Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Đạo Quỷ Dị Tiên - Chương 1200

  1. Home
  2. Đạo Quỷ Dị Tiên
  3. Chương 1200
  • 10
Prev
Next
Nếu bạn muốn nghe audio truyện Đạo Quỷ Dị Tiên, hãy chuyển đến trang sau: https://ngontinhplus.com/audio/truyen-audio-dao-quy-di-tien-full

Chương 1200: Quy Tắc

Dương Na nhìn người chết trước mắt, lại nhìn vết máu của Tiền Phúc để lại trong tay mình, cuối cùng nàng không nhịn được, không ngừng lùi lại gào khóc lớn.

Lý Hỏa Vượng đi đến với vẻ mặt nghiêm trọng, đưa một tay ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng an ủi nàng.

Mấy phút sau, dường như Dương Na đột nhiên định thần lại, lẩm bẩm đưa tay mở túi của mình.

“Báo báo cảnh sát! Báo cảnh sát!”

Nhưng một cánh tay dài thò đến, trực tiếp cướp lấy điện thoại của Dương Na.

Hai người vừa ngẩng đầu, thì nhìn thấy đó là tay của Thanh Vượng Lai, ngón tay thon dài lướt trên điện thoại, ấn nút tắt máy.

“Không được báo cảnh sát”

“Tại sao không được báo cảnh sát! Tại sao! Hắn chết rồi! Hắn đã chết rồi!”

Dương Na không còn biết nói gì.

Thanh Vượng Lai dồn ánh mắt nhìn sang Lý Hỏa Vượng.

“Ở bên thế giới mà ngươi giải thích, có nhân vật như cảnh sát không?”

“Chúng ta là hình chiếu, là phản chiếu, thế họ là cái gì?”

Đúng lúc Thanh Vượng Lai tự hỏi tự trả lời, một người phụ nữ cất giọng khàn khàn nói.

“Họ là quy tắc, bất kỳ thế giới nào cũng có quy tắc của thế giới đó, họ chính là quy tắc”

Sau đó người phụ nữ mặc một chiếc áo bông màu trắng từ phía sau đi đến, một cái đuôi ngựa màu đen vừa lười biếng nhưng vừa dịu dàng từ bên vai nàng chúi xuống.

Đôi môi màu đỏ của nàng dần mở ra, tiếp tục giải thích với Lý Hỏa Vượng:

“Đừng hy vọng quy tắc sẽ giúp ngươi, quy tắc chính là quy tắc, người muốn dựa vào quy tắc để giải quyết vấn đề, cuối cùng sẽ chỉ bị quy tắc nuốt ngược lại.

“Ví dụ bị người khác hiểu lầm là bệnh nhân tâm thần, nhốt vào trong bệnh viện tâm thần”

Thanh Vượng Lai trêu chọc nói.

“Hiện thực không hề đơn giản như ngươi tưởng tượng, ngươi biết tại sao hình chiếu trong đầu của tất cả mọi người chúng ta lại khác nhau không?”

“Thực ra, theo suy đoán của ta, suy nghĩ của mọi người đều đúng, bởi vì dựa vào đầu óc của loài người chúng ta hoàn toàn không tưởng tượng được ra hiện thực, chúng ta chỉ có thể thông qua thế giới quan mà chúng ta có thể hiểu được để cảm nhận thế giới bên đó.

“Giống như thấy bói xem voi, ngươi sờ được cái mũi, ta sờ được cái miệng, Tiền Phúc sờ được cái răng, còn Ngũ Kỳ sờ được chân voi”

“Nhưng ta khác các ngươi, ta không sờ bằng tay, ta sử dụng giác quan cảm nhận mạnh nhất của loài người để tìm kiếm mọi thứ bên kia, số học.

“Cho nên đối với thế giới bên kia, ta hiểu thấu đáo hơn mỗi một người các ngươi.

Lý Hỏa Vượng chấn hãi nhìn người phụ nữ trước mặt, rồi lại nhìn Tiền Phúc đã chết không nhắm mắt trên giường, nhất thời không biết phải nói gì.

“Triệu Sương Điểm”

Người phụ nữ đó đưa tay phải trắng ngần thon dài ra với Lý Hỏa Vượng.

“Lần đầu gặp mặt, xin chào, Lý Hỏa Vượng”

Lý Hỏa Vượng khẽ hé môi, cuối cùng vẫn nói ra.

“Các ngươi điên rồi phải không? Không nhìn thấy ở đây có người chết hả? Tiền Phúc chết rồi!”

Thanh Vượng Lai gật đầu.

“Ta biết, Tiền Phúc đã chết, mọi người đều đau lòng, nhưng là người trưởng thành, chúng ta nên kiềm chế cảm xúc này, không để ảnh hưởng đến chuyện quan trọng”

“Huống hồ, quan hệ của ngươi và Tiền Phúc tốt lắm hả? Chẳng phải ngươi cũng đề phòng hắn à? Tại sao hắn chết, mà ngươi lại phản ứng mạnh như vậy?”

Thanh Vượng Lai tỏ vẻ nghi hoặc.

Nhìn Thanh Vượng Lai trước mặt và người tên Triệu Sương Điểm chưa rõ lai lịch, Lý Hỏa Vượng ôm Dương Na đi xuống khỏi xe.

“Hỏa Vượng, ngươi đi đâu? Còn có chuyện quan trọng cần bàn nữa, ngươi không muốn biết ta có được tình báo gì sao? Ngoài ra Triệu mỹ nữ dẫn người đến cứu chúng ta, không làm quen thì cũng không hay lắm phải không?” Lý Hỏa Vượng cúi đầu nhìn Dương Na trở nên mất hồn, bước nhanh đi về phía xe máy của mình.

“Ta phải chăm sóc tốt bạn gái của ta, những việc khác đợi lần sau đi!”

Đặt Dương Na nằm nghiêng trong lòng mình, Lý Hỏa Vượng lái xe máy đi về nhà, sắc mặt hắn âm trầm và tái xanh, tất cả mọi chuyện xảy ra vừa nay không ngừng hiện lên trong đầu hắn, nhất thời đầu óc hắn cũng rất hỗn loạn.

Chẳng mấy chốc về đến tiểu khu, hành động bất thường của Lý Hỏa Vượng lập tức thu hút sự chú ý của những người khác trong tiểu khu, nhưng hắn dìu đỡ Dương Na đang nghẹn ngào mau chóng đi lên tầng.

Sau khi về đến nhà, Dương Na ôm mặt lao vào nhà vệ sinh.

Khi nhìn thấy mẹ của mình đi ra từ phòng bếp, Lý Hỏa Vượng không muốn để nàng nhìn thấy mình, vội vàng chạy vào phòng mình.

“Con trai? Ngươi không sao chứ?”

Tôn Hiểu Cầm nghe thấy tiếng khóc trong nhà vệ sinh, liền dùng chiếc thìa sắt trong tay gõ lên cửa.

“Người làm sao thế? Cãi nhau à? Đàn ông phải rộng lượng một chút chứ”

“Mẹ, ta không sao, ngươi làm việc đi Lý Hỏa Vượng nhét tay gãy của mình vào trong khe giữa giá treo quần áo và bức tường, cắn răng chậm rãi duỗi thẳng ra.

“Không được, phải đến bệnh viện khám, mình không tự xử lý được.

Lý Hỏa Vượng lê tay gãy của mình nằm lên giường, vẻ mặt đau đớn.

Tiền Phúc chết rồi, chết một cách nhẹ nhàng như vậy, càng khiến hắn cảm thấy tức giận với thái độ của Thanh Vượng Lai.

Vừa nãy hắn đang nói dối! Thái độ đó chắc chắn không phải là kìm nén cảm xúc đau thương, đối diện với cái chết của Tiền Phúc, trong lòng hắn không hề đau thương chút nào!

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 1200"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online