Danh Môn Thịnh Sủng: Quyền Thiếu Xin Chiếu Cố - Chương 1089
Chương 1089: Nhà họ Thẩm cầu hòa, tính sổ sau
Thẩm Loan giải quyết xong phiền toái do Thẩm Thương Thương gây ra, còn tiện tay giúp Tề Trình ôm được mỹ nhân về, đồng thời còn lấy được số cổ phần đáng giá trăm triệu.
Ngoài điều này ra, sinh học Thanh Lam còn nhờ họa được phúc, không chỉ bành trướng được danh tiếng trong giời, còn trở nên nổi tiếng.
Một trận, có thể nói Thẩm Loan không cần tốn quá nhiều sức đã có thể toàn thắng.
Giai đoạn điều tra ban đầu đã tìm ra được chân tướng mọi chuyện, bắt được người khởi xướng, bao gồm cả Lý Phục và Miêu Miêu; sau đó là xin lỗi và bồi thường, có Tề Trình chủ động dâng tới cửa.
Như thể cô chỉ nghe một chút báo cáo sau đó ngồi đợi mọi chuyện xong xuối rồi ra mặt nhận tiền?
Tất cả các thủ tục thuốc mới của sinh học Thanh Lam hoàn tất, nhà máy sản xuất và bộ phận phân phối đã sẵn sàng sản xuất hàng loạt bất cứ lúc nào, tất cả mọi người đều cảm thấy sóng gió lần này chắc đã qua rồi.
Bao gồm cả Thẩm Loan.
Nhưng không ngờ gia chủ nhà họ Thẩm Thẩm Xuân Lâm lại tự mình tìm tới cửa.
Phòng khách trong biệt thự.
Người đàn ông thoải mái hào phóng đánh giá chung quanh: “Lúc trước quận Tượng Sơn bắt đầu phiên giao dịch, nhà họ Thẩm cũng nhìn trúng nơi này, muốn lấy một căn, lại nhận được thông báo căn số một và số hai đã bán rồi, không ngờ một trong số đó lại là cô.”
“Sao, tôi không thể mua?”
Thẩm Xuân Lâm: “Cô biết rất rõ, nơi này không phải cứ có tiền là mua được.”
“Cho nên?”
“Cô rất không đơn giản.” Ông ta gằn từng chữ một, vừa nói chuyện vừa nhìn chằm chằm Thẩm Loan.
Người sau chỉ cười không nói.
“Nghiêm khắc mà nói, không ra ngũ phục*, chúng ta vẫn là người một nhà, nhưng tôi biết, cô khinh thường không muốn dính dáng bất cứ quan hệ gì với nhà họ Thẩm, nếu không, cô đã không dám hại Kiêm Gia bị thương phải nằm viện, lại ra tay chỉnh Thương Thương.”
*Ngũ phục: là những người cùng tộc, theo thế thứ mà mặc tang phục, chia thành năm hạng.
Ông ta dùng từ “không dám”.
Mà chi thứ đối với dòng chính cũng thật sự “không dám”.
Đáng tiếc, Thẩm Loan không để bụng dòng họ này, cũng không cần cầu dòng chính thưởng cơm ăn.
Bởi vậy, cô không sợ gì cả.
Đã không còn ánh sáng của nhà họ Thẩm bảo vệ, Thẩm Kiêm Gia và Thẩm Thương Thương lại chọc vào người không nên chọc, cuối cùng bị chỉnh cũng là gieo gió gặt bão.
“Ông Thẩm hôm nay tới là để hưng sư vấn tội?”
“Không không không, tôi còn không chưa hồ đồ đến vậy, ai đúng ai sai lòng tôi hiểu rõ.”
Thẩm Loan nhướng mày, thật là lạ.
“Kiêm Gia và Thương Thương đã phải trả giá vì sai lầm của bản thân, với tính cách ân oán phân minh của cô, nếu đã cho qua thì sẽ không tiếp tục truy cứu nữa.”
Cô đã hiểu.
“Hôm nay ông tới là muốn tôi đảm bảo?”
Bảo đảm về sau sẽ không gây khó dễ cho Thẩm Kiêm Gia và Thẩm Thương Thương, thậm chí toàn bộ nhà họ Thẩm.
Thẩm Xuân Lâm không ngờ cô phản ứng nhanh đến vậy, hai đứa con gái của ông ta bại dưới tay cô thật không oan.
“Nếu đã nói đến mức này, tôi cũng không tiếp tục quanh co lòng vòng nữa. Tuy nhà họ Thẩm không sợ, nhưng cũng không hy vọng có thêm kẻ địch như cô; tất nhiên, cô cũng không sợ nhà họ Thẩm, nhưng tôi tin cô cũng ngại phiền toái. Nếu có thể hợp tác đôi bên thì sao phải lưỡng bại câu thương?”
Thẩm Loan không thể không thừa nhận, lời này của đối phương đã khiến cô động lòng.
Đối địch với nhà họ Thẩm tạm thời chưa đến mức ấy, nhưng…
“Trước khi đến đây chắc ông Thẩm đã điều tra tôi, vậy cũng đã biết ba năm trước ở Ninh Thành, trong buổi lễ truy điệu, sát thủ từ trên trời rơi xuống muốn ép tôi vào chỗ chết?”
Ánh mắt Thẩm Xuân Lâm hơi trầm xuống.
“Biết.”
“Thẩm Xuân Hòa với ba con Thẩm Phi sai sát thủ muốn mạng tôi, mà những sát thủ đó còn đến từ ‘huyết ngục’. Với năng lực của họ, tôi không tin có thể mời được nhóm người này, đây không chỉ đơn giản là muốn mà còn cần quan hệ.”
“Rốt cuộc cô muốn nói gì?”
Thẩm Loan không nhanh không chậm: “Con người tôi luôn có ân báo ân, có thù báo thù. Ân không cần trả ngay, nói không chừng sau này có thể có tác dụng lớn; thù cũng không cần lập tức báo, phải đợi hung thủ trồi lên mặt nước, mới một lưới bắt hết. Thẩm Xuân Hòa không có bản lĩnh lớn như vậy, chỉ có dòng chính nhà họ Thẩm mới có thể.”
Cô tạm dừng trong chớp mắt, thay đổi dáng ngồi thoải mái hơn: “Nếu ônng Thẩm hôm nay tới cầu hòa, có phải cũng nên thể hiện thành ý chứ? Suy cho cùng, chúng ta đã kết qua thù, mà lại không chỉ mới một lần hai lần.”