Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cung Tường Vãn Tâm - Chương 148

  1. Home
  2. Cung Tường Vãn Tâm
  3. Chương 148
  • 10
Prev
Next

Chương 148: Quỷ dị

Triệu Thanh Uyển cùng Hoắc Liên Liên và Vân Tụ ở Vân Hề Các ngắm cúc nửa canh giờ mới đi.

Nhưng vừa đi vài bước, hai bên đường đột nhiên có mấy con mèo đen và mèo vàng tới gần các nàng như hổ rình mồi.

Hoắc Liên Liên là người đầu tiên chú ý đến sự khác thường, lập tức hạ giọng nhắc nhở Triệu Thanh Uyển: “Nương nương cẩn thận, hai bên nhiều mèo quá.”

Vân Tụ cũng căng thẳng: “Nương nương, ánh mắt của lũ mèo này thật đáng sợ.”

“Chúng ta đừng hoang mang, cứ đi đường của mình là được.” Triệu Thanh Uyển đưa tay che bụng, mặc dù rất thấp thỏm nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh nói với hai người.

Nàng liếc nhìn đám mèo từ trong bụi cây đi ra, cũng cảm thấy ánh mắt của chúng hơi đáng sợ.

Quan trọng là quá nhiều mèo, nhìn sơ qua đã tới hai mươi con.

Đang ban ngày ban mặt sao lại xuất hiện nhiều mèo như thế?

Triệu Thanh Uyển không khỏi nghi ngờ.

Có điều đây không phải lúc để nghĩ nhiều, nàng phải nhanh chóng rời khỏi con đường quỷ dị này trở về Phượng Nghi Điện.

Bọn thị vệ cũng phát hiện đám mèo này bất thường, nhưng không dám tùy tiện đuổi chúng, sợ chúng nổi điên quấy nhiễu chủ tử thì càng xảy ra việc lớn, vậy nên chỉ có thể đề cao cảnh giác, cẩn thận theo sau Triệu Thanh Uyển.

“Meo!”

Đột nhiên có con mèo đen lớn kêu lên.

Tiếng kêu này như tín hiệu.

Lập tức tất cả mèo hai bên đường đều hung mãnh xông về phía Triệu Thanh Uyển.

“Nương nương cẩn thận!”

Hoắc Liên Liên và Vân Tụ sợ hãi kêu lên.

Hoắc Liên Liên lập tức xông lên trước che chở cho Triệu Thanh Uyển.

Có hai con mèo xông lên giơ móng vuốt cào rách áo sau lưng Hoắc Liên Liên.

Da thịt sau lưng nàng lập tức lộ ra mấy vết xước màu đỏ.

“Liên Liên, ngươi sao rồi?”

“Nương nương đừng lo, Liên Liên không sao.” Hoắc Liên Liên bình tĩnh trấn an Triệu Thanh Uyển, cố gắng bảo vệ nàng, không cho nàng bị mèo công kích.

Thị vệ sớm đã rút đao ra chém đám mèo hoang nổi điên, chớp mắt dưới đất toàn là máu.

Những con không bị chém vội vàng bỏ chạy, biến mất không còn tăm hơi.

“Nương nương, mèo chạy hết rồi, nương nương không sao chứ?”

“Bổn cung không sao, các ngươi thì sao, có ai bị thương không?”

“Hồi nương nương, bọn ti chức không sao. Đám mèo này hôm nay quá khác thường, theo ty chức thấy e là có kẻ bày ra trò này, ti chức phải đến Tuyên Thất Điện bẩm báo hoàng thượng ngay.”

“Được, vậy ngươi đi đi. Vân Tụ, ngươi mau đi đến Thái Y Viện mời thái y, lưng của Liên Liên chảy nhiều máu quá.”

“Nương nương, Liên Liên không sao. Liên Liên có thuốc, về phòng bảo Vân Tụ bôi thuốc cho Liên Liên là được, không cần mời thái y đâu.”

“Vậy sao được, bắt buộc phải để thái y kiểm tra! Vân Tụ, còn không mau đi!”

“Vâng.”

Triệu Thanh Uyển nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lệnh Vân Tụ đi mời thái y, còn mình và Hoắc Liên Liên dìu dắt nhau về Phượng Nghi Điện.

Bọn họ vừa về tới Phượng Nghi Điện, Tiêu Sát liền từ Tuyên Thất Điện chạy tới.

Vừa vào sân hắn liền hỏi hạ nhân: “Hoàng hậu đâu?”

“Hồi hoàng thượng, hoàng hậu đang ở trong phòng Hoắc nữ y.”

“Hoàng hậu!”

Tiêu Sát không tiện vào phòng Hoắc Liên Liên, hắn chỉ có thể đứng ngoài cửa kêu gào.

Triệu Thanh Uyển lập tức đi ra: “Sao hoàng thượng về nhanh thế?”

“Nghe nói nàng gặp chuyện, trẫm sao có thể không về ngay được? Sao rồi, hoàng hậu có sao không?”

“Hoàng thượng yên tâm, thần thiếp chỉ giật mình một chút, không sao cả. Nhưng Liên Liên vì che chở cho thần thiếp mà bị mèo làm bị thương, lưng còn đang chảy máu.” Triệu Thanh Uyển nghẹn ngào.

Khi nãy Hoắc Liên Liên theo bản năng liều mạng bảo vệ nàng, nàng thật sự rất cảm động.

Đến lúc thấy sau lưng nàng ấy toàn là vết cào cấu, nàng càng không kiềm được nước mắt.

Nàng vào cung gần ba năm, tuy những kẻ hại nàng chưa từng dừng tay, nhưng người bảo vệ nàng thì lại không có.

“Hoàng hậu không sao thì tốt, hôm nay Hoắc Liên Liên bảo vệ nàng có công, trẫm nhất định sẽ luận công ban thưởng.”

“Vâng, tạ hoàng thượng.”

“Vi thần tham kiến hoàng thượng, tham kiến hoàng hậu.”

Lúc này Vân Tụ dẫn Hạ thái y tới.

“Hạ thái y miễn lễ, mau vào trong kiểm tra cho Hoắc nữ y đi, phải trị khỏi cho nàng ấy.”

“Vâng, vi thần lập tức vào trong chữa trị cho Hoắc nữ y.”

“Hoàng thượng, thần thiếp vào với Liên Liên.”

Thấy Vân Tụ và Hạ thái y vào trong, Triệu Thanh Uyển cũng muốn đi cùng.

Tiêu Sát rất muốn trò chuyện với nàng thêm một lát, nhưng biết nàng lúc này một lòng lo cho Hoắc Liên Liên, hắn không giữ nàng lại mà dịu dàng an ủi: “Được rồi, nàng đừng quá lo lắng cho Hoắc Liên Liên, nàng ấy là đại phu, tin rằng sẽ không sao. Việc hôm nay trẫm sẽ sai người điều tra rõ ràng.”

“Vâng, vậy làm phiền hoàng thượng.”

“Đồ ngốc, đây là việc trẫm nên làm mà. May mà hôm nay nàng không sao, nếu không trẫm chắc chắn sẽ phạt đám thị vệ kia thật nặng.”

“Tạ hoàng thượng quan tâm thần thiếp, những thị vệ đó đã làm hết chức trách rồi, ngài đừng trách phạt bọn họ.”

“Trẫm biết hoàng hậu tốt bụng, yên tâm đi, nàng không cho trẫm trách họ, vậy trẫm không trách họ là được.”

“Ha ha, tạ hoàng thượng, vậy thần thiếp vào trong trước.”

“Ừ, nàng vào đi, buổi tối trẫm sẽ về với nàng.”

Tiêu Sát nhẹ nhàng hôn lên trán Triệu Thanh Uyển một cái, nhìn nàng vào trong rồi mới sau người rời đi.

Hắn giận dữ ra lệnh cho Tiểu Mục Tử: “Tiểu Mục Tử, lập tức gọi Lương phi và Thẩm quý nhân đến cho trẫm. Hôm nay Ngự Hoa Viên xảy ra lớn như vậy, trẫm phải hỏi họ xem rốt cuộc họ quản lý lục cung thế nào?”

“Vâng, nô tài đi ngay.”

Tiểu Mục Tử đến Thường Ninh Điện.

Nghe nói hoàng hậu ở gần Vân Hề Các bị mèo hoang tấn công, Lương phi và Thẩm quý nhân đều khiếp sợ.

Thẩm quý nhân vội hỏi: “Mục công công, vậy hoàng hậu nương nương có sao không?”

“Hồi Lương phi nương nương và Thẩm tiểu chủ, hôm nay may là hoàng hậu nương nương không bị thương, nếu không hai vị sợ là càng khó ăn nói với hoàng thượng.”

“Hoàng hậu không sao thì tốt.” Thẩm quý nhân thở phào.

“Được rồi, Lương phi nương nương, Thẩm tiểu chủ, hai vị mau theo nô tài đến Tuyên Thất Điện đi. Hoàng thượng đang nổi cơn thịnh nộ, chờ hỏi chuyện hai vị đấy.”

“Được, chúng ta đi cùng công công.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 148"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online