Dị Giới Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng - Chương 2139
Chương 2139: Lý Bắc Thần bại lộ, Bất Hủ đến!
Ma Kha đại nhân trông xuống Thần Tối Cao Thiên Lan, lạnh lùng ra lệnh.
“Vâng, tuân lệnh Thần Chủ!”
Thần Tối Cao Thiên Lan thầm thở phào, thì ra không phải đến vì mình?
Ba tiểu tốt của vũ trụ Hư Nguyên?
Thật đáng chết!
Thế mà lại khiến mình suýt thì bị dọa chết!
…
Tầng hai tửu lâu lớn nhất trong Thần Thành ở phía bắc Thần quốc Thiên Lan.
Mấy người Lý Bắc Thần ngồi ở chỗ cạnh cửa sổ, im lặng thưởng thức thức ăn tuyệt đỉnh trong Thần quốc.
“Mùi vị mấy sinh vật thần tính này không tồi!”
Lý Bắc Thần khẽ cười.
“Nếu Thánh quân thích thì có thể bảo chư thần của chư thần điện đường nuôi cho Thánh quân một ít.”
“Nhất là Kim Bằng thần tính, mùi vị hơn cả rồng phượng!”
Vũ Văn Thành Đô nói, hắn nhìn một đĩa thịt kim bằng vàng rực, vô cùng hào hứng, đã ăn không dưới năm mươi ký rồi.
Quan Vũ và Cao Sủng đều nhìn hắn với vẻ hơi cô quái.
Nuôi kim bằng làm thức ăn?
Chẳng phải là ngươi muốn bị vị kia đánh chết!
“Hả?”
Đột nhiên, Quan Vũ híp mắt nhìn về phía hai nam tử từ tầng một bước lên.
Một người vóc dáng cao lớn, tóc tai bù xù, đôi mắt thoáng ánh đỏ mờ nhạt.
Người còn lại tóc xoăn như rắn, toàn thân một màu xanh lục nhạt, đỉnh đầu có sừng, mặc trường bào lục nhạt.
Khí thế hai người lộ ra đều thuộc Thần Viên Mãn, cũng chính là Chuẩn Thánh.
Nhưng thần nhãn Bất Hủ của Quan Vũ lại có thể dễ dàng nhìn thấu ngụy trang của hai người!
Thần Tối Cao!
Hai vị Thần Tối Cao!
Hai người lạnh nhạt liếc mắt nhìn những người lầu hai, không để ý gì, đi thẳng lên lầu ba.
“Thánh quân, đó là hai Thần Tối Cao!”
Trên mặt Quan Vũ lộ ra vẻ trầm tư, nói với Lý Bắc Thần.
“Ồ?”
Lý Bắc Thần hơi ngạc nhiên, Thần Tối Cao?
Hai Thần Tối Cao lại chạy đến đây?
Vì sao?
Soạt…
Quan Vũ vẫy tay.
Bất chợt không trung trên mặt bàn hiện ra một tấm thủy kính, bên trên hiện ra bóng dáng của vị Thần Tối Cao kia.
Đây là thần thuật Bất Hủ, giám sát thiên hạ!
Ở vũ trụ Chư Thần, cấp bậc giữa Thần Linh kém nhau một cấp, uy thế thủ đoạn cũng kém nhau nhiều.
Quan Vũ triển khai thần thuật giám sát hai vị Thần Tối Cao, nhưng hai vị Thần Tối Cao lại không cảm nhận được mình đang bị giám sát.
Điều này là điều không thể tưởng tượng được ở vũ trụ Hư Nguyên.
Bất kỳ Bất Hủ Đại Đế nào cũng khó giám sát một vị Hồng Trần Đại Đế mà không bị phát hiện.
Nửa tiếng sau.
Sắc mặt Lý Bắc Thần lộ vẻ kỳ lạ: “Chủ Thần của Thần tộc? Luyện bảo vật Bất Hủ?”
Sao may dữ vậy?
Mới ngày đầu tiên vào vũ trụ Chư Thần đã có được tung tích hai bảo vật Bất Hủ?
Tùy đều là bảo vật cấp Bất Hủ bậc bình thường nhưng cũng vô cùng quý hiếm, giá hơn trăm đơn vị Bất Hủ, có thể khiến tu vi của hai nhân kiệt tuyệt thế tăng mạnh!
“E rằng tình huống không ổn lắm.”
Lý Bắc Thần không vui lắm, hắn lờ mờ cảm nhận được có thể có vấn đề ở đâu đó.
Nói ra thì.
Tuy hắn có thể dựa vào chưởng trung vũ trụ hóa trang thành dân địa phương của vũ trụ Chư Thần, qua mặt ác ý vũ trụ, nhưng cũng chỉ là dân bản địa bình thường thôi, đâu thể trong một ngày mà gặp được liên tiếp hai món bảo vật Bất Hủ?
Ảo ma quá!
Vũ trụ chi tử, tồn tại được ý chí vũ trụ yêu mến cũng không thể dễ dàng tóm được dấu vết hai món bảo vật Bất Hủ như hắn!
“Chẳng lẽ có sinh linh hùng mạnh nào đó đang nhằm vào trẫm…”
Lý Bắc Thần hơi nhướng mày, trong mắt lộ ra ý lạnh.
“Đi, trước tiên, đi lấy Thần Tinh Cao Cấp Chi Tâm ra đã.”
Lý Bắc Thần nói.
Nhằm vào hắn?
Muốn giác ngộ cảm giác trộm gà không được mất nắm thóc!
Trước đó, hắn đã có được vị trí cụ thể của mạch khoáng thần tinh cao cấp từ trong đầu của một vị Thần Viên Mãn.
“Vâng!”
Vũ Văn Thành Đô, Cao Sủng, Quan Vũ đều trịnh trọng gật đầu, đôi mắt thoáng tia lạnh lẽo, sát cơ tràn ngập.
Lúc này.
Thần uy cuồn cuộn chợt hiện ra, trấn áp phía bắc Thần quốc!
Không gian vô tận chợt ngưng thực nghìn lần, áp lực dâng lên!
“Đến rồi!”
“Lập tức đi lấy Thần Tinh Cao Cấp Chi Tâm!”
Lý Bắc Thần ngẩng đầu, Thiên đế chi nhãn mở ra.
Ngay tức khắc.
Mạch đường của không gian Thần quốc bị hắn nhìn thấu, đỉnh thần quang dao động, hắn lờ mờ thấy được thần quang Bất Hủ vụt ngang không trung, chiếu rọi trời đất, cường đại khó lường!
“Bất Hủ sao?”
“Nếu là Chí Cường Giả Vũ Trụ, trẫm đây khó lòng chống chọi nổi, nhưng chỉ là Bất Hủ…”
Trong mắt Lý Bắc Thần lộ ra ánh sáng lạnh.
Răng rắc.
Không gian nứt ra, mấy người biến mất trong thoáng chốc!
Vốn dĩ trong Thần quốc của một vị Thần Tối Cao, ngoài Thần Linh Bất Hủ, nói không chừng bất kỳ Đại Đế nào cũng không thể dịch chuyển không gian.
Nhưng Thiên đế chi nhãn của Lý Bắc Thần lại vô cùng đỉnh, có thể nhìn thấu tất cả.
Dễ vàng vượt không trung đi xa1
Sau khi mấy người đi.
Tầng bốn tửu lâu này.
“Gì vậy? Thiên Lan nổi điên gì vậy? Chẳng lẽ tấn công chúng ta?”
Ô Cổ ngạc nhiên đứng lên, ngạc nhiên nói, trong mắt lóe lên tia hung tàn, lờ mờ có thần uy tối cao muốn phá cơ thể vọt ra.
“Đừng kích động! Chắc hẳn không phải nhằm đến chúng ta.”
“Đã nhận được tình báo cụ thể, lập tức xuất phát, bắt giết Thần tộc, tránh đêm dài lắm mộng.”
Cổ Tháp lạnh lùng nói, ánh mắt dõi về phía trời xa lẫn ý lạnh.
…
“Tìm được rồi!”
“Thế mà lại ở Thần Thành Võ! Chết tiệt! Bọn chúng đến chỗ Thần Tinh Cao Cấp Chi Tâm!”