Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Đạo Quỷ Dị Tiên - Chương 1246

  1. Home
  2. Đạo Quỷ Dị Tiên
  3. Chương 1246
  • 10
Prev
Next
Nếu bạn muốn nghe audio truyện Đạo Quỷ Dị Tiên, hãy chuyển đến trang sau: https://ngontinhplus.com/audio/truyen-audio-dao-quy-di-tien-full

Chương 1246: Ý Đồ

Khi hắn thấy đỡ hơn một chút, định quay vào, một bát thịt lợn được đưa đến trước mặt Lý Hỏa Vượng.

“Lý thí chủ nếm thử xem?”

Lý Hỏa Vượng không cầm.

“Thịt lợn này rất hôi! Ngươi bảo người khác ăn thế nào được?”

Thịt lợn trong bát đó có mùi hôi cực kỳ nặng xộc thẳng vào mũi, theo Lý Hỏa Vượng thấy nó chẳng tốt hơn hố xí là bao.

“Hội ư?”

Thiền Độ gắp một miếng cho vào miệng nhai.

“Không, Lý thí chủ, thịt này rất thơm, ngươi thấy hội là vì bây giờ ngươi không đói”

Lý Hỏa Vượng đã không còn muốn nói gì về việc này nữa, rút Tích Cốt Kiếm ra, định chuyển thêm lương thực đến.

“Lý thí chủ, khoan đã”

Thiền Độ gọi hắn lại.

“Lý thí chủ có lòng dạ bồ tát, đương nhiên là bần tăng biết.

“Nhưng Đại Tề không chỉ thiếu mỗi lương thực, Lý thí chủ đi đi về về, không thấy bầu trời có gì khác thường sao?”

Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn bầu trời bình thường, không hiểu ý của Thiền Độ.

“Long mạch Đại Tề mất rồi, cho nên thời gian cũng không còn, chỉ mãi dừng ở một giờ, thiên địa luân hồi đều không xoay chuyển nữa.

Đúng lúc này, Miêu Quế Hoa cầm chổi đang quét nhà từ bên cạnh đi đến, Thiền Độ vẫy tay với nàng, đưa thịt lợn trong tay qua.

Quế hoa vui vẻ nhận lấy, ăn từng miếng thịt lớn lớn có vể rất thơm ngon.

Thiền Độ dùng tay nhẹ nhàng xoa đầu Quế Hoa.

“Hiện giờ Đại Tề, một ngày không có bắt đầu và kết thúc, giống như cô bé này mãi mãi sẽ không lớn lên, cứ mãi như vậy”

“Đây chỉ là nhân quả với con người, không có thời gian càng là thiên đạo đều có biến số với Đại Tề.

“Đại Tề cần long mạch, triều đình Đại Tề cũng cần hoàng đế, chỉ cần Đại Tề có hoàng đế, nhân dân Đại Tề mới có thể có người để tin tưởng”

“Chỉ cần có long mạch, trời đất sẽ lại luân chuyển, những đó hoa, chim, côn trùng, muông thú sẽ dần dần quay trở lại”

Thiền Độ vừa đưa tay xoa đầu Miêu Quế Hoa vừa chậm rãi nói.

Nghe phương trượng chùa Chính Đức nói, Lý Hỏa Vượng nhìn lên bầu trời không bao giờ tối: “Nếu như thời cơ không đến thì sao? Sau bao lâu sẽ xảy ra thay đổi?”

“A di đà phật, bần tăng không biết.

Thiền Độ nhẹ nhàng lắc đầu:

“Bói quẻ đoán số không phải sở trường của những người xuất gia chùa Chính Đức chúng tôi”

“Vậy ở Đại Tề có người giỏi về việc này sao?”

“Đúng vậy, chỉ hi vọng người nhà Càn gia chưa chết, họ là giỏi nhất”

Lý Hỏa Vượng nhìn trời, nhíu mày thật chặt:

“Vậy nghĩ cách tìm họ đi! Tìm hết cả nhà họ!”

“Lý tiên nhân, mạt tướng đã phái người đi tìm rồi”

Một thanh âm lớn đột nhiên vang lên.

Lý Hỏa Vượng quay đầu lại và thấy một người đàn ông có râu quai nón, thân cao tám thước, vóc dáng cường tráng đang đi ra khỏi cổng chùa Chính Đức.

Dù hắn không mang bất kỳ vũ khí gì, ăn mặc như một thường dân, nhưng trên người hắn ẩn chứa sát khí, chứng minh thân phận của hắn.

Hơn nữa, tướng mạo và khí chất của hắn hiển nhiên khác hẳn người thường, trên mặt cũng không có chút gì vì đói bụng mà uể oải.

Người đàn ông đi đến trước mặt Lý Hỏa Vượng và chắp tay lại một cách mạnh mẽ:

“Mạt tướng, Trần Dư Nhung tham kiến Lý tiên nhân “Binh lính Đại Tề? Hiện tại ngươi còn có bao nhiêu người?”

“Ba mươi sáu Hạm Trận, hai mươi bốn Bối Quỷ, một trăm bảy mươi mốt Qua Binh, ba trăm chín mươi tám Bộ Binh, bảy mươi lăm Xa Binh, bốn Nhuệ Binh, tất cả tùy Lý tiên nhân sai khiến !”

Lý Hỏa Vượng nhìn người trước mặt hơi cau mày.

“Hết rồi sao? Triều đình Đại Tề không có quan sao?”

“Có, nhưng lúc này, dù bọn quan lại đó có nhiều bao nhiêu đi nữa, cũng không thể so sánh với nửa ngón tay của Lý tiên nhân. Ai có thể cứu được Đại Tề, ai sẽ có thể có được lòng trung thành của các binh lính Đại Tề!”

Nghe những lời này, Lý Hỏa Vượng nhận ra rằng kẻ này linh hoạt hơn hắn tưởng tượng.

Dù họ làm là vì lương thực trong tay ta, nhưng ít nhất là trong tình hình này, hắn thực sự cần nhân lực.

“Quân lệnh phải không? Được, bảo người của ngươi tìm được bọn quan lại cho ta, nói với họ, chỉ cần làm việc cho ta, sẽ không đói”

“Còn người Càn gia mà ngươi nói, đừng có dừng lại, nhanh chóng tìm họ!”

“Mạt tướng tuân lệnh!”

Trần Dư Dung xoay người, sải bước rời khỏi điện Chính Đức.

Lý Hỏa Vượng đứng đó suy nghĩ một lúc rồi nói với Thiền Độ:

“Đợi đến khi họ đến, đợi đến khi tất cả đến, trước tiên hãy tập trung cứu nạn đói, Đại Tề chưa diệt vong, người dân Đại Tề đã chết đói trước rồi ”

“Hơn nữa Đại Tề cần dựa vào người dân Đại Tề cứu, không thể chỉ có một người ngoài như ta”

Thiền Độ niệm to A Di Đà Phật, rồi lại nói với Lý Hỏa Vượng:

“Bần tăng có một điều muốn nói, tương lai Đại Tề này sẽ là Đại tề của hoàng đế Đại Tề, hay là… Đại Tề của Lý thí chủ, điều này phải xem Lý thí chủ nghĩ thế nào và làm ra sao?

Lý Hỏa Vượng nghe thấy điều gì đó trong lời nói của Thiền Độ:

“Người nói những lời này là ý gì?”

“Không ý gì hết.

Thiền Độ đang dùng quyền lợi mê hoặc hắn:

“Ta là một đạo sĩ tu tiên không màng danh lợi, ta muốn Đại Tề làm cái gì? Người cho rằng bần tăng giúp người là có ý đồ gì sao?”

Đại Tề rất lớn, Đại Lương, Thanh Khâu, Tứ Tề, Hậu Thục và Nam Bình là tổng lãnh thổ của Đại Tề.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 1246"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online