Giao Dịch Tiền Sắc - Chương 40
Chương 40: Còn ai nữa không?
Kha Ninh giật mình, lập tức cảm nhận được sự đau đớn đang lan truyền khắp cơ thể. Đặc biệt là mông thịt sưng đỏ cùng với hai lỗ nhỏ phía dưới đang cực kỳ đau nhức, vừa nhìn thôi là đã biết bị chà đạp thê thảm như thế nào.
Cậu phục hồi tinh thần sau cơn ý loạn tình mê, nhìn thấy Kỷ Thâm đang đứng mặc quần áo ở mép giường, cơ bắp cường tráng xinh đẹp của anh dần dần bị từng lớp áo quần che khuất.
Kha Ninh không tự chủ được mà nhớ đến chuyện Kỷ Thâm thoạt nhìn trông lịch sự dịu dàng thế đấy, thực tế lại có thể dễ dàng khống chế cậu, ép cậu đến mức không có cách nào nhúc nhích nổi.
Mà lòng ngực anh trông cũng thon gầy thế kia thôi, thực tế là vô cùng sung mãn, sờ lên cực đã.
“Thế nào, em thấy nhiêu đấy còn chưa đủ à, lúc nãy không phải chính em vẫn luôn mồm xin tha sao?” Cảm giác được tầm mắt của Kha Ninh, động tác gài khuy áo trên cổ tay của Kỷ Thâm dừng lại, dịu dàng nhìn cậu, trong lời nói trêu đùa của anh mang theo ý cưng chiều rõ rệt.
Trong nháy mắt, khuôn mặt Kha Ninh lập tức đỏ ửng hết cả lên.
“Tớ…….” Cậu ngập ngừng, rặn mãi mà không thể nói ra hết một câu, đôi môi đỏ tươi hơi sưng lên, đó là vết tích do từng nụ hôn một của Kỷ Thâm tạo thành.
Kỷ Thâm nhìn cậu, ánh mắt thâm trầm.
“Xin lỗi……… Giữa tớ và cậu….” Có vẻ hiện giờ Kha Ninh đang hối hận dữ lắm, cậu dè dặt nhìn Kỷ Thâm.
Mà Kỷ Thâm thì đương nhiên hiểu cậu đang nghĩ cái gì trong lòng.
Phản ứng của em, anh đã đoán được từ trước.
Từ lâu anh đã biết được rằng, Kha Ninh sẽ không chịu “phụ trách”, lên giường với anh chẳng qua là do em muốn anh càng tận tụy hơn với em mà thôi.
Kha Ninh muốn mấy gã đàn ông phải làm chó cho cậu, nhưng bản thân cậu thì lại không muốn trả bất kỳ một cái giá nào.
Vậy nên lên giường chính là cách thức nhanh nhất, tiện nhất.
Cứ lâu lâu lên một lần là được.
Nhưng anh còn cách nào khác nữa đâu, chỉ có thể mỉm cười đồng ý với em.
Em thông minh lại xinh đẹp như thế, có gã đàn ông nào lại từ chối làm chó cho em đây.
Nếu Kỷ Thâm anh không muốn, vậy thì em sẽ lập tức quay đầu đi tìm người khác.
Trong khi rõ ràng em mới là người dùng đôi môi ướt át để dụ dỗ anh, còn cố tình nói ra mấy lời nũng nịu làm anh thần trí mơ màng, rồi đến cuối cùng, vẫn là Kỷ Thâm anh phải ôm toàn bộ trách nhiệm lên người mình, “Là lỗi của tớ.”
Biết chuyện Kha Ninh từ lâu đã nghe hết toàn bộ những lời anh nói trong văn phòng Giải Du ngày hôm đó, sao anh còn không rõ rốt cuộc ‘vì sao mình lại lọt vào mắt xanh của Kha Ninh’ được cơ chứ.
Bởi vì Kha Ninh cho rằng anh không thật sự thích em.
Nếu hiện giờ anh bày tỏ tình cảm của mình, chắc chắn sẽ bị em đá bỏ ngay lập tức, Kỷ Thâm không muốn điều đó xảy ra tí nào.
Vậy nên anh không hề giải thích chuyện em đang hiểu lầm anh, “Tớ không có ý gì khác, chỉ là nhất thời không nhịn được, về sau chúng mình vẫn là bạn bè bình thường thôi. Tất nhiên tớ sẽ bồi thường cho cậu, cậu muốn làm bất kỳ điều gì cũng có thể tìm tớ để trợ giúp. Còn về phần tình cảm……”
Giọng điệu Kỷ Thâm cố tình làm ra vẻ khó xử.
Vì để thuận theo ý muốn của Kha Ninh, anh giờ muốn làm chó còn phải ra vẻ là một con chó hiểu chuyện, cực kỳ hiểu chuyện.
Trải qua mấy chuyện gần đây, Kha Ninh hẳn là không muốn tiếp tục bị bất kỳ gã đàn ông nào quấn lấy.
“Cậu nói gì vậy chứ?” Quả nhiên, Kha Ninh nhìn anh đầy giận dữ, trong đôi ngươi sũng nước không hề mang theo ý cảnh giác, càng thêm mê người, “Chúng mình đương nhiên vẫn sẽ là bạn bè. Cậu mau về nhà đi.”
Thời điểm Kỷ Thâm ra khỏi KTX của Kha Ninh, anh không thể nhịn được nữa mà tự chế giễu bản thân, rốt cuộc mình cũng trở thành con chó của Kha Ninh.
Mình dám không nghe lời em ư, mình phải nghe lời chứ, vậy thì em mới ném xương cho mình.
Từ đầu, đây vốn dĩ đã là câu chuyện giữa hai người, một người muốn đánh và một người cam tâm chịu đánh.
Em ấy dụ dỗ mình, còn mình thì nguyện lòng để cho em ấy dụ dỗ.
–
Trưởng ca ở chỗ làm thêm đột nhiên gọi Kha Ninh đến, “Hôm nay cho cậu nghỉ, cậu có thể về rồi.”
Kha Ninh chớp chớp mắt, hỏi, “Em đã làm sai gì rồi ạ?”
Đây là cách nói khác của việc đuổi việc cậu đúng không?
“Không phải không phải,” Trưởng ca nhận ra mấy câu nói của mình rất dễ khiến cho người ta hiểu lầm, nhanh chóng giải thích, “Trước mắt tính tiền lương cho cậu rồi.”
Y không nhịn được nhỏ giọng nhắc khéo Kha Ninh, “Bên ngoài có một vị khách hàng, bao hết chỉ tiêu ngày hôm nay của em, yêu cầu là để em nghỉ việc một hôm đi theo hắn. Có kiểu người này thích em, em còn tới chỗ này làm thêm chi vậy?”
Ngón tay Kha Ninh giật giật, là ai đây?
Quan tâm chăm sóc kiểu này……
Quả nhiên.
Kha Ninh lên xe của Tân Tả.
Ánh sáng chiếu vào thông qua cửa sổ xe, cảm giác lờ mờ tăng lên nhưng cậu vẫn có thể nhìn rõ dáng người của Tân Tả mê hồn đến cỡ nào.
Người đàn ông này vẫn dịu dàng, vẫn mang đầy khí chất quý tộc như xưa. Thậm chí, bởi vì khoảng thời gian gần đây chính thức tiếp nhận thực quyền mà càng dễ dàng tăng thêm cảm giác áp bách cho người đối diện.
Lần cuối hai người tan rã trong không vui cũng là lúc Tân Tả phát hiện cậu đã lên giường với Giải Du, từ đó về sau những tin nhắn mà Tân Tả gửi đến dây dưa, cậu cứ chọn vờ như không thấy.
“Bọn mình đi đâu vậy?” Giọng điệu của Kha Ninh vẫn như thường, không hề nghe ra một chút hiềm khích nào.
“Tôi có mua một căn nhà nhỏ ở kế bên trường, vốn là chuẩn bị cho chúng ta ở cùng với nhau.”Giọng nói của Tân Tả mang theo sự khốn khổ, có hơi khàn khàn nhưng lại không có sự cưng chiều như xưa, khiến người ta chẳng thể nhận ra vui buồn trong lời nói của hắn.
Dường như Tân Tả đã dần trở thành một người cầm quyền đủ tư cách, khiến cho người người phải cúi đầu sợ hãi.
Vốn? Vậy hiện tại thì sao, công dụng của nó đã thay đổi rồi ư?
Kha Ninh rũ mắt, cậu không có ý định sống chung với Tân Tả, nhưng từ trong lời nói của hắn nghe ra ý muốn chủ động buông tay, không biết vì sao lòng cậu lại hơi bất mãn.
Cậu thừa nhận bản thân mình đã được Tân Tả cưng chiều lâu lắm, đến nỗi giờ đây hắn chỉ vừa hơi thiếu chu toàn một chút thôi cậu cũng muốn bắt bẻ cho bằng được.
Nhưng rõ ràng đây là chuyện tốt. Kha Ninh không cho phép mình suy nghĩ lung tung, vốn dĩ chính cậu là người muốn cắt đứt quan hệ với Tân Tả trước cơ mà.
Hai người vừa mới vào nhà, Tân Tả đã lập tức khóa trái cửa lại.
Kha Ninh còn chưa kịp nói câu nào, hắn đã lạnh lùng nhìn cậu, “Cởi.”
Tân Tả dùng giọng điệu ra lệnh, ánh mắt lạnh băng, mặt mày cũng hơi dữ tợn.
Kha Ninh nhíu mày, không cam lòng yếu thế nhìn hắn, “Anh có ý gì?”
“Em nghĩ là tôi muốn chơi em à? Tôi chỉ muốn kiểm tra một chút mà thôi.”
Ngón tay Tân Tả nhẹ nhàng hạ cổ áo Kha Ninh xuống, một dấu hôn ở thời điểm Kha Ninh cúi đầu lập tức lộ ra.
Mới mẻ, mạnh mẽ, phô bày rõ nét ý muốn muốn chiếm hữu của đàn ông.
Ngón tay thon dài vuốt ve qua lại nơi làn da kia tựa như đang vuốt ve một con mèo nhỏ, Tân Tả nhìn Kha Ninh cười chế nhạo, “Mấy ngày nay Giải Du phải liên tục chạy qua chạy lại giữa trường học, quân đội lẫn phòng chính trị, hẳn là y không thể phân thân để đi tìm em rồi? Vết ngân này đúng là đẹp mắt thật, lại có thêm một người mới nữa à?”
Tay Tân Tả đột nhiên dùng sức, ương ngạnh lột cổ áo Kha Ninh ra, khiến lòng ngực trắng nõn của cậu bại lộ giữa không khí, trên lòng ngực trắng muốt ấy dày đặc những dấu hôn, tựa như hồng hoa nở rộ trên nền tuyết.
“Kịch liệt thật.” Trong lời nói của Tân Tả không thể che giấu được sự lạnh căm xen lẫn với ghen ghét, “Thèm đụ như thế à? Thiếu trai một ngày cũng không được, vừa thấy Giải Du với tôi không ở đây đã tranh thủ dụ dỗ thêm thằng khác ngay rồi?”
“Tân Tả!” Kha Ninh tức giận đẩy hắn ra, vừa định thả xuống mấy câu nói có lực sát thương cực mạnh như ‘chúng ta đã chia tay rồi, tôi có dụ dỗ thêm mười thằng cũng không liên quan gì đến anh’, lại lơ đãng thấy khóe mắt Tân Tả ửng đỏ cùng với đôi bờ môi đang run run của hắn.
Bỗng nhiên, một câu thôi Kha Ninh cũng không thể nào thốt thành lời.
Mà Tân Tả rốt cuộc cũng buông cổ áo cậu ra, mệt mỏi ngã ngồi xuống sô pha.
“Lần này lại là ai đây?” Hắn ra vẻ không để ý mà hỏi, thậm chí còn rót một ly nước cho Kha Ninh, “Tôi – Hội trưởng Hội Sinh Viên, cùng với giảng viên Giải Du đều đang hộ giá em hết mình, vậy thì lần này em lại ngắm trúng thằng nào nữa đây?”
“Bạn trai của tôi.” Kha Ninh nhíu mày nhìn chằm chằm hắn, “Anh đã quên rồi đúng không, bây giờ tôi đã có bạn trai chính thức, tôi lên giường với anh ấy cũng là chuyện rất đỗi bình thường.”
“À, Kỷ Thâm sao?” Lời nói của Tân Tả toàn là ý châm biếm, “Cậu ta thì tính là bạn trai gì chứ, chẳng qua chỉ là kẻ nối nghiệp của tôi mà thôi, đúng không?”
“Lại là lấy thân thể đổi lợi ích sao? Một người rồi lại một người, Kha Ninh, em coi tôi là thứ gì, là con chó để em vẫy tay thì đến xua tay thì đi sao?” Tân Tả nhìn cậu chằm chằm, trong mắt nếu là không bi thương thì cũng chỉ có toàn lửa giận.
Dáng vẻ của Tân Tả trong cơn phẫn nộ khiến Kha Ninh cảm thấy hơi xa lạ, tựa như giây tiếp theo thôi hắn sẽ không kiểm soát được mình mà làm ra chuyện gì đó với Kha Ninh, căn bản không còn là Tân Tả – cái gì cũng ưu tiên cho cậu trước trừ lúc lên giường.
Kha Ninh giật mình nhìn hắn. Cậu không nhịn được bắt đầu khóc than, nước mắt dần lăn xuống trên đôi gò má trắng nõn, trông nhu nhược nhưng cực kỳ có hiệu quả trong việc khiến người ta phải động lòng.
“Hóa ra trước giờ anh luôn nghĩ em là loại người như thế này sao? Nghĩ em không hề có một xíu tình cảm nào với anh cả ư. Cũng đâu phải anh không biết ngày tháng trước kia em đã phải trải qua như thế nào, rõ ràng em phải tốn biết bao nhiêu công sức mới có thể lấy được hạng mục vào tay, nhưng người khác chỉ cần nói một câu thôi đã có thể cướp lấy nó….. Đúng, là do em không thể chịu nổi cảnh khổ như thế ấy, nên em mới tìm anh giúp đỡ. Em chỉ là muốn trả thêm lợi ích để lấy lại những thứ vốn thuộc về mình, vậy là em thành kẻ tội ác tày trời hay sao?”
“Em còn học hai năm đại học ở đây, vẫn sẽ phải tiếp tục con đường này thôi. Em chia tay với anh còn không phải là vì em muốn tốt cho anh à? Anh có giận em thì em cũng đâu còn cách nào khác….. Nhưng thật sự em không muốn anh hình dung em thành loại người đó, không muốn trong cảm nhận của anh, em chỉ là một kẻ chỉ biết mỗi việc lợi dụng anh mà thôi.”
Cậu nghẹn ngào, giọng nói mang theo sự oan uất khiến người nghe đau lòng không cách nào thở nổi.
Tân Tả nhắm mắt lại.
Trước khi đi tìm Kha Ninh, hắn đã suy nghĩ về sau mình sẽ trừng phạt cậu như thế nào.
Sau này hắn sẽ không bao giờ đối xử dịu dàng với cậu nữa, dù sao thì nhóc con ác độc này cũng chỉ biết được voi đòi tiên, nhất định hắn sẽ dạy dỗ cậu lại, cái kiểu mà cực kỳ nghiêm khắc.
Nhưng sao có thể, Kha Ninh chỉ vừa nói một câu dễ nghe thôi là lòng hắn đã mềm nhũn hết cả ra.
Tân Tả đã bị Kha Ninh chơi cho thê thảm đến cỡ này rồi, vậy mà em chỉ cần rơi vài giọt nước mắt thôi, hắn đã đau không chịu nổi.
Hắn nhắm mắt lại, không muốn để cho người khác nhìn thấy đôi mắt hiện tại chỉ toàn là sự ghét bỏ chính mình của hắn.
“Giải Du, Kỷ Thâm, tôi……” Tân Tra liệt kê từng người một, lấy tư thái của một kẻ ngoài cuộc mệt mỏi hỏi, “Còn ai nữa không?”
Kha Ninh hơi do dự, “Không còn ai cả.”
“Có thật không?”
Kha Ninh gật đầu kiên quyết, “Thật.” Cậu với Hoắc Trạch Hạo, có thể nói là đã chia tay triệt để đến mức không còn bất kỳ một mối liên hệ nào cả, vậy thì không cần thiết phải kể ra để tự chuốc khổ cho mình.
Chóp mũi Kha Ninh hơi động đậy, dường như cậu ngửi thấy mùi khói thuốc. Nhưng Tân Tả bắt đầu hút thuốc từ lúc nào chứ? Khi nãy làm gì có đâu.
Tân Tả ngồi đối diện cậu nở một nụ cười ‘như trong dự kiến’, “Quả nhiên, từ trong miệng em thì khỏi nghe được một câu nói thật nào cả.”
“Những lời trước đó cũng là lừa tôi đúng không? Nói cái gì mà không phải chỉ có thuần túy lợi dụng tôi, thật ra một tí xíu cảm tình kia cũng là đang lừa tôi đúng không?
[3P] 41. Đụ tàn bạo trút giận, hai lỗ bị địt tan nát
“Không tính Hoắc Trạch Hạo à?”
Tự nhiên nhắc tới Hoắc Trạch Hạo, Kha Ninh nhíu mày.
“Mấy hôm trước tôi tình cờ gặp gã ta, gã ta vậy mà nói với tôi rằng, nói em là bạn trai của gã.” Tân Tra bình tĩnh lại sau cơn bạo nộ, dù bận vẫn ung dung nhìn Kha Ninh, “Giữa em với gã ta là sao nữa?”
“Tôi…” Kha Ninh ngập ngừng, cậu có thể thốt ra rất nhiều lý do, nào là Hoắc Trạch Hạo cưỡng ép cậu, hay là gã ta sai người bắt nạt cậu khiến cậu chỉ có thể đồng ý lên giường với gã…
Nhưng nếu đã muốn chia tay với Tân Tả, vậy thì cần gì giấu giếm chi nữa. Dù sao mấy cái khác cũng đã biết hết rồi, có biết thêm một chuyện này thì cũng có là gì đâu chứ.
Cậu không hề che giấu, “Giống các anh cả thôi. Gã hữu dụng với tôi nên tôi dụ dỗ gã. Khỏi nhắc tới gã nữa, tôi cũng đã chia tay với gã rồi.”
“Vậy à?” Tân Tả nhìn Kha Ninh nhíu mày, cố nhịn ý muốn giúp em vuốt nó, “Em nhíu mày cái gì, giận dỗi với tôi à? Em làm sai rồi còn nghĩ mình có lý hả?”
“Chuyện giữa em với cậu ta, là xảy ra trước khi có tôi hay sau khi có tôi?”
Kha Ninh không có ý định trò chuyện với hắn về cái đề tài nhàm chán này, đứng lên muốn đi, “Sau khi có anh.”
“Cho nên, em có tôi rồi, mà vẫn đi dụ dỗ Hoắc Trạch Hạo. Đến lúc Giải Du tới thì lại tiếp tục theo Giải Du lên giường.” Giọng nói của Tân Tả phát run, hiển nhiên là giận đến cực điểm.
“Kha Ninh, em có một khoảng thời gian duy trì mối quan hệ với cả ba người chúng tôi, cùng lúc.”
Kha Ninh im lặng, mà im lặng trong lúc này chẳng khác gì cam chịu.
“Nhưng rõ ràng lúc chia tay với Hoắc Trạch Hạo, em đã đẩy toàn bộ trách nhiệm lên đầu cậu ta. Nghe nói là bởi vì cậu ta sai người uy hiếp em nên em mới chán ghét cậu ta đúng không?”
Kha Ninh đột nhiên ngẩng đầu, “Tại sao anh biết?”
Lúc này, rốt cuộc cậu cũng cảm giác được có gì đó không đúng. Mùi khói thuốc mờ nhạt khi nãy hiện tại càng lúc càng rõ ràng, cơ bản không phải là mùi hương lưu lại sau khi hút, mà là có người đang hút thuốc trong chính căn phòng này!
“Tại vì tôi tin những gì em nói, nên nói lại y chang với cậu ta.” Mặt mày Hoắc Trạch Hạo vô cảm đi từ ban công vào.
Dĩ nhiên gã đã nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện giữa hai người, sắc mặt gã bình tĩnh, nhưng cũng chỉ có chính gã mới biết lúc nãy đứng hút thuốc ngoài ban công ngón tay gã đã run rẩy thế nào.
Người gã yêu vẫn luôn lừa gã. Ngoại tình một lần rồi lại một lần, thậm chí một mực phủ nhận sự tồn tại của gã khi bị Tân Tả chất vấn.
“Các anh hợp tác lại chơi tôi?” Sự xuất hiện của Hoắc Trạch Hạo khiến trong lòng Kha Ninh nảy lên một nỗi tức giận không tên, ngay cả giọng điệu chất vấn cũng có vẻ đúng lý hợp tình.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu trắng bệch, hai gã đàn ông luôn miệng nói yêu cậu, là yêu như thế này đây sao?
Bản thân cậu thực sự muốn chia tay.
Rõ ràng chỉ đơn giản là làm một cuộc giao dịch giữa tiền và sắc, chính bọn họ tự tiện thêm tình cảm vào trong, vậy mà còn yêu cầu cậu phải đi theo bọn họ. Cậu tự biết mình làm không được nên đã lựa chọn rút lui, vậy thì sai chỗ nào cơ chứ?
Chẳng lẽ điều này không phải vì muốn tốt cho bọn họ sao? Cậu chỉ muốn lợi dụng chứ đâu có muốn hủy hoại người ta.
Nhưng bọn họ thì sao? Thậm chí còn…… Hợp tác với nhau bẫy cậu?
Lý trí của Kha Ninh hoàn toàn xong rồi, bằng không nhất định cậu sẽ chọn lựa một phương pháp ôn hòa hơn để giải quyết chuyện này, một phương pháp có lợi cho bản thân.
Nhưng ngày thường cậu bị mấy gã đàn ông này cưng chiều quá đỗi, đột nhiên có cảm giác bị phản bội, cảm xúc hỗn loạn đang vội muốn phát tiết.
Kha Ninh cong khóe môi, cậu quá hiểu cách làm thế nào để thọc một con dao nhỏ vào lòng ngực của mấy gã đàn ông luôn miệng nói yêu cậu này đây.
Đáy mắt Kha Ninh ngập tràn ác ý, giống như không cần bất kỳ một lớp ngụy trang nào nữa, quyết định bất chấp tất cả, “Còn không phải là do các anh không thỏa mãn được tôi nên tôi cứ phải đi dụ dỗ thêm người khác đó sao? Bất kể là lúc bình thường hay là lúc ở trên giường, đều không thỏa mãn được.”
Cậu dừng lại một chút, dùng giọng điệu ngây thơ ngọt ngào nói, “Nhưng bạn trai hiện giờ của tôi rất tốt, hàng to xài đã còn ngoan ngoãn biết nghe lời. Tôi quyết định rồi, trước khi tốt nghiệp sẽ chỉ có một mình anh ấy làm bạn trai mà thôi.”
“Các anh yên tâm đi, tôi sẽ không bao giờ ngoại tình nữa, cũng sẽ không bao giờ dùng cái cách tổn thương các anh này đây để làm cho anh ấy khó chịu.” Cậu phất phất tay, nghênh ngang đi về phía cánh cửa.
Rõ ràng ở đây đều là những gã đàn ông bị cậu vứt bỏ, ngoại tình, thế mà cậu lại dùng cái ngữ ngọt ngào như thế để thề thốt về sau sẽ trung thành với một thằng đàn ông khác.
Kha Ninh thành công rồi, cậu nhìn thấy rõ ràng, Hoắc Trạch Hạo tức đến nỗi hai mắt đỏ bừng, nắm tay Tân Tả siết chặt đến mức “rắc rắc” kêu vang.
Nhưng kết quả lại hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của cậu.
Giây tiếp theo lập tức trời đất quay cuồng, Hoắc Trạch Hạo dùng một tay bắt cậu rồi ném lên sô pha, “Một người không đủ để thỏa mãn em cơ à? Ha?”
Tay gã vuốt ve nhẹ nhàng ở bên hông Kha Ninh, ánh mắt lại đáng sợ hệt như một con dã thú hung ác.
Xương hông của Kha Ninh tinh tế nhỏ xinh, tuy rằng rất đẹp, nhưng cũng là lời tiên đoán trước cho việc cậu sẽ thống khổ đến mức nào vào thời khắc sinh con. Mà lời tiên đoán gần ngay trước mắt chính là, nếu cậu đồng thời bị chơi bởi hai gã đàn ông, nhất định sẽ bị chơi đến nỗi tan nát.
Ngón chân tròn xoe của Kha Ninh hơi co lại, sau khi phát hiện phần dưới hơi khó thở, một suy nghĩ đáng sợ tức khắc nhảy ra trong đầu cậu.
Ánh mắt cậu ướt đẫm nhìn Tân Tả, “Anh Tân Tả ơi…. Em sợ, anh cứu em với… Em biết em sai rồi, khi nãy em giận điên nên mới nói bậy nói bạ…..” Từ trước đến nay Tân Tả yêu thương cậu nhất, lúc này cậu ngoan ngoãn xin lỗi, ít ra thì Tân Tả nhất định cũng sẽ giải cứu cậu rồi mới dạy dỗ lại sau.
Lại không ngờ rằng, Tân Tả trực tiếp cởi áo trên ra, để lộ cơ ngực trần trụi rồi bước tới.
Hắn sờ sờ khuôn mặt của Kha Ninh đầy thân mật, khắp đôi mày hắn lúc này đây đều là sự nhẫn nại, “Một thằng không đủ để thỏa mãn em….”
Dường như hắn đã nghe được trò đùa lớn nhất thế giới, “Gen của quý tộc đỉnh cấp tốt đến cỡ nào không phải em đã tự mình nếm qua hết rồi sao, lúc lên giường ngoài xin tha ra em còn làm được gì?”
“Hóa ra là không muốn chỉ một người à.” Hắn nghiến răng nghiến lợi nói, “Chỉ sợ em ngay cả ăn cũng ăn không vô, trừ khóc ra cái gì cũng không làm nổi. Kỹ nữ rách nát còn bị địt chết, chỉ bằng em mà cũng chịu được?”
Thời khắc cơ thể trần trụi bị hai gã đàn ông ôm lấy, Kha Ninh mới nhận thức được bản thân sắp phải đối mặt với hậu quả thảm khốc cỡ nào.
Khuôn mặt nhỏ xinh đẹp không còn một chút máu, bình thường một cây cậu còn ăn không vô, hai cây…. Thật sự chết mất.
“Đừng mà……. A a đừng mà….. Buông em ra…. Em thật sự biết sai rồi, lúc nãy đầu óc em không minh mẫn nên mới nói bậy nói bạ….” Cẳng chân trắng nõn của cậu căng thành một đường thẳng, đá loạn lung tung. Lại bị ai đó không rõ tát mạnh một cái trên mông, không hề lưu tình khiến cậu đau đến mức thịt đùi run loạn, cơ thể ngay lập tức mềm nhũn, tê liệt ngã vào lòng ngực Hoắc Trạch Hạo.
Cơ thể cậu đã bị chơi cho chín muồi từ lâu, mấy ngón tay một trước một sau cắm vào nhanh chóng thọc ra nước dâm, thế là có thêm cây hàng to bự cực nóng để giữa bắp đùi cậu.
Ngay cả can đảm để cúi đầu nhìn một cái Kha Ninh cũng không có, lông mi cậu ướt đẫm nước, khóc đáng thương cực kỳ.
“Đừng mà…. Ông xã….. Đừng cắm vào như vậy…. Em thật sự chịu không nổi hu hu…..”
“Ông xã là kêu ai vậy?” Tân Tả đột nhiên hỏi.
“…….” Đôi môi hồng nhuận của Kha Ninh run run, câu hỏi này không có cách nào trả lời được, vì vậy cậu lại hu hu khóc tiếp, nước mắt dọc theo khuôn mặt nhỏ nhắn không tỳ vết mà chảy xuống, hệt như một con thú non đang chịu oan uất khóc than.
Nhưng cậu đúng là đã coi nhẹ lửa giận của mấy gã đàn ông rồi, cũng coi nhẹ luôn quyết tâm dạy dỗ cậu của bọn họ, căn bản là không phải chỉ cần cậu khóc vài cái là có thể lừa gạt họ giống như lúc trước.
Chuẩn bị vào tiết mục chính, thương xót Kha Ninh lát nữa phải chịu đau đớn, Tân Tả đột nhiên đưa tay xoa lên âm vật cậu, dịu dàng khó có được mà vuốt ve trêu đùa nó, Kha Ninh lập tức thoải mái đến mức liều mạng run rẩy trong tay Tân Tả, lòn nhỏ liên tục hộc ra nước sốt.
Viên thịt nhỏ mẫn cảm sao có thể chịu được loại đãi ngộ này, bình thường không bị đánh đã là tốt lắm, thời điểm thảm khốc nhất còn bị kẹp lấy, vừa bị kẹp vừa bị đụ.
Mà Hoắc Trạch Hạo cũng nắm lấy đầu vú, không nhanh không chậm đùa giỡn cơ thể cậu.
“A A…….” Kha Ninh nhanh chóng được đưa lên đỉnh trong tiếng rên rỉ của mình, nước dâm trong đợt cao trào khiến cho nửa người dưới đang kề sát của ba người vừa ướt vừa dính, Kha Ninh xụi lơ, hai cái lỗ thịt không hề phòng bị.
“A a a!!” Ngón chân trắng nõn bỗng chợt căng chặt, Kha Ninh liều mạng giãy giụa như cá mất nước, nhưng lại bị Hoắc Trạch Hạo giam cầm trong ngực chỉ bằng một tay.
Hai cái quy đầu gần như là tiến vào cơ thể cậu cùng lúc, kích thước cậu chưa bao giờ trải nghiệm qua dường như muốn căng nứt cơ thể cậu. Cậu rõ ràng cảm giác được miệng lỗ đang liều mạng co rút nhằm khép lại, nhưng rồi chỉ có thể phí công mà bị căng ra, thậm chí bị xâm phạm càng sâu hơn.
“Đừng cùng nhau…. Em sai rồi….. Thật sự sai rồi a a……. Em không chiu nổi a a……” Kha Ninh khóc đến mức hai bên khóe môi đều là nước miếng không nuốt xuống được, cậu giãy giụa hòng làm hai cây hàng trong cơ thể mình trượt ra ngoài, không ngờ lại bị trừng phạt nhấn mạnh một cái, lập tức nuốt cả hai cây vào sâu hơn một khúc.
“A a a ——!” Kha Ninh hoàn toàn mất đi khả năng nói chuyện. Cơ thể cậu co rút, bụng nhỏ run rẩy từng cơn, bị cảm giác hai người xâm phạm cùng một lúc ép cho sắp ngất.
Tân Tả xoa xoa hột le ướt át đang phồng lớn, khoái cảm khiến cho cơ thể liên tục ra nước. Hoắc Trạch Hạo như có cùng suy nghĩ mà trêu đùa đầu vú cậu. Kha Ninh chỉ có thể duy trì sự tỉnh táo chấp nhận bị chọn họ bạo gian.
“Cứ khóc mãi làm gì?” Tân Tả nhìn cậu, nắm tay Kha Ninh sờ xuống bên dưới, “Còn sớm lắm, cả hai cây đều còn ở bên ngoài một nửa đây này. Mỏng manh thế mà cũng đòi chơi nhiều thằng cơ à?”
Đau dài không bằng đau ngắn, hai người đột nhiên cực kỳ ăn ý mà hung hăng thúc vào bên trong, nước mắt Kha Ninh lập tức mất khống chế, chật vật đến mức chỉ còn biết giương môi thở dốc.
Hai cây hàng hoàn toàn cắm vào hết bên trong cùng một lúc, cơ thể chưa bao giờ bị đối xử như thế khiến dường như mọi cơ quan khác trong cơ thể đã mất đi tri giác, cậu chỉ còn lại hai cái lỗ thịt mọng nước mặc cho đàn ông chơi đùa.
Lồn nhỏ cùng lỗ sau đã bị căng ra đến một mức độ khó mà tưởng tượng nổi, khoái cảm xa lạ tựa như cơn sóng thủy triều thổi quét từng nơ-ron thần kinh, dương vật Kha Ninh đột nhiên phun ra tinh dịch, rõ ràng là đã bị địt bắn.
Cậu hoảng hốt cho rằng mình là một cái bao cặ*c lớn, là bồn chứa tinh của bọn họ, cậu không chỉ để dành cho mấy gã đàn ông phát tiết nhu cầu mà còn bị mấy gã thay phiên đùa giỡn. Vậy mà cậu cứ cao trào hết lần này lại đến lần khác, thật là dâm đãng đến tột cùng.
“A….. Quá nhiều…….. Rút ra đi được không…..” Cậu không còn ý thức nên ăn nói toàn mấy lời phí công, giọng nói vừa mềm vừa nhỏ, còn mang theo tiếng khóc nức nở. Hai gã đàn ông càng nghe giọng cậu thì đôi mắt lại càng thêm đen tối.
Hai lỗ thịt nhỏ hẹp trước sau bị căng đến mức không còn một nếp nhăn, thịt non trắng bệch siết chặt dương vật ở bên trong, cách một lớp thịt mỏng có hai con cặ*c lớn đang tung hoành trong cơ thể của Kha Ninh.
Đó là dương vật của tình địch. Cả hai nhận thức được điều này cùng một lúc rồi không hẹn mà trong mắt cùng hiện lên vẻ chán ghét, lại không cam lòng yếu thế mà tiếp tục chuyển động.
“A a….. Đừng cùng lúc mà……… Cầu xin các anh……. Từ bỏ……… Em chịu không nổi a a………. Sắp bị địt chết a………” Kha Ninh thút thít xin tha, giọng điệu bất lực như con non rên rỉ sắp chết, lại chẳng hề nhận được một tí lòng thương, chỉ làm người ta càng thêm thú tính.
Cách một lớp thịt non ướt át, hai con cặ*c lớn vẫn luôn hung ác xâm nhập cùng lúc.
Vì vậy họ không chịu yếu thế là liên tục cọ xát, thúc hông, giống như muốn chứng tỏ so với bất kỳ kẻ nào mình càng giỏi hơn trong việc thỏa mãn người dưới thân.
Có kẻ xoa nắn đôi gò mông của cậu, lập tức sẽ có kẻ khác chơi đùa đầu vú. Kẻ này đụ sâu, lập tức sẽ có kẻ khác đụ càng sâu hơn.
Mông thịt ăn mấy bàn tay mạnh mẽ của Tân Tả, Kha Ninh rên rỉ thất thanh, lại không nén được ý dâm hỗn loạn trong đó; Giây tiếp theo, núm vú lập tức bị Hoắc Trạch Hạo kẹp giữa hai ngón tay, vừa ninh vừa kéo, thậm chí tát mấy bàn tay lên lòng ngực đơn bạc của cậu.
Lồn dâm lẫn lỗ nhỏ nhanh chóng bị địt cho chín muồi, lỗ nào cũng đầm đìa nước sốt, thậm chí lúc hai cây hàng rút ra còn không chút liêm sỉ mà co rút gắt gao, giống như muốn giữ nó lại bên trong.
Mấy gã đàn ông này không có kẻ nào là người tốt lúc ở trên giường cả, cơ thể Kha Ninh so với chính chủ nhân của chúng đã sớm quen với việc bị đối đãi thô bạo như thế.
Hai cái lỗ thịt chưa được sự cho phép của chủ nhân đã run rẩy liên tục cao trào, thậm chí co quắp run rẩy không ngừng, lần nào cặ*c lớn thọc vào rút ra cũng vẩy ra một đống nước dâm, thịt non hồng phấn bên trong cũng bị lôi theo ra ngoài, rồi lại bị hung hung thọc vào lại bên trong.
Trong phòng chỉ còn lại âm thanh đụ địt cuồng bạo cùng với tiếng rên rỉ bất lực của Kha Ninh, rung động không ngừng, vừa dính vừa ướt.
Liên tục lên đỉnh khiến cho Kha Ninh bị chơi đến nỗi hoàn toàn hỏng mất, cậu gần như chết đuối trong tình dục.
Cánh tay trắng ngần câu cổ Hoắc Trạch Hạo, phía trên đấy toàn là mồ hôi mỏng ướt nhớp, “Ông xã…….. Anh tha em……. Em thật sự không dám nữa……. A……..” Khuôn mặt nhỏ dịu ngoan dính đầy nước mắt cọ cọ lòng ngực Hoắc Trạch Hạo, như một chú mèo nhỏ biết sai biết sửa cầu xin chủ nhân thương xót.
Hoắc Trạch Hạo lạnh lùng nhìn cậu, còn chưa kịp nói chuyện cậu đã đột nhiên thét chói tai, cả người co giật không ngừng, rên rỉ như muốn trợn trắng mắt ngất đi.
Tân Tả đóng cọc vừa sâu vừa tàn nhẫn nắc hông, quy đầu to béo trực tiếp lao vào chỗ sâu trong ống thịt, gân xanh nổi đầy trên làm nhục thịt non liên tục run rẩy, nước dâm trong lỗ sau lập tức trào ra liên tục.
Tân Tả dù bận vẫn nhàn nhã nhìn khuôn mặt nhỏ thất thần của Kha Ninh, “Em kêu cậu ta là ông xã ngay trước mặt tôi, còn làm nũng với cậu ta nữa à?”
“A……..” Kha Ninh mụ đầu nhìn hắn, giờ phút này trong đầu cậu chỉ còn có khoái cảm xen lẫn với đau đớn, cùng với cơ thể căng đầy sắp hư, làm gì còn nhớ nổi bản thân đã làm sai cái chi.
Cậu nghiêng nghiêng đầu, môi đỏ hé mở, cũng kêu Tân Tả một tiếng, “Ông xã……”
Vì vậy lòn nhỏ cũng phải chịu địt, hai gã đàn ông một trước một sau muốn làm chết cậu, dù lúc cơ thể trong cơn cao trào cũng không có một chút thì giờ để mà thở dốc, thịt non run run kẹp chặt hòng lấy lòng hai cây hàng dữ tợn nổi đầy gân xanh.
Tinh dịch bắn vào bên trong đầy đến nỗi tràn ra bên ngoài, rồi lại vì những đợt cọ xát dữ dội mà mài ra thành những lớp bọt trắng, từng lớp thịt non bên trong đều bị địt cho chín rục nóng hổi, ngay cả hột le cũng không thể chịu đựng những đợt cao trào liên tục mà thình thịch run run.
Kha Ninh ngửa đầu rên rỉ, từng cái ngón chân tròn xoe đều ướt đẫm mồ hôi, nước miếngchảy dài tí tách. Lên đỉnh quá nhiều lần khiến cho cậu gần như ngất đi, rồi lại bị đụ ác đến nỗi phải tỉnh dậy.
Miệng tử cung bị Hoắc Trạch Hạo đụ sưng lên, phì múp míp mà liếm mút dương vật gã. Mỗi lần thọc vào rút ra đều khiến cho cậu vừa thốn vừa sướng, không khống chế được cơn run rẩy của mình’ Lỗ sau lại bị Tân Tả chơi đến mức mềm nhũn rối tinh rối mù, hoàn toàn mất đi khả năng phản kháng, chỉ còn biết quấn chặt cặ*c lớn hầu hạ mút vào, co rút dâm loàn hộc ra nước dâm.
Cậu thở dốc, nước miếng rớt bừa bãi, chịu đựng những cơn cao trào lẫn phun nước liên tiếp. Đến mức ngón chân cuộn tròn, ngay cả một chút sức để nhấc ngón tay lên cũng không có nổi.
Khuôn mặt xinh đẹp có tính xâm lược kia dường như trong lúc này đây đã bị tình dục xâm nhập đến nỗi mất hồn, môi đỏ khẽ mở nếu không phải xin tha thì cũng chỉ có mấy câu ông xã em sai rồi….. Giống như cậu chỉ còn biết xin tha chứ không biết gì khác nữa.
Mông thịt trắng nõn của cậu bị Tân Tả đánh cho đỏ bừng, đầu vú hồng nhạt lại bị Hoắc Trạch Hạo day ở trong miệng rồi giống như hút sữa mà dùng sức mút vào. Gương mặt xinh đẹp của Kha Ninh khóc đến rối tinh rối mù, mặt mày chẳng thể giấu được dấu vết của tình dục, vừa dâm đãng vừa vô cùng đáng thương.
Cậu không màng tất cả giãy giụa, chỉ muốn trốn khỏi hai cái cây hàng đang vùi trong cơ thể mình, lại bị bắt lại đụ ác hơn còn kèm thêm lời cảnh cáo, “Còn dám chạy? Em muốn nếm thử hậu quả của việc không nghe lời lúc trên giường đúng không?”
Kha Ninh hoàn toàn không còn sức, khóe mắt của cậu lúc này còn diễm lệ hơn trang điểm, cả người trắng tuyết nhiễm đầy mồ hôi, ngón chân cuộn tròn chẳng thể ngừng được việc run rẩy.
Hai cái lỗ thịt sưng đỏ khó coi, ngay cả khép cũng không thể khép được, tinh dịch liên tục hộc ra từng bãi, thế mà bụng cậu vẫn cứ phồng to, tinh dịch trong cơ thể vừa nhiều vừa nóng, cậu hoàn toàn bị mấy gã đàn ông bắn đến to bụng.
Cậu nhỏ giọng khóc nức nở, giọng điệu hu hu hức hức mềm mại cực kỳ. Cậu gần như muốn phát điên trong trận giao cấu này, bị đụ gần như hỏng mất.
Tân Tả với Hoắc Trạch Hạo bình tĩnh lại, tất nhiên cũng ý thức được trong cơn bạo nộ mình đã làm ra những hành động gì, ánh mắt nhìn về phía đối phương toàn là sự chán ghét sâu đậm.
“Tôi đưa em ấy đi tắm.” Tân Tả đứng lên.
“Tôi đi.” Hoắc Trạch Hạo không cam chịu yếu thế nhìn hắn.
Tân Tả đột nhiên cảm thấy vô cùng mệt mỏi, những ngày tháng tranh giành tình cảm thế này sẽ vẫn cứ tiếp diễn, mới có mấy người này thôi hắn đã không chịu nổi, mà Kha Ninh, thậm chí em sẽ có thêm người mới.
“Vậy cậu giúp em ấy tắm, tôi có việc phải đi trước.” Tân Tả nói, “Sau đó cậu nhớ lau khô tóc cho em ấy, không được dùng máy sấy em ấy sẽ đau đầu. Tôi mở máy sưởi nên cậu không cần dém chăn quá chặt, chặt quá em ấy sẽ đá ra. Chuẩn bị cho em ấy một ít nước đường̣, đun nước sôi để nguội cho em ấy khuya dậy……..” //Bà cả có khác -))))))))
Giọng nói đột nhiên im bặt, Tân Tả tỉnh táo nhận ra mình đang nói chuyện với ai, cuối cùng chỉ đành lạnh lùng quăng lại một câu, “Cậu tắm rửa cho em ấy xong lập tức cút ngay. Không được phép ngủ trong phòng tôi, cũng không cho phép làm em ấy tiếp.”