Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cung Tường Vãn Tâm - Chương 172

  1. Home
  2. Cung Tường Vãn Tâm
  3. Chương 172
  • 10
Prev
Next

Chương 172: Trừ tịch

Trừ tịch, giờ Dậu.

Tiểu Mục Tử từ đài ngắm trăng đến Phượng Nghi Điện bẩm báo: “Bẩm hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, bên đài ngắm trăng đã chuẩn bị xong rồi.”

“Được. Hoàng hậu, chúng ta đi thôi.”

“Vâng.”

Nghe Tiểu Mục Tử bẩm báo, Tiêu Sát nhẹ nhàng ôm lấy Triệu Thanh Uyển, cùng nàng đến đài ngắm trăng.

Hoắc Liên Liên và Vân Tụ theo sau.

Khi đoàn người đến đài ngắm trăng, các phi tần hậu cung khác đều đã có mặt.

Thấy đế hậu giá lâm, tất cả đồng loạt đứng dậy hành lễ: “Thần thiếp, tần thiếp tham kiến hoàng thượng, tham kiến hoàng hậu nương nương, chúc hoàng thượng và hoàng hậu nương nương phúc nhạc an khang.”

“Miễn lễ.”

“Tạ hoàng thượng.”

“Hôm nay là lần đầu tiên trong cung tổ chức tiệc trừ tịch, mọi người không cần câu nệ. Tiểu Mục Tử, thông báo bắt đầu tiệc đi.”

“Vâng, mở tiệc!” Tiểu Mục Tử cao giọng nói.

Ngay sau đó, các cung nữ thái giám mang đồ ăn lên trước bàn chủ tử.

Hoắc Liên Liên và Tiểu Mục Tử lập tức dùng châm bạc thử độc kiểm tra tất cả đồ ăn và rượu trước mặt Tiêu Sát và Triệu Thanh Uyển.

Sau khi thấy không có vấn đề, cả hai mới bắt đầu dùng.

Nhạc sư cũng đã tấu nhạc.

Mở màn là bài khiêu vũ của những vũ cơ dáng người thướt tha.

Những vũ cơ này trước giờ chưa từng có cơ hội biểu diễn cho hoàng thượng xem, hôm nay có cơ hội hiếm thấy, đương nhiên là cố gắng hết sức.

Có màn biểu diễn của họ, bầu không khí của bữa tiệc của lập tức dâng cao.

Lan phi ngồi ngay bên trái, cách Tiêu Sát và Triệu Thanh Uyển không xa. Nàng ta cầm ly rượu đứng dậy kính Tiêu Sát: “Hoàng thượng, thần thiếp kính ngài một ly. Thần thiếp chúc hoàng thượng thánh thể an khang, vạn thọ vô cương, chúc cho Đại Phụng chúng ta quốc gia hưng thịnh, cơ nghiệp vĩnh cố!”

“Được, trẫm thích câu chúc của Lan phi. Ly rượu này trẫm cạn!”

“Tạ hoàng thượng, thần thiếp cũng uống.”

Thấy Tiêu Sát sảng khoái như thế, còn khen câu chúc của mình, Lan phi vui mừng khôn xiết, lập tức nhấp một chút.

Dĩnh phi là người chịu trách nhiệm chính tiệc trừ tịch này, còn là phi, vậy nên nàng cũng cầm ly rượu đứng dậy: “Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, thần thiếp xin kính một ly. Thần thiếp chúc hoàng thượng thánh thể an khang, chúc hoàng hậu nương nương sớm sinh hoàng tử.”

“Hoàng hậu không thể uống rượu, Dĩnh phi, trẫm uống với nàng.”

“Không sao đâu hoàng thượng, thần thiếp có thể lấy trà thay rượu.”

“Vậy được, nếu hoàng hậu đã có lòng, thế thì chúng ta cũng uống ly này với Dĩnh phi.”

“Tạ hoàng thượng, tạ hoàng hậu nương nương, thần thiếp xin kính trước.”

Thấy hoàng hậu cho mình mặt mũi, Dĩnh phi lập tức uống cạn ly rượu của mình.

Tiêu Sát và Triệu Thanh Uyển cũng uống.

Thấy hai phi đều đã kính rượu Tiêu Sát, Lương phi đương nhiên cũng tỏ vẻ một chút, cũng đứng dậy nói vài câu khách sáo, kính rượu đế hậu.

“Hoàng thượng, ngài ăn nhiều một chút, lát nữa đừng uống nữa, uống nhiều không tốt cho sức khỏe.” Thấy Tiêu Sát uống ba ly rượu một lần, Triệu Thanh Uyển sợ dạ dày hắn không chịu nổi, vội dặn dò.

“Không sao, tửu lượng của trẫm vẫn ổn.”

“Nhưng ngài cũng không thể không yêu quý sức khỏe của mình như vậy, tốt nhất là uống ít thôi.”

“Được, nếu hoàng hậu đã hạ lệnh với trẫm, trẫm chỉ đành nghe theo vậy.”

“Đáng ghét, người ta nào dám hạ lệnh với ngài chứ, người ta chỉ dặn dò ngài thôi.”

Cả hai ngồi trên chủ tọa vừa ăn vừa nói chuyện, thỉnh thoảng còn ve vãn đánh yêu, Lan phi ngồi gần vô cùng khó chịu.

Một lúc sau, Phương tần cũng đứng dậy chuẩn bị kính rượu Tiêu Sát và Triệu Thanh Uyển.

Tiêu Sát nhớ lời dặn của Triệu Thanh Uyển, nói ngay: “Hôm nay trẫm uống ba ly rồi, không nên uống thêm nữa, ly này của Phương tần trẫm lấy trà thay rượu. Những người còn lại muốn kính rượu trẫm và hoàng hậu thì không cần nữa đâu.”

“Vâng.” Phương tần xấu hổ uống ly rượu của mình.

Lan phi ngồi đối diện trừng mắt nhìn nàng ta, trong lòng thầm chê nàng ta bắt chước bừa, cuối cùng tự xấu mặt.

Kết thúc màn khiêu vũ, Tiêu Sát nói với mọi người: “Đúng rồi, nghe hoàng hậu nói các nàng đều chuẩn bị tiết mục. Ai muốn biểu diễn đầu tiên, nếu làm tốt trẫm sẽ có thưởng!”

“Hồi hoàng thượng, thần thiếp xin phép là người đầu tiên.”

“À, lại là lan phi hả? Được, nếu Lan phi đã muốn biểu diễn đầu tiên thì cứ bắt đầu đi.”

“Vâng.”

Ăn không phải nhiệm vụ quan trọng của Lan phi hôm nay.

Nhiệm vụ hôm nay của nàng là trở nên nổi bật trước mặt Tiêu Sát và chúng phi tần.

Các cung nhân mang đàn của nàng ta lên.

Lan phi ung dung đứng dậy đi tới, ngồi trước cây đàn.

Từ sau khi tiến cung, bình thường tuy ít đánh đàn nhưng là thiên kim tiểu thư, từ nhỏ được cầm sư dạy dỗ, vậy nên cầm kỹ của nàng quả thật không tệ, tuy nhiên khi tập trung lắng nghe thì lại cảm thấy thiếu chút nội hàm.

Triệu Thanh Uyển không biết đánh đàn nhưng cũng thưởng thức được chút ít, nàng cố tình cười nói với Tiêu Sát: “Hoàng thượng, cầm kỹ của Lan phi đúng là không tệ.”

“Cầm kỹ đúng là không tệ, có điều cũng không phải tài nghệ gì đặc biệt, chỉ đàn nghe êm tai thôi.”

“Hoàng thượng đừng bắt bẻ quá, đàn được như vậy có thể thấy Lan phi đã từng bỏ ra rất nhiều công sức tập luyện, hôm nay nàng ấy thật sự khiến thần thiếp phải lau mắt nhìn đấy.”

“Hoàng hậu đúng là biết thưởng thức nữ nhân, có điều không biết hoàng hậu có biết thưởng thức nam nhân thế không?” Tiêu Sát hạ giọng hỏi.

“Thật ra hoàng thượng muốn hỏi thần thiếp có thưởng thức nam nhân như ngài thôi đúng không?”

“Hoàng hậu đúng là thông minh, ý trẫm là thế.”

“Vậy thần thiếp không nói cho ngài biết.”

“Không được, nàng bắt buộc phải nói cho trẫm biết, nàng có thưởng thức nam nhân như trẫm không?”

“Tối nay thần thiếp chỉ muốn thưởng thức nữ nhân, không rảnh thưởng thức nam nhân như ngài.”

“Hoàng hậu không ngoan rồi, chờ xem lát nữa về Phượng Nghi Điện trẫm trừng phạt nàng thế nào đây!”

“Đáng ghét, không cho cắn thần thiếp!” Triệu Thanh Uyển theo bản năng giơ tay che môi, hờn dỗi nói.

“Nàng sợ trẫm cắn, thế thì trẫm càng phải cắn.”

“Ngài hư muốn chết! A, bậy bậy bậy, thần thiếp lỡ lời, hôm nay là trừ tịch, sao thần thiếp có thể nói chuyện không may mắn như vậy chứ! Hoàng thượng, ngài coi như thần thiếp chưa nói có được không?”

“Được thì được, có điều câu hoàng hậu chưa nói thì phải bổ sung đúng không? Trẫm muốn nghe hoàng hậu nói.”

“Đáng ghét, chẳng qua ngài chỉ muốn nghe thần thiếp khen ngài thôi đúng không? Thôi được, nể tình hôm nay là trừ tịch, thần thiếp bổ sung một câu: Hoàng thượng ngài… Đúng là rất anh tuấn!”

Nói xong, chính Triệu Thanh Uyển cũng không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 172"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online