Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Bạch Đào Nhầm To Rồi - Chương 59

  1. Home
  2. Bạch Đào Nhầm To Rồi
  3. Chương 59 - Phiên ngoại 1: Ông trời ơi!!! Cầu xin ông hãy đưa đôi nam nữ chó má này đi đi.
  • 10
Prev
Next

Phiên ngoại 1: Ông trời ơi!!! Cầu xin ông hãy đưa đôi nam nữ chó má này đi đi.

Vì không thể phân biệt đúng sai, bị sự việc của Trịnh Tinh làm cho mất mặt, cộng thêm việc Bạch Đào rác rưởi đã mang thai nên gần đây Bùi Phi có thể gọi là nằm gai nếm mật, không chỉ an phận thủ thường rèn luyện phẩm cách thục nữ của mình, nhẫn nhịn chịu đựng không nổi cáu với Bạch Đào mà thậm chí còn có thể bình tĩnh cung cấp cho cô dịch vụ KTV chọn bài chơi đàn cá nhân.

Mặc dù có chút chịu nhục chịu khổ nhưng lúc này khi nhìn thấy đống sách anh trai mình xách từ tủ đồ chuyển phát nhanh về, Bùi Phi đột nhiên cảm thấy mọi thứ đều đáng giá, anh trai đã nhìn thấy sự nỗ lực của cô ta rồi!

Cô ta lập tức rưng rưng nước mắt nhìn anh trai: “Anh à, anh hiểu cho em là được rồi, còn mua nhiều loại sách《Quản lý cảm xúc》,《Kiểm soát bản thân》như vậy, em thật sự rất cần nó! Quả thực nên để cho Bạch Đào đọc, học tập một chút về phẩm hạnh thục nữ!”

Tiếc là Bùi Phi vui vẻ chưa được một giây, lời nói vừa dứt thì cô ta đã thấy anh trai nhìn mình với vẻ ngạc nhiên, sau đó bình tĩnh nói…

“Cái này là mua cho em đọc.”

Hả? Ý gì?

Bùi Thời mím môi: “Không phải yêu cầu cô ấy kiềm chế cảm xúc, mà là yêu cầu em.”

Excuse me?

“Anh à…”

Đáng tiếc anh trai không hề có ý định sửa lại, anh liếc nhìn Bùi Phi một cái, vân đạm phong khinh nói: “Chuyện Trịnh Tinh lúc trước chính là do em kích động đánh mất lý trí nên mới không có chứng cứ mà hiểu lầm Bạch Đào nhiều năm như vậy, cho nên em càng phải học cách quản lý cảm xúc, huống hồ cô ấy là phụ nữ đang mang thai, cho dù có xúc động thì cũng là do bị mất cân bằng nội tiết tố, đương nhiên nên yêu cầu em kiểm soát cảm xúc của mình.”

“Nhưng, anh à…”

“Không có nhưng nhị gì cả. Phi Phi, em xem, sao Bạch Đào không tức giận với anh mà lại luôn cáu giận với em? Em phải nghĩ tới nguyên nhân ở mình.”

Bùi Thời ném lại câu nói này xong liền cầm điện thoại lên xem mail mặc kệ Bùi Phi, để Bùi Phi đứng tại chỗ hận không thể nắm tóc mình hét lên.

Bạch Đào đương nhiên sẽ không tức giận với Bùi Thời, suy cho cùng thì nhìn cách anh đối xử tỉ mỉ chu đáo với cô, cho dù cô muốn gây chuyện thì cũng không tìm được lý do nha!

Bùi Phi thậm chí còn không chút nghi ngờ rằng cho dù một ngày nào đó Bạch Đào ngủ đến lú lẫn, đột nhiên muốn hái sao trên trời thì anh trai cũng có khả năng sẽ đầu tư vào một dự án chuyến bay vũ trụ có con người gì đó, hoặc thực sự đi tham gia hội đấu giá Sotheby’s mua một mảnh vẫn thạch(1) gì đó về cho cô.

(1)Vẫn thạch/陨石: Là phần còn lại của thiên thạch đến từ vùng không gian giữa các hành tinh bay vào khí quyển, bị cháy mất một phần và rơi xuống bề mặt Trái Đất. Vẫn thạch còn được tìm thấy trên bề mặt của Mặt Trăng và Sao Hỏa.

Anh đối xử với Bạch Đào không có chút giới hạn nào cả! Là một người chồng nhị thập tứ hiếu rồi! Bạch Đào còn có thể bới lông tìm vết gì chứ!

Trong lòng Bùi Phi tức muốn chết, đây chẳng phải chính là “quy tắc ngầm” mà hiện nay hay nói sao? Bạch Đào còn chưa yêu cầu, anh trai đã đặt cho Bùi Phi cô một yêu cầu cực cao và mục tiêu cực hoàn hảo, anh thực hiện rất tốt, nhưng điều này chẳng phải sẽ làm tăng cao mong muốn của Bạch Đào ư? Còn kéo cả cô ta qua chịu khổ cùng Bạch Đào nữa!

Thật tức chết mà!

Càng tức giận hơn nữa là vừa ngẩng đầu lên nhìn một cái, cô ta mới phát hiện ra anh trai vừa rồi còn đang xử lý mail đã thuần thục chuyển sang trang wechat, sau đó bấm vào ảnh đại diện của Bạch Đào, bắt đầu gửi cho cô cái gì đó.

Phát hiện ra anh trai mình, người không bao giờ phân tâm trong công việc đang làm việc riêng cũng chẳng có gì cả, điều khiến Bùi Phi khó có thể chấp nhận nhất là, cô ta phát hiện ra biệt danh wechat anh trai mình đặt cho Bạch Đào vậy mà lại là công chúa!

Công chúa!!!

Bùi Phi thực sự cạn lời rồi: “Anh à, có cần đến mức ấy không? Công chúa? Bạch Đào là công chúa ư? Có đến mức phải đặt một cái tên khoa trương như vậy không? Cách thể hiện tình cảm của hai người khiến em buồn nôn, ngứa ngáy, khó chịu, sợ hãi! Em sắp ngạt thở rồi!”

Bùi Thời bị Bùi Phi bắt quả tang hiển nhiên có chút mất tự nhiên, nhưng rất nhanh anh liền hắng giọng, khôi phục lại vẻ bình tĩnh: “Không phải anh đổi, là Bạch Đào lấy điện thoại của anh nhất quyết đổi.”

“Không phải lúc trước anh từng nói điện thoại tuyệt đối là vật riêng tư cá nhân, cho dù sau này có bạn gái hay kết hôn cũng sẽ không tùy ý cho đối phương xem sao? Suy cho cùng thì bên trong đều là bí mật thương mại! Sao anh có thể tùy tiện đưa điện thoại cho Bạch Đào dùng chứ?”

Bùi Phi cảm thấy sau khi anh trai mình và Bạch Đào kết hôn quả thật là một giai đoạn lịch sử tai hoạ sa đoạ biến chất, nhất thời chỉ cảm thấy vô cùng đau đớn: “Huống hồ, sao cô ấy lại có thể mặt dày đi đổi cho mình một cái tên sến súa như vậy? Anh à, nếu anh đã lấy được điện thoại rồi thì sao không đổi lại chứ!”

Đáng tiếc Bùi Phi còn chưa nói xong đã bị anh trai mình ngắt lời…

“Anh không cảm thấy sến súa.” Anh nói ngắn gọn: “Anh cảm thấy biệt danh này rất bình thường, vậy nên không cần thiết phải đổi.”

Trong phút chốc, một câu Bùi Phi cũng không muốn nói nữa, trong lòng chỉ có một ý nghĩ…

Ông trời ơi! Mau đưa tôi đi để tôi chết đi!

Có điều tất nhiên sẽ không thể chết được, nghĩ đến Bạch Đào vẫn còn đang nhảy nhót tung tăng, ý chí chiến đấu của Bùi Phi phút chốc liền dâng lên, cho dù Bạch Đào có rác rưởi đến đâu thì suy cho cùng cô cũng đang mang thai cháu trai cháu gái tương lai của cô ta, cho nên Bùi Phi cảm thấy tất cả những gì bản thân làm lúc này cũng vẫn xứng đáng!

Chiều nay, cô ta theo thường lệ đến biệt thự của Bạch Đào chăm sóc cô, đầu tiên là gọt rửa trái cây cho cô, sau đó chơi đàn, cuối cùng còn nghe theo sự chỉ huy của đồ rác rưởi này xuống sân tưới cây, bón phân, diệt côn trùng cho cây đào quỷ quái chó má tượng trưng cho tình yêu của cô và anh trai gì đó.

Vốn dĩ gần đây Bùi Phi hiếm khi đạt được giây phút chung sống hòa bình với Bạch Đào, muốn trò chuyện với cô vài câu để xoa dịu cảm xúc và gia tăng tình cảm, thế là liền chia sẻ một đoạn video hài hước mà mình vừa xem trên wechat với Bạch Đào.

Đáng tiếc là vào khoảnh khắc Bùi Phi ấn gửi tin nhắn đi, cô ta liền nghe thấy tiếng “ting” phát ra từ trên bàn, có vẻ như Bạch Đào ra sân thị sát tình hình phát triển của cây đào không mang theo điện thoại, Bùi Phi vốn muốn cầm điện thoại ra sân tìm Bạch Đào, kết quả lại liếc thấy biệt danh wechat Bạch Đào đặt cho mình – Em gái của Bùi Thời (Cô em chồng danh nghĩa).

???

Lẽ nào thân là một nghệ sĩ dương cầm thành công mà cô ta lại không xứng có một cái tên riêng?

“Bạch Đào!!!”

Mặc dù bị anh trai ân cần dạy bảo bắt đọc sách quản lý cảm xúc mấy ngày trời, nhưng trong lòng Bùi Phi vẫn tức giận đùng đùng.

Bạch Đào rác rưởi, dựa vào đâu mà đặt mình là công chúa, còn Bùi Phi cô lại là em gái của Bùi Thời (Cô em chồng danh nghĩa) chứ!!!

Cô ta nén giận bấm bụng chịu nhục, còn là em gái ruột duy nhất của Bùi Thời, nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng Bùi Phi! Chẳng lẽ cũng không nên đặt biệt danh là công chúa sao?!

Bùi Phi uất ức muốn chết, cô ta chạy đến trước mặt Bạch Đào, giơ điện thoại lên chất vấn: “Bạch Đào, cô có biết xấu hổ không đấy! Trên điện thoại của anh trai tôi tự đặt biệt danh cho mình là công chúa, kết quả trên điện thoại của mình lại đặt cho tôi biệt danh là em gái của Bùi Thời, còn thêm cả dấu ngoặc chú thích tôi là em chồng danh nghĩa? Bùi Phi tôi có chỗ nào không bằng cô? Chuyện quá khứ tôi đã xin lỗi cô rồi, giờ nghĩ đến việc cô mang thai cháu trai cháu gái tương lai của tôi, tôi cũng đều bưng trà rót nước hầu hạ cô, dựa vào đâu mà cô là công chúa còn tôi lại không có tên! Trước đây khi chưa có cô, ở chỗ anh trai tôi, tôi cũng là một cô công chúa nhỏ đấy! Tôi kháng nghị! Công bằng mà nói, cô ít nhất cũng nên đặt biệt danh cho tôi là công chúa!”

Bùi Phi đang giậm chân bình bịch, kết quả kẻ đầu sỏ Bạch Đào lại tỏ ra khá vân đạm phong khinh: “Ồ, tôi còn tưởng là chuyện gì chứ.”

Cô nghiêng đầu nhìn Bùi Phi, nói như lẽ đương nhiên: “Nhưng tôi thấy mình cũng không đặt sai nha, tôi làm việc đều có lý lẽ bằng chứng cả.”

Bùi Phi tức sắp chết: “Vậy cô nói xem, tại sao cô là công chúa, lý do của cô đâu!”

“Cô biết công chúa Bạch Tuyết đi? Tôi và công chúa Bạch Tuyết có rất nhiều điểm chung.”

Bùi Phi kìm nén sự nóng nảy xuống: “Ví dụ?”

“Ví dụ như chúng tôi đều có một chữ Bạch, còn đều là phụ nữ.”

Được! Coi như cưỡng từ đoạt lý thì cho dù quăng tám sào không tới cũng vẫn có chút xíu liên hệ với nhau.

“Vậy cho dù tên của tôi và công chúa Bạch Tuyết không liên quan trực tiếp với nhau, thì cũng phải có người khác có liên hệ với tên của tôi, hợp đặt biệt danh cho tôi chứ?”

“Có thì cũng có…” Bạch Đào ngẩng đầu lên liếc nhìn Bùi Phi một cái, ấp úng muốn nói lại thôi: “Chỉ là tôi ngại nói ra.”

“Nói!”

“Từ liên quan đến cô nhất, là một từ đặc biệt chuẩn xác, thích hợp.”

“Từ nào?!”

Bạch Đào khẽ cười: “Phi Dung(2)?”

(2)Phi Dung/菲佣 (Tên gọi tắt của người làm thuê nữ Philippines/菲律宾女佣): Người làm thuê cao cấp đến từ Philippines, cũng chính là nhân viên giúp việc nội trợ. Phi Dung có văn hoá, biết tiếng Anh.

Bùi Phi suýt chút nữa tức đến rời xa nhân thế ngay tại chỗ: “Tôi với Phi Dung có liên hệ gì với nhau? Tôi cao quý tao nhã như vậy, giống Phi Dung chỗ nào?!”

“Các người đều có một chữ Phi nha!”

“…”

Bạch Đào chọc tức người ta còn không đền mạng mà cười hihi nói: “Phi Dung có hai chữ, Bùi Phi cũng hai chữ, các người có 50% giống nhau! Bỏ bốn lên năm chính là 100%, nếu nói liên tưởng phù hợp nhất, vậy không phải Phi Dung thì là gì nha? Lẽ nào tôi nói sai rồi?!”

Tức chết mất, tức chết mất, thật là tức chết mất!

Điều bi thảm nhất là, Bùi Phi đặt tay lên ngực tự hỏi mà suy nghĩ, bây giờ cô ta chạy tới chạy lui hầu hạ Bạch Đào, chẳng phải chính là đang làm công việc của Phi Dung sao?!

Đương nhiên, sau đó Bùi Phi mới nhận ra, đây không phải là phần khiến người ta tức giận khó chịu nhất, chuyện phẫn nộ nhất xảy ra vào buổi chiều hôm đó sau khi Bùi Phi nước mắt nước mũi giàn giụa tìm được anh trai mình để tố cáo.

“Anh à, em thực sự không thể chịu được nữa rồi, cô ấy đặt cho em là em gái của Bùi Thời (cô em chồng danh nghĩa)! Em dựa vào lý lẽ tranh luận cũng muốn đổi thành công chúa, vậy mà cô ấy lại nói em với công chúa không có liên hệ trực tiếp với nhau, ngược lại Phi Dung phù hợp với em nhất! Nói vì tên em có chữ Phi! Anh nghe nghe xem đây là lời nói của con người sao! Anh nói xem em nên làm gì đây?!”

Cô ta cho rằng tốt xấu gì anh trai mình cũng có thể chủ trì công đạo áp chế sự kiêu căng của Bạch Đào xuống một chút, chỉ đáng tiếc, hiện thực luôn khá tàn khốc.

Bùi Thời chỉ “ừ” một tiếng, sau đó tự nhiên nói…

“Chữ Phi và Phi Dung quả thật là sẽ dễ liên tưởng đến nhau, em muốn trưng cầu ý kiến nên đổi tên thế nào à? Mặc dù có chút phiền phức, nhưng cũng không phải không được. Có điều chữ Phi Dung này không có gì không tốt cả, người ta cũng là làm loại công việc đàng hoàng, hơn nữa thái độ phục vụ rất tốt, em không nên coi thường Phi Dung.”

“…”

Ông trời ơi!!! Cầu xin ông hãy đưa đôi nam nữ chó má này đi đi!

Mặc dù lúc này ánh mặt trời ngoài cửa sổ rực rỡ tươi đẹp, nhưng Bùi Phi có một loại dự cảm, từ bây giờ, e là trong cuộc đời cô ta không còn mặt trời nữa rồi.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 59"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online