Cung Tường Vãn Tâm - Chương 187
Chương 187
“Hoàng thượng, Tiểu Đỗ Tử hầu hạ Lan phi có việc cầu kiến.”
“Cho gã vào đây.”
“Vâng.”
Giờ Thân, Tiểu Đỗ Tử theo lệnh đến Tuyên Thất Điện.
“Nô tài tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn an.”
“Miễn lễ. Có chuyện gì?”
“Hồi hoàng thượng, nô tài phụng lệnh của Lan phi nương nương đến mời hoàng thượng tối nay giá lâm Y Lan Điện tham gia tiệc mừng.”
“Y Lan Điện có tiệc mừng gì?”
“Hồi hoàng thượng, hôm nay nha hoàn Cẩm Tú hầu hạ Lan phi nương nương và thị vệ Trình Phú Quý thành thân. Nương nương niệm tình Cẩm Tú đi theo hầu hạ mình nhiều năm nên muốn tổ chức hôn lễ cho Cẩm Tú ở Y Lan Diện, nương nương muốn mời hoàng thượng qua uống ly rượu mừng, đồng thời cảm tạ hoàng thượng đã ban hành chính sách mới cho phép cung nữ và thị vệ thành thân trong cung, nhờ vậy mới tác thành được một mối lương duyên. Lan phi nương nương nói hy vọng hoàng thượng đêm nay nhất định phải đến.”
“Vậy sao? Lan phi có thể quan tâm hạ nhân như vậy đúng là hiếm thấy. Được, ngươi về nói với Lan phi, tối nay trẫm chắc chắn sẽ đến góp vui.”
“Vâng, tạ hoàng thượng, vậy nô tài trở về bẩm báo nương nương.”
Nghe Tiêu Sát đồng ý tối nay đến Y Lan Điện uống rượu mừng, Tiểu Đỗ Tử vui mừng rạo rực về phục mệnh.
Nhìn bóng lưng của tên nô tài kia, Tiêu Sát thu lại ý cười trên môi, trầm giọng ra lệnh Tiểu Mục Tử: “Đi gọi Dĩnh phi đến đây.”
“Vâng.”
Một lúc sau, Dĩnh phi cùng Tiểu Mục Tử đến Tuyên Thất Điện.
“Thần thiếp tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn an.”
“Dĩnh phi tới rồi, nàng ngồi chờ một chút đi, lát nữa cùng trẫm đến Y Lan Điện tham dự tiệc mừng.”
“Y Lan Điện có tiệc mừng?”
“Tiệc Lan phi tổ chức rốt cuộc là hỉ yến hay Hồng Môn Yến, lát nữa nàng đi với trẫm là biết.”
“Vâng, thần thiếp biết rồi.”
Dĩnh phi không hiểu lắm nhưng vẫn đáp.
Thấy Tiêu Sát nói xong lại tiếp tục xử lý tấu chương, nàng không hỏi nữa mà lặng lẽ ngồi chờ.
Trời sắp tối, Tiêu Sát mới đóng cuốn tấu chương vừa phê duyệt xong, ngẩng đầu nói với nàng: “Để nàng đợi lâu, trẫm bận xong rồi, chúng ta đi thôi.”
“Vâng.”
“Trẫm nhớ tửu lượng của nàng hình như tốt lắm đúng không?”
“Ha ha, hồi hoàng thượng, tửu lượng của thần thiếp vẫn ổn.”
“Ổn thì tốt, có điều đến Y Lan Điện nàng đừng quá mê rượu. Rượu của Y Lan Điện mạnh hơn rượu của Chiêu Dương Điện nàng nhiều lắm đấy.”
“Vâng, tạ hoàng thượng nhắc nhở, lát nữa thần thiếp chắc chắn sẽ không mê rượu.”
Nghe Tiêu Sát dặn dò, Dĩnh phi thấy vô cùng ấm lòng, có điều nàng nhanh chóng nhận ra rằng chuyến đi đến Y Lan Điện lần này phải cẩn thận đề phòng mới được, tuyệt đối không thể sập bẫy của Lan phi, nếu không Tiêu Sát đã không nhắc nhở như thế.
Hai người vừa nói chuyện vừa đến Y Lan Điện, Tiểu Mục Tử cao giọng thông báo: “Hoàng thượng giá lâm! Dĩnh phi nương nương giá lâm!”
“Thần thiếp cung nghênh hoàng thượng, hoàng thượng vạn phúc kim an.”
Tối nay Lan phi trang điểm xinh đẹp lộng lẫy là để đón tiếp Tiêu Sát, nhưng vừa thấy Dĩnh phi cũng đi theo, niềm vui trong lòng nàng ta lập tức phai đi một nửa.
Sau khi hành lễ với Tiêu Sát, nàng ta ngoài cười mà trong không cười hàn huyên với Dĩnh phi: “Ha ha, Dĩnh phi muội muội cũng tới à.”
“Muội muội tham kiến Lan phi tỷ tỷ.”
“Lan phi, hôm nay Y Lan Điện có tiệc mừng, Dĩnh phi đương nhiên phải đến góp vui. Dĩnh phi, nàng nói xem có phải không?”
“Hoàng thượng nói đúng. Thần thiếp nghe nói tối nay Lan phi tỷ tỷ tổ chức tiệc mừng cho nha hoàn của mình, cảm thấy nên góp vui cho Y Lan Điện. Là người xử lý việc tạo điều kiện cho cung nữ và thị vệ thành hôn, thần thiếp nghĩ biết đâu mình có thể đến hỗ trợ được gì đó.”
“Dĩnh phi tinh tế như vậy, trẫm rất vui. Lan phi có thể nghĩ cho nha hoàn của mình như vậy cũng rất hiếm thấy. Được rồi, đừng đứng ngoài sân nữa, Lan phi, tiệc mừng của nàng đã chuẩn bị xong chưa?”
“Hồi hoàng thượng, đã chuẩn bị xong từ lâu rồi, chỉ chờ ngài đến đến mở tiệc thôi.”
“Vậy còn chờ gì nữa, mọi người mau vào thôi.”
“Vâng.”
Thấy Dĩnh phi cũng đi theo ảnh hưởng đến kế hoạch của mình và Tiểu Đỗ Tử, có điều đêm nay Tiêu Sát có thể tới, hơn nữa tâm trạng có vẻ rất tốt, Lan phi chỉ đành gạt bỏ cơn buồn bực, cùng hai người vào trong.
Ngồi vào vị trí, Tiêu Sát hỏi: “Lan phi, đôi tân nhân đêm nay đâu, gọi họ đến cho trẫm và Dĩnh phi gặp mặt đi.”
“Ha ha, hoàng thượng, bọn họ cũng đang chờ ngài triệu kiến để dập đầu tạ ơn ngài đấy. Tiểu Đỗ Tử, mau gọi đôi tân nhân vào đây.”
Một lát sau, Cẩm Tú và Trình Phú Quý mặc hỉ phục do Lan phi sai người làm ngay trong đêm theo Tiểu Đỗ Tử cúi đầu vào trong đại điện.
“Nô tỳ, ti chức tham kiến hoàng thượng, tham kiến Dĩnh phi nương nương.”
“Được rồi, hôm nay là ngày vui của hai người, không cần giữ lễ nghĩa. Cẩm Tú, trượng phu của ngươi tên gì? Làm việc ở đâu?”
“Hồi hoàng thượng, hắn tên… Hắn tên…”
Nghe hai chữ “trượng phu”, Cẩm Tú sợ hãi run rẩy, không nói được tên Trình Phú Quý, càng không muốn nói.
Lan phi thấy nàng ấp ủng, vừa tức vừa chột dạ, sợ Tiêu Sát nhìn ra điều gì khác thường.
May mà Trình Phú Quý đã chủ động trả lời: “Hồi hoàng thượng, ti chức tên Trình Phú Quý, đang làm việc ở Tây Môn Hoa.”
“Trình Phú Quý? Cái tên đúng là rất cát lợi, ngươi và Cẩm Tú quen nhau khi nào vậy?”
“Hồi hoàng thượng, là… Là…”
“Ha ha, hồi hoàng thượng, nhà của Cẩm Tú và Trình Phú Quý đều ở kinh thành, trước khi tiến cung cả hai đã quen nhau, có điều mãi đến khi vào cung làm việc mới bắt đầu có cảm tình. Có phải vậy không Cẩm Tú?”
“Đúng vậy.” Cẩm Tú trả lời trái lương tâm.
Lan phi rất bất mãn với biểu hiện của Cẩm Tú, có điều đây không phải lúc nổi giận, nàng ta chỉ đành nháy mắt ra hiệu cho Trình Phú Quý.
Trình Phú Quý phối hợp đáp: “Hồi hoàng thượng, Lan phi nương nương nói đúng, trước khi vào cung ti chức đã quen Cẩm Tú. Có điều Cẩm Tú xinh đẹp dịu dàng, ti chức tự thấy mình tướng mạo bình thường, ngày xưa không dám theo đuổi, mãi đến khi vào cung gặp lại, ti chức cảm thấy mình và nàng rất có duyên nên mới thử theo đuổi, nàng cũng dần dần chấp nhận ti chức.”
“Thế sao? Tính ra hai ngơi đúng là người có tình cuối cùng cũng thành đôi. Dĩnh phi, nàng thấy có đúng không?”
“Ha ha, hoàng thượng nói đúng.”
Nụ cười của Dĩnh phi có hơi gượng ép.