Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Bạch Đào Nhầm To Rồi - Chương 54

  1. Home
  2. Bạch Đào Nhầm To Rồi
  3. Chương 54 - Khi nào thì sắp xếp cho anh lão lai đắc tử đây?
  • 10
Prev
Next

Chương 54: Khi nào thì sắp xếp cho anh lão lai đắc tử đây?

Bạch Đào nhìn vẻ mặt trịnh trọng nhưng có phần mất tự nhiên của Bùi Thời, trong lòng cô cuối cùng cũng cân bằng đôi chút, này còn tạm được.

“Ngoài ra, em đến phòng thay đồ bên cạnh phòng em chút đi.”

Cô vừa bị “bắt về quy án” sau một hành trình dài, lúc này không phải nên vỗ về an ủi tâm trạng cô nhiều hơn sao? Đề nghị này của Bùi Thời sao lại bất ngờ mà khó hiểu vậy?

Bạch Đào hơi ngây ngốc đứng đó, Bùi Thời giống như hết cách mà nhìn cô một cái, dứt khoát nắm lấy tay Bạch Đào kéo cô lên lầu, sau đó đưa đến cửa phòng thay đồ.

“Mở ra xem thử đi.”

Bạch Đào không hiểu gì cả nhưng vẫn nghe theo lời Bùi Thời bật đèn phòng thay đồ lên, sau đó trong mắt cô đã không còn Bùi Thời nữa…

Phòng thay đồ của cô lúc trước được dùng đến 70 80%, nhưng bây giờ nó đã được bày đầy 100%.

“Sao anh mua được chiếc túi xách da Hermes quý hiếm này vậy? Siêu khó mua luôn đó.”

“Còn có cái này nữa, đây cũng là kiểu tôi thích trong Jaeger-LeCoultre nhưng không mua được.”

“Đôi giày này cũng thế! Lúc đó không có size của tôi…”

Hai mắt Bạch Đào sáng ngời nhìn những thứ bày đầy trong phòng thay đồ, cô vui vẻ lượn một vòng rồi mới quay đầu lại nhìn Bùi Thời, cố gắng kiềm chế sự kích động trong lòng, giả vờ bình tĩnh hỏi người đàn ông ở phía sau: “Anh mua à?”

“Ừ.”

Bạch Đào mím môi, dè dặt cẩn thận nói: “Ồ, gu thẩm mỹ cũng tạm được, vừa vặn đều là những thứ tôi thích. Có điều sao lại mua nhiều thứ một lúc như vậy? Tôi nhớ có câu nói ‘vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo(1)’, Bùi Thời, có phải anh giấu tôi làm chuyện xấu gì rồi không?”

(1)Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo/无事献殷勤,非奸即盗: Nghĩa là không có chuyện gì mà tự dưng đối xử tốt, không phải kẻ gian cũng là trộm. Ý chỉ người đột nhiên tốt không biết có ý đồ gì hay không.

“Là quà bù cho em.”

“Hả?”

Bùi Thời dựa vào khung cửa phòng thay đồ nhìn Bạch Đào, giọng điệu nhàn nhạt nói: “Đây đều là những thứ trước đây em đăng weibo hoặc trong bài báo nói anh tặng em.”

“Em đều đã ám chỉ anh tặng em rồi, anh đương nhiên sẽ nghe lời.

Bùi Thời không nói còn tốt, anh vừa nói, Bạch Đào liền có chút phản ứng, đúng rồi, khi cô lật lại weibo của mình hoặc đọc tin tức ân ái thì những thứ này đều có xuất hiện, có lẽ là cô thích nhưng không mua được cho nên mới dứt khoát cho vào bài khoe tình cảm giả tạo để sướng miệng?

“Mấy ngày em bỏ nhà đi anh đều ngủ không ngon, lúc không ngủ được sẽ đọc lại một lượt weibo của em và những bài báo trước đây, tuy lúc trước khoe tình cảm là giả, nhưng hiện tại tất cả đều đã là thật, bây giờ những chiếc túi, đôi giày, đồ trang sức, đồng hồ em nhắc đến thực sự đều là do anh tặng rồi.”

Bùi Thời rủ ánh mắt xuống: “Anh cũng đã sắp xếp những chuyện chúng ta chưa làm được trong các bản thảo em gửi đăng, sau này anh đều có thể làm cùng em, bao gồm cả những việc trong bản thảo không có nữa, chúng ta cũng có thể tạo ra những hồi ức mới.”

“Những lần vắng mặt trong ngày sinh nhật em trước đây anh cũng đều sẽ bù quà, phòng thử đồ không đủ thì để vào trong tủ phòng em.”

Rõ ràng là người luôn điềm tĩnh trấn định nhưng lúc này trông Bùi Thời lại có chút ngượng ngùng và căng thẳng lo lắng: “Hy vọng sau này vào ngày sinh nhật em hàng năm, anh đều có thể cùng em trải qua, cũng hy vọng em có thể cùng anh đón tất cả các ngày sinh nhật của anh trong tương lai.”

Đôi mắt của Bùi Thời rất đẹp, khi anh chuyên chú nhìn người ta sẽ càng có cảm giác thâm tình khó có thể chống lại hơn, Bạch Đào có chút thấp thỏm lo lắng khi đối diện với ánh mắt này.

Bùi Thời tựa như đã biết chắc chắn Bạch Đào sẽ như vậy, anh hơi tiến lên phía trước, giúp cô vén mái tóc dài đang xõa xuống má ra sau tai: “Bạch Đào, không ly hôn có được không?”

Giọng nói của người đàn ông này rất nhẹ nhàng, vẻ mặt cũng dịu dàng như giọng nói vậy, mang theo chút ý vị dẫn dắt từng bước nói: “Anh đã không còn bí mật nào với em nữa rồi, nên giải thích đều đã giải thích, em còn chuyện gì muốn anh nói nữa anh cũng đều có thể nói, những vấn đề ngáng chân giữa chúng ta đã không còn tồn tại, chúng ta cũng đã vận hành rất tốt cuộc sống hàng ngày, nhịp điệu về mọi khía cạnh đều rất phù hợp, hiện nay đất nước đã bước vào xã hội già hóa dân số, tỷ lệ sinh con thấp rồi, anh nghĩ chúng ta vẫn nên làm gương, có ý thức trách nhiệm xã hội, ít nhất không nên đi đầu trong việc ly hôn.”

Người đàn ông Bùi Thời này thực sự là một quỷ tài logic, thoạt đầu nghe những gì anh nói đều rất có đạo lý, Chung Tiêu có một câu nói rất đúng, nếu Bùi Thời muốn bẫy bạn, vậy thì bạn thật sự có khả năng đến cuối cùng bị lừa rồi vẫn ngồi đếm tiền cho người đàn ông rác rưởi này.

May mà Bạch Đào vẫn khá bình tĩnh, thứ có được quá dễ dàng sẽ không được trân trọng, cô vẫn cảm thấy không thể dễ dàng đáp ứng Bùi Thời được, ít nhất cũng phải yêu cầu anh nhượng đất đền bù chứ? Như thế mới có thể khiến cho người đàn ông này biết, lừa cô sẽ phải trả giá!

Có lẽ Bùi Thời sợ Bạch Đào sẽ từ chối nên thấy cô không nói gì, anh ho vài tiếng, đi trước một bước bổ sung thêm: “Em không cần phải trả lời anh nhanh như vậy, có thể suy nghĩ thật kỹ, vừa hay để anh giải quyết chuyện trên mạng trước đã. Hiện tại, thư của luật sư đã được gửi đến tất cả các tài khoản tiếp thị và các công ty truyền thông ban đầu đăng tải bài viết, tiếp theo sẽ khởi tố, anh cũng đã để luật sư công chứng và lưu lại bằng chứng của một số cư dân mạng công kích cá nhân em quá đáng, tiếp sau cũng sẽ xử lý từng bước một.”

Vừa nói đến chuyện này, trong lòng Bạch Đào liền có chút trầm trọng, thực ra cô cũng hoàn toàn không nghĩ ra được loại chuyện này còn có thể xử lý như thế nào, truyện tranh của cô còn có thể tiếp tục vẽ hay không…

“Còn có thể làm gì chứ, có phải sau này tôi không thể vẽ truyện tranh được nữa không…”

“Sẽ không đâu.”

Giọng điệu của Bùi Thời rất trầm ổn, bất giác khiến Bạch Đào cảm thấy an toàn có thể dựa dẫm, người đàn ông này bình tĩnh nói: “Hiện tại có hai điểm dư luận cắn mãi không buông, thứ nhất, tình cảm ân ái mà em khoe là giả. Thứ hai, ảnh và mẩu chuyện của em bị nghi ngờ là đạo văn.”

“Đối với điểm thứ hai, chỉ cần gửi thư và thanh minh là được, cứ nói bình thường weibo chính thức đều để trợ lý mới thuê tạm thời quản lý, không biết gì về nghi án đạo văn của người trợ lý tạm thời nhưng vẫn gửi lời xin lỗi sâu sắc, công chúng tin hay không thì đó là chuyện sau này, ít nhất đã thể hiện được thái độ của chúng ta, chứng minh không phải em chủ quan cố ý đạo văn, cũng quả thực không hề hay biết sự tình, anh đã sắp xếp xong rồi, bài thanh minh sẽ được đăng trong hai ngày này, đồng bộ khởi tố luôn, tuyệt đối sẽ không hoà giải. Về điểm đầu tiên, chỉ cần biến giả thành thật là được rồi, chúng ta sẽ làm lại một lượt tất cả những chuyện giả trước đó, quà nên tặng anh cũng đều đã tặng, chỉ cần không ly hôn, trong vài năm tới sinh con là được.”

“Công chúng rất dễ quên, qua vài năm nữa có lẽ họ sớm đã chẳng còn nhớ đến chuyện này nữa mà đi bàn tán về chủ đề nóng mới rồi, cho dù còn nhớ thì cuộc hôn nhân của chúng ta ổn định, gia đình hạnh phúc, đôi bên không có tin đồn, tự nhiên càng có thể dùng hành động để phá vỡ tin đồn.”

Nghe Bùi Thời phân tích có vẻ rất bình tĩnh lý trí, nhưng đến cuối anh hơi ngừng lại, làm bước đệm lâu như vậy cuối cùng cũng thành công kèm thêm được ý tứ riêng.

“Cho nên xét đến việc để giữ gìn được thanh danh, anh cũng kiến nghị không nên ly hôn vào lúc này.”

Nói đi nói lại vẫn là không thể ly hôn…

Bùi Thời này đúng là đỉnh rồi.

Bạch Đào trợn mắt há hốc mồm: “Vậy đằng ấy kiến nghị nên ly hôn vào lúc nào đây?”

“Trước tiên đợi cơn sóng gió này của em ổn đã rồi lại nói, sau này anh sẽ tôn trọng ý kiến ​​của em.”

Sau này? Còn có sau này ư! Con cũng đã sinh rồi, cô lại phí hoài thêm vài năm nữa thì đều đã biến thành quý bà nghiêm túc, thế còn ly hôn cái gì nữa!

Bùi Thời chó má này đúng là tính toán cẩn thận tỉ mỉ.

Này chẳng phải là sau khi cô đầu tư vào anh liền bị kẹt dài hạn rồi sao!

Những gì người đàn ông này nói còn hay hơn cả chém gió, cô muốn thế nào cũng được, kết quả đến cùng không phải vẫn là dụ dỗ cô đi theo con đường mà anh muốn sao?

Bạch Đào chớp chớp mắt: “Bùi Thời, tôi hỏi anh, nếu tôi nghĩ xong rồi, vẫn kiên trì ly hôn vào lúc này thì anh sẽ làm gì?”

“Anh đã nói rồi, anh tôn trọng ý kiến ​​của em. “

“Cho nên anh sẽ làm gì?”

Bùi Thời mím môi: “Để em suy nghĩ lại.”

???

“Vậy nghĩ xong rồi vẫn muốn ly hôn thì sao?”

“Vậy thì để em suy nghĩ kỹ hơn, bây giờ ly hôn đã bắt đầu có thời kỳ hòa dịu, em hãy bình tĩnh lại chút.”

“…”

“Em muốn bình tĩnh lại trong một, hai năm đều được, dù sao thì anh cũng nổi tiếng là người kiên nhẫn.

Anh còn có tính kiên nhẫn ư?! Trong lòng Bạch Đào thầm oán, lúc làm việc Bùi Thời là người thiếu kiên nhẫn đến mức nào, Tôn Tĩnh có thể phỉ nhổ anh đủ.

Mà lúc này, Bạch Đào nhìn chằm chằm khuôn mặt nghiêng bình tĩnh trấn định của Bùi Thời, luôn cảm thấy cuộc hôn này này của cô, cho dù cô muốn ly hôn thì e là cũng không thể làm nổi rồi…

Nghĩ như vậy, cô khó tránh khỏi có chút bực bội, rõ ràng người làm sai là Bùi Thời, nhưng đến cuối cùng vẫn là người đàn ông chó má này nắm quyền chủ động.

Vậy thì cô cũng không thể đáp ứng quá dễ dàng! Không thể quá hời cho anh được!

Huống hồ trước đó, Bạch Đào cũng còn có chuyện muốn thẳng thắn với Bùi Thời…

“Nếu như anh đã mãnh liệt yêu cầu không ly hôn, vậy thì Bùi Thời, thực ra có một chuyện tôi vẫn luôn lừa anh.”

Bạch Đào hắng giọng: “Kỳ thực trước đây tôi đã muốn nói chuyện này, nhưng lại luôn có rất nhiều việc nhỏ nhặt vụn vặt làm trì hoãn, hiện tại nếu anh đã không muốn ly hôn, vậy thì tôi cảm thấy anh cũng có quyền được biết, thực ra tôi không phải là Bạch Đào kia.”

Trên mặt Bùi Thời lộ ra vẻ nghi hoặc: “Cái gì cơ?”

“Tôi không phải là Bạch Đào mà anh nghĩ kia, nói thế nào nhỉ? Tôi vừa là vợ của anh, lại vừa không phải, vừa là Bạch Đào, cũng vừa không phải.” Bạch Đào nhìn Bùi Thời, cô không nhịn được thấp giọng nói: “Nói cho anh biết một bí mật động trời.”

Bạch Đào nhấn mạng từng chữ nói: “Thực ra tôi là người từ năm năm trước xuyên không tới!”

……

*****

Nửa tiếng sau, Bạch Đào trợn trừng mắt khó tin nhìn bệnh viện trước mặt: “Bùi Thời? Anh vậy mà lại nghĩ tôi có bệnh?”

Bùi Thời cau mày lại, vẻ mặt rất ngưng trọng, anh nắm tay Bạch Đào đi về phía khoa tâm thần của bệnh viện.

Không phải chứ!

“Tôi biết chuyện này rất khó tin, nhưng tôi là từ năm năm trước xuyên không tới! Sau khi rời khỏi bể bơi của khách sạn lần đó, lúc tôi ra ngoài bị xe đâm, tỉnh lại thì đã là hiện tại, ấn tượng của tôi về anh vẫn dừng lại ở năm năm trước, cho nên tôi mới đọc tin tức và tưởng là thật.”

Bạch Đào sợ Bùi Thời không tin, tiếp tục nói: “Nếu không anh nghĩ sao tôi lại đi tin loại tin tức đó chứ? Còn không phải bởi vì tôi là tôi của năm năm trước hay sao? Vẫn còn là một sinh viên đơn thuần! Nào biết được xã hội nham hiểm!

Đáng tiếc Bạch Đào càng giải thích thì vẻ mặt Bùi Thời càng ngưng trọng: “Bạch Đào, trên thế giới này không có chuyện xuyên không, em phải tin vào khoa học.”

“Tin vào khoa học vậy tôi xuyên không đến kiểu gì?”

“Em là sau khi bị xe đâm dẫn đến rối loạn trí nhớ rồi.”

Bạch Đào chỉ vào mình: “Ý anh là tôi chỉ bị mất trí nhớ? Làm sao có thể cẩu huyết quê mùa như vậy chứ, ở thời đại này đâu còn phổ biến chứng mất trí nhớ nữa, đến trong tiểu thuyết thông tục tôi đọc chuyện này cũng đã rất cũ kỹ tràn lan đầy đường rồi, Bạch Đào tôi không thể nào có liên hệ với những chuyện quê mùa thế này! Tôi chắc chắn là một người xuyên không thời thượng! Tôi không gặp bác sĩ! Ngộ nhỡ bác sĩ vừa chữa trị tôi liền xuyên không trở về thì phải làm sao? Vậy thì tôi không có tình cảm với anh sẽ xuyên không trở lại, sẽ kiên quyết ly hôn với anh đó!”

Đáng tiếc mặc kệ cô dùng tình động tâm, dùng lý động não(2) đến đâu thì Bùi Thời cũng không hề động lòng, sau khi gọi điện cho bác sĩ, anh nắm tay Bạch Đào đứng chờ ở một bên, nói gì cũng không để cô đi.

(2)Dùng tình động tâm, dùng lý động não/晓之以理, 动之以情: Ý chỉ dùng chân tình làm cảm động đối phương, dùng đạo lý để khiến đối phương thấu hiểu.

Bạch Đào quả thực tức đến bùng nổ rồi: “Theo dòng thời gian tôi từ năm năm trước xuyên không qua mà tính, bây giờ tuổi tâm lý thực tế của tôi nhỏ hơn năm tuổi, anh già hơn năm tuổi, tính qua tính lại chúng ta cách nhau mười tuổi, tình yêu chênh lệch tuổi tác quả nhiên không có kết quả tốt, tâm thái người trung niên này của anh hoàn toàn không biết biến báo! Sự khác biệt của mười tuổi quá lớn rồi!”

Bùi Thời liếc nhìn Bạch Đào một cái: “Về nhà sẽ bổ túc thêm toán cho em.”

???

****

Đợi đến khi bác sĩ thong dong bước tới, nhiệt tình trao đổi với Bùi Thời về “bệnh tình” của Bạch Đào xong liền đưa Bạch Đào vào một phòng điều trị gì đó: “Bùi phu nhân, cô yên tâm, không có vấn đề gì lớn đâu, không cần uống thuốc, không phải nhập viện, vừa vặn trong bệnh viện mới có một thiết bị trị liệu mới có thể thông qua microcurrent(3) kích thích trí nhớ của não bộ, hiệu quả trị liệu rất an toàn, không có tác dụng phụ, phụ nữ và trẻ em đều có thể sử dụng! Cho dù không bị rối loạn trí nhớ thì bình thường cũng có thể cải thiện trí nhớ, có tác dụng bảo vệ sức khoẻ.”

(3)Microcurrent mô phỏng lại dòng điện sinh học tự nhiên trong cơ thể con người bằng các dòng đện cực nhỏ.

Này chẳng phải nghe giống như một loại trị liệu khác của kích điện sao?

Có điều công nghệ của năm năm sau quả thực vô cùng phát triển, sau khi xuyên không tới, Bạch Đào đã hưởng thụ không ít các thiết bị mát xa và làm đẹp hiện nay, trải nghiệm của khách hàng đều vô cùng tốt, mặc dù trong lòng rất oán giận Bùi Thời, nhưng dưới lời giải thích của bác sĩ và đọc thông tin tra trên mạng, cuối cùng cô cũng vững tin về tính an toàn của thiết bị điều trị, ôm lấy tâm thái tò mò, cuối cùng cô vẫn đồng ý thử thiết bị điều trị.

Cải thiện trí nhớ một chút cũng tốt, gần đây cô quả thực có chút hay quên, còn suốt ngày buồn ngủ.

Bạch Đào đau buồn nghĩ, tuy tâm lý là cô của năm năm trước, nhưng đến cùng thì thân thể này cũng đã qua năm năm, vẫn có chút lão hoá rồi.

****

Sau một liệu trình điều trị hoàn chỉnh, Bạch Đào bước ra khỏi phòng điều trị với vẻ mặt ung dung.

“Không nhớ ra gì cả.”

Quả nhiên không ngoài dự liệu, cô thật sự là xuyên không tới!

Bùi Thời rác rưởi, thế mà lại dám không tin cô!

Không biết Bùi Thời lại trao đổi gì với bác sĩ, tóm lại Bạch Đào đợi một lúc anh mới trầm tĩnh đi tới nắm lấy tay cô: “Một đợt điều trị không chắc chắn sẽ hiệu quả, bác sĩ kiến nghị đến thêm vài lần nữa.”

“Tôi không đến nữa! Tôi ghét bệnh viện! Ngửi thấy mùi ở đây là tôi đã muốn nôn!” Bạch Đào có chút tủi thân: “Hơn nữa tại sao tôi nói anh lại không tin? Lẽ nào tôi xuyên không tới anh sẽ không yêu tôi?”

Bạch Đào cũng không biết mình bị làm sao nữa, có phải là vì gần đây gặp quá nhiều chuyện hay không, tóm lại mấy ngày nay cảm xúc của cô rất nhạy cảm, động chút là muốn khóc, vừa về đến nhà cô liền tủi thân ôm gối ngồi trên sofa.

Quả nhiên, Bùi Thời vừa nhìn thấy dáng vẻ đẫm nước mắt của cô liền không duy trì nổi vẻ bình tĩnh thường ngày nữa, anh lau nước mắt cho Bạch Đào, nghiêm túc đáp lại: “Yêu.”

“Em thế nào anh cũng đều yêu.”

“Dù sao thì tôi cũng là xuyên không tới! Nếu anh còn như thế nữa thì tôi sẽ không chỉ bỏ nhà ra đi, mà còn báo cảnh sát anh ra tay với cô gái chưa đủ tuổi kết hôn! Không yêu đương chênh lệch tuổi tác nữa!”

“…”

Trên mặt Bùi Thời lộ ra vẻ không còn gì để nói, anh nhịn xuống, cuối cùng chịu thua: “Nếu anh cũng đồng ý là em xuyên không tới, vậy có phải em sẽ tiếp tục ‘yêu đương chênh lệch tuổi tác’ không?”

“Đúng thế!”

Bùi Thời lại gần Bạch Đào, dán sát vào tai cô nói nhỏ: “Vậy thì yêu đương chênh lệch tuổi tác đã sắp xếp xong rồi, khi nào thì sắp xếp cho anh lão lai đắc tử(4) đây?”

(4)Lão lai đắc tử/老来得子: Lúc trẻ không có con, lúc về già mới có.

Tác giả có điều muốn nói:

[Màn kịch nhỏ] của [Đầu Đầu kk]

Bùi Thời ngày hôm qua: Học được tính thành thật hoàn toàn không cần thiết.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 54"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online