.

Những cơn cực khoái cứ nối tiếp nhau liên tục, như không có khoảng cách hay điểm dừng, khiến người ta không khỏi lo lắng rằng không biết nước trong người Kha Ninh có cạn hay không luôn.

Mặt mày Kha Ninh đỏ bừng, đuôi mắt ửng hồng, giống như một con yêu tinh chuyên nuốt tinh khí của đàn ông, cậu run rẩy cầu xin tha thứ, lại không biết giọng nói mềm nhũn của mình còn khiến mấy gã đàn ông yêu thích hơn.

Giải Du đã nổi điên, Kỷ Thâm cũng không hề bình tĩnh như cái vẻ anh đang thể hiện ra bên ngoài.

Bất kể là lấy lòng Kha Ninh như thế nào thì anh vẫn bị em lợi dụng, ngay cả lúc trên giường, anh cũng bị em lợi dụng để kích thích một thằng đàn ông khác.

Nuôi chó thì cũng phải cho nó một chút hy vọng đúng không?

Thế nên thời điểm Kha Ninh nức nở chủ động hôn anh để xin tha, anh mỉm cười ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của em, hưởng thụ đủ rồi cũng không hề có ý định buông tha cho Kha Ninh.

“Anh rút ra được không, a…… Kỷ Thâm…… A a…… Anh thương em đi mà………… A a a —— không được, em thật sự không chịu nổi a a……”

Kỷ Thâm trông có vẻ đau lòng vuốt phần tóc mai ướt đẫm của em, thế nhưng lời nói ra lại tựa như lửa cháy đổ thêm dầu.

“Ninh Ninh có nhiều hơn hai người đàn ông cơ mà? Mới thế này đã không chịu nổi rồi thì sau này phải làm sao bây giờ?”

Kha Ninh bị hai cây hàng đụ tới mức rùng mình liên tục, ngay cả sức để tự mình hỏi mình cũng không còn nữa.

Kỷ Thâm cười càng ác liệt, “Sau này em bị bốn người địt cùng một lúc, lòn sẽ bị đụ nát.”

“A…… Đừng mà…… A a……” Kha Ninh bị dọa tới mức khóc, như mèo con nhắm thẳng lòng ngực của Kỷ Thâm vùi vào.

Nhìn hai người thân mật, sắc mặt Giải Du càng lạnh hơn, đáy mắt giống như có một tảng băng cứng, y tay duỗi ra, lấy một cái vòng nhỏ tròng lên dương vật của Kha Ninh.

Bị đụ thì thôi đi, ngay cả bắn tinh cũng không thể, Kha Ninh khóc càng lúc càng dữ dội, ngay cả tấm lưng trắng ngần cũng run lên bần bật.

Kỷ Thâm cũng mặc kệ Giải Du ghen tuông, anh cảm thấy mỹ mãn ôm Kha Ninh, vỗ lưng em nhẹ giọng dụ dỗ, “Vậy thì không cần bọn họ nữa được không?”

Kha Ninh ngơ ngác nhìn anh, nhưng câu trả lời vẫn vô cùng kiên định, “Không được, em muốn hết……”

Mẹ kiếp! Kỷ Thâm mắng thầm trong lòng, hơi thở hổn hển, say rượu mà còn nói được mấy lời như thế, đúng là thiếu đụ.

Thế nên tiếp theo là một màn đụ không thương tiếc.

Thậm chí Kha Ninh còn không đếm được mình đã thay đổi bao nhiêu tư thế.

Mỗi lần chỉ tỉnh táo lại được một chút, cậu chỉ trụ được vài phút, có khi chỉ là chục giây đã lại bị ép đưa lên cao trào.

Hai chân bị ép phải mở ra tối đa để tiện cho việc chịu đựng hai gã đàn ông trưởng thành cường tráng cùng một lúc, đôi khi là quỳ trên giường, giống như một con chó cái nứng tình, vểnh mông thật cao để lộ ra thịt lòn sũng nước như một quả đào thối nát. Hai gã đàn ông một trước một sau thế nhưng vẫn là cùng một lỗ, có lúc bị bế lên như em bé đang được xi tiểu, hay cũng có khi kẻ trên người dưới như một ả dâm phụ….

Mắt cá chân của cậu bị nắm tới mức nổi lên vệt đỏ, nhiều lúc bị làm tới mức thật sự chịu không nổi nữa cậu phải bò loạn trên giường, nhưng rồi vẫn bị nắm lấy cổ chân liên tiếp kéo về.

Cậu nhìn xuống cái bụng không ngừng phập phồng của mình, trên đó gồ lên hình dạng gớm ghiếc của dương vật. Lỗ lòn còn thê thảm hơn, nước nhờn không ngừng chảy ra từ đó, thậm chí miệng tử cung cũng mềm nhũn, giống như một miếng giẻ lau mục nát chỉ cần chạm nhẹ là có thể vắt hết nước ra.

Cơ thể co giật liên hồi, ngón tay nắm chặt ga giường, từng đốt ngón tay dùng sức đến mức trắng bệch, nhưng bờ mông tròn trịa vẫn phải lắc lư theo từng đợt ra vào thô bạo, bị dục vọng đánh cho tơi bời.

Trong lúc nghỉ ngơi ngắn ngủi cậu chui xuống gầm giường, khóc nức nở dù dỗ dành thế nào cũng không chịu đi ra. Bọn họ cứng rắn kéo cậu ra rồi trói cậu ở cây cột đầu giường, hai chân không khép được để lộ ra hai cái lỗ đỏ tươi chín rục, màu sắc cùng với mớ nước dâm kia, so với mấy ả điếm trong thanh lâu thời xưa còn mê người kinh khủng hơn, vì thế mà bị khách làng chơi tách chân ra mãi mà không biết thỏa mãn, chống đối dữ dội nên bị cưỡng ép rót một bụng tinh đầy, thậm chí một cây không đủ mà còn tới tận hai cây…………..

—

–

–

–

【 Lời thì thầm của editor 】

Vl sợ thật đấy !!!

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 53"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online