Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Novel Info

Bạch Đào Nhầm To Rồi - Chương 67

  1. Home
  2. Bạch Đào Nhầm To Rồi
  3. Chương 67 - Phiên ngoại về Bùi Phi: Bác sĩ phúc hắc × bệnh công chúa nhỏ nóng nảy. (Hạ)
  • 10
Prev
Novel Info

Phiên ngoại về Bùi Phi: Bác sĩ phúc hắc × bệnh công chúa nhỏ nóng nảy. (Hạ)

Bùi Phi cảm thấy mọi thứ diễn ra thuận lợi như một giấc mơ vậy, tuy Cố Nhuệ có ngoại hình và học vấn không tầm thường, nhưng con người anh lại đơn giản tựa như một tờ giấy trắng.

Bạch Đào cho rằng kịch bản của Bùi Phi khá ngây thơ, cần thay đổi lớn, nếu không thì có rất ít đàn ông mỗi một chiêu đều sẽ trúng, nhưng ngoài dự liệu của mọi người là, Cố Nhuệ trúng tất cả các chiêu…

Anh nhanh chóng hẹn Bùi Phi ăn bữa đầu tiên, chọn không gian trang nhã, sau khi ăn xong cũng không hẹn đi xem phim mà đi nghe nhạc giao hưởng, đồng thời lại hẹn lần sau gặp muốn mời Bùi Phi đi xem múa ballet.

“Tóm lại, anh ấy là một người cao nhã và có phẩm vị!” Bùi Phi nhớ lại một chút, kết luận như vậy với Bạch Đào.

Bạch Đào lại có chút bất ngờ: “Hai người hẹn hò chỉ làm mấy cái này? Không cảm thấy có chút đơn điệu và nhàm chán sao? Nhạc giao hưởng hay múa ba lê đều được, hai người ngồi khô khan mấy tiếng đồng hồ, đến sự tương tác với nhau hay tiếp xúc thân thể cũng không có, cô không buồn ngủ à?”

Bùi Phi có nỗi khổ không nói nên lời: “Nhưng dựa theo hình tượng của tôi thì tôi thích những thứ này nha!”

Ban đầu người cố chấp xây dựng hình tượng là cô, bây giờ đã diễn được nửa đường, làm thế nào cũng không có cách dừng lại.

Bùi Phi nhớ lại lần đầu tiên đi ăn riêng liền tức ngực khó thở…

Để tiện đi nghe nhạc giao hưởng sau bữa tối, Cố Nhuệ đã đặt chỗ ăn gần khán phòng âm nhạc.

Bởi vì thường đến khán phòng diễn tấu nên kì thực Bùi Phi rất quen thuộc khu này.

Cố Nhuệ rất có mắt nhìn, anh chọn một nhà hàng có không gian trang nhã, rất có nét đặc sắc, chủ nhà hàng là một tín đồ nhạc cổ điển, hầu hết khách đến đây đều là những người mê và yêu thích nhạc cổ điển, chủ đề nói chuyện phiếm đa số cũng là về bát quái trong giới âm nhạc cổ điển.

Bầu không khí rất tốt, Bùi Phi diễn cũng đủ nhập vai, mọi thứ ban đầu vốn rất vui vẻ dễ chịu, cho đến khi…

Cho đến khi gian bên cạnh Bùi Phi và Cố Nhuệ xuất hiện vài antifan của Bùi Phi…

“Nói mới nhớ, lâu lắm rồi Bùi Phi không có đăng bài tương tác nha.”

“Chắc là bị bỏ rơi rồi, cũng không có gì bất ngờ cả. Dù sao thì kỹ thuật đó của cô ta cũng chẳng ra sao, chỉ là gia đình lớn hậu thuẫn, được anh trai chống lưng, thêm ngoại hình cũng tạm, vẫn là đi theo con đường của một thần tượng thôi, không thể coi là nghệ sĩ dương cầm chân chính được, tệ hơn mấy nghệ sĩ dương cầm nữ không đi theo phong cách thần tượng mà tôi từng gặp nhiều.”

“Cô ta chính là đi đường tắt, trình độ chẳng ra sao… Đạt giải thưởng còn không phải vì cô ta họ Bùi?”

“Nếu không phải lần thi phát huy tại chỗ trước Trương Nhã Nhiên có sai sót thì Bùi Phi có thể giành được giải thưởng ư? Đúng là vận cứt chó.”

……

Bùi Phi biết phía sau mình có một nhóm antifan, bởi vì cô tuổi trẻ thành danh, còn rất trẻ đã giành được những giải thưởng mà nhiều nghệ sĩ dương cầm trong giới phải đến tuổi trung niên mới đạt được, vậy nên sẽ luôn có những fan hâm mộ của các nghệ sĩ dương cầm khác chỉ trích cô đoạt giải là do dùng quy tắc ngầm, hoặc trào phúng chế giễu trình độ chơi piano của cô kém.

Mặc dù mỗi lần tham gia cuộc thi quả thực đều có một phần may mắn khi phát huy tại chỗ, nhưng Bùi Phi tự đặt tay lên ngực mình hỏi, tất cả giải thưởng của cô đều giành được một cách công bằng minh bạch, chưa từng dựa vào gia đình để gây áp lực ở phía sau, từ nhỏ đến lớn cô siêng năng cần cù luyện đàn, muốn trở thành một nghệ sĩ dương cầm, cô thực sự đã phải đặt rất nhiều tinh lực và tâm huyết, chưa bao giờ buông thả qua.

Thậm chí phát huy tại chỗ này cũng là một trong những chỉ số quan trọng đánh giá trình độ của một nghệ sĩ dương cầm, suy cho cùng thì nghệ sĩ dương cầm đều cần phải diễn tấu trước công chúng, nếu ở trên sân khấu lo lắng khẩn trương ảnh hưởng đến sự phát huy, đây chẳng phải là một trong những biểu hiện của việc trình độ nghiệp vụ tổng hợp có vấn đề sao?

Mỗi lần cô phát huy tại chỗ đều rất tốt, ngoài một chút xíu may mắn ra, càng quan trọng hơn là cô có đủ sự tự tin và năng lực điều chỉnh tâm thái, làm sao có thể từ đó chỉ trích trình độ của cô kém được chứ?

Trong lòng Bùi Phi vừa tức giận vừa uất ức, nếu dựa theo tính khí của bản thân, cô sớm đã hận không thể tranh cãi phản bác với đối phương ngay tại chỗ rồi, chỉ là bây giờ bị vướng hình tượng, Cố Nhuệ ngồi đối diện vẫn còn đang cười híp mắt nhìn cô, Bùi Phi bụng đầy lửa giận cũng chỉ có thể nhịn xuống.

Không chỉ phải nhịn xuống mà còn phải giả vờ tỏ ra độ lượng, Bùi Phi miễn cưỡng cười nói: “Tôi quả thực không thể gọi là nghệ sĩ dương cầm, đối diện với những lời phê bình chỉ trích và bất đồng của các bạn khán giả, cũng đều phải chấp nhận.”

Lũ ngốc nghếch gian bên cạnh đi chết đi, nghe hai bản nhạc piano liền coi mình là chuyên gia thẩm định rồi à? Các người hiểu cái rắm.

“May mà anh đưa tôi đến nhà hàng này, để tôi nghe được những điều ấy, có thể nghiêm khắc thúc giục bản thân tương lai tiếp tục nỗ lực cố gắng.”

Má nó, sao cái nhà hàng rách nát này vẫn chưa phá sản, sau này sẽ không bao giờ đến nữa!

“Là một người chơi đàn cho công chúng thì phải làm tốt chuẩn bị bị người khác đánh giá như thế này bất cứ lúc nào.”

Các người cũng xứng nhận xét về kỹ thuật chơi đàn của tôi?

……

Cả người Bùi Phi như bị phân tách vậy, những gì miệng nói và trong lòng nghĩ hoàn toàn khác nhau, mấy người ở gian bên cạnh cũng không biết thu liễm lại, cười nói từ nhận xét kỹ thuật chơi đàn của Bùi Phi, rồi lại chuyển sang đời sống cá nhân của cô…

“Cô ta cũng không còn trẻ nữa nhỉ? Sao vẫn chưa có đối tượng vậy?”

“Tôi có một người họ hàng trước học cùng trường đại học với cô ta, nói là ở trong trường thay bạn trai suốt ngày, trung bình mỗi tháng phải chia tay một lần, tóm lại là người ta có thể không có đối tượng, nhưng có bạn giường, không cần chúng ta hao tâm tổn trí đâu hahahaha.”

“Đúng vậy, cuộc sống riêng tư của phụ nữ trong giới văn nghệ này đều rất loạn, trong nhà cô ta còn có tiền, không phải loạn càng thêm loạn sao?”

……

Bùi Phi suýt nữa lật tung bàn, cô không ngừng khai thông tâm lý cho mình, tôi không tức giận tôi không tức giận, tức chết người rồi cũng không có ai đến thay thế cả.

Cô vừa muốn tiếp tục miễn cưỡng cười giải thích, Cố Nhuệ phía đối diện đã lên tiếng trước: “Cô không tức giận sao?”

Bùi Phi kiên cường cười nói: “Tôi là người tâm thái ôn hoà, không biết gây mâu thuẫn với người khác, sẽ không vì loại tin đồn này mà tức giận…”

Sao có thể không tức giận chứ, khua môi múa mép sau lưng cũng thôi đi, còn ở trước mặt đối tượng cô đang công lược mà chế giễu khinh bỉ sau lưng cô, nào có cô gái nào có thể rộng lượng đến mức này?

Nhưng hình tượng bản thân tự tạo ra, không thể nói bỏ là bỏ được.

Bùi Phi cố gắng chuyển chủ đề, muốn phân tán sự chú ý của bản thân đi, xoa dịu cảm xúc của mình, nhưng Cố Nhuệ lại không muốn chuyển chủ đề, anh liếc nhìn Bùi Phi một cái: “Cô thực sự không tức giận sao?”

Bùi Phi vân đạm phong khinh nhẹ gật đầu: “Vâng. Tôi không có.”

Cô cứ nghĩ tiếp theo Cố Nhuệ sẽ khen cô dịu dàng độ lượng, nhưng Cố Nhuệ lại thu nụ cười tế nhị trước đó lại, trầm mặt xuống: “Nhưng tôi tức giận rồi.”

Bùi Phi còn chưa kịp phản ứng lại đã thấy người đàn ông đứng dậy, gõ cửa gian bên cạnh…

“Nhà hàng là nơi công cộng, mặc dù mấy vị ở trong phòng, nhưng do thiết bị cách âm không tốt, các anh nói chuyện quá lớn đã ảnh hưởng đến việc dùng bữa của tôi và bạn nữ đi cùng rồi.”

“Ngoài ra, một nhóm đàn ông ở sau lưng chế giễu khinh bỉ cuộc sống riêng tư của một nữ nghệ sĩ dương cầm xuất sắc quả thực là không có phong độ.”

……

Bùi Phi ngồi trong gian phòng của mình và Cố Nhuệ, nghe lời nói rõ ràng ấm áp của Cố Nhuệ ở sát vách, trong lòng cô tràn ngập sự rung động và áy náy.

Cố Nhuệ thực sự là một người rất tốt, cô cảm kích vì sự bảo vệ đầy phong độ của anh, nhưng đồng thời lại có chút đứng ngồi không yên, anh có thể bảo vệ cô như vậy, e là vì nghĩ rằng cô quá mức ôn nhu rộng lượng, nhưng…

Nhưng nếu anh biết cô không chỉ không rộng lượng, thậm chí còn có thù tất báo, căn bản không phải là thứ tốt đẹp gì, vậy… Vậy thì anh sẽ không chỉ không bảo vệ cô nữa, nói không chừng còn gia nhập vào hàng ngũ chửi mắng cô.

Một bữa cơm, khiến Bùi Phi ăn đến tức ngực khó chịu.

Nhưng đây không phải là phần tức ngực khó chịu nhất.

Một lời nói dối phải dùng ngàn lời nói dối khác để che đậy.

Bởi vì Bùi Phi nói bình thường vào thời gian rảnh rỗi bản thân cực kỳ yêu thích piano và các hoạt động cao nhã như nghe nhạc giao hưởng, xem múa ballet,… thích ăn đồ thanh đạm lành mạnh, sở thích thường ngày là đọc sách và ghi chép, nên từ đó mỗi khi gặp Cố Nhuệ, cô không thể không tiếp tục duy trì hình tượng này của mình.

Nhưng…

Nhưng đây gần như trái ngược hoàn toàn với thời gian rảnh rỗi thật sự của Bùi Phi.

Ngày thường là lấy piano làm nghề rồi, nhưng vào thời gian rảnh rỗi, ngoài việc luyện đàn cần thiết ra, kì thực cô sẽ tìm các hoạt động khác để thư giãn, chẳng hạn như chơi game, chẳng hạn như đọc truyện tranh của Bạch Đào, cô ăn uống cũng là khẩu vị nặng, cơ hồ không cay không vui, những món ăn không tốt cho sức khỏe như ma lạt thang(1), đồ nướng,… Đều là chân ái của cô, những món ăn lành mạnh như canh trong nhạt nhẽo thì cô chịu không nổi.

(1)Ma lạt thang/麻辣烫: Là món lẩu đường phố phổ biến tại Trung Quốc có nguồn gốc từ Tứ Xuyên.

Do hình tượng ngăn trở, những việc cô có thể cùng làm với Cố Nhuệ càng trở nên í ỏi hơn, cũng quả thật như Bạch Đào nói, hai người cùng nghe nhạc giao hưởng, xem múa ballet, xem triển lãm, nhiều lần rồi, Bùi Phi thực sự cảm thấy vô cùng nhàm chán và đơn điệu.

Dựa theo kịch bản cô vạch ra, có lẽ vì cô thực sự phù hợp với hình mẫu lý tưởng của Cố Nhuệ, vậy nên hai người tự nhiên mà đến với nhau, xác định quan hệ.

Nhưng Bùi Phi ngược lại đã từ sự háo hức mong chờ hẹn hò lúc ban đầu biến thành sự sợ hãi trước khó khăn vào hiện tại.

Suy cho cùng thì cô cũng không phải là diễn viên, mỗi khi ở bên Cố Nhuệ, cô đều phải điều động hết tinh lực toàn thân để đóng vai một người khác, thể hiện sự hoàn mỹ của mình, một hai lần còn được, số lần nhiều rồi, quả thực cũng có chút mệt, giống như đi làm bị người ta đánh giá theo KPI vậy, cho dù đây là phần công việc bản thân cô yêu thích, nhưng dưới sự áp lực tinh thần kéo dài, ngoài thích ra cũng sẽ bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.

Có những người càng quen thuộc càng gần gũi, lăng kính đẹp đẽ khi nhìn đối phương trước kia sẽ càng rạn nứt tan vỡ, nhưng Cố Nhuệ thì không, càng thân thiết gần gũi, càng hiểu anh, Bùi Phi ngược lại càng thích đối phương hơn, đây là thể nghiệm mà cô chưa từng có, tâm trạng cảm xúc đều sẽ thay đổi theo đối phương.

Bùi Phi đấu tranh tâm lý nhiều ngày không biết có nên thẳng thắn thành thật với Cố Nhuệ hay không, nhưng cô luôn không đủ dũng khí.

Chỉ là không nghĩ tới, trước khi cô thẳng thắn thành thật, không biết có phải Cố Nhuệ cũng đã cảm thấy sự mới mẻ giảm dần rồi hay không, anh không còn chủ động hẹn cô nữa, vài lần gặp mặt ít ỏi trong tháng này, điện thoại của anh luôn đổ chuông, Bùi Phi lén liếc nhìn qua, là tên của một người phụ nữ, lần nào cũng là tên của cùng một người phụ nữ.

Cố Nhuệ luôn tránh Bùi Phi để đi nghe điện thoại, lần nào nghe xong trở lại vẻ mặt cũng tự nhiên như thường.

Nhưng kể từ đó, tần suất anh hẹn gặp Bùi Phi lại ngày càng thấp.

Nghề nghiệp của Cố Nhuệ vốn bận, nhưng nếu anh bận điều trị cho bệnh nhân, Bùi Phi sẽ không có suy nghĩ gì khác, chỉ là người phụ nữ tìm anh rõ ràng không phải vì chuyện công việc…

Cho nên, có phải Cố Nhuệ ngoại tình rồi?!

Sự nghi ngờ này được xác thực vào cuối tuần khi Bùi Phi lần nữa chủ động hẹn Cố Nhuệ, Cố Nhuệ lại từ chối nói có việc, kết quả bị Bùi Phi tình cờ bắt gặp anh dìu một cô gái xinh đẹp ở trên đường.

Con mẹ nó Cố Nhuệ, thế mà lại thực sự ngoại tình rồi!

Đàn ông quả nhiên giống nhau!

Ngoại trừ anh trai và bố cô ra, tất cả đàn ông đều sẽ ngoại tình!

Bùi Phi tức đến sắp nổ tung, cô vì Cố Nhuệ mà trả giá nhiều như vậy, giả vờ lâu như thế, kết quả lại chẳng khác gì mọi lần trước đây.

Sự phẫn nộ và buồn bã khi bị phản bội dồn nén trong lòng cô, vừa hay hôm nay cô đưa Bùi Vũ Mông cùng đi dạo phố mua sheet nhạc piano mới, dứt khoát “tận dụng đúng chỗ”, cô lập tức cúi đầu ghé vào tai Bùi Vũ Mông nói ra kế hoạch của mình, sau đó đẩy nhẹ Bùi Vũ Mông: “Được rồi, bây giờ lên đi! Sau khi giải quyết xong chuyện sẽ thưởng lớn, cô cho cháu nghỉ một ngày! Không nói cho cha mẹ cháu biết!”

……

*****

Cố Nhuệ rõ ràng biết Bùi Phi là người như thế nào, cũng biết mỗi lần gặp anh cô đều cố gắng làm bộ làm tịch, nhưng anh cũng không biết tại sao, sau khi gặp cô một lần, anh vẫn hẹn lần hai, lần ba, thậm chí thuận nước đẩy thuyền mà xác định mối quan hệ với cô.

Bùi Phi diễn thực sự không tệ, hoàn toàn dựa theo mẫu người mà anh thích, dịu dàng phóng khoáng, khéo léo hiểu chuyện lại độ lượng, mọi thứ đều vô cùng hoàn hảo, phẩm cách cao quý, tao nhã, có chí hướng.

Chỉ là hẹn hò như vậy nhiều lần rồi, Cố Nhuệ lại phát hiện ra dường như không tốt như trong tưởng tượng.

Tính cách hoàn hảo như thế trái lại có chút nhàm chán, ngược lại khoảnh khắc mỗi lần Bùi Phi cho rằng anh không chú ý mà lộ ra mặt chân thực mới khá thú vị.

Rõ ràng người ở gian bên cạnh chửi mắng cô, nhân lúc anh cúi đầu, nghĩ rằng anh không chú ý đến mình, khuôn mặt của Bùi Phi đều đã sắp tức đến vặn vẹo, hai mắt cũng sắp trợn ngược lên trời rồi, nhưng khi anh vừa quay đầu lại, cô lập tức khôi phục dáng vẻ an phận, khiêm tốn, dịu dàng.

Lúc nghe nhạc giao hưởng, cho rằng anh không biết, cô vẫn luôn lén lút ngáp nhìn đồng hồ, như thể ước gì buổi diễn tấu này sẽ kết thúc ngay lập tức.

Khi ăn món chay lành mạnh, cô nhìn thịt viên rau củ trong đĩa mà vẻ mặt của như sắp sụp đổ, cảm giác giây tiếp theo có thể khóc ngay.

Sau khi chào tạm biệt anh, tưởng rằng anh không để ý, cô lập tức lấy điện thoại ra đặt đồ nướng…

Cố Nhuệ có chút nghiện hẹn hò với Bùi Phi, chỉ là vào đúng lúc này, gia đình anh xảy ra chuyện…

Người chị họ thân thiết, cùng nhau lớn lên của Cố Nhuệ mang thai trước khi cưới, kết quả không ngờ lại gặp phải tên cặn bã, đối phương giấu giếm chuyện đã kết hôn và có con, chị họ của anh bất ngờ trở thành tiểu tam.

Mặc dù chị họ của anh đã cắt đứt quan hệ với tên cặn bã ngay lập tức, nhưng vì sợ mất mặt nên đã một mình đến bệnh viện phá thai, kết quả trong quá trình phẫu thuật bị ra nhiều máu, suýt nữa mất mạng, cũng may Cố Nhuệ có người quen ở trong khu điều trị nên mới biết được tình hình, vội vàng đến tiếp quản công việc chăm sóc chị họ sau phẫu thuật.

Có điều bởi vì chị họ đã nhờ nên anh cũng giúp cô ấy che giấu chuyện này, chỉ nghĩ đợi đến khi chị họ khỏe rồi sẽ nói với cha mẹ cô ấy. Bởi vì chuyện này quả thực cũng không vẻ vang gì nên anh không nói với Bùi Phi.

Hôm nay sức khoẻ chị họ đã bình phục và xuất viện, anh uyển chuyển từ chối yêu cầu hẹn hò của Bùi Phi, muốn cùng chị họ đi thư giãn cho khuây khỏa rồi đưa cô ấy về nhà.

Vì chị họ vừa nhập viện, lại vừa mới phá thai, cơ thể vẫn còn yếu nên một đường Cố Nhuệ đều dìu cô ấy.

“Gần đây em quen một cô gái, rất thú vị, lần sau sẽ giới thiệu cô ấy với chị.”

Chị họ của Cố Nhuệ hứng thú: “Em có bạn gái rồi à? Là cô gái như thế nào vậy?”

“Chính là… Rất thú vị, độc mồm độc miệng, tính tình nóng nảy, có chút bệnh công chúa, thích ăn thực phẩm rác, nghe nhạc giao hưởng sẽ ngáp ngắn ngáp dài, nhưng kỹ năng diễn rất tốt, rất biết làm bộ làm tịch…”

Cố Nhuệ vừa nghĩ đến Bùi Phi liền muốn cười, chỉ là anh còn chưa kịp nói xong thì đột nhiên có một đứa bé chạy tới ôm lấy đùi anh.

Cố Nhuệ cúi đầu xuống nhìn, đây chẳng phải là đứa bé đi lạc được anh và Bùi Phi giúp tìm người nhà ngày hôm đó sao? Chẳng lẽ lại đi lạc rồi? Hay là thấy anh nên có chút kích động chạy qua cảm ơn?

Đáng tiếc rất nhanh, Bùi Vũ Mông đã cho anh biết bên trên đều không phải…

Đứa bé này ôm lấy đùi Cố Nhuệ, lập tức nước mắt giàn giụa, sau đó nói to rõ ràng: “Cha! Con tìm thấy cha rồi!” Cô bé nhìn Cố Nhuệ một cách đáng thương, sau đó như run rẩy nhìn anh một cái: “Cha, có phải cha không cần con và mẹ nữa rồi không… “

Tiếng gào hét lớn của Bùi Vũ Mông rất nhanh đã thu hút sự chú ý của người qua đường, không ít người dừng lại chỉ chỉ trỏ trỏ về phía Cố Nhuệ, chị họ của Cố Nhuệ cũng tỏ vẻ ngạc nhiên: “Này… Thế này là sao vậy?”

Bùi Vũ Mông khóc nước mắt nước mũi tèm nhem nói: “Chị ơi, chị bị lừa rồi! Cha em sớm đã có đối tượng rồi!”

……

*****

Bùi Phi thấy thời cơ đã đến, lúc này mới đen mặt từ trong đám đông đi ra, chuyện đã đến lúc này, cô cũng không cần giả vờ nữa, chỉ trừng mắt nhìn Cố Nhuệ.

“Cố Nhuệ, không ngờ anh cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì, đàn ông ngoại tình, đoạn tử tuyệt tôn!”

Mặc dù ngoài mặt Bùi Phi giả vờ trấn định, nhưng trong lòng cô đã buồn bã khó chịu đến tột cùng: “Tôi biết gần đây anh lén la lén lút rất khả nghi, còn cứ luôn nhận được điện thoại của một người phụ nữ thần bí, không nghĩ tới hôm nay quả nhiên bị tôi bắt được ngoại tình.” Cô nhìn người phụ nữ bên cạnh Cố Nhuệ một cái: “Người chị em, e là cô bị người đàn ông này lừa rồi, đừng nhìn anh ta áo mũ chỉnh tề còn là một bác sĩ, thực ra một bên vẫn luôn qua lại với tôi đấy…”

Không… Không có, cô gái, cô hiểu nhầm rồi, tôi là chị họ của tiểu Nhuệ…” Cô gái bên cạnh Cố Nhuệ sau khi hoang mang giây lát, rất nhanh liền giải thích: “Đây là hiểu nhầm, người gọi điện thoại cho cậu ấy mấy ngày nay cũng là tôi…”

……

Rất nhanh, chị họ của Cố Nhuệ đã kéo cả nhóm người vào quán cà phê, sau đó giải thích ngắn gọn ngọn nguồn với Bùi Phi: “Em là bạn gái của Cố Nhuệ đi? Lúc trước là chị, bởi vì chuyện riêng của chị quả thật không vẻ vang gì, không có mặt mũi đối mặt, cho nên mới luôn không muốn người khác biết, cũng không muốn bạn gái của tiểu Nhuệ là em biết… Không ngờ lại khiến em hiểu lầm, chị nên xin lỗi em mới phải.”

“Nhưng xin em hãy tin, tiểu Nhuệ tuyệt đối không phải loại đàn ông sẽ ngoại tình mà em nói kia, bản thân chị là nạn nhân của một kẻ cặn bã ngoại tình, chị cũng hận loại đàn ông này nhất.”

Chị họ của Cố Nhuệ mỉm cười nhìn Bùi Phi: “Có điều em thật sự giống hệt những gì tiểu Nhuệ nói…”

Mặc dù chị họ của Cố Nhuệ vẫn còn đang nói chuyện, nhưng cả người Bùi Phi đã hoàn toàn tê dại rồi.

Cố Nhuệ không ngoại tình, đây là một điều tốt, chứng tỏ anh là một người đàn ông tốt.

Nhưng đáng tiếc là, dù anh có tốt đến mấy, thì cô cũng xong rồi…

Vì cô nhạy cảm và kích động quá mức nên đã lộ con người thật, Cố Nhuệ lại không ngốc, còn là cùng một “diễn viên quần chúng” Bùi Vũ Mông, anh có thể không hiểu ra tiền căn hậu quả sao…

Lúc này, trong cả quá trình chị họ của anh nói, Cố Nhuệ đều như cười như không, thích thú mà nhìn chằm chằm Bùi Phi và Bùi Vũ Mông.

Cô tàn rồi.

Trái đất này, mau hủy diệt đi.

Bùi Phi không ngờ mình ngàn tính vạn tính, giả vờ làm bộ đủ kiểu, cuối cùng vẫn bại bởi tính khí nóng nảy và đầu óc đơn giản tọc mạch của mình… Vì mỗi một người bạn trai cũ trong quá khứ đều ngoại tình dẫn đến chia tay, cho nên cô cơ hồ vừa nhìn thấy Cố Nhuệ dìu người phụ nữ khác, trong tiềm thức liền cảm thấy anh ngoại tình rồi, thậm chí còn không thèm nghĩ đến hướng người thân…

Nghĩ đến bộ dạng khí thế ngất trời mắng chửi Cố Nhuệ vừa rồi, Bùi Phi liền biết, bao nhiêu công sức đều đã bị hủy hoại trong chốc lát, hình tượng ôn nhu độ lượng mà mà bản thân cô khổ cực tạo ra trước đây xem ra đã hoàn toàn sụp đổ rồi.

Cố Nhuệ thực sự là một người đàn ông lịch thiệp, cho dù đã hiểu rõ nhưng lúc này anh vẫn rất có phong độ, vẫn cực kỳ ôn hòa với Bùi Phi, thái độ cũng không có chút thay đổi nào.

“Sức khỏe của chị anh không tốt lắm, anh lái xe đưa chị ấy về nhà trước, em về một mình được không?”

Bùi Phi tê dại gật gật đầu, muốn dùng khuôn mặt vô cảm che đi sự xấu hổ và buồn bã trong lòng.

“Vậy trở về liên lạc sau.”

Cố Nhuệ đúng là một người cẩn thận, đều đã lúc này rồi, Bùi Phi cũng biết rất rõ là không còn sau này nữa, vậy mà anh vẫn có thể mặt không đổi sắc nói ra những lời này, đúng là người làm việc lớn.

*****

Bùi Phi đưa Bùi Vũ Mông trở về chỗ Bạch Đào, sau đó lòng như tro tàn mà về đến nhà, cơ hồ vừa nằm xuống liền vùi đầu vào trong chăn.

Kết thúc rồi.

Tất cả đều kết thúc rồi.

Bùi Phi mở một bản nhạc piano đầy đau thương, đang chuẩn bị chia buồn với tình yêu vừa mới chết của mình, kết quả chuông cửa lại vang lên.

Cô cho rằng trà sữa vừa rồi đặt đã đến, ra mở cửa mới phát hiện người đứng bên ngoài thế mà lại là Cố Nhuệ.

Lúc này Bùi Phi có chút lúng túng ngượng ngùng rồi.

Khi cô căng thẳng thường rất dễ hoảng loạn, bị Cố Nhuệ nhìn đến đuối lý, trong lòng cô vừa xấu hổ vừa đau xót vì chuyện cũng đã rồi.

Cố Nhuệ nhìn cô: “Em không có gì muốn nói với anh à?”

Bùi Phi cúi thấp đầu, cắn cắn môi, dứt khoát không chạy trốn nữa: “Chính là, xin lỗi, em đã lừa anh.”

“Ngay từ đầu em đã có chút ý đồ xấu với anh, đứa bé vừa rồi là cháu gái của em, cho nên mọi chuyện đều được thông đồng với nhau, quen biết và gặp anh cũng không phải ngẫu nhiên, còn về bản thân em… Cũng chẳng phải người dịu dàng, khéo léo, phóng khoáng gì cả, đều là em giả vờ hết…”

Bùi Phi thở hắt một hơi nói: “Lúc rảnh rỗi em cũng không thích nghe nhạc tao nhã gì cả, lại càng ghét xem triển lãm, tốt nhất là làm ổ trong chăn xem phim, xem chương trình tạp kỹ, trình độ thưởng thức của em cũng chẳng cao, truyện tranh và tiểu thuyết cẩu huyết em đều rất thích, cũng ghét ăn thực phẩm lành mạnh, em thích ăn thực phẩm rác nhất, tóm lại là trái ngược hoàn toàn với mẫu người anh thích.”

“Nếu anh có thể chấp nhận lời xin lỗi của em, vậy thì vô cùng cảm ơn sự rộng lượng của anh, nếu anh không chấp nhận, cảm thấy đã tạo ra tổn thất về thời gian và tinh thần, thì em cũng sẵn sàng tiến hành bồi thường cho anh trong phạm vi hợp lý.”

“Ồ.” Cố Nhuệ cười cười: “Đúng là em nên bồi thường.”

Trong lòng Bùi Phi vốn còn một tia hi vọng, hiện tại đã hoàn toàn biến mất, quả nhiên…

Haizzz.

Giọng cô chua chát nói: “Anh muốn bồi thường thế nào?”

“Ở phố Trình Minh có một quán nướng mới mở nghe nói rất ngon, tối nay em đi ăn với anh đi.”

“?”

“Tối mai còn có một bộ phim tình yêu khởi chiếu, anh đã mua vé rồi.”

“Còn về cháu gái của em, anh thấy rất có duyên, vừa rồi trên đường đi anh có mua cho cô bé một món quà nhỏ.”

Cố Nhuệ nhìn Bùi Phi: “Còn có, bây giờ em không mời anh vào nhà ngồi một lát sao?”

……

Bùi Phi hoàn toàn ngỡ ngàng về sự phát triển lúc này, cô nhìn Cố Nhuệ bình tĩnh đi vào nhà sau đó rót cốc trà uống, cả người tràn ngập cảm giác không chân thực: “Cố Nhuệ, anh đã nghe thấy những lời vừa rồi em nói chưa? Em đã lừa anh! Em hoàn toàn không phải hình mẫu lý tưởng của anh! Em chính là kiểu con gái tệ mà anh không thích nhất! Tính khí của em rất kém! Còn hay mắng chửi người! Tất cả bạn trai cũ trước đây đều ngoại tình cả! Em…”

Cố Nhuệ không để Bùi Phi tiếp tục nói nữa, anh ôm eo cô kéo lại gần, trao cho cô một nụ hôn.”

Nụ hôn kết thúc, anh cười nhìn Bùi Phi, giọng nói dịu dàng: “Ngay từ đầu anh đã biết em là người như thế nào rồi.”

“Nhưng em một chút cũng không tệ.” Cố Nhuệ ngừng một lát: “Rất chân thực, cũng rất đáng yêu.”

“Trước khi gặp em, anh quả thực cho rằng hình mẫu lý tưởng của mình là kiểu hoàn hảo, nhưng sau khi gặp em, anh phát hiện vẫn là kiểu hẹp hòi nóng nảy chút càng đáng yêu hơn.”

Bạn trai cũ của em ngoại tình không phải lỗi của em, là lỗi của bọn họ. Bọn họ ngoại tình cũng không phải vì em tệ, không phải vì em chưa đủ tốt, mà là vì bọn họ phẩm đức không cao thượng, hành vi cử chỉ không đứng đắn.”

“Nếu phải nói ra vấn đề duy nhất ở em, vậy chính là mắt nhìn có chút kém, mấy người bạn trai cũ kia quả thật là đến chơi nhà chòi với em cũng không xứng.”

Mặc dù ngày thường vẫn luôn ồn ào vô tư, dáng vẻ khi nói đến đám bạn trai cũ ngoại tình cũng rất hờ hững không quan tâm, nhưng kì thực trong lòng Bùi Phi rất để ý, một người bạn trai cũ ngoại tình còn có thể nói là tình huống ngoài ý muốn, nhưng đến lượt cô thì mỗi một người bạn trai cũ đều ngoại tình cả.

Lúc đầu còn có thể thuyết phục mình rằng đối phương ngoại tình là vấn đề của đối phương, nhưng thời gian lâu rồi, cô cũng sẽ hoài nghi bản thân mình… Có phải cô chưa đủ tốt nên mỗi một người bạn trai cũ mới đều ngoại tình?

Cũng sau khi tâm lý bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố bên ngoài trong một thời gian dài, cô mới cảm thấy, chỉ khi bản thân đủ hoàn hảo thì mới có được tình yêu.

Vì vậy nên mặc dù Bạch Đào đưa ra rất nhiều nghi vấn, nhưng cô vẫn kiên trì theo hình tượng ôn nhu phóng khoáng đã vạch ra trong kịch bản mà tiếp cận Cố Nhuệ.

Cô nghĩ Cố Nhuệ quả nhiên thích sự hoàn hảo của cô, nhưng mà…

Nhưng mà hiện tại, vào khoảnh khắc này, Cố Nhuệ lại nói cho cô biết, không phải vậy, anh sớm đã biết những khuyết điểm của cô, nhưng vẫn thích cô…

“Được rồi, nếu đã nói ra rồi thì chúng ta cũng không cần thiết phải giả vờ nữa, anh phát hiện ra mình cũng không quá thích nghe nhạc giao hưởng hay xem múa ballet, càng thích thực phẩm rác hơn, đương nhiên, cũng càng thích tính cách chân thật của em hơn.”

Cố Nhuệ cười cười: “Bây giờ anh đói rồi, cho nên bao giờ chúng ta mới xuất phát đi ăn đồ nướng đây.”

“…”

Cho đến khi ngồi trên xe, Bùi Phi vẫn có cảm giác không chân thực vô cùng lớn.

Thế này?

Trong lòng cô có một đống nghi vấn.

Rõ ràng kỹ năng diễn của cô không tệ nha?

Bị lộ ở đâu vậy?

Sao Cố Nhuệ biết tính khí của cô rất kém?

Không đúng nha…

“Sao anh biết được vậy?”

Cố Nhuệ giúp Bùi Phi thắt dây an toàn, sau đó nhìn cô một cái: “Vào lúc rất lâu rất lâu trước kia, sớm đến mức em còn chưa biết anh.”

“Vậy là lúc nào?”

“Đợi đến khi em và anh hẹn hò được một năm sẽ nói cho em biết.”

Cố Nhuệ khởi động xe, sau đó hỏi ra một nghi vấn khác mà mình vẫn luôn thắc mắc: “Còn có, Bạch Đào là ai? Sao cái tên này nghe quen thế, cứ như đã từng thấy qua trên mạng xã hội vậy, cô ấy là rác rưởi à? Cô ấy làm gì em? Sao em cứ chửi mắng cô ấy suốt thế?”

“…”

Sao Cố Nhuệ biết được những chuyện này!!!

Bùi Phi trở nên căng thẳng: “Đây đều là chuyện quá khứ rồi! Sau này anh gặp người nhà em ngàn vạn lần đừng nhắc đến chuyện này!”

“Hả?”

“Cô ấy chính là mẹ của cây diễn sâu ôm đùi anh khóc kia!”

……

Bùi Phi một đường ríu rít, xe của Cố Nhuệ chầm chậm chạy xa, chở cô tiến vào mùa xuân chân chính của cuộc đời mình.

Pé Hoa Linh:Vậy là thật sự phải chào tạm biệt cặp đôi Bạch Bùi & dàn nhân vật phụ đáng yêu này rồi, một lần nữa cảm ơn sự ủng hộ và chờ đợi của mọi người trong suốt thời gian qua. Có duyên gặp lại💚

Prev
Novel Info

Bình luận cho chương "Chương 67"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online