Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cung Tường Vãn Tâm - Chương 157

  1. Home
  2. Cung Tường Vãn Tâm
  3. Chương 157
  • 10
Prev
Next

Chương 157

Đêm qua tuy chén thuốc bị Tiêu Sát làm đổ, sáng sớm hôm nay Triệu Thanh Uyển vẫn dặn Vân Tụ nấu thêm chén khác, ăn sáng xong rồi bảo Tiểu Mục Tử mang qua Tuyên Thất Điện.

Tiểu Toàn Tử giao chén thuốc cho Tiểu Mục Tử, Tiểu Mục Tử cẩn thận trình cho Tiêu Sát: “Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương mới sai người mang thuốc tới, dặn dò ngài uống nhân lúc còn nóng.”

“Đem đi đổ đi! Kêu Hạ thái y kê thuốc cho trẫm!”

“Vâng.”

Tiêu Sát chẳng thèm nhìn chén thuốc kia đã lạnh lùng bảo Tiêu Mục Tử đi gọi Hạ thái y.

Tiểu Mục Tử bất lực thở dài, chỉ đành làm việc theo mệnh lệnh của chủ tử.

Sau bữa trưa, khi Triệu Thanh Uyển lại bảo Tiểu Toàn Tử đến Tuyên Thất Điện đưa thuốc, Tiểu Mục Tử chỉ đành nói với Tiểu Toàn Tức long thể của hoàng thượng đã có Hạ thái y chăm sóc.

Sau khi Tiểu Toàn Tử về Phượng Nghi Điện bẩm báo đúng sự thật, Triệu Thanh Uyển chỉ nói: “Được, bổn cung biết rồi.”

Không lẽ bất kỳ đế vương nào cũng hỉ nộ vô thường thế sao?

Tóm lại nàng thật sự không đoán được Tiêu Sát đang nghĩ gì, vì thế quyết định không quan tâm nữa.

Ngày tháng Tiêu Sát không đến, Triệu Thanh Uyển ở Phượng Nghi Điện chăm sóc An Ninh và vẽ tranh, hầu hết công việc của hậu cung đều giao cho Lương phi và Tuệ quý nhân xử lý.

Hai người họ làm việc khá tốt, hơn nữa hơn một tháng làm việc chung không hề có tin đồn bất hòa, hậu cung vẫn được tính là yên bình, Triệu Thanh Uyển cũng bớt lo.

Có điều sau mười ngày, Tiêu Sát vẫn không về Phượng Nghi Điện lần nào, Triệu Thanh Uyển thầm nghĩ có lẽ hắn vẫn chưa khỏe lại, nên dặn dò Tiểu Toàn Tử cứ cách hai ngày đi hỏi thăm Tiểu Mục Tử hoàng thượng sao rồi, lần nào Tiểu Toàn Tử cũng về bẩm báo hoàng thượng đã khỏe hẳn, không còn ho nữa.

Triệu Thanh Uyển cũng yên tâm, lại nghĩ mấy ngày nữa Tiêu Sát chắc sẽ đến thăm nàng và An Ninh chứ.

Kết quả chờ mong mấy ngày vẫn không thấy nam nhân kia đâu.

Chẳng lẽ Tiêu Sát bận rộn đến vậy? Ngay cả thê tử đang mang thai và nữ nhi còn nhỏ tuổi hắn cũng không thể bớt thời giờ về thăm sao?

Triệu Thanh Uyển nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình, bỗng thấy bất mãn, mất mát, cũng nhớ thương Tiêu Sát.

Vân Tụ cũng lo lắng theo: “Nương nương, hoàng thượng đã hết bị phong hàn nhưng lâu rồi không đến Phượng Nghi Điện của chúng ta, hay là hôm nay nương nương tới Tuyên Thất Điện gặp hoàng thượng được không? Phu thê lâu ngày không gặp nhau tình cảm sẽ phai dần đấy.”

“Ta vác bụng lớn đến Tuyên Thất Điện làm phiền ngài ấy xử lý chính sự, ngài ấy sẽ không vui. Thôi, ngươi cứ giúp ta truyền lời với Mục công công, cứ nói… An Ninh nhớ phụ hoàng.”

“Vâng, nô tỳ đi ngay.”

Vân Tụ nhận lệnh, lập tức chạy đến Tuyên Thất Điện truyền đạt ý của Triệu Thanh Uyển tới Mục công công.

Sau giờ Ngọ hôm ấy, Tiêu Sát cuối cùng cũng về Phượng Nghi Điện.

Thấy hắn đến, Tiểu Toàn Tử hào hứng đang định lớn tiếng thông báo thì bị hắn chặn lại: “Không cần thông báo, trẫm đi thăm An Ninh công chúa.”

“Vâng.”

Thời điểm dẫn Tiêu Sát qua đông thiên điện thăm An Ninh công chúa, Tiểu Toàn Tử kịp thời nháy mắt với một cung nữ trong sân.

Cung nữ hiểu ý, lập tức chạy đến chủ điện bẩm báo Triệu Thanh Uyển: “Nương nương, hoàng thượng tới, ngài ấy đang qua đông thiên điện thăm công chúa.”

“Hả? Được, bổn cung biết rồi.”

Triệu Thanh Uyển vừa kích động vừa thấp thỏm, vội buông bức tranh còn chưa vẽ xong, bảo Vân Tụ cùng mình đến đông thiên điện.

Vừa đến cửa, nàng đã thấy Tiêu Sát đang từ ái bế An Ninh, tay cầm cái trống nhỏ chơi với đứa bé, chọc An Ninh cười “ha ha ha”.

Nhìn cảnh này, Triệu Thanh Uyển vừa thấy ấm lòng cũng vừa thấy chua xót.

Nàng bước lên hành lễ: “Hoàng thượng vạn an.”

Nàng cố tình không nói “Hoàng thượng về rồi”, Tiêu Sát là người tinh tế nhạy cảm lại có trí nhớ tốt, chắc chắn sẽ chú ý, nhưng lần này hắn không tích cực bảo nàng sửa lại, chỉ nói: “Hoàng hậu đến à?”

“Vâng, nghe nói hoàng thượng đang ở đông thiên điện chơi với An Ninh nên thần thiếp cũng tới xem, đã lâu rồi An Ninh không gặp phụ hoàng, hôm nay gặp ngài hình như là rất vui đấy.”

“Chính vụ bận rộn, trẫm thật sự không có thời gian đến hậu cung thăm các nàng, mong hoàng hậu thông cảm.”

“Ha ha, hoàng thượng yên tâm, thần thiếp đương nhiên thông cảm cho hoàng thượng. Có điều mấy ngày nay An Ninh cứ nhắc đến phụ hoàng mãi nên thần thiếp mới mạo muội bảo Vân Tụ đi truyền lời. Hôm nay hoàng thượng có thể bớt chút thời gian đến thăm An Ninh, thần thiếp vô cùng cảm kích.”

Triệu Thanh Uyển chỉ cười đáp khiến người ta không thể nhìn ra tâm trạng nàng lúc này có thật sự như lời nàng nói không.

Nàng như vậy khiến Tiêu Sát càng tức giận, nhưng ngoài mặt hắn vãn thản nhiên nói: “Ừ. Gần đây hoàng hậu khỏe không?”

“Thần thiếp khỏe, đa tạ hoàng thượng quan tâm.”

“Khỏe thì tốt. Trẫm cũng thăm An Ninh rồi, trẫm còn rất nhiều việc cần xử lý, phải về Tuyên Thất Điện trước. Bà vú, bế An Ninh đi.”

“Vâng.”

Tiêu Sát giao bà vú cho An Ninh rồi định xoay người bỏ đi.

Triệu Thanh Uyển không biết bản thân chọc giận Tiêu Sát chỗ nào, sau bao nhiêu ngày khó khăn lắm hắn mới về một chuyến nhưng chỉ nói hai câu đã muốn đi, nàng không khỏi thấy uất ức, cũng không nỡ nhanh tạm biệt hắn như vậy.

Triệu Thanh Uyển theo bản năng kéo tay hắn lại: “Hoàng thượng, đêm nay ngài có về Phượng Nghi Điện không?”

Đột nhiên được Triệu Thanh Uyển chủ động nắm tay, Tiêu Sát giật mình, có điều hắn vẫn không quay lại nhìn nàng mà nhìn thẳng về phía cửa điện.

“Để xem sao đã, nếu phê duyệt tấu chương xong trẫm sẽ tới, nếu xong việc trễ, trẫm cũng không tiện đến quấy rầy hoàng hậu, hoàng hậu cứ đi ngủ đi.”

“Vâng, thần thiếp biết rồi, thần thiếp cung tiễn hoàng thượng.”

Nghe câu trả lời của Tiêu Sát, Triệu Thanh Uyển nhẹ nhàng buông tay, sau đó hành lễ, nhìn hắn rời khỏi Phượng Nghi Điện.

Lúc này người cảm thấy mất mát còn có Vân Tụ, nàng bĩu môi nhìn theo Tiêu Sát, lo lắng hỏi: “Có phải hoàng thượng lại hờn dỗi gì nương nương không?”

“Ai mà biết? Thôi, không nhắc đến việc này nữa, chúng ta cứ lo việc của mình là được.”

“Vâng, nô tỳ biết rồi.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 157"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online