Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cung Tường Vãn Tâm - Chương 168

  1. Home
  2. Cung Tường Vãn Tâm
  3. Chương 168
  • 10
Prev
Next

Chương 168: Giật mình

Khoảng nửa canh giờ sau, Tiêu Sát đóng cuốn tấu chương vừa phê xong: “Xong rồi, Thẩm quý nhân, chúng ta đến Lăng Mai Viên thôi.”

“Vâng, tạ hoàng thượng.”

Thẩm quý nhân vội sắp xếp lại số tấu chương Tiêu Sát bảo mình sắp xếp, sau đó cố kiềm nén niềm vui theo hắn rời khỏi Tuyên Thất Điện.

Hai người cùng Tiểu Mục Tử, Tử Quyên và một đội thị vệ đi bộ đến Lăng Mai Viên.

Hoa mai ở Lăng Mai Viên quả nhiên đã nở.

Tiêu Sát thầm thấy tiếc nuối.

Bây giờ bụng của Triệu Thanh Uyển đã lớn, không nên đi ra ngoài quá xa, dù có ngồi bộ liễn cũng sợ trên đường gặp sự cố.

Nếu không ngắm mai cùng nàng chắc chắn là chuyện rất lãng mạn.

Từ ngày nàng vào cung làm hậu đến giờ đã ba năm, hắn vẫn chưa có cơ hội cùng nàng ngắm mai, đúng là thiếu sót!

Giờ này năm sau, hắn nhất định phải thực hiện tâm nguyện này.

Tiêu Sát nhìn mai chằm chằm, hoàn toàn không chú ý đến Thẩm quý nhân lúc này còn yêu kiều hơn hoa.

“Hoàng thượng, hoa mai nở đẹp quá!”

“Đúng vậy, có điều trẫm lại thưởng thức khí chất kiên cường của mai hơn.”

Tiêu Sát thuận miệng nói, đột nhiên nhớ ra đây là câu Triệu Thanh Uyển từng nói.

Hắn vậy mà biến nó thành câu buột miệng của mình.

Thấy tâm trạng Tiêu Sát rất tốt, Thẩm quý nhân thẹn thùng nói: “Tần thiếp cũng rất thích khí chất kiên cường của hoa mai, cũng yêu vẻ đẹp của nó. Hoàng thượng, tần thiếp có thể hái vài cành mai về không?”

“Đương nhiên, Thẩm quý nhân muốn hái thì cứ hái đi.”

“Vâng, tạ hoàng thượng, vậy tần thiếp đi hái.”

Thẩm quý nhân vui mừng hái cành mai.

Nàng đi hái mai là để lát nữa hỏi Tiêu Sát cành mai mình hái có đẹp không để thu hút hắn chú ý tới cách trang điểm của mình hôm nay.

Tiêu Sát một mình đi dạo trong Lăng Mai Viên, xem cành mai nào có hoa mai nở đẹp nhất, định sẽ hái một cành mang về Phương Nghi Điện tặng Triệu Thanh Uyển.

Hắn tin nàng thấy chắc chắn sẽ rất vui.

“A!”

Tiêu Sát còn chưa chọn được cành mai nào thì đột nhiên nghe tiếng hét của Thẩm quý nhân.

Hắn lập tức quay đầu thì phát hiện có một một đám ong bay về phía Thẩm quý nhân.

“Hoàng thượng, cứu mạng!”

Tiêu Sát vội chạy lại.

Lúc này, đám ong mật to hơn ong bình thường đã bao vây mặt của Thẩm quý nhân.

Hắn chạy tới, đám ong vẫn không tấn công hắn mà chỉ công kích mặt của Thẩm quý nhân.

Tiêu Sát quyết đoán xé vạt áo xua đuổi ong, sau đó che mặt Thẩm quý nhân lại, bảo nàng ngồi xổm xuống.

Đám ong không tiếp cận được mặt nàng, qua một lúc đã bay đi hết.

Thẩm quý nhân bật khóc.

Tiểu Mục Tử, Tử Quyên và đội thị vệ nghe tiếng đều đã chạy tới.

“Hoàng thượng, ngài không sao chứ?”

“Tiểu chủ thế nào rồi?”

“Trẫm không sao. Thẩm quý nhân, nàng sao rồi? Cho trẫm xem mặt của nàng, khi nãy có bị ong chích không?”

“Hu hu hu… Hoàng thượng đừng nhìn, tần thiếp không còn mặt mũi để nhìn hoàng thượng nữa. Hu hu hu… Hoàng thượng cho phép Tử Quyên dìu tần thiếp về Thường Ninh Điện trước đi, tạ hoàng thượng, hu hu hu…”

“Được rồi, nàng còn có thể nói chuyện thì tốt. Tử Quyên, đỡ chủ tử nhà ngươi về trước. Tiểu Mục Tử, ngươi lập tức đến Phượng Nghi Điện mời Hoắc nữ y đi khám mặt cho Thẩm quý nhân. Tất cả các ngươi điều tra cho trẫm tại sao trong Lăng Mai Viên lại có ong!”

“Vâng.”

Sau khi đuổi tất cả đi, Tiêu Sát nhíu mày nhìn hướng đàn ong bay đến.

Từ nhỏ hắn đã biết hoàng cung là nơi dơ bẩn nhất.

Nhưng lần này việc dơ bẩn lại xảy ra trước mặt hắn.

Nếu không phải lần này người bị thương là Thẩm quý nhân chứ không phải Triệu Thanh Uyển, nếu không phải kiêng kỵ tiền triều hậu cung có dính líu với nhau, hắn nhất định sẽ bắt kẻ đứng đằng sau vụ việc ra.

Vốn định hái một cành mai tặng Triệu Thanh Uyển, Tiêu Sát lúc này đã không còn hứng thú nữa, một mình về Tuyên Thất Điện tiếp tục xử lý chính sự.

Nửa canh giờ sau, Tiểu Mục Tử về bẩm báo: “Hồi hoàng thượng, mặt của Thẩm quý nhân bị ong đốt… Thảm không nỡ nhìn. Hoắc nữ y nói đàn ong có độc, mặt của Thẩm quý nhân e rằng phải điều trị một thời gian mới khá hơn.”

“Trẫm biết rồi, ngày mai ngươi đến Nội Vụ Phủ lấy chút đồ bổ mang đến chỗ Thẩm quý nhân đi.”

“Vâng.”

Đến giờ ăn tối, Tiêu Sát về Phượng Nghi Điện.

Triệu Thanh Uyển đã nghe nói việc của Thẩm quý nhân, lo lắng hỏi: “Hoàng thượng, ở Lăng Mai Viên sao lại xảy ra chuyện kinh khủng như vậy? Lại có kẻ cố ý giở trò có phải không?”

“Hoàng hậu cứ an tâm dưỡng thai, những việc này giao cho trẫm xử lý. Những kẻ không yên phận trong hậu cung trẫm sẽ nghĩ cách khiến từng người một lộ diện, rồi sẽ có một ngày trẫm sẽ tống hết bọn họ đến nơi nên đến, nàng tin trẫm.”

“Thần thiếp đương nhiên tin năng lực của hoàng thượng, nhưng thần thiếp lại không tin nhân tính của những kẻ độc ác đó. Thần thiếp đã nghe Liên Liên kể lại tình hình của Thẩm quý nhân, bây giờ sợ đến mức không dám đi Ngự Hoa Viên nữa.”

Tiêu Sát nắm chặt tay nàng, an ủi: “Hoàng hậu đừng quá lo lắng, trong vòng hai dặm xung quanh Phượng Nghi Điện ngày nào trẫm cũng phái người kiểm tra từng ngóc ngách, bảo đảm sẽ không để bất cứ thứ dơ bẩn gì xuất hiện. Nếu nàng muốn đi dạo Ngự Hoa Viên, bắt đầu từ ngày mai đến lúc nàng sinh, trẫm sẽ đi cùng nàng. Như vậy chắc nàng yên tâm rồi chứ?”

“Thôi, thần thiếp không muốn làm phiền hoàng thượng, thần thiếp đi dạo trong sân của Phượng Nghi Điện là được. Dù gì còn hai tháng nữa là sinh, thần thiếp không sao.”

“Uất ức cho hoàng hậu đã mang thai con cho trẫm mà còn phải lo lắng đề phòng mãi thế này.”

“Hoàng thượng cũng vậy mà, đã xử lý việc tiền triều còn phải lo lắng việc của hậu cung.”

“Hoàng hậu của trẫm đúng là tốt bụng.” Tiêu Sát hôn nhẹ lên má triệu Thanh Uyển, “Vậy hai tháng nay nàng cứ ở Phượng Nghi Điện dưỡng thai đi, trước khi nàng sinh, nàng sẽ cho nàng một bất ngờ.”

“Bất ngờ gì vậy?”

“Một tháng nữa trẫm sẽ nói cho nàng biết.”

“Đáng ghét, lại úp úp mở mở!”

“Đồ ngốc, nói thẳng ra rồi thì đâu còn bất ngờ nữa? À phải, trẫm định ngày mai gọi Lương phi đến Tuyên Thất Điện hầu hạ nghiên mực, mong hoàng hậu thông cảm.”

“Hừ, thần thiếp không thông cảm.”

“Ha ha ha, hoàng hậu của trẫm lại giở tính trẻ con rồi.”

Tuy vừa qua một việc ai cũng giật mình, nhưng về đến Phượng Nghi Điện, cả hai đã nhanh chóng biến bầu không khí xung quanh trở nên ấm áp.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 168"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online