Dị Giới Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng - Chương 2120
Chương 2120: Ngư Câu La lôi đao trảm, diệt Đại Đế! (2)
Trời đất rung chuyển, chữ diệt hoành không, hóa thành một mâu và một hỏa diễm huyết sắc đáng sợ giữa trời đất, kèm theo hủy diệt chi lực hùng hồn!
Bịch!
Hư không xé nứt, hư vô chi địa giáng xuống, che phủ mọi thứ!
Dưới một tiếng thét lạnh lùng chữ diệt này của Ngư Câu La, trường mâu màu đen kia đã trực tiếp bị đánh tan!
“Giết!”
Ngư Câu La lần nữa gầm thét, lôi đao tiến bước, xông lên phía trăm Thần Thành trên vòm trời!
“Tìm đường chết!”
Trên Thần Thành, ánh mắt của từng Đạo Tôn lạnh băng, sát cơ cuồn cuộn.
Con sâu cái kiến dám chống đối thiên uy ư?
Trong phút chốc, hàng trăm hàng nghìn cán trường mâu màu đen ngưng tụ, lồng lộng giết sang chín người Ngư Câu La!
Mỗi một cán đều tương đương một đòn của Đại Đế!
Khủng khiếp tàn bạo!
“Lôi đao… Trảm!”
Tiếng gầm thét của Ngư Câu La đáng sợ cuồn cuộn ngất trời, trong tay hắn đang lôi trường đao chém mạnh xuống!
Đòn này khiến người khác kinh ngạc trước sức mạnh đó một cách tột cùng!
Đao này, hầu như cũng sắp trảm âm gian vô tận từ một thành hai!
Đao này, trên trảm Đại Đế của Vô Thượng, dưới diệt thiên địa chúng sinh!
Trong Hưng Đường truyện.
Lý Nguyên Bá chính là bị trảm bởi một đòn đao kinh khủng ngất trời này của Ngư Câu La!
Có thể thấy được sự đáng sợ!
Lúc này.
Cùng với Ngư Câu La trảm ra một đòn này.
Gió mây âm gian vô tận biến sắc, hàng trăm hàng nghìn cán trường mâu màu đen đó đều vẫn chưa va chạm tới đao này thì đã bỗng chốc nổ tung hết!
Đao ý khủng khiếp bao phủ cả âm gian!
Ầm đùng đoàng!
Dưới ánh mắt run sợ kinh hoàng của trăm Đạo Tôn, nghìn Hỗn Nguyên.
Đòn đao này hạ xuống.
Thoáng chốc tất cả trăm Thần Thành nổ vỡ, không còn một tòa!
Trăm Đạo Tôn, nghìn Hỗn Nguyên, vạn Chuẩn Thánh, chục vạn Đại La…
Tan tành mây khói!
Giây phút này, mọi thứ giữa trời đất âm u mờ nhạt.
Chỉ có Ngư Câu La hoành không, tay cầm trường đao, khí thế lớn mạnh đến nỗi trời đất đều như phải thần phục!
“Ta là chưởng khống giả đao đạo!”
Đôi mắt của Ngư Câu La rực rỡ tới mức khiến người khác hoảng sợ, hắn ngước lên trời gào thét, giọng thét chấn động chín tầng mây!
Ánh mắt của hắn chứa đựng sát cơ tày trời, nhìn chín trăm Thần Thành còn lại, hắn toét miệng, toát lên vẻ uy nghiêm đáng sợ!
“Giết!”
Âm Thần lão tổ cau chặt mày, bên cạnh Bao Chửng còn có tồn tại như thế ư?
Tuy nhiên, vậy thì sao chứ!
Ầm đùng đoàng!
Toàn bộ chín trăm Thần Thành động đậy!
Sức mạnh to lớn của chín vị Đại Đế càn quét thập phương, nghiền ép về phía Ngư Câu La!
Đây là thế vô địch không thể chống cự!
Chín Đại Đế!
Vô địch thiên hạ!
…
“Phong ấn.”
Cùng với giọng nói bình lặng của Quỷ Cốc Tử vang lên giữa vùng trời đất.
Chợt trên bàn cờ trắng đen tung hoành một tỷ năm ánh sáng, trong đôi mắt trắng đen cao cao tại thượng kia.
Một tia sáng trắng đen xông ra, thắp sáng tất cả con cờ trắng đen trên bàn cờ trắng đen!
Hai màu trắng đen óng ánh khiến một nửa vũ trụ đều chỉ còn lại đen và trắng!
Ầm đùng đoàng!
Bàn cờ trắng đen bát ngát cuốn gói.
Ngưng rụt sang chính giữa!
“Ngươi dám!!”
Hóa thân của Vô Thượng Chân Ma nổi giận đùng đùng.
Hắn là ai?
Hắn là Vô Thượng Chân Ma!!
Con sâu cái kiến của vũ trụ Hư Nguyên lại dám phong ấn hóa thân của hắn!
Tìm đường chết!
Tìm đường chết mà!
Hóa thân của Vô Thượng Thánh Vương bên cạnh hắn thì bình tĩnh hơn nhiều, cho dù sắp đối mặt hậu quả bị phong ấn, trên mặt hắn cũng vẫn bình lặng, giếng cạn không có sóng.
Tuy nhiên đôi mắt tràn ngập thánh quang đáng sợ của hắn đang nhìn Quỷ Cốc Tử.
Trong mắt hắn.
Dường như có ý chí Vô Thượng đang lưu chuyển.
Đối với hắn.
Một hóa thân được xem là gì?
Gào thét gầm gừ, uy hiếp hung tợn, đều không hề có tác dụng.
Nên suy nghĩ thử xem, lần tiếp theo, những hóa thân còn lại lần nữa đối mặt người này nên ứng đối như thế nào!
Ý chí Vô Thượng như có thể xuyên thấu mọi thứ.
Lại như nhìn thấu được tất cả vũ trụ.
Hắn yên lặng nhìn Quỷ Cốc Tử.
Hắn thấy Quỷ Cốc Tử thi triển Thần Thông đáng sợ, chẳng mấy chốc thì trong mắt hắn có đếm không xuể tin tức lướt qua.
“Quả nhiên không hổ danh là Vô Thượng Thánh Vương, tồn tại chấp chưởng một vũ trụ.”
Quỷ Cốc Tử nhìn Vô Thượng Thánh Vương bình lặng, trong lòng hắn cũng hơi thán phục.
Tồn tại như vậy quả thật là tồn tại kinh khủng nhất!
Không hề có sơ hở!
Mặc cho người dũng mãnh Hợp Tung Liên Hoành, cậy nhờ tất cả nhân kiệt Đại Hạ, sức mạnh to lớn của toàn bộ binh chủng như hắn, nhưng đối mặt người đệ nhất của vũ trụ Chư Thần này, vẫn cảm thấy không có sức.
Hắn biết rất rõ.
Nếu là chân thân Vô Thượng Thánh Vương giáng xuống, Chủ Tể Vĩnh Hằng?
Căn bản không chịu nổi một đòn!
Với cảnh giới tạm thời bước vào Chủ Tể Vĩnh Hằng của hắn hiện giờ, lại vẫn không hề nhìn thấy được bóng lưng của cấp độ đó.
Có thể thấy được sự kinh khủng!
Song hiện nay…
Sắc mặt của Quỷ Cốc Tử lạnh nhạt.
Vẫn là hắn nói rồi thôi!
Ầm!
Trong chớp mắt thì bàn cờ trắng đen đã ngưng tụ thành một quả bóng tròn nhỏ trắng đen!
Hắc bạch phân minh.
Hai bóng hình bị bóng tròn trắng đen phong ấn ở bên trong!
Phía mặt màu trắng, hóa thân của Vô Thượng Thánh Vương yên lặng, không hề động đậy.