Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Home
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog
  • Chính sách bảo mật
  • CoHet
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Manga
  • Trang Mẫu
  • Truyện full
  • Truyện hot
  • Truyện mới
  • User Settings
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Giả Vờ - Chương 19

  1. Home
  2. Giả Vờ
  3. Chương 19
  • 10
Prev
Next

Chương 19

Trong dịp Tết Nguyên Đán, thỉnh thoảng hai người có liên lạc với nhau, gia đình Phó Diên ở Đa Thành, còn đến Hải Thành cùng bố mẹ thăm họ hàng nữa, Ôn Nam Tịch không đi đâu mà chỉ ở nhà suốt ngày. Vào đêm giao thừa, cậu gọi điện thoại cho cô, chúc cô năm mới vui vẻ.

Mà đúng lúc đó Ôn Nam Tịch đang định nói chuyện tiếp thì Ôn Hữu Đào gõ cửa, cô phải vội vàng nói câu chúc mừng năm mới rồi mới cúp máy.

Phó Diên cởi mũ ra, hỏi: “Cậu đi đâu vậy?”

Hai tay của Ôn Nam Tịch giấu trong ống tay áo, cô vươn ra, chỉ về phía tiệm net.

Phó Diên gật đầu, cậu nhìn về phía cửa hàng tiện lợi: “Mua chút gì đi.”

Ôn Nam Tịch ồ một tiếng rồi đi theo cậu, cô không cần mua gì nên đứng trước cửa cửa hàng tiện lợi đợi cậu, một lúc sau Phó Diên đi ra, cầm trong tay một bình sữa ấm rồi đặt vào tay cô.

Ôn Nam Tích nhướng mày, cô nhận lấy, đầu ngón tay lạnh cóng được ủ ấm, hai người bước xuống bậc thang đi đến tiệm net, Ôn Nam Tịch ngước mắt hỏi cậu: “Cậu vừa từ tiệm net đi ra à?”

Phó Diên cụp mắt nhìn cô: “Không phải, tôi vừa đến nhà giáo viên chúc mừng năm mới.”

“Ồ.” Ôn Nam Tịch gật đầu, chiếc khăn quàng cổ theo động tác của cô trượt xuống thành một vòng tròn. Phó Diên thấy thế, cầm lấy chiếc khăn quàng cổ của cô, sau đó cúi đầu quấn quanh người cô. Trong ngõ vẫn còn có người thường xuyên đi ngang qua, Phó Diên che chở cô vào trong, Ôn Nam Tịch nhìn ánh mắt người đi qua.

Cô đỏ mặt nhìn đi chỗ khác, nhìn sườn mặt của Phó Diên.

Sau khi cuốn khăn quàng cổ xong, hai người đi vào tiệm net, Ôn Nam Tịch cắm ống hút vào bình sữa, uống ngay nhân lúc còn ấm, Phó Diên đi thuê thẻ của máy số 5 và 6.

Chủ tiệm net không có kỳ nghỉ, anh ta đứng sau quầy thu ngân, cười nửa miệng nhìn cả hai người.

Phó Diên nhận lấy thẻ, quàng tay qua vai cô, chặn tầm nhìn của chủ tiệm net rồi đi về phía máy. Cậu cúi xuống bật máy cho cô, còn Ôn Nam Tịch thì kéo ghế ra ngồi xuống.

Phó Diên ngồi xuống máy số 5 bên cạnh, đôi tay mảnh khảnh nhấn bàn phím, khởi động máy.

Ôn Nam Tịch đặt bình sữa xuống, mở màn hình lên, đeo tai nghe lên hỏi: “Hôm nay cậu có gõ code không?”

Phó Diên uể oải lên nói, giọng điệu thản nhiên: “Cậu muốn làm gì? Tôi sẽ chơi với cậu một lát.”

Đôi mắt Ôn Nam Tịch sáng lên, cô đến gần cậu và nói: “Chơi CrossFire đi.”

CrossFire là trò chơi mà trước đây Phó Diên thường chơi, sau này Ôn Nam Tịch cũng học được cách chơi từ cậu, trước đây hai người chưa từng thành lập một đội. Phó Diên nhìn vào mắt cô, cười nói: “Được thôi.”

Ôn Nam Tịch đã trở thành thân thiết với cậu hơn rất nhiều.

Phó Diên đeo tai nghe vào, di chuột mời cô thành lập một đội, trong đội chỉ có hai người, tai nghe bật hết tần số, có thể nghe được giọng nói của đối phương một cách rõ ràng.

Mỗi khi chơi trò chơi này, Ôn Nam Tịch luôn cảm thấy rất sảng khoái, cô có thể trút hết mọi khó chịu của mình lên từng viên đạn ảo. Cô thấy tài khoản của Phó Diên bắn rất tốt, dường như cậu có thể làm bất cứ điều gì một cách dễ dàng và dễ dàng đạt đến đỉnh cao. Phó Diên phát hiện cô cũng rất lợi hại, có thể ngắm súng một cách chính xác.

Ôn Nam Tịch giết chết một người.

Không ngờ là lại chọc tới một băng đảng, họ bắt đầu vừa công kích vừa mắng Ôn Nam Hi, sau đó muốn bắn tỉa cô, đối phương vừa dứt lời thì bị Phó Diên găm một viên đạn vào đầu.

Ôn Nam Tịch không nhịn được mà bắt chước Nguyên Thư, tặc lưỡi mấy cái, khuôn mặt tỏ vẻ hưng phấn.

Hiện tại, băng đảng kia coi hai người là kẻ thù, Phó Diên yêu cầu Ôn Nam Tịch đi lên nơi cao, Ôn Nam Tịch điều khiển nhân vật và tiếp tục chạy lên, tiếng súng vang tứ phía như thể muốn bắn cô tan xương nát thịt, Ôn Nam Tịch chỉ có thể tiếp tục chạy trốn.

Phó Diên xử lý từng người một dựa trên vị trí phát ra tiếng súng của đối thủ.

Sau khi đến chỗ cao, Phó Diên đứng ở chỗ cao, xông lên bắn từng người một, thậm chí còn giết chết lính bắn tỉa ở tầng đối diện, cậu quả thực là một kẻ tàn nhẫn.

“Còn có hai người, phía dưới bên phải.” Giọng nói của Phó Diên vang lên trong tai nghe, Ôn Nam Tịch đã nhìn thấy hai người đang bò trườn, thậm chí sau khi nghe thấy giọng nói của Phó Diên, đối phương nhanh chóng lùi về phía sau, Ôn Nam Tịch điều khiển nhân vật giương súng và nhắm vào hai người đang vặn vẹo, một phát một mạng.

Sau đó thông báo game hiện lên kẻ địch đã chết.

Ôn Nam Tịch mở to hai mắt, cô rất hưng phấn, nghiêng đầu cười với cậu.

Phó Diên ngắm nhìn nụ cười của cô qua khóe mắt, trong mắt hiện lên một tia ý cười: “Còn muốn bắn không?”

Ôn Nam Tịch gật đầu: “Bắn, bắn.”

Lúc này cô giống như một con bạc đỏ mắt, muốn chơi vui vẻ thêm vài trận nữa để quên đi mọi ưu phiền.

Thế là hai người lại bắt đầu trận đấu, cậu dẫn đầu, lúc này cô đã thông minh hơn một chút, điểm tài khoản không ngừng tăng lên, Ôn Nam Tịch bắn nhau rất vui vẻ, mọi phiền phức trong năm mới tựa hồ đều được giải tỏa. Khi trở lại hiện thực, cô cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, cô nhìn đồng hồ thì thấy đã gần năm giờ rưỡi rồi, cô nói: “Phó Diên, mình phải về nhà ăn tối rồi.”

Phó Diên nhìn đồng hồ, nói: “Đi thôi.”

Sau đó Ôn Nam Tịch rút thẻ ra đưa cho cậu, Phó Diên cầm thẻ đi trả, nhân tiện đứng trò chuyện với chủ tiệm, Ôn Nam Tịch đứng đó đợi cậu một lát, thấy bọn họ vẫn còn đang nói chuyện, cô đành rời tiệm net trước, vừa bước ra ngoài thì bắt gặp một nam sinh đang đi tới, nam sinh nhìn thấy Ôn Nam Tịch, ánh mắt sáng rực lên, đứng trước mặt cô, vẻ mặt có chút câu nệ.

Ôn Nam Tịch cảm thấy thiếu niên này nhìn khá quen mắt, theo bản năng lùi lại, dựa vào tường: “Xin hỏi cậu có việc gì à?”

“Xin chào, Ôn Nam Tịch, mình tên Trần Hào, trước đây mình là người đã tặng thư tình cho cậu.”

Ôn Nam Tịch hơi sửng sốt, khó trách cô cảm thấy quen quen, thì ra là bạn học chung trường THPT số 2, cô cảm thấy có chút xấu hổ, không biết cậu ta đang nói bức thư tình nào, cô nhìn Trần Hào nói: “Mình xin lỗi, mình bận học quá. Thật ra mình chưa đọc bức thư tình đó.”

Cô nói thẳng.

Trần Hào khựng lại, cảm thấy hơi xấu hổ, bởi vì tên của Ôn Nam Tịch luôn đứng thứ hai trong bảng xếp hạng của trường, đương nhiên là cô luôn đặt việc học lên hàng đầu, Trần Hào gật đầu, “Không sao đâu, sau khi tốt nghiệp, nếu có thời gian cậu hãy đọc nó nhé.”

Nói xong, cậu ta bước nhanh về phía cửa ra vào, lại đụng phải một thiếu niên hai tay đút túi quần, dáng người cao lớn, che khuất rất nhiều ánh sáng, cậu ta hơi sửng sốt, nhìn về phía đối phương. Phó Diên rũ mắt nhìn cậu ta mấy giây, vẫn không có ý định nhường đường, Trần Hào ngẩn người, chỉ có thể chen vào một chỗ nhỏ bên cạnh cậu.

Ôn Nam Hi quay lại muốn xem Phó Diên đã ra chưa.

Cô chợt nhìn thấy cậu đang chặn đường đi không cho Trần Hào đi vào, bấy giờ Phó Diên mới thu hồi tầm mắt, cậu đút hai tay vào túi quần, đi về phía Ôn Nam Tịch.

Ôn Nam Tịch cảm thấy trong đôi mắt lãnh đạm của cậu hiện lên vài tia lạnh băng.

Cô đút hai tay vào túi áo khoác, cùng cậu đi về phía đầu ngõ, Phó Diên bình tĩnh nói: “Tốt nghiệp rồi không cần đọc thư tình.”

Tim Ôn Nam Tịch đập thình thịch.

Cô ngước mắt lên nhìn cậu.

Phó Diên rũ mắt xuống nhìn cô, hai người nhìn nhau vài giây.

Ôn Nam Tịch thu hồi ánh mắt, xin lỗi: “Mình chỉ nói cho có mà thôi.”

Phó Diên hừ nhẹ một tiếng.

Đứng dưới tầng nhà cô, Phó Diên nhìn cô đi lên tầng, Ôn Nam Tịch vẫy tay với cậu, đôi lông mày cong cong, xinh đẹp vô cùng. Sau khi Phó Diên nhìn cô đi lên, cậu lấy điện thoại di động ra và gọi taxi.

Bầu trời đang dần nhá nhem tối.

Sau khi Phó Diên lên xe, Đàm Vũ Trình gửi cho cậu một bức ảnh.

Phó Diên lưu ảnh và trả lời.

Diên: Cảm ơn.

Bấy giờ Đàm Vũ Trình mới hoàn toàn chắc chắn rằng cô gái này là người cậu đang thích.

–

–

Sau khi trở lại Đa Thành, Ôn Hữu Đào bận rộn đến mức phải ở lại công ty ít nhất đến mười một, mười hai giờ đêm mới về. Ở nhà chỉ có hai mẹ con, bầu không khí hết sức thoải mái, Ôn Nam Tịch làm bài tập, học bổ túc của cô giáo Tề, còn Ôn Du thì nấu ăn chăm sóc cô, ngày nghỉ còn lại rất ít.

Chẳng bao lâu nữa, học kỳ thứ hai của trường THPT sẽ bắt đầu.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 19"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

CÓ THỂ BẠN THÍCH

thich-hay-khong-thich
Thích Hay Không Thích
6 Tháng 9, 2024
tham-thuc-vat-hoang-da.jpg
Thảm Thực Vật Hoang Dã
28 Tháng mười một, 2024
yeu-tron-mot-doi.jpg
Yêu Trọn Một Đời
4 Tháng mười một, 2024
nang-am-sau-mua
Nắng Ấm Sau Mưa
8 Tháng 9, 2024

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online