Bạch Đào Nhầm To Rồi - Chương 58
- Home
- Bạch Đào Nhầm To Rồi
- Chương 58 - 【Hoàn chính văn】Chẳng phải anh và con tương lai của anh đều đã rơi vào tay em rồi sao?
Chương 58:【Hoàn chính văn】Chẳng phải anh và con tương lai của anh đều đã rơi vào tay em rồi sao?
Bởi vì lần này hiếm khi Bùi Phi thống nhất đứng cùng chiến tuyến với Bạch Đào và Bùi Thời nên phương án xử lý Trịnh Tinh được giao cho luật sư hoàn toàn giải quyết.
Trịnh Tinh này không biết là bị sự ghen tị che mờ hai mắt hay là cho rằng Bùi Phi có thể làm chiếc ô bảo vệ cho mình mà cuồng vọng quá mức, trong bài đăng gọi là vạch trần ấy cô ta đã nhồi nhét rất nhiều tội danh không có căn cứ, bao gồm dùng thủ đoạn gian dối, bịa đặt, tung tin đồn thất thiệt nói lúc Bạch Đào còn đi học cuộc sống riêng tư hỗn loạn, ám chỉ truyện tranh Bạch Đào sáng tác đạo văn, chỉ trích Bạch Đào giẫm lên Trịnh Tinh để chiếm vị trí, tóm lại, sau khi luật sư lấy được bằng chứng cũng mặt mày rạng rỡ cho rằng đây quả thực là một câu hỏi tặng điểm.
Bùi Thời vốn muốn đăng bài thanh minh và thư luật sư ngay, nhưng Bạch Đào lại cảm thấy không cần thiết…
“Dù sao dưới sự can thiệp của anh, những tin đồn lộn xộn và bài đăng ban đầu trên mạng đều đã bị xóa, em không muốn dùng những thứ không có sức mạnh như thư luật sư và bài thanh minh đó, muốn đăng thì phải đăng phán quyết của tòa án. Nếu Trịnh Tinh đã bịa đặt, tung ra nhiều lịch sử đen tối của em như thế thì em chắc chắn có thể thắng kiện, muốn vả mặt thì phải một lần dùng hết sức mà đánh, trực tiếp đánh cho cô ta ngã sấp xuống đất. Đăng thư luật sư vẫn sẽ có một số người chế giễu là phô trương thanh thế, vậy đăng quyết định của tòa án sẽ không nói gì được nữa nha?”
Có điều nói đến đây, Bạch Đào cũng có chút thiếu tự tin: “Chỉ là mặc dù cô ta nói những thứ như đời tư của em hỗn loạn đều là giả, nhưng những mẩu chuyện và bản thảo ân ái tiếp thị trước đây…”
“Chuyện này không sao, giao cho anh là được.” Bùi Thời bưng một cốc sữa nóng cho cô: “Em không cần phải suy nghĩ nhiều chuyện như vậy, anh sẽ xử lý tốt.”
Gần đây Bạch Đào đã đỡ ốm nghén hơn, ngoài buồn ngủ ra thì cô không có vấn đề gì khác, cảm thấy mình đã hồi phục, cô vốn muốn ra ngoài đi dạo, chỉ đáng tiếc là hai toà đại phật Bùi Phi và Bùi Thời trông trừng cô mọi lúc.
Đặc biệt là Bùi Thời, cũng không biết anh đọc được mấy cuốn sách hướng dẫn chăm sóc phụ nữ mang thai vớ vẩn ở đâu, nếu không phải trong bụng Bạch Đào đang có đứa nhỏ, cô thực sự đã muốn bỏ nhà ra đi lần nữa rồi…
“Chính vào lúc đó, Lâm tổng đột nhiên đẩy tiểu Mộng vào góc tường, nhéo eo cô, hai mắt đỏ ngầu, khóe mắt cũng đỏ hoe, giọng anh khàn khàn nói ‘Cô gái, nếu em còn thế này nữa, anh sẽ dâng luôn mạng mình cho em’…”
Bởi vì Bạch Đào vô tình dụi mắt hai lần nên Bùi Thời vốn tin chắc phụ nữ mang thai phải chú ý đến mắt lại càng quyết tâm không để cô mệt mỏi, thế là anh xung phong nhận làm máy đọc sách cho Bạch Đào, thành công thuyết phục cô từ bỏ ý định đọc trộm tiểu thuyết tổng tài bá đạo…
Mặc kệ là tình tiết mary sue đến đâu thì khi qua miệng Bùi Thời đọc, Bạch Đào đều cảm thấy ngoài xấu hổ ra vẫn chỉ còn lại xấu hổ. Một chút cũng không muốn nghe nữa.
“Ông xã, gần đây em thật sự không muốn đọc loại tiểu thuyết này nữa, em cải tà quy chính rồi, hay là chúng ta xem chương trình tạp kỹ hoặc tin tức đi?”
Để tránh ngượng ngùng bối rối, Bạch Đào tràn đầy khát vọng sinh tồn lập tức bật TV lên, kết quả không ngờ chuyện càng xấu hổ hơn đến rồi..
Khuôn mặt của Chung Tiêu bất ngờ xuất hiện trên màn hình TV, anh ta đang say sưa trả lời phỏng vấn.
“Chính là cảm thấy cô ấy đặc biệt xinh đẹp, giống như một tia sáng trong cuộc đời tôi vậy, có thể quét sạch hết sương mù u ám, tôi cảm thấy cô ấy đặc biệt trong sáng thuần khiết, là người đơn thuần, khiến tôi nhớ đến hoa băng lăng(1) quật cường…”
(1)Hoa băng lăng/冰凌花 (Adonis amurensis Regel et Radde): Tên tiếng Việt là cỏ phúc thọ, thường dùng để trang trí nhà cửa, có thể dùng làm thuốc.
Cô không có, cô không phải, đừng có nói linh tinh!
Đây con mẹ nó nào phải cô?
Hơn nữa chẳng phải cô đã từng cảnh cáo Chung Tiêu không được phép bí mật lấy cô, người được gọi là “mối tình đầu” này ra để tiếp thị nữa rồi hay sao?!
Kết quả Bạch Đào vừa muốn giậm chân thì đã nghe thấy Chung Tiêu nói tiếp…
“Đúng vậy, vì tiểu Tinh, cuối cùng tôi cũng bước ra được khỏi mối tình đầu năm xưa. Là cô ấy đã cho tôi hy vọng mới, bao bọc tôi bằng tình yêu dịu dàng, cho tôi dũng khí để bắt đầu lại.”
???
Vậy mà lại không phải nói về cô?
Bạch Đào sững sờ, ngược lại thực sự cảm thấy hứng thú.
Trên màn hình TV, Chung Tiêu tiếp tục nói: “Quen biết cô ấy cũng rất tình cờ, lúc đó không có tiền mặt để trả, là cô ấy đã lương thiện cho tôi vay, sau này cũng là cô ấy cùng tôi đi suốt chặng đường, nhẹ nhàng động viên tôi, đưa tôi thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn về thất bại của mối tình đầu, cô ấy cũng là một người phụ nữ độc lập, là một họa sĩ truyện tranh trẻ, xinh đẹp và rất tài năng…”
Ban đầu Bạch Đào vốn còn chưa cảm thấy gì, nhưng khi nghe đến đây, cô bắt đầu có chút nghi ngờ rồi.
Tiểu Tinh? Hoạ sĩ truyện tranh? Này không phải là nói về Trịnh Tinh đấy chứ?
Đợi đến khi Bạch Đào mở điện thoại ra tìm kiếm, cô mới phát hiện mình đoán không sai, bây giờ Chung Tiêu quả thật không còn dùng mối tình đầu giả của cô ra để tiếp thị nữa mà bắt đầu đưa bạn gái mới của anh ta là Trịnh Tinh lên ống kính, chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã tiếp thị theo phương thức bùng nổ tham gia rất nhiều cuộc phỏng vấn của truyền thông, còn công bố kế hoạch đưa bạn gái mới của mình cùng tham gia chương trình tạp kỹ dành cho những cặp đôi.
“Chung Tiêu vậy mà lại thành một đôi với Trịnh Tinh?” Bạch Đào không thể tưởng tượng nổi nhìn Bùi Thời: “Chẳng phải không lâu trước Trịnh Tinh còn nói đã thích anh từ lâu, muốn gả cho anh, sẽ luôn chờ đợi anh hay sao? Kết quả thế này? Vừa thấy khả năng lên chức ở chỗ anh là vô vọng liền nhanh chóng đi kết đôi với Chung Tiêu rồi?”
Nói đến đây, cô lại liếc nhìn Bùi Thời một cái đầy thương hại: “Bùi Thời, anh thật đáng thương nha!”
Bùi Thời cau mày không hiểu.
“Anh thử nghĩ xem, hai người họ đều đã trực tiếp lên phương tiện truyền thông để khoe ân ái, có thể thấy là cũng đã mập mờ một thời gian rồi, nên mới có thể nhanh chóng xác nhận quan hệ, đi đến bước này đúng không? Này chẳng phải rõ ràng rồi sao, đối với Trịnh Tinh mà nói, anh cũng chỉ vậy mà thôi. Lúc cô ta đối với anh “một lòng chân thành” thì vẫn còn dự trữ lốp dự phòng đó!”
Bạch Đào lắc đầu với vẻ mặt đau xót: “Bùi Thời, anh không được nha.”
“…”
“Xem ra sự quyến rũ của anh vẫn cần được tôi luyện thêm…”
Chữ “nữa” của Bạch Đào còn chưa nói ra, Bùi Thời đã ngắt lời cô: “Được hay không em biết là được rồi, anh chỉ phục vụ một khách hàng là em, trải nghiệm khách hàng của em năm sao cộng đánh giá tốt là được, anh không quan tâm đến người khác.”
……
Được thôi được thôi.
Bạch Đào cảm thấy mình giống như hôn quân bị sắc đẹp làm mất đi lý chí vậy, sau khi dỗ dành được yêu phi Bùi Thời trong hậu cung tranh sủng, đuổi anh đi làm việc, cuối cùng cô cũng có thời gian giải quyết chuyện chính.
Cô mở weibo ra, nghiêm túc nghiên cứu chuyện của Trịnh Tinh và Chung Tiêu.
Hai người vốn chẳng có chút liên quan với nhau lại gặp rồi ở bên nhau, cô luôn cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Bây giờ hai người này lớn tiếng công khai yêu đương, trên weibo cũng nhiệt tình tương tác lẫn nhau, Chung Tiêu giúp Trịnh Tinh quảng bá truyện tranh mới được đưa lên thị trường, Trịnh Tinh ủng hộ kế hoạch khởi nghiệp của Chung Tiêu, trên weibo có đủ loại tâng bốc và khen ngợi…
“Quả thực là trời sinh một cặp!”
“Chung Tiêu cuối cùng cũng đã buông bỏ được quá khứ rồi! Với Trịnh Tinh hợp đôi ghê!”
“Đây mới là cách các cặp đôi thể hiện tình cảm đúng đắn! Nghĩ đến ân ái giả tạo kia của Bạch Đào tôi lại muốn nôn! Hy vọng Bạch Đào cũng sẽ thể nghiệm được cảm nhận của tôi! Nôn chết cô ta đi!”
……
Má nó! Sao đến đâu cũng phải lôi cô vào để giẫm đạp cô vậy!
Lời nguyền còn ác độc như thế, chẳng phải cô vừa mới nôn một tuần sao!
Bạch Đào tức sắp chết, quyết định mắt không thấy tâm không phiền, chỉ là cô vừa muốn ném điện thoại đi thì điện thoại lại đổ chuông, cũng không biết có phải trùng hợp hay không mà người gọi đến hiển thị lại chính là Chung Tiêu.
Bạch Đào vốn không muốn nghe, kết quả Bùi Thời đi rửa một đĩa dâu tây cho cô về khi bưng qua vừa đúng lúc nhìn thấy tên người gọi, mặt người đàn ông lập tức thối hoắc: “Sao lại là anh ta.”
Mặc dù biết không hợp thời nhưng Bạch Đào vẫn không nhịn được mà hơi đắc ý, trêu đùa nói: “Xem ra sức hút của anh không được tốt lắm, nhưng sức quyến rũ của em lại không tệ nha! Anh xem, Trịnh Tinh đã có người mới, nốt chu sa từng là của anh này giờ đã biến thành một vệt máu nhỏ mà muỗi để lại. Nhưng Chung Tiêu thì sao, có bạn gái mới rồi vẫn không nhịn được gọi điện cho mối tình đầu giả là em.”
Bạch Đào vỗ vai Bùi Thời như an ủi: “Có điều anh yên tâm, mặc dù em quả thực quá quyến rũ, nhưng em sẽ không nghe đâu. Em là một người có tiết tháo!”
“Em nghe đi.” Kết quả Bùi Thời lại liếc nhìn Bạch Đào, cười lạnh một tiếng: “Nghe rồi bảo Chung Tiêu đừng làm phiền em nữa, em không chỉ có chồng mà còn có con rồi.”
Vì sự cố chấp của Bùi Thời, cuối cùng Bạch Đào nhấn nghe và mở loa ngoài, cô vừa mới hắng giọng muốn cảnh cáo Chung Tiêu mình và anh ta tuyệt đối không có khả năng thì đã nghe thấy Chung Tiêu nói…
“Bạch Đào! Tôi đã thấy bài đăng vạch trần rồi, hoá ra cô và Bùi Thời là kiểu tình huống này, thiết nghĩ đầu óc cô bây giờ chắc cũng tỉnh táo rồi nhỉ? Hiện tại tôi có một kế hoạch, cô có muốn xem xét làm chung dự án với tôi không? Vừa hay đối đầu với công ty của Bùi Thời, như thế chúng ta có thể nhân cơ hội huy động vốn, tôi có thể chia phần trăm cho cô, dù sao thì chắc chắn cô cũng phải đánh trận chiến ly hôn với Bùi Thời rồi…”
Đáng tiếc là Chung Tiêu không thể kích động nói hết về kế hoạch của mình, bởi vì Bùi Thời đã đen mặt cướp lấy điện thoại: “Chung Tiêu, anh nghĩ nhiều rồi, tôi và Bạch Đào rất tốt, sẽ không ly hôn, mong anh đừng có liên lạc riêng làm phiền mẹ của con tôi nữa.”
Chung Tiêu rất ba phải, nghe thấy tiếng Bùi Thời cũng không ngượng, giọng điệu của anh ta như gió xuân lướt nhẹ qua mặt mà chào hỏi: “Chúc mừng chúc mừng nha, không ly hôn là chuyện tốt, tôi chỉ nói đùa vài câu với Bạch Đào thôi, hahaha, trêu đùa thôi, đừng coi là thật nha anh Bùi! Mẹ của con anh? Ý anh là Bạch Đào mang thai rồi sao? Chuyện tốt chuyện tốt! Vậy thì phải cùng nhau ăn một bữa chúc mừng chứ nhỉ! Tôi mời, khi nào các anh có thời gian?”
Sắc mặt của Bùi Thời trong phút chốc càng đen hơn, anh trầm giọng cảnh cáo Chung Tiêu: “Chung Tiêu, theo tôi được biết thì chuỗi vốn của anh gần đây đã phải đối mặt với tình trạng đứt đoạn, dự án cũng đối mặt với nguy cơ sụp đổ hoàn toàn, phương pháp chặt đầu cá, vá đầu tôm sẽ luôn mất trắng. Về những tin đồn chống lại Công nghệ Thời Lai trước đây, cũng mời anh kịp thời trả tiền bồi thường vi phạm.”
Ban đầu Chung Tiêu thấy Bùi Thời như chuột nhìn thấy mèo, nhưng lần này giọng điệu của anh ta lại rất thoải mái: “Tôi sắp lôi kéo được đầu tư rồi. Về phần tiền bồi thường thì, chúng ta đã có quan hệ này rồi mà vẫn cần phải trả sao?”
Bùi Thời cau mày: “Tại sao không trả? Chúng ta có quan hệ gì?”
Giọng Chung Tiêu có chút đắc ý, không nhịn được khoe khoang nói: “Anh nắm bắt tin tức cũng quá chậm rồi, hiện tại tôi đã có bạn gái mới, chắc anh biết ha? Là Trịnh Tinh! Bạn thân của em gái anh đó! Loại thân đến không thể thân hơn ấy! Em gái anh không nói cho anh biết sao? Nhìn vào phần quan hệ này, anh cũng nên giơ cao đánh khẽ với tôi chứ?”
Có lẽ những người hâm mộ do tiếp thị trên mạng mang đến gần đây khiến Chung Tiêu lâng lâng rồi, anh ta đắc ý nói: “Về phần tiền đầu tư của tôi, chỉ cần tôi mở miệng, nhà họ Trịnh tự nhiên sẽ cho thôi.”
Bùi Thời sửng sốt: “Nhà họ Trịnh? Nhà họ Trịnh nào?”
“Nhà Trịnh Tinh đó.” Chung Tiêu cà lơ phất phơ nói: “Bạn của Bùi Phi em gái anh chẳng phải không giàu sang cũng quý tộc sao? Trong giới các anh không phải đều kết bạn như thế à? Đều là thế lực ngang nhau mới chơi với nhau, chúng tôi còn sắp cùng nhau tham gia chương trình tạp kỹ nữa, cô ấy yêu tôi như vậy, đợi đến lúc tôi mở miệng thì chẳng phải là chuyện quá đơn giản dễ dàng hay sao?”
Lúc này Bùi Thời mới hiểu ra, anh mím môi, nghiêm túc thanh minh: “Trịnh Tinh không phải bạn của Phi Phi.”
Đáng tiếc Chung Tiêu hoàn toàn không để ý, anh ta nghĩ Bùi Thời đang nói đùa nên nói với giọng điệu cười nhạo: “Chuyện này có gì mà phải giả vờ? Tôi lại không ngốc, tôi tận mắt nhìn thấy Bùi Phi và Trịnh Tinh chơi với nhau đó, quan hệ của hai người trông không hề bình thường, bạn thân của Bùi Phi điều kiện có thể kém sao? Huống hồ Trịnh Tinh cũng là một hoạ sĩ truyện tranh, bình thường có không ít tin tức phỏng vấn đều nói cô ấy là đại tiểu thư hào gia khiêm tốn thần bí, e là cũng có nguồn gốc lâu đời vững chắc như nhà họ Bùi các anh đúng không? Với mối quan hệ này, tôi thấy khoản bồi thường giữa chúng ta hay là bỏ đi? Nói không chừng sau này chúng ta còn cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy ở những buổi tụ tập do em gái anh tổ chức đó!”
……
Mặc dù Bùi Thời đã lần nữa ngắn gọn lạnh lùng nhắc lại để bày tỏ thái độ, nhưng Chung Tiêu hiển nhiên không hề quan tâm, cuối cùng còn cười hì hì cúp điện thoại.
Bạch Đào trợn mắt há hốc mồm ngồi theo dõi toàn cảnh cảm thấy vô cùng huyền ảo.
Loại trừ tất cả những điều không có khả năng ra thì chỉ còn lại một khả năng duy nhất, cho dù điều đó có kỳ quái hơn nữa thì xem ra cũng là sự thật rồi…
Cho nên Chung Tiêu thực sự nghe ý kiến của cô, biết nghe lời phải mà đi tìm bám phú bà rồi?
Bởi vì trước đây từng thấy Bùi Phi và Trịnh Tinh đi với nhau, lại đọc không ít tin tức tiếp thị Trịnh Tinh tự gửi đăng nói mình là bạch phú mỹ khiêm tốn nên anh ta liền cho là lẽ đương nhiên mà nghĩ Trịnh Tinh cũng là một phú bà trẻ thế lực ngang với Bùi Phi?
Nhưng…
Trịnh Tinh thật sự không những không phải phú bà, thậm chí cho dù cô ta làm trong lĩnh vực truyện tranh nhiều năm cũng chỉ có thể miễn cưỡng được coi là gia cảnh thường thường bậc trung, e là còn không bằng nhà họ Chung gia cảnh sa sút…
“Vậy nên cái gì mà dựa vào ánh nắng của Trịnh Tinh để thoát khỏi sương mù, quên đi mối tình đầu căn bản không tồn tại, chẳng qua chỉ là cọng rơm cứu mạng mà Chung Tiêu tóm lấy trước khi nguồn đầu tư bị đứt đoạn mà thôi? Anh ta tưởng Trịnh Tinh có tiền, muốn lợi dụng cô ta cho nên mới nhanh chóng lớn tiếng nói là ‘phải lòng’ như thế?”
Vừa nghĩ như vậy, Bạch Đào đột nhiên có chút đồng cảm với Trịnh Tinh: “Mặc dù cô ta là rác rưởi, đâm sau lưng em, còn coi anh như lốp xe dự phòng mà tiến công chiếm đóng, nhưng chuyện nào ra chuyện ấy, chuyện cô ta làm với em sẽ có pháp luật trừng phạt, bây giờ biết cô ta bị Chung Tiêu coi như chiếc ‘bàn mổ lợn'(2) mà lừa bịp, có phải nên nhắc nhở chút không?”
(2)Bàn mổ lợn/杀猪盘: Ngôn ngữ mạng TQ, dùng để chỉ phương pháp gian lận viễn thông của phần tử lừa đảo lợi dụng việc kết bạn trên mạng, dẫn dụ nạn nhân đầu tư vào cờ bạc.
Chỉ là sự xoắn xuýt lưỡng lự của Bạch Đào chẳng kéo dài được bao lâu, bởi vì vài ngày sau, một tin tức đã bùng nổ ngút trời…
Lúc Trịnh Tinh đang phát sóng trực tiếp tuyên truyền bộ truyện tranh mới được đưa ra thị trường của mình, cảm xúc của cô ta đột nhiên sụp đổ, khóc không ngừng ngay tại chỗ, sau đó nói ra một tin tức chấn động.
“Tôi không ngờ sẽ thế này, không dễ gì mới giúp được Chung Tiêu thoát khỏi một đoạn tình cảm, không nghĩ tới người bạn gái cũ tình đầu đó lại liên lạc với anh ấy, trong lúc vô tình nhìn điện thoại của Chung Tiêu tôi mới phát hiện ra mấy ngày trước hai người họ nói chuyện điện thoại hơn hai mươi phút, tôi, tôi vẫn luôn là một người rộng lượng, ngay từ đầu đã biết đến đoạn tình cảm này của anh ấy, thậm chí cũng vì sự kiên trì trong tình yêu này của anh ấy mà càng muốn trân trọng anh ấy hơn, nhưng tôi không ngờ bạn gái cũ của anh ấy lại là người như vậy…”
Bạch Đào quả thực đã nói chuyện điện thoại với Chung Tiêu, nhưng đều là dưới sự giám sát của Bùi Thời! Hầu hết đều là Bùi Thời nói chuyện với Chung Tiêu! Hơn nữa là Chung Tiêu gọi điện trước! Không ngờ còn bị mượn chuyện này để dẫn dắt đến việc khác!
Bạch Đào mặt không biểu cảm ngồi trên ghế sofa xem lại đoạn phát sóng trực tiếp do cư dân mạng cắt này, trong đoạn video, Trịnh Tinh khóc đến lê hoa đái vũ, nghẹn ngào nức nở mấy lần liền.
Chủ đề nóng bỏng như vậy, trong phút chốc, một lượng lớn cư dân mạng tràn vào phòng phát sóng trực tiếp, người dẫn chương trình trở tay không kịp trước diễn biến này, nhưng xuất phát từ sự đồng cảm cùng là phụ nữ nên cố gắng an ủi Trịnh Tinh: “Nói không chừng là cô hiểu nhầm Chung Tiêu rồi, liên lạc với bạn gái cũ có thể là vì họ đã trở thành bạn bè, dù gì cũng là người mình đã từng yêu, có lẽ bạn gái cũ chỉ là nghe tin hai người ở bên nhau nên mới đặc biệt chúc phúc thôi?”
“Nhưng, nhưng không ngờ bạn gái cũ của anh ấy lại là Bạch Đào loại người đó.” Trịnh Tinh khóc đến thống khổ bi thương, cô ta như hoàn toàn không cố ý nói ra, lập tức che miệng lại: “Thực xin lỗi, không phải tôi cố tình nói ra đâu, nhưng lúc tôi phát hiện ra cũng vô cùng kinh hãi, nếu là người khác thì tôi sẽ không để ý, nhưng… Nếu là cô ấy, tôi không biết cô ấy có làm ra chuyện vượt quá giới hạn hay không, suy cho cùng thì là một hoạ sĩ truyện tranh bị nghi ngờ đạo văn, là đồng nghiệp cùng ngành, tôi hoàn toàn không thể chấp nhận và hiểu được loại chuyện này…”
Trịnh Tinh không hổ là tuyển thủ bạch liên hoa chuyên nghiệp, cô ta ngập ngừng muốn nói lại thôi mà nói đến đây, lau nước mắt sau đó như gượng cười nói: “Xin lỗi, tôi quá buồn rồi, mọi người cũng biết, khi yêu mà yêu đối phương quá nhiều sẽ rất dễ bị cảm xúc chi phối. Hơn nữa lại thêm việc Bạch Đào là người cùng ngành, bao nhiêu giải thưởng truyện tranh vì một vài lý do mà đến cuối cùng cô ấy đều giành được nên trong lòng tôi luôn có chút ý kiến, có lẽ chuyện này đã ảnh hưởng và mở rộng quá mức, trong phòng phát sóng trực tiếp mà làm thế này, khiến mọi người chê cười rồi. Tôi nghĩ có lẽ mình đã hiểu nhầm, chắc chắn Bạch Đào sẽ không dây dưa với Chung Tiêu, dù sao thì cô ấy cũng chưa ly hôn mà, người dẫn chương trình nói đúng, bọn họ chỉ đang nói lời quý mến bảo trọng nhau mà thôi, lần nữa xin lỗi mọi người, cũng hi vọng sẽ không liên lụy đến người vô tội…”
Chà!
Chung Tiêu nhầm tưởng Trịnh Tinh là bạch phú mỹ nên mới dụ dỗ, vậy Trịnh Tinh rốt cuộc đã chịu sự kích thích gì mà đột nhiên nhìn trúng Chung Tiêu? Nếu nói lúc trước Bạch Đào còn chưa hiểu lắm thì hiện tại cô đã tỉnh ngộ vỡ lẽ ra rồi… Lúc trước Trịnh Tinh nghiến răng nghiến lợi nói cái gì? Cô ta nói sẽ cướp đi thứ cô trân quý, nói sẽ luôn thắng được cô ở những chỗ khác.
Cho nên cô ta thật sự cho rằng Chung Tiêu và cô từng là mối tình đầu sâu đậm của nhau? Cũng thực sự tin hình tượng thâm tình nhớ mãi không quên cô mà Chung Tiêu dùng để tiếp thị? Thật sự cho rằng anh ta là mối tình đầu trân quý của cô, không cướp được Bùi Thời thì đi cướp Chung Tiêu? Cảm thấy như vậy là có thể đơn phương tuyên chiến với cô? Lúc này lại còn lợi dụng một cái nhật ký cuộc gọi, dùng hết sức mượn chủ đề này làm tăng thêm sự ghét bỏ của người khác đối với cô? Thậm chí diễn với Chung Tiêu diễn mãi cũng thực sự đặt tình cảm thật vào rồi?
Thật đáng tiếc nha thật đáng tiếc.
Chung Tiêu không phải là mối tình đầu bạch nguyệt quang có những kỷ niệm đẹp với cô, anh ta chính là một kẻ lừa đảo!
Hai người mang ý xấu bọn họ đụng phải nhau cũng đúng là “mối lương duyên trời cho”.
Chỉ là, mặc dù khi nghĩ đến chuyện này cảm thấy rất trào phúng, nhưng đối mặt với sự vu khống bôi nhọ mình của Trịnh Tinh, Bạch Đào vẫn không thể bình tĩnh được.
Nhìn dáng vẻ làm bộ làm tịch đơn thuần độ lượng của Trịnh Tinh, Bạch Đào càng tức đến sắp bật cười luôn: “Bùi Phi!!! Cô mau lại đây chịu đòn!!!”
Vừa vặn Bùi Phi mới đến biệt thự không lâu, đang ở trong bếp bận việc thì bị Bạch Đào gọi, biết được tiền căn hậu quả, ngoài phẫn nộ ra, cô ta cũng rất uất ức: “Tôi với cô ta tuyệt giao rồi mà! Sao cô còn kéo tôi vào chứ?”
“Cô chưa từng nghe qua, trước kia kế hoạch hóa gia đình đều là ‘một người đẻ quá cả thôn buộc ga-rô’ à? Không kéo cô vào thì kéo ai? Cô tự nhìn lại người chị em tốt này của mình đi, đúng là đã làm chuyện xấu còn muốn đánh đổ tất cả, rõ ràng ám chỉ để khán giả hiểu lầm tôi, còn bạch liên hoa rũ bỏ sạch sẽ như vậy, chẳng phải chỉ để hất nước bẩn lên người tôi hay sao?”
Trịnh Tinh này cũng quả thật không tự rút ra được bài học gì, sau khi phát sóng trực tiếp, thủy quân quả nhiên lại nổi lên, gửi một loạt “tin tức lớn” về Bạch Đào, bao gồm cả việc ban đầu Bạch Đào âm thầm cướp đi thứ vốn thuộc về Trịnh Tinh ra sao, chỉ đôi câu vài lời đã định hình Bạch Đào thành một kẻ quen làm tiểu tam, không có giới hạn.
Đương nhiên, lần này Trịnh Tinh thông minh hơn rất nhiều, cô ta dùng những từ ngữ mơ hồ không rõ ràng, mang theo “sự đáng nghi” và “hư hư thực thực”.
“Loại này không thể truy tố, bởi vì nó không được coi là thực sự tạo tin đồn về em, rất chú trọng dùng từ.”
Đợi đến khi Bùi Thời xem xong chương trình phát sóng trực tiếp, Bạch Đào biết được kết quả này, vẻ mặt cô phút chốc liền sụp đổ, may mà rất nhanh Bùi Thời đã ôm lấy cô, tặng cô một tin tức cực lớn…
“Nhưng tin tốt là trong lần khởi tố trước, mặc dù Trịnh Tinh từ chối tham gia, chỉ tìm luật sư đại diện, nhưng vừa rồi luật sư đã mang kết quả phán quyết khi vắng mặt đến.” Bùi Thời mỉm cười: “Em thắng kiện rồi.”
Anh ôm chặt lấy Bạch Đào: “Chuẩn bị lâu như vậy, nhẫn nhịn lâu như thế, cũng đến lúc nên quét sạch những chú hề nhảy nhót(3), một kích đánh trả rồi.”
(3)Nguyên văn khiêu lương sửu nhi/跳梁小丑: Dùng để miêu tả những người xấu điên cuồng gây rối làm loạn nhưng chẳng có kết quả gì.
*****
Bùi Thời đã vào thư phòng liên hệ với luật sư và Lâm Liên để giải quyết các vấn đề tiếp theo, mặc dù Bùi Thời đã dặn cô không lên mạng cho đến khi anh xử lý xong, cũng không cần quan tâm đến dư luận xã hội vì sợ Bạch Đào bị ảnh hưởng đến tâm trạng, nhưng Bạch Đào vẫn không nhịn được, nhân cơ hội lén lút lấy điện thoại.
Không ngoài dự liệu, bài đăng vạch trần cô mà lúc trước Bùi Thời cố gắng đè xuống lại lần nữa trỗi dậy, bình luận bên dưới đoạn cắt video phát sóng trực tiếp của Trịnh Tinh đều là phong cách này…
“Sao chỗ nào cũng có Bạch Đào vậy? Chung Tiêu chắc chắn là bị lừa rồi ha? Mối tình đầu bạch nguyệt quang đó thế mà lại là Bạch Đào? Oẹ.”
“Truyện tranh của Bạch Đào nổi tiếng còn không phải là do lực lượng tư bản sao? Những bài đăng vạch trần cô ta trước đây đều biến mất chỉ trong một đêm, tìm cha mình xử lý rồi hả?”
“Nhất định là Bạch Đào thấy Chung Tiêu có tình cảm mới, trong lòng không cam tâm nên muốn phá nhỉ? Suy cho cùng thì Bùi Thời căn bản không yêu cô ta, hiện tại còn bị vạch trần, không muốn nhìn thấy mối tình đầu bị mình lừa dối bước đi, có mối quan hệ mới cho nên tâm lý mất cân bằng rồi.”
“Còn chưa ly hôn mà đã muốn câu dẫn người yêu cũ, đây chẳng phải là loại bạn gái cũ ghê tởm mà chúng ta ghét nhất sao? Âm hồn không tan, chết đi!”
……
Bạch Đào mím môi đóng bài này lại, sau đó lại thử dùng tên mình làm từ khoá tìm kiếm, quả nhiên phần lớn đều đang chửi rủa cô.
Chỉ có một bài weibo với phong cách kỳ lạ đã thu hút sự chú ý của Bạch Đào.
“Tiết lộ một tin nhỏ, họa sĩ truyện tranh nổi tiếng nào đó không phải do cha cô ấy tìm quan hệ công chúng giúp đâu, cũng đừng có xen vào chuyện nhà người khác, chồng người ta cưng chiều hết mực kia kìa, trước khi phát ngôn thì động não chút đi, mạng xã hội không phải là nơi ngoài vòng pháp luật, nếu không thì thư luật sư đang trên đường đến nhà bạn rồi đấy. (đừng nghi ngờ, chồng người ta có đủ năng lực và tài chính để kiện từng người một đấy)”
Người đăng bài viết này là một blogger phổ cập khoa học pháp lý, Bạch Đào nghiên cứu một chút mới phát hiện ra ngoài đời đối phương là luật sư, chủ yếu tham gia các vụ kiện vi phạm bản quyền, thường làm các vlog phổ cập pháp luật và giải thích một số vụ kiện lạ, có hàng triệu fan, tương tác và bình luận đều rất sôi nổi.
Tiết lộ này rất nhanh đã được cư dân mạng chú ý, cũng vì vậy mà kéo theo hàng loạt dấu chấm hỏi…
“Không phải chứ? Họa sĩ truyện tranh mà bạn nói là Đào gì đó mà tôi đang nghĩ sao? Không phải cô ta và chồng là hôn nhân trên danh nghĩa à?”
“???”
“Chủ thớt đọc nhiều tiểu thuyết tổng tài bá đạo quá rồi phải không? Cảnh cáo trí tưởng tượng đã vượt quá mức!”
“Chủ thớt đừng có cọ nhiệt tung tin đồn giả, chứng cứ khoe ân ái là giả đã quá rõ ràng rồi, mặc dù phòng làm việc của Bạch Đào đã đăng bài thanh minh, nhưng phía Bùi Thời vẫn chẳng có chút động tĩnh nào, cho dù sau lưng gửi thư luật sư thì hơn nửa cũng là vì công ty niêm yết, đừng nghĩ nhiều nữa, dù sao thì hôn nhân của những người giàu này cũng chẳng có tình yêu gì để nói cả, đều là vì lợi ích, đôi bên làm công cụ của nhau mà thôi.”
“Bạch Đào còn có người yêu sao? Chắc chắn là cô ta xấu nên mới không bao giờ lộ mặt, có người đẹp nào Bùi Thời chưa từng thấy qua? Còn có thể vì cô ta mà tức giận á? Trò hề lớn nhất ngày hôm nay.”
Có lẽ bởi vì trong phần bình luận có quá nhiều tranh cãi chửi mắng xúc phạm nên chủ tài khoản phổ cập khoa học pháp lý này đã tức giận, cuối cùng năm phút sau lại đăng một bài weibo khác…
“Công ty luật nơi tôi làm việc đã tiếp nhận yêu cầu tư vấn của hơn chục cư dân mạng ban đầu mắng chửi họa sĩ truyện tranh trái cây màu trắng nào đó rồi, đối với loại án vi phạm nhỏ này, trái cây màu trắng nào đó lại điều động đoàn luật sư hàng đầu, mà đoàn luật sư hàng đầu này, ở trong ngành chỉ cần nghe ngóng một chút là biết họ chỉ làm việc cho chồng của trái cây màu trắng nào đó, nói thế này đã rõ ràng chưa? Nếu là hôn nhân theo thỏa thuận thì sẽ chỉ lo về chuyện niêm yết của mình chứ không nhàn rỗi đi kiện từng cư dân mạng đã mắng chửi trái cây màu trắng nào đó đâu, rõ ràng là thực sự bảo vệ vợ mình, hơn nữa thái độ cứng rắn quyết không hòa giải, các người quay lại nhìn xem, có phải những cư dân mạng mắng chửi trái cây màu trắng nào đó tàn nhẫn nhất đã xóa hết tài khoản sợ chết khiếp mà bỏ chạy rồi không? Không tin tôi cũng được, các người cứ tiếp tục chửi bới đi, đợi đến khi nhận được thư luật sư của chồng người ta rồi thì đừng có khóc nhé, cũng đừng có gửi tin nhắn riêng cho tôi để hỏi xem có thể cung cấp dịch vụ tư vấn pháp lý miễn phí hay không.”
Vì sự xuất hiện của mấy bài đăng trên weibo này, ý kiến và thái độ của công chúng phút chốc trở nên phức tạp khó nhìn rõ chân tướng, nhưng đa số quần chúng ăn dưa vẫn không tin, cho đến khi…
Cho đến khi không lâu sau, một tài khoản weibo mới được đăng ký đã đăng một bản scan của phán quyết.
Tài khoản weibo của Bùi Thời cũng có phong cách lạnh lùng như chính anh vậy, vì tên tài khoản đã có người khác đăng ký nên người đàn ông này đã đổi cái tên mới “pei123456” vô cùng sinh động, ảnh đại diện là một mảng trắng không có gì cả, mà bài đăng của anh cũng rất Bùi Thời, không có một câu giải thích nào, chỉ gọn gàng dứt khoát ném ra phán quyết khởi tố Trịnh Tinh ở phía sau thao túng tài khoản tiếp thị vu khống bôi nhọ tác phẩm của Bạch Đào tồn tại đạo văn và cuộc sống riêng tư hỗn loạn.
Weibo chính thức bên phòng làm việc của Bạch Đào đã nhanh chóng theo dõi và chuyển tiếp bài đăng này với dòng chữ…
“Kiên quyết ủng hộ việc bảo vệ quyền lợi hợp pháp của cô Bạch Đào! Ngăn chặn bạo lực mạng và xã hội không lành mạnh, không phát tán tin đồn, không tin tin đồn thất thiệt.”
Nhất thạch kích khởi ngàn tầng lãng(4), lượng thông tin trong phán quyết quá lớn, mà Bùi Thời lại chê không đủ, không lâu sau, anh lại đăng bài weibo thứ hai… Cũng không có bất kỳ lời giải thích nào, trực tiếp đăng tải đoạn video quay lại cảnh Trịnh Tinh làm phiền Bùi Thời, cầu xin anh giơ cao đánh khẽ ở trong biệt thự và dáng vẻ cảm xúc sụp đổ vặn vẹo cuối cùng bị cảnh sát đưa đi, trong video Bạch Đào được làm mờ cẩn thận, ngoài ra còn có biên nhận báo cảnh sát của Bùi Thời được đăng lên cùng lúc.
(4)Nhất thạch kích khởi ngàn tầng lãng/一石激起千层浪: Ném một hòn đá xuống làm cho tầng tầng mặt nước gợn sóng. Ý chỉ một lời nói hoặc hành động nhỏ lại có thể gây ra phản ứng mạnh mẽ.
Bài đăng thứ ba càng rõ ràng hơn, đó là thư luật sư và thông báo lập án hợp đồng lừa đảo do cục công an cấp sau khi báo cảnh sát được công ty trước kia bị Chung Tiêu lừa đầu tư và gặp nguy hiểm gửi.
Đồng thời, trang weibo chính thức bên phòng làm việc của Bạch Đào cũng đăng thêm một bài: “Vì cô Bạch Đào mang thai, thân thể không thoải mái nên trước đó weibo của cô ấy luôn do nhân viên bên chúng tôi tiếp quản, là chúng tôi xét duyệt không nghiêm ngặt dẫn đến việc trợ lý mới lười biếng, lạm dụng tư liệu trích dẫn trực tiếp từ trên mạng mà không dùng mẩu chuyện cuộc sống tình cảm thực tế hàng ngày của cô Bạch Đào, chúng tôi một lần nữa xin lỗi vì những ảnh hưởng không tốt do sự việc này gây ra, chúng tôi đã liên hệ với đương sự bị xâm phạm bản quyền, bàn bạc thoả thuận phương án bồi thường đồng thời tiến hành chi trả tiền bồi thường. Chúng tôi cũng xin nhắc lại lần nữa, cô Bạch Đào ủng hộ việc tự sáng tác nhân vật cốt truyện, chưa từng có hành vi lấy cắp bản quyền trong các tác phẩm của mình. Về những tin đồn thất thiệt và cáo buộc như đời sống riêng tư hỗn loạn, đạo văn trong tác phẩm không có thật, chúng tôi sẽ bảo vệ quyền lợi đến cùng!”
Sau khi bài thanh minh và những bằng chứng sắt đá này được đăng lên không lâu, đúng như dự đoán, chỉ sau nửa tiếng đồng hồ, đợi đến khi Bạch Đào vào lại weibo, tình hình đã thay đổi đến chóng mặt, dư luận bùng nổ.
“Trời ạ, không ngờ lại ăn phải quả dưa chuyển ngược hướng gây sốc như vậy, cho nên nói, mặc dù đúng là khoe ân ái giả nhưng Bạch Đào và Bùi Thời thực sự có tình cảm thật sao? Chẳng qua là tìm phải trợ lý không tốt? Khoan đã, còn có, Bạch Đào mang thai rồi???”
“Huhuhu, cô Bạch Đào, tôi là fan cứng của cô, lúc trước vì chứng minh sự trong sạch cho cô mà bị người ta mắng chửi, bây giờ cuối cùng tôi cũng có thể nở mày nở mặt ngẩng cao đầu làm người rồi, cô Bạch Đào của chúng ta là giỏi nhất! Chúc cô làm một người mẹ hạnh phúc vui vẻ!”
“Vào xem chứng thực weibo của Bùi tổng, tôi lại một lần nữa tin vào tình yêu!”
“Mẹ nó, cứ tưởng sẽ chứng thực là chủ tịch Công nghệ Thời Lai, không ngờ lại chứng thực là ‘chồng của họa sĩ truyện tranh Bạch Đào’, nhét một mồm chanh rồi lại ngược cẩu độc thân ok.”
“Mọi người xem đoạn video Trịnh Tinh đó chưa? Cô ta thật điên rồ, thật đáng sợ, cảm giác như muốn mặt dày lên làm tiểu tam vậy, cũng tức là cô ta vẫn luôn giẫm lên Bạch Đào để chiếm vị trí? Còn kết bạn với Bùi Phi, em gái của Bùi Thời chỉ để gây chia rẽ quan hệ chị dâu em chồng? Thật độc ác.”
“Hơn nữa nhìn thời gian, Trịnh Tinh chân trước vừa mới trà xanh dụ dỗ quyến rũ Bùi Thời, kết quả chân sau lại đột nhiên thể hiện tình cảm với Chung Tiêu? Suy đoán thế nào cũng thấy mốc thời gian này rất có vấn đề.”
“Trước đây cảm thấy Trịnh Tinh rất chó má, mỗi lần cô Bạch Đào ra tập mới, cô ta cũng sẽ đăng theo cùng một chủ đề, sau đó đăng rất nhiều tin tức ngầm hạ thấp chê bai cô Bạch Đào, trước đây cảm thấy mình nghĩ nhiều, bây giờ, ha ha…”
“Trời ạ, con mắt chủ quan vỡ nát rồi, Chung Tiêu vậy mà lại là kẻ lừa đảo khởi nghiệp! Phú nhị đại thâm tình quả nhiên chỉ là hình tượng tạo ra!”
“Mệt quá, tại sao ở đây lại được ăn dưa liên hoàn như vậy, no sắp chết rồi, cô Bạch Đào đúng là một nông dân chăm chỉ trồng dưa.”
……
Sự thật mạnh hơn lời hùng biện, câu nói này đúng ở mọi nơi, mặc dù không giải thích quá nhiều, cũng không đăng bài viết gì cả, nhưng bằng chứng rành rành lại càng có sức mạnh, Trịnh Tinh có ở trong phòng phát sóng trực tiếp giả vờ tủi thân thế nào đi nữa thì ngoại trừ một vài fan trung thành của cô ta chết không chịu tin ra, dư luận đã hoàn toàn đứng về phía Bạch Đào.
Sức mạnh của cư dân mạng luôn khiến người ta kinh ngạc, mặc dù Bùi Thời đã dừng chuyện Chung Tiêu lại ở đó, nhưng vì những tin tức như thả con tép, bắt con tôm này, cư dân mạng đã lần theo manh mối, dựa vào nỗ lực của bản thân, đào ra càng nhiều chi tiết về Trịnh Tinh và Chung Tiêu hơn.
Mặc dù vẫn có cư dân mạng cảm thấy chuyện weibo của Bạch Đào được giao cho một trợ lý nhỏ quản lý mà tạo ra ân ái giả khá đáng nghi, cũng vẫn cảm thấy nhiều chi tiết trong bài vạch trần Bạch Đào có bài có bản, nhưng Bùi Thời nói quả thực không sai, sự chú ý của công chúng rất dễ bị dẫn dắt, vừa có chuyện mới xuất hiện thì rất nhanh sẽ quên đi chuyện cũ, hiện tại dư luận đã bắt đầu tra tư liệu cá nhân của Chung Tiêu và Trịnh Tinh, hoàn toàn chẳng còn thời gian quan tâm đến Bạch Đào nữa.
“Vậy nên em không phải lo lắng gì cả, đợi đến khi phản ứng thời kỳ đầu mang thai không còn quá dữ dội nữa, trạng thái thân thể ổn định thì hoàn toàn có thể vẽ truyện tranh như một cách để điều chỉnh tâm trạng.”
Sau khi cố gắng xoay chuyển tình thế và xử lý những chuyện này xong, Bùi Thời không hề tranh công mà ngược lại khá bình tĩnh khiến Bạch Đào có chút ngượng ngùng: “Anh, anh có muốn phần thưởng gì không?”
Bùi Thời sửng sốt, sau đó bật cười: “Thưởng? Bây giờ em thế này thì thưởng kiểu gì? Bác sĩ nói ba tháng đầu không nên.”
Ban đầu Bạch Đào còn chưa có phản ứng, đợi đến khi nhận ra ý tứ của Bùi Thời, cô không nhịn được có chút thẹn quá hoá giận: “Anh không thể nghĩ ra thứ gì đó tích cực lành mạnh được à?!”
“Là em ám chỉ với anh ý tứ đó.” Bùi Thời lại rất mặt dày, đều đã lúc này rồi, anh vẫn có thể mặt không đỏ tim không đập nhanh mà nói: “Những thứ khác cũng không được coi là thưởng mà.”
May mà trước khi Bạch Đào xù lông lên lần nữa, anh đã vỗ nhẹ đầu cô: “Trêu em thôi, không cần thưởng đâu.”
“Mọi chuyện anh làm vì em đều không cần phần thưởng, không kèm theo điều kiện, không cầu hồi đáp.” Bùi Thời mỉm cười: “Không phải người xưa có câu nói này sao? Phục vụ cho vợ, là điều nên làm.”
Người đàn ông trước mặt ánh mắt nghiêm túc vẻ mặt dịu dàng, trái tim Bạch Đào không khỏi đập nhanh hơn.
Bùi Thời rác rưởi, này còn tạm được!
*****
Cuối năm nay xảy ra không ít chuyện lớn khiến quần chúng ăn dưa quả thực xem không hết. Chuyện Trịnh Tinh và Chung Tiêu thi nhau bị vạch trần vẫn chưa lắng xuống thì màn chó cắn chó của hai người này đã lại mang đến sự ồn ào náo nhiệt mới.
Không ngoài dự đoán, Chung Tiêu rất nhanh đã phản ứng lại với việc Trịnh Tinh không phải bạch phú mỹ ngang hàng Bùi Phi, anh ta cố tình dụ dỗ Trịnh Tinh nhưng cuối cùng rổ tre đựng nước cũng bằng không, ý đồ để “nhà họ Trịnh” căn bản không tồn tại giúp anh ta cứu vãn chuỗi đầu tư bị đứt đoạn và hoàn trả số tiền lừa đảo đầu tư là hoàn toàn không có khả năng.
Cặp đôi ban đầu vốn cùng chiến tuyến, thấy đại hoạ ập đến liền mỗi người một ngả, bởi vì bài thanh minh của Bùi Thời lần này nhằm vào Trịnh Tinh nhiều hơn nên Chung Tiêu gần như lập tức rũ bỏ tội lỗi, tiếp nhận phỏng vấn với tư cách nạn nhân.
“Tôi muốn gửi lời xin lỗi đến khán giả trước màn ảnh nhỏ, là tôi ngu ngốc, không nhìn thấu lớp ngụy trang của Trịnh Tinh, lúc này mới nhận ra cô ta tiếp cận tôi, dịu dàng với tôi chẳng qua là vì lòng ghen tị bệnh hoạn. Cô ta ghen tị với Bạch Đào, nghe nói từ khi còn đi học đã vậy, đồ của Bạch Đào cho dù cô ta có thích hay không cũng đều muốn cướp, không ngừng làm tổn hại danh tiếng của Bạch Đào, trước đó thất bại thảm hại chỗ Bùi Thời lại quay đầu ném cạm bẫy về phía người vẫn luôn nhớ thương Bạch Đào là tôi, cảm thấy cướp được tôi rồi sẽ thỏa mãn lòng hư vinh méo mó của cô ta, cũng cảm thấy như vậy sẽ khiến Bạch Đào đau đớn thống khổ.”
Cho dù là lúc này thì vẻ mặt của Chung Tiêu vẫn rất bình tĩnh, chỉ là vì kiêng dè Bùi Thời nên lần này vừa đưa Bạch Đào lên sân khấu cái anh ta đã lập tức tràn đầy khát vọng sinh tồn mãnh liệt tiếp tục bổ sung: “Nhưng tôi không thể không nói rõ, tôi và Bạch Đào đã là quá khứ từ lâu rồi. Hiện tại tình cảm của Bạch Đào và Bùi Thời vô cùng ổn định, chúng tôi cũng không còn liên lạc nữa, đều đã là chuyện cũ rồi, sau khi trải qua chuyện Trịnh Tinh, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, quyết định không yêu đương gì nữa, tập trung sự chú ý vào sự nghiệp.”
Người đàn ông này đột nhiên thay đổi chủ đề: “Về lừa đảo trực tuyến, thực sự là chuyện vô căn cứ, trong lúc hợp tác quả thực đã có một số tranh chấp khiến các nhà đầu tư hiểu nhầm, mà Bùi Thời cũng vì chuyện của Bạch Đào nên hiểu nhầm tôi, cho nên mới dẫn đến việc này…”
Trịnh Tinh đã không còn cơ hội để lật mình, nhưng Chung Tiêu hiển nhiên nghĩ bản thân vẫn còn có thể cứu vãn, vậy nên anh ta tự đánh bóng mình, dùng tư cách nạn nhân cố gắng lấy sự đồng cảm từ dư luận.
“Đáng tiếc là chân trần thì sợ gì người đeo giày, Trịnh Tinh đều đã đến nước này rồi, nghe nói cô ta đã trực tiếp đánh nhau với Chung Tiêu.” Bùi Phi vừa xem Chung Tiêu phỏng vấn, vừa một mặt bát quái tiến đến trước mặt Bạch Đào: “Bây giờ Trịnh Tinh cũng nói mình là nạn nhân, mặc dù là một đứa trẻ thường dân cố gắng hết sức lật mình, nhưng chưa từng lừa dối Chung Tiêu bản thân là bạch phú mỹ, những tin đồn trên mạng nói cô ta là bạch phú mỹ cũng chỉ là vô căn cứ do người hâm mộ truyền đi, cô ta chưa từng nghĩ tới việc Chung Tiêu sẽ hiểu nhầm, muốn bám lấy bạch phú mỹ nên mới hẹn hò với mình. Ngược lại chính cô ta cũng chưa bao giờ nghĩ xem Chung Tiêu có phải là phú nhị đại thật hay không, là vì thích Chung Tiêu, sau khi yêu anh ta phát hiện ra anh ta không thể nào quên được cô nên mới sinh lòng đố kỵ, cuối cùng tâm lý vặn vẹo mới làm ra chuyện này… Oa, tóm lại là bây giờ hai người đó đang mắng chửi nhau, phao tin muốn kiện đối phương, hận không thể sống chết vác toàn bộ oan uổng trên lưng, mặt mũi thật là ghê tởm.”
Nồi nào úp vung nấy, hai con chó gian ác này cắn nhau có lẽ thực sự là một kết thúc ác giả ác báo mà bọn họ nên nhận.
Kẻ lừa đảo phú nhị đại giả gặp phải bạch liên hoa bệnh hoạn, tâm cơ trùng trùng, chưa nói, còn thật sự rất xứng đôi nha, đôi bên xé nát mặt nhau mới quả thực là thế lực ngang hàng, kiến nghị hai người đầu bạc răng long, cũng đừng hại người khác nữa.
Bùi Phi thở dài một hơi, lời nói thấm thía: “Quả nhiên khoe ân ái trước công chúng thật sự không thể tin, Chung Tiêu và Trịnh Tinh bị lật tẩy thành thế này, còn cô và anh trai tôi ư, cũng…”
Cũng không biết dạo này bị làm sao mà phản ứng thời kỳ đầu mang thai của Bạch Đào lại trở nên dữ dội, cô nôn mửa suốt ngày, nằm nôn, ngồi nôn, đi lại nôn, ăn cơm nôn, nôn đến mỗi ngày Bạch Đào đều mặt đẫm nước mắt, tâm lý mất cân bằng liên tục la hét đòi ly hôn.
Bùi Phi không nhắc tới còn đỡ, cô ta vừa nhắc tới là Bạch Đào lại nổi giận, cô nhìn Bùi Thời đang ngồi ở một bên, lại bắt đầu gây chuyện.
“Tôi là bị lừa gạt, tôi căn bản không biết kết hôn theo thỏa thuận cho nên mới trúng kế rồi mang thai, Bùi Thời anh là đồ lừa gạt! Em còn trẻ như vậy! Ly hôn, em muốn ly hôn!” Bạch Đào yếu ớt chửi bới: “Anh có gan thì ly hôn đi! Là đàn ông thì hãy đi ly hôn!”
Bây giờ những rắc rối trong ngoài đều đã được giải quyết triệt để, trong sự thoải mái nhàn hạ, da mặt Bùi Thời cũng trở nên dày hơn, trước lời tố cáo của Bạch Đào, một tay anh kéo lấy đối phương an ủi, tay còn lại đang kiểm tra gì đó trên điện thoại.
Anh có chút bất lực cười cười, sau đó người đàn ông liếc nhìn bụng dưới của Bạch Đào một cái, giọng không mặn không nhạt nói: “Anh có phải là đàn ông hay không, không phải em là người rõ nhất sao?”
“Còn về chuyện có giống này, anh đương nhiên có..” Anh xoa nhẹ bụng Bạch Đào: “Chẳng phải đang ở đây à?”
Nói đến đây, cuối cùng người đàn ông cũng đặt máy tính xuống, nhìn Bạch Đào, giọng điệu trở nên dịu dàng hơn: “Được rồi, qua được đợt này sẽ ổn thôi, hiện tại những thứ em không ăn được, mỗi ngày em kêu gào ầm ĩ anh đều đã viết ra, đợi sau khi hết nghén anh sẽ bù cho em. Cảm ơn em đã nguyện ý chịu đựng sự khó chịu trong suốt thai kỳ này, cũng vì vậy mới khiến anh được ‘lão lai đắc tử’ an ủi.”
……
Dường như bất kể Bạch Đào làm bộ thế nào, Bùi Thời cũng đều có thể mềm mỏng khéo léo hoá giải được cảm xúc của cô. Anh đều đã có thái độ này rồi, Bạch Đào cảm thấy hình như mình cũng chẳng có chuyện gì để nổi giận nữa.
“Quên đi, thủ đoạn trừng phạt đàn ông lớn nhất là gì? Chính là khiến anh rơi vào tay phụ nữ!” Bạch Đào liếc nhìn Bùi Thời một cái: “Bùi Thời, anh phải nhận chấp nhận hiện thực, sau này không chỉ anh ở trong tay em, mà đến cả bé con tương lai cũng đều ở trong tay em, vậy nên…”
Bạch Đào còn chưa nói hết đã bị Bùi Thời ngắt lời: “Vậy nên phải dỗ dành em nhiều vào đúng không?” Vừa nói, anh vừa nhét vào tay Bạch Đào một phần tài liệu: “Mở ra xem xem.”
Bạch Đào tò mò mở ra mới phát hiện là một bản thỏa thuận, cô có chút nghi ngờ, chỉ là rất nhanh sau đó đã lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Trong tay Bạch Đào là một bản thỏa thuận bổ sung, bãi bỏ tất cả các điều khoản bất lợi cho Bạch Đào trong bản thoả thuận hôn nhân trước đó, gần như nhượng bộ 500%, trong các điều khoản đập vào mắt, Bạch Đào nhận được tất cả quyền lợi, mà Bùi Thời chỉ có nghĩa vụ.
Cô không khỏi ngẩng đầu lên nhìn Bùi Thời: “Đây là cái gì?”
“Đồ chơi tùy tay mang ra để dỗ dành em.”
Vẻ mặt của Bùi Thời vân đạm phong khinh, tựa như hoàn toàn không phải đang nói về việc sở hữu khối tài sản hàng chục tỷ mà thực sự chỉ là một món đồ chơi tùy tay làm ra để dỗ dành vợ không đáng nhắc đến, đôi mắt anh tràn ngập ý cười nhìn Bạch Đào: “Chẳng phải anh và con tương lai của anh đều đã rơi vào tay em rồi sao? Anh là người biết thức thời, cũng muốn sau này được trải qua những ngày tháng tốt đẹp nên đương nhiên phải lấy lòng em rồi.”
“Dù sao thì đã rơi vào tay em rồi, anh cũng không định tốn sức vùng vẫy nữa, chỉ có thể lấy chút thành ý biểu đạt sự khuất phục và nguyện trung thành của anh, tương lai về sau, mong em hãy đối xử đốt với anh chút.”
Bạch Đào mang thai buồn nôn khó chịu nhưng vẫn không muốn dễ dàng buông tha cho Bùi Thời, cô nhìn Bùi Thời mắt vẫn đang nghiêm túc nhìn cái gì đó trên điện thoại liền muốn dùng làm cớ gây chuyện: “Anh làm cái gì vậy! Nói chuyện với em không thể chuyên tâm chút sao?!”
“Đang tra tên bé con tương lai, em có muốn cùng xem không?”
“Muốn, đương nhiên muốn!”
Ánh mặt trời vừa hay khiến cho tâm trạng trở nên tốt hơn, nhìn Bùi Thời cũng coi như thuận mắt, Bạch Đào vừa lại gần nghiêng đầu cùng nhau đặt tên, vừa suy nghĩ, cô quyết định đại phát từ bi chấp thuận đề nghị trước đó của Bùi Thời, đối xử với nạn nhân của mình tốt hơn một chút xíu.
— Hoàn chính văn —
Tác giả có điều muốn nói:
Diệp Phỉ Nhiên kết thúc truyện trong nước mắt!
Đôi lời từ Hoa Linh:Pé Hoa Linh dịch hoàn truyện trong nước mắt!
Vậy là sau 5 tháng 15 ngày mình cũng đã lết hoàn bộ này. Sự ủng hộ của mọi người đã tiếp cho mình rất nhiều sức mạnh để có thể kiên trì đi đến ngày hôm nay. Cảm ơn mọi người rất nhiều. Ngoại truyện sẽ có sớm thôi hehe ♥