Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Chương 2523
Chương 2523: Thời kỳ cuối của kỷ nguyên thứ ba 2
Sự phát triển của ba kỷ nguyên, cường giả của Nhân tộc ở vũ trụ Tinh Lâm rất nhiều, chỉ là số lượng hậu nhân của Dương Thiên đạt đến một mức độ cực kỳ khủng bố, toàn bộ không thể nào được hắn hướng dẫn.
Dĩ nhiên, trong rất nhiều cường giả, hậu nhân của Dương Thiên, người trái đất, hậu nhân của Thánh Vương Cổ Nguyên, Thánh vương Cổ Nguyên, Thần chủ Hư Tuyệt, Thánh vương Sang Viên thì người trái đất vẫn nhiều nhất.
Số lượng cường giả chi chít bay ra từ trong vũ trụ Tinh Lâm hoàn toàn hợp thành một dòng nước lũ, sau đó trở về trước Thánh tinh Dương Thiên.
Hiển nhiên là rất nhiều cường giả chú ý tới động tĩnh nơi này.
“Đó là rất nhiều cường giả cấp Thánh Thần, cấp Thời Không ở vũ trụ Tinh Lâm, còn có rất nhiều cường giả cảnh giới thấp?”
“Bọn họ đi tới trước mặt Thánh tinh Dương Thiên?”
…
Rất nhiều cường giả nhìn, sau đó, toàn bộ những cường giả này dung nhập vào bên trong màng mỏng Hỗn Độn, tất cả đều biến mất không thấy gì nữa.
“Những cường giả này của vũ trụ Tinh Lâm tiến vào Thánh tinh Dương Thiên!”
“Đây nhất định là kỷ nguyên hủy diệt mà Thánh chủ Dương Thiên biết, trực tiếp hướng dẫn bọn họ đi vào.”
“Thánh tinh Dương Thiên căn bản không quan tâm cự thú hủy diệt, rất có thể sẽ tồn tại vĩnh hằng, bây giờ những cường giả này tiến vào rất có thể tiếp tục tồn tại vĩnh hằng.”
…
Trong mắt tất cả cường giả cũng lộ ra vẻ hâm mộ .
Nhưng bọn họ biết hâm mộ cũng vô ích, Dương Thiên vốn là cường giả của vũ trụ Tinh Lâm, hơn nữa người sau đó cũng vẫn ở vũ trụ Tinh Lâm, thậm chí đã giao thủ với bọn họ, Dương Thiên hướng dẫn bọn họ là điều rất bình thường.
…
Ở bên trong màng mỏng Hỗn Độn của Dương Thiên Thánh tinh khổng lồ, rất nhiều cường giả trong đó không ngừng xuyên qua.
“Cha, bây giờ chúng ta đang tiến vào trong vũ trụ gia chủ sáng tạo sao?” Một thanh niên nhìn qua thời gian tu luyện không dài nhìn một người nam tử trung niên nói.
“Đúng, vũ trụ này hoàn toàn do gia chủ sáng tạo, lần này, Dương gia chúng ta chỉ cần có thiên phú, có thực lực, cũng có thể tiến vào được.” Nam tử trung niên nói. Trên mặt của ông ta có đặc trưng rõ ràng là người trái đất, trong mắt có vẻ vô cùng sùng bái.
Khuôn mặt vị thanh niên này cũng đầy sùng bái, còn có vẻ mong đợi.
Gia chủ của bọn họ đã không xuất hiện ba kỷ nguyên, nhưng ở Dương gia, cho tới bây giờ chỉ có một vị gia chủ.
Người mà vô số người của Dương gia sùng bái nhất chính là Dương Thiên, gần như tất cả mọi người Dương gia đều nghe truyền thuyết của Dương Thiên mà lớn lên.
Cuối cùng, toàn bộ cường giả xuyên qua màng mỏng hỗn độn, xuất hiện trong một khu vực.
Xuất hiện trước mắt họ chính là những hành tinh khổng lồ. Bên trên một hành tinh trong số đó có một thân ảnh đang đứng.
Thân ảnh này trông giống như một pho tượng, trên người không có bất cứ dao động nào, xung quanh thân ảnh này ngoại trừ hành tinh ra thì không có sinh mệnh nào khác.
Cô đơn, đây là cảm giác đầu tiên của rất nhiều cường giả, họ không biết được vị cường giả trông giống pho tượng kia đã đứng như vậy bao lâu rồi.
“Đây chính là gia chủ ư?”, bên dưới, thanh niên hỏi cha của mình về thân ảnh tóc xám trắng cô độc ở phía xa xa kia.
Thanh niên này cảm nhận được trên thân ảnh kia có khí tức bi thương mãnh liệt.
“Dương Thiên.”, trong đám đông, ba người Trịnh Vân Long, Phùng Thiếu Phong, Lý Kim Hâm đang đứng cùng nhau, nhìn thân ảnh ở phía xa xa, không nhịn được mà rơi nước mắt.
Ba kỷ nguyên dài đằng đẵng, Dương Thiên không hề xuất hiện, cứ cô độc một mình như vậy trong vũ trụ này.
Họ và Dương Thiên quen biết đã lâu, biết Dương Thiên trọng tình cảm, mà người thân của Dương Thiên đều đã qua đời, nên họ có thể tưởng tượng ra Dương Thiên đã bi thương đến như nào.
Sự đau đớn trong lòng họ khó có thể diễn tả bằng lời, chàng thanh niên Dương Thiên uống rượu, nói cười cùng với họ trước kia đã không thể quay trở lại nữa, bây giờ chỉ còn lại Thánh Chủ Dương Thiên trấn áp cả vũ trụ căn nguyên, sáng tạo ra vũ trụ mới thứ 10001, là tồn tại cường đại nhất của tinh vực căn nguyên này.
“Bái kiến Thánh Chủ Dương Thiên.”, các cường giả quỳ xuống, trong mắt tràn đầy vẻ kích động, cung kính.
Ở nơi này, họ có thể có sinh mệnh vĩnh hằng.
“Các ngươi tự sắp xếp địa bàn tương ứng trong vũ trụ này đi.”, một giọng nói vang lên.
Dương Thiên quay người lại, tuy tóc đã bạc, nhưng sắc mặt trông vẫn rất trẻ trung, trong ánh mắt đầy vẻ tang thương, đây chính là vết tích của thời gian để lại.
“Vâng!”, các cường giả cung kính đáp lại.
Vũ trụ này vô cùng rộng lớn, tất cả cường giả cộng lại cũng không chiếm được bao khu vực cả, hơn nữa họ cảm ứng được, chính vì khu vực này vừa xuyên qua màng mỏng hỗn độn, nên hoàn cảnh ở đây có thể so sánh với tinh vực trung tâm nhất vũ trụ Tinh Lâm, chắc chắn có thể sản sinh ra cường giả rất dễ dàng.
Các cường giả rời đi, có điều trong sân lúc này vẫn còn ba người Trịnh Vân Long ở lại.
“Dương Thiên.”, ba người Trịnh Vân Long nhìn Dương Thiên.
“Lão đại, lão nhị, lão tam, đã lâu không gặp.”, Dương Thiên nhìn ba người trước mặt, bước đến chỗ họ, khẽ thở dài một cái một tiếng.
Ba kỷ nguyên, hắn vẫn luôn lĩnh ngộ pháp tắc hủy diệt, muốn cố gắng mau chóng hồi sinh người nhà, sư phụ của hắn, không hề rời khỏi nơi này.
“Dương Thiên, tôi biết sự ra đi của người nhà đối với cậu thực sự là một đả kích rất lớn, nhưng nếu như họ vẫn còn sống, chắc chắn họ không hy vọng cậu sẽ trở thành như này.”, Trịnh Vân Long nhìn Dương Thiên nói: “Cậu vẫn còn những người thân khác nữa, cứ cô độc như vậy chắc chắn không tốt.”
Các cường giả như Trịnh Vân Long đã tu luyện được vô số năm, nếu như mất đi hy vọng trong lòng, cứ mãi cô đơn, chắc chắn sẽ phải chịu ảnh hưởng rất lớn, thậm chí cuối cùng có thể suy sụp.
“Tôi không sao, chỉ có điều tôi cũng đã quen với việc cô đơn rồi.”, Dương Thiên nhếch môi cười một chút, nhưng dường như đã quên mất cách cười, sắc mặt so với lúc khóc trông còn khó coi hơn.
Hắn nói xong, ba người Trịnh Vân Long vô cùng lo lắng.