Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cung Tường Vãn Tâm - Chương 199

  1. Home
  2. Cung Tường Vãn Tâm
  3. Chương 199
  • 10
Prev
Next

Chương 199

Tiêu Sát vừa đến Thường Ninh Điện thì đã thấy chủ điện sáng trưng.

Tiểu Mục Tử lập tức cao giọng thông báo: “Hoàng thượng giá lâm!”

Thẩm quý nhân cùng các cung nhân và thị vệ ra ngoài hành lễ.

“Bình thân hết đi. Thẩm quý nhân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lương phi thế nào?”

“Hồi hoàng thượng, ngài vào xem rồi sẽ biết.” Thẩm quý nhân nghẹn ngào đáp, sau đó giơ tay lau khóe mắt.

Tiêu Sát lập tức bước vào nội điện, thấy Lương phi đang an nhiên nằm trên giường nhưng vạt áo ngủ lại dính đầy máu tươi.

Hắn giả vờ khiếp sợ cùng đau lòng gọi: “Lương phi! Lương phi!”

Nhưng Lương phi đã tắt thở đương nhiên không nhúc nhích không trả lời.

Hắn không gọi nữa, quan sát Tiểu Đào đang dựa vào mép giường, người cũng dính đầy máu, xoay người giận dữ chất vấn: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Hồi hoàng thượng, nha hoàn Tiểu Liễu hầu hạ Lương phi tỷ tỷ nói là Tố Yên đã giết Lương phi tỷ tỷ và Tiểu Đào.”

Nghe Thẩm quý nhân nói, Tiêu Sát trừng mắt liếc nhìn Tố Yên đang bị hai thị vệ khống chế gần đấy, sau đó nhìn sang nhóm cung nữ: “Tiểu Liễu là ai?”

“Hồi hoàng thượng, là nô tỳ.”

“Đêm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mau nói đúng sự thật!”

“Vâng.”

Tiểu Liễu vừa bước lên trước, ngoài sân bỗng có thông báo: “Dĩnh phi nương nương giá lâm!”

Dĩnh phi vào nội điện hành lễ với Tiêu Sát, sau đó nói chuyện với Thẩm quý nhân vài câu rồi mới nhìn xem tình hình của Lương phi và Tiểu Đào.

Thấy hai người họ toàn thân đầy máu, nàng không khỏi kinh ngạc.

Nàng biết cái chết của Lương phi và Tiểu Đào chắc chắn do Tiêu Sát phái người làm.

Có điều nàng vẫn làm bộ không hay biết gì cùng Tiêu Sát lắng nghe câu chuyện của Tiểu Liễu.

“Hồi hoàng thượng, đêm nay nô tỳ trực đêm ở bên ngoài. Nô tỳ thấy nương nương đã nghỉ ngơi, thầm nghĩ nửa đêm sau chắc sẽ không có vấn đề gì nên… Nên bất cẩn ngủ gật. Trong lúc mơ mơ màng màng, nô tỳ nghe có tiếng bước chân liền mở mắt nhìn xem thì thấy Tố Yên tới. Nô tỳ nghĩ Tố Yên là người của Thường Ninh Điện, hơn nữa nàng ta lại là nha hoàn của hồi môn của nương nương nên không để ý, tiếp tục ngủ…”

Nghe Tiểu Liễu kể, Tố Yên liên tiếng giãy giụa kêu “a a a”.

Nếu không phải đang có hai thị vệ giữ chặt nàng ta, nàng ta thật sự muốn xông lên xé rách cái miệng dối trá của Tiểu Liễu.

Tiêu Sát mất kiên nhẫn liếc nhìn Tố Yên, lạnh lùng quát: “Bịt miệng Tố Yên lại!”

“Vâng.”

Một cung nhân lập tức cầm khăn nhét vào miệng Tố Yên.

Tiểu Liễu thấy thế, tiếp tục nói: “Trong lúc ngủ gật, nô tỳ lại nghe có tiếng bước chân, nhưng nô tỳ nghĩ nếu có chuyện gì nương nương đã gọi nô tỳ, vậy nên không để ý lắm. Mãi cho đến khi trong tẩm điện của nương nương có tiếng hét, nô tỳ khiếp sợ, lập tức chạy vào. Lúc chạy vào nô tỳ chỉ thấy trước ngực nương nương toàn là máu, mà Tố Yên đang rút con dao cắm trước ngực ra. Khi đó Tố Yên còn cười, nụ cười kinh khủng ấy như của kẻ điên vậy. Nô tỳ sợ quá, lập tức chạy ra ngoài gọi người, sau đó Thẩm quý nhân và mọi người chạy đến.”

Tiểu Liễu căng thẳng thuật lại lý do Tiểu Mục Tử đã căn dặn, sau đó bổ sung: “Còn nữa, từ khi Tố Yên bị mất giọng nói, thật ra rất nhiều lần nô tỳ thấy ánh mắt Tố Yên nhìn nương nương và Tiểu Đào đều tràn ngập oán hận. Nhưng nô tỳ nghĩ cho dù Tố Yên có hận nương nương và Tiểu Đào đến đâu thì cũng không dám làm gì họ. Đều do nô tỳ sơ ý, nô tỳ nên nhắc nhở nương nương đề phòng Tố Yên, hu hu hu… Đều tại nô tỳ thất trách, nô tỳ có lỗi với nương nương, xin hoàng thượng trách phạt…”

Nghe Tiểu Liễu kể lể, mọi người ở đây chẳng ai nghi ngờ.

Tiêu Sát phẫn nộ quát lớn: “Tố Yên, ngươi còn gì để nói không? À, trẫm quên mất, ngươi không nói chuyện được. Một người mất đi giọng nói không sao, hoàng cung này của trẫm dù có lớn có thể nuôi nhiều người rảnh rỗi cũng quyết không chứa chấp những kẻ trái tim đã biến chất. Người đâu, cung nữ Tố Yên của Thường Ninh Điện lòng dạ hẹp hòi, tâm địa độc ác, giết hại chủ tử, lập tức ban chết! Niệm tình nàng ta đi theo Lương phi nhiều năm, trẫm cho nàng ta được toàn thây! Lập tức kéo nàng ta xuống hành hình!”

“Vâng.”

Hai thị vệ lập tức áp giải Tố Yến xuống.

Tố Yên kích động giãy giụa, có điều dù có kêu thế nào cũng vô dụng.

Từ khi theo Lương phi vào cung, nàng ta giúp Lương phi làm không biết bao nhiêu chuyện xấu, hôm nay bị ban chết cũng không tính là bị oan!

Sau khi thị vệ kéo Tố Yên đi, Tiêu Sát uy nghiêm tuyên bố: “Cung nữ Tiểu Liễu của Thường Ninh Điện làm việc chậm trễ, không thể bảo vệ chủ tử, niệm tình còn có lòng hổ thẹn, chủ động nhận sai nhận phạt, trẫm sẽ khai ân, phạt ngươi đến Hoán Y Cục làm việc!”

“Vâng, tạ hoàng thượng khai ân, tạ hoàng thượng khai ân, nô tỳ nhận phạt!”

Hôm nay Tiểu Liễu đã được chứng kiến thủ đoạn của đế vương, chỉ cần bản thân không bị Tiêu Sát diệt khẩu, nàng đã thấy may mắn lắm rồi.

Vậy nên Tiểu Liễu vội dập đầu tạ ơn.

Sau khi xử lý những người cần xử lý, Tiêu Sát quay đầu nhìn Lương phi đang nằm trên giường, tiếp tục tuyên bố: “Từ lúc vào cung đến nay Lương phi hiền lương thục đức, chịu thương chịu khó, phân ưu cho trẫm và hoàng hậu, là hiền phi có đức có tài, nay truy phong làm quý phi. Dĩnh phi, hoàng hậu phải chăm sóc công chúa và hoàng tử, e rằng không có nhiều sức lực, tang sự của Lương quý phi nàng toàn quyền xử lý đi.”

“Vâng, thần thiếp tuân lệnh.”

“Được, vất vả cho nàng.”

Để an ngủi người nhà Lương phi, tuy Lương phi được Tiêu Sát truy phong là quý phi, có điều hai ngày nữa Lễ Bộ phải cử hành thi hội, tháng sau là thi đình, đây là việc quan trọng triều đình cần chú ý, thế nên tang lễ của Lương quý phi không được làm long trọng.

Đây là điều mà Tiêu Sát muốn.

Sau khi sắp xếp mọi việc ở Thường Ninh Điện, Tiêu Sát lập tức quay về Phượng Nghi Điện.

Triệu Thanh Uyển vẫn chưa ngủ, vừa thấy hắn về, nàng liền hỏi: “Hoàng thượng, sao rồi? Lương phi…”

“Lương phi đã qua đời, là do nha hoàn Tố Yên ngày xưa làm việc cho nàng ấy làm.”

“Sao lại như thế? Không phải Tố Yên đi theo Lương phi nhiều năm rồi sao, sao nàng ta lại nhẫn tâm với chủ tử của mình như thế?”

“Đồ ngốc, trên đời này không thiếu kẻ nhẫn tâm. Được rồi, chuyện của Lương phi trẫm đã giao cho Dĩnh phi toàn quyền xử lý, nàng không cần làm gì cả, chỉ cần chăm sóc An Ninh và Hằng Nhi của chúng ta là được.”

“À vâng…” Triệu Thanh Uyển không vui bĩu môi, đáp.

Thật ra nàng vẫn còn có vài nghi ngờ về cái chết của Lương phi muốn hỏi, nhưng nếu Tiêu Sát đã không muốn nàng dính vào việc này, nàng chỉ đành thôi.”

“Ngoan, sáng mai trẫm còn phải thượng triều sớm, thật sự mệt rồi. Bây giờ ngủ với trẫm, đừng suy nghĩ chuyện này nữa có được không?”

“Vâng, vậy thần thiếp không hỏi nữa, hoàng thượng mau ngủ đi.”

“Hoàng hậu của trẫm ngoan quá.”

Tiêu Sát ôm Triệu Thanh Uyển vào lòng, dịu dàng hôn nàng rồi yên tâm đi vào giấc.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 199"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online