Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Bạch Đào Nhầm To Rồi - Chương 50

  1. Home
  2. Bạch Đào Nhầm To Rồi
  3. Chương 50 - Fiona lắc mình biến thành cô Bạch Đào?
  • 10
Prev
Next

Chương 50: Fiona lắc mình biến thành cô Bạch Đào?

Tôn Tĩnh vừa rời đi, hiện trường chỉ còn Bạch Đào và Bùi Thời.

Chỉ là hai người còn chưa kịp mở miệng thì đã thấy một trong số những nam sinh vừa trò chuyện với Bạch Đào về truyện tranh đi tới…

“Cái đó, ừm, có thể trao đổi phương thức liên lạc với cô không?” Đối phương đeo kính gọng đen, dáng vẻ có chút ngượng ngùng, trông giống như sinh viên đại học: “Thấy nói chuyện với cô rất hợp, lại đều thích truyện tranh, rất nhiều quan điểm về nhân vật tình tiết cũng hoàn toàn giống nhau nên tôi cảm thấy chúng ta rất có duyên…”

Bạch Đào sững sờ, cô vừa định từ chối, còn chưa kịp mở miệng thì đã nghe thấy Bùi Thời lên tiếng trước: “Không có duyên phận gì hết, cô ấy đã kết hôn rồi.”

Nam sinh sửng sốt như thể vừa mới nhận ra sự có mặt của Bùi Thời: “Chú là trưởng bối của cô ấy sao?” Nam sinh cười cười, như muốn làm người ta tức chết mà không đền mạng nói tiếp: “Cháu nghe chị Tôn Tĩnh nói chuyện Fiona đã kết hôn rồi, nhưng chị Tôn Tĩnh cũng đã nói, cô ấy lấy chồng sớm quá, lúc đó không hiểu chuyện nên gả cho một ông chồng cặn bã, giờ đã ly thân và đang làm thủ tục ly hôn.”

Nam sinh nhìn khuôn mặt tuấn tú đen như đáy nồi của người đàn ông đối diện, có chút xấu hổ nhưng vẫn kiên quyết giải thích: “Trước tiên chú đừng tức giận vội, chú yên tâm, cháu sẽ không làm tiểu tam khiến Fiona bị tên cặn bã túm được đằng chuôi ngoại tình trong hôn nhân, cháu cũng không để ý việc Fiona đã từng kết hôn, đây thực sự là lần đầu tiên cháu có cảm giác động lòng yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, cháu nguyện ý đợi, đợi đến khi Fiona ly hôn rồi lại theo đuổi cô ấy, giờ cháu chỉ muốn có phương thức liên lạc, ngộ nhỡ tên cặn bã lại muốn quấy rối cô ấy, nếu cô ấy cần giúp đỡ thì cũng có thể tìm cháu bất cứ lúc nào…”

Trên mặt Bùi Thời không có biểu cảm gì đặc biệt, nhưng Bạch Đào biết trong lòng “ông chú đẹp trai” này e là đã sắp tức đến phát điên rồi.

Anh lạnh lùng liếc nhìn nam sinh một cái: “Cậu còn chưa tốt nghiệp đại học đúng không?”

Nam sinh trả lời: “Năm sau cháu tốt nghiệp rồi.”

“Vậy thì cũng phải hai mươi rồi, tôi mới hai mươi sáu, không làm nổi chú của cậu.” Bùi Thời kiềm chế nộ khí nói xong, chỉ vào Bạch Đào: “Cậu biết cô ấy có thể tiêu tiền đến mức nào không?”

“Cứ mỗi quý, cô ấy đều sẽ mua túi xách cao cấp mới ra, tất cả những chiếc túi phiên bản giới hạn đều sẽ sưu tập đủ màu, cô ấy tiêu tiền theo ý mình, cũng không biết cách quản lý tài chính, vì tính chất công việc nên khi cô ấy chìm đắm trong sáng tác thì sẽ không chú ý đến ăn mặc, cũng sẽ không dọn dẹp phòng ốc, không biết làm việc nhà, thích làm nũng, còn giả bộ.”

Bùi Thời liệt kê ra một loạt khuyết điểm của Bạch Đào: “Cậu còn quá trẻ, không thể chịu đựng, cũng không thể bao dung nhẫn nhịn nổi đâu.”

“Anh là ai? Dựa vào đâu mà nói Fiona như vậy?”

“Dựa vào tôi là chồng cô ấy.”

Nam sinh sững sờ, sau đó lập tức bừng tỉnh đại ngộ: “Anh chính là tên cặn bã đó!”

“…” Cho dù là vào lúc này, thì Bùi Thời vẫn duy trì giáo dưỡng tốt, chỉ nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ nói: “Không phải tên cặn bã, là hiểu lầm. Chúng tôi không ly hôn, cậu cũng không nuôi nổi cô ấy. Cậu còn quấy rầy vợ tôi nữa, tôi sẽ báo cảnh sát.”

Nam sinh vẫn không phục, nhưng cuối cùng vì địa vị chồng hợp pháp của Bùi Thời nên cậu ta cũng không dây dưa lôi kéo nữa, chỉ liếc nhìn Bạch Đào lần nữa: “Fiona, tuần nào tôi cũng đến đây, chị Tôn Tĩnh cũng có phương thức liên lạc của tôi, đợi đến khi cô ly hôn rồi muốn thư giãn cho khuây khoả có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.”

Bùi Thời quả thực không tài nào nhịn nổi, bọn trẻ bây giờ đúng là đến đạo đức và phép lịch sự cơ bản cũng không có, trước mặt chồng người ta khuyên người ta ly hôn, đây là phẩm chất gì vậy?

Nam sinh đã bị đuổi đi nhưng mặt Bạch Đào vẫn rất khó coi: “Nếu vừa rồi anh đã kể ra nhiều khuyết điểm của tôi như vậy, rõ ràng là bất mãn với tôi, vậy sao không ly hôn đi để cho nhau được tự do?”

“Anh không nói đây là khuyết điểm của em.”

Bạch Đào thực sự tức giận rồi: “Đúng đúng đúng, anh không nói đây là khuyết điểm, anh chỉ nói tôi tiêu nhiều tiền, muốn làm gì thì làm, không biết quản lý tài chính, không chú ý đến ăn mặc, không biết làm việc nhà, thích làm nũng, còn giả bộ.”

“Những gì anh kể ra đều là sự thật.”

Anh thế này mà còn muốn có vợ á? Bạch Đào suýt nữa tức chết, cô vừa muốn lên cơn thì đã nghe thấy Bùi Thời nói tiếp…

“Em tiêu nhiều tiền, anh cũng có rất nhiều tiền, đủ để em tiêu xài phung phí, cho nên em muốn tiêu tiền theo ý mình đối với người khác là khuyết điểm, nhưng với anh thì không phải.”

“Anh có đoàn đội đầu tư tài chính chuyên nghiệp, vậy nên nếu em không biết quản lý tài chính cũng không ảnh hưởng gì cả. Không biết làm việc nhà cũng vậy, vốn đã có giúp việc chuyên nghiệp để lựa chọn, em có thể chuyên tâm sáng tác, cho nên hai điểm này đối với anh cũng không phải là khuyết điểm.”

“Về phần không chú ý đến ăn mặc thì em đã đủ xinh đẹp rồi, không ăn mặc gọn gàng chỉnh tề cũng sẽ không mất điểm, cho nên cũng không thành vấn đề.”

“Về làm nũng và giả bộ, anh rất bao dung và tốt tính, cũng không phải là không chấp nhận được, vậy nên em làm nũng và giả bộ cũng không ảnh hưởng đến anh, không được coi là khuyết điểm.”

Đôi mắt đen tuyệt đẹp của Bùi Thời nhìn Bạch Đào: “Đối với anh, đây đều không phải là khuyết điểm. Cũng không phải là anh bất mãn với em.”

Bạch Đào thừa nhận, vào khoảnh khắc này, tim cô đập nhanh đến mức như muốn bay ra khỏi lồng ngực.

Nếu trước kia Bùi Thời nói những lời này, cô sẽ coi nó như lời yêu thương mà nhận lấy, chỉ là bây giờ…

Bây giờ người đàn ông này chưa từng nói yêu cô.

Bạch Đào tạo ra một sự nhầm lẫn xấu hổ to lớn như vậy nên đã hoàn toàn không còn dám suy nghĩ linh tinh về nó nữa, cũng không có cách nào phân biệt được những lời này của Bùi Thời rốt cuộc có mấy phần là thật, liệu có phải lại chỉ là tùy tiện tìm cớ để ổn định cô nhằm thuận lợi cho việc niêm yết hay không.

Cô hơi buồn bã cúi đầu xuống, dùng chân đá đá mặt đất, cố hết sức tỏ ra vân đạm phong khinh nói: “Cho nên anh còn có điều gì muốn nói không?”

Bùi Thời trầm mặc, cũng không nói gì, sau một hồi im lặng, người đàn ông đi tới nắm lấy tay Bạch Đào, giọng điệu trầm thấp khó nghe ra được nói: “Về nhà với anh đi.”

Xảy ra chuyện lớn như vậy, tùy tiện dỗ cô vài câu là đã xong rồi sao?

Sau đó về nhà tiếp tục cuộc hôn nhân trên danh nghĩa?

Bạch Đào tức đến nghẹn thở, nhưng sau khi nghĩ lại, dường như cũng không thể trách Bùi Thời, trước khi hai người kết hôn đã thống nhất là thỏa thuận, không thể vì hiện tại cô thích Bùi Thời mà yêu cầu anh cũng thích mình được.

Trách qua trách lại, cũng chỉ có thể trách cô vô dụng khiến cho người ta thất vọng.

Bạch Đào tạo ra sự nhầm lẫn xấu hổ lớn đã cảm thấy vô cùng mất mặt, tính cách sĩ diện khiến cô cắn răng chịu đựng không nói ra tình cảm của mình với Bùi Thời.

Trong chuyện tình cảm này, trước nay đều là ai động tâm trước sẽ chết trước, cho nên dù lúc này khó chịu muốn chết, cô vẫn liều mạng giả bộ hờ hững không quan tâm.

Suy cho cùng thì Bùi Thời cũng rất trấn định, ngay cả khi cô được nam sinh tỏ tình ngay tại chỗ, khuôn mặt của người đàn ông này vẫn bình tĩnh không chút gợn sóng.

Nếu cảnh tượng đổi ngược lại thành Bùi Thời được nữ sinh viên đại học tỏ tình như thế, Bạch Đào cảm thấy cô nhất định sẽ chẳng thể bình tĩnh được như vậy.

Nói đến cùng, anh vẫn là không yêu cô.

Bùi Thời vẫn bình tĩnh nói tiếp: “Hơn nữa lúc trước anh từng nói qua, ‘không tính toán những chuyện trước kia nữa, quá khứ như thế nào thì cũng đều đã trôi qua, không cần phải đi đào sâu thêm. Tóm lại, bất kể trong quá khứ có đưa ra quyết định gì thì bây giờ đều sẽ bị phủ định, mọi thứ dựa theo hiện tại làm chuẩn’. Lúc đó em đã đồng ý rồi.”

Không nói còn đỡ, vừa nói đến chuyện này Bạch Đào liền bùng nổ, Bùi Thời nói những lời này trong tình huống gì? Vừa ngủ với cô xong! Tư duy của người đàn ông này thật chặt chẽ tỉ mỉ, trong tình huống như vậy cũng không quên đào hố cô, có phải là người không?!

“Bùi Thời, anh đã bao giờ nghe qua câu nói này chưa? Không thể tin lời nói của đàn ông khi ở trên giường, ngược lại cũng vậy, không thể tin lời nói của phụ nữ khi ở trên giường! Lúc đó tôi đồng ý, nhưng lời nói khi ở trên giường anh đừng coi là thật, chỉ là tùy tiện nói thôi!”

Trong lòng Bạch Đào buồn bực, hất tay Bùi Thời ra, cô bày ra tư thế giải quyết chính sự: “Vậy nên sau này anh đừng tìm tôi nữa, hãy tìm luật sư của tôi, chẳng có chuyện gì phải nói với tôi cả.”

……

*****

Lúc Bùi Thời nghe tin Bạch Đào đi tham gia buổi gặp mặt làm quen cũng không nghĩ được gì, thậm chí lần này anh còn không tính toán qua chiến lược đàm phán để thuyết phục cô từ bỏ ly hôn cùng mình về nhà, đợi đến khi ý thức được thì anh đã ở địa điểm Tôn Tĩnh nói rồi.

Chỉ là, một trận đấu không có chuẩn bị trước tự nhiên sẽ không thể thắng, Bạch Đào vẫn dùng thái độ lạnh nhạt thờ ơ từ chối anh.

Trong lòng Bùi Thời vừa hỗn loạn lại xen lẫn sự bối rối mờ mịt, may mà sự giáo dục ưu tú thường ngày đã giúp anh ngay cả khi bất lực không có cách giải quyết vẫn có thể giữ được dáng vẻ ung dung bình thản và kiềm chế.

Anh đuổi người theo đuổi Bạch Đào đi, sau đó cố gắng dỗ dành cô, nhưng đáng tiếc, thái độ của Bạch Đào vẫn không thay đổi.

Rõ ràng là đã tức sắp chết nhưng Bùi Thời vẫn nỗ lực áp chế cảm xúc, cũng may là trước khi anh sắp không thể kiềm chế nổi nữa, một cuộc gọi của luật sư Cao đã cho anh lý do để tạm thời trốn tránh.

Trước khi niêm yết cần phải điều tra tất cả các hợp đồng của công ty, phân loại và chỉnh lý tất cả các vụ kiện tồn tại trong quá khứ, trong đó có một hợp đồng chiến lược đầu tư vào thời kỳ mới khởi nghiệp do Bùi Thời đích thân đi đàm phán, bộ phận chiến lược vẫn chưa tiếp nhận qua, vậy nên có một số điều khoản hợp đồng cần Bùi Thời phải đích thân đến để giải quyết.

Như thế cũng tốt, Bùi Thời cảm thấy mình cũng cần phải sắp xếp lại mối quan hệ giữa mình và Bạch Đào một cách có hệ thống, sau đó lại lên kế hoạch đưa ra chiến lược. Anh còn phải dành thời gian đến trông chừng Bạch Đào nữa, cô quá thu hút người khác, anh vẫn không thể yên tâm được, người phụ nữ này nói ly hôn là ly hôn, thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, ai mà biết trong lúc ly thân liệu cô có để ý người khác hay không.

May mà công việc tiến triển tương đối thuận lợi, chỉ là vì cần phải ký hợp đồng với luật sư người Mỹ từng khoản một nên khá mất thời gian, cuộc họp hôm nay e là phải họp đến rạng sáng.

Sau khi họp hai tiếng, Bùi Thời sắp xếp một bữa tiệc trà nghỉ ngơi rồi đến phòng làm việc gọi cho Bạch Đào.

Đáng tiếc là không có ai trả lời.

Bùi Thời mím chặt môi, quyết định sau khi cuộc họp kết thúc sẽ đi chặn người.

Anh bỏ điện thoại xuống chuẩn bị đi đến phòng họp, kết quả vừa ra khỏi phòng làm việc đã đụng phải Tôn Tĩnh đang đi về phía mình, cà phê trong tay cô ấy bị đổ gần hết, suýt nữa làm bẩn bộ âu phục của Bùi Thời.

Tôn Tĩnh lộ ra vẻ mặt có chút hốt hoảng xuất thần, bị cà phê làm bỏng tay cô ấy mới bất giác ý thức được mình đụng phải người khác, vô thức nói xin lỗi: “Tôi xin lỗi…”

Đợi đến khi ngẩng đầu lên nhìn thấy là Bùi Thời, biểu cảm trên khuôn mặt của Tôn Tĩnh lại trở nên phong phú hơn, như tìm tòi nghiên cứu, như tiếc nuối, lại như thất vọng và buồn bã vì tình cảm của mình đã đặt sai chỗ.

Bùi Thời cau mày lại: “Sao vậy? Công việc có vấn đề gì à?”

“Không… Không có vấn đề gì…”

Ánh mắt Tôn Tĩnh né tránh, giọng điệu lúng túng khó xử, không biết xảy ra chuyện gì.

Bùi Thời sẽ không vượt quá giới hạn, để ý quá mức đến cảm xúc cá nhân của nhân viên, anh vừa định quay người rời đi thì lại bị Tôn Tĩnh gọi lại…

“Bùi tổng, những gì trên mạng nói đều là thật sao?”

Bùi Thời cau mày: “Cái gì?”

“Anh… Anh còn chưa biết sao?” Tôn Tĩnh vuốt vuốt tóc: “Vậy không có gì đâu ạ, tôi… tôi còn có chút việc… Tôi đi trước đây. Tạm biệt Bùi tổng.”

Xảy ra chuyện gì vậy?

Trên mạng nói gì?

Chẳng lẽ Bạch Đào lại đưa tin ly hôn?

Bùi Thời mím chặt môi lấy điện thoại ra, tùy tiện ấn tên mình và Bạch Đào vào ô tìm kiếm, gần như trong nháy mắt, tin tức dồn dập ập đến….

《Lộ ra chân tướng về Bạch Đào – Ân ái là giả, trên danh nghĩa là thật, không có điểm giới hạn, đăng bài khoe vợ chồng ân ái chỉ để thu hút lăng xê truyện tranh》

《Dưa lớn chấn động – Nói cho bạn biết chuỗi sản nghiệp đằng sau hình tượng giả tạo của Bạch Đào》

《Ân ái là giả? Hôn nhân theo thỏa thuận là thật? Điểm lại một chút những câu chuyện vừa ngọt ngào lại ngược người của các cặp đôi bạn đã chèo thuyền những năm qua》

……

Bùi Thời không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mười phút trước, hầu như tất cả các phương tiện truyền thông đều bắt đầu đồng loạt đăng bài bôi nhọ vạch trần Bạch Đào, bài đăng chưa được bao lâu thì nhiều tài khoản tiếp thị đã chuyển tiếp, thủy quân cũng rất nhanh vào cuộc, không ngoài dự đoán, #Bùi Thời Bạch Đào be# nhanh chóng lên top 1 hot search, sau đó, các trang mạng xã hội và phần mềm ứng dụng khác cũng nhanh chóng bị chiếm đóng, tin tức Bùi Thời và Bạch Đào kết hôn theo thỏa thuận không có tình cảm gần như bùng nổ và lan rộng.

Đây rõ ràng không phải là trùng hợp, cũng hiển nhiên không phải là do Bạch Đào viết…

Trong bài đăng tràn đầy ác ý đối với Bạch Đào, chủ yếu công kích cô xây dựng hình tượng giả và giả ân ái, dùng ngôn từ độc ác, gần như bôi đen cô đến chết, mà dư luận ghét sự giả tạo, Bạch Đào vốn đã có không ít anti fan, còn có một số fan cho rằng mình bị lừa dối cũng chuyển sang anti, mắng mỏ Bạch Đào tàn nhẫn hơn bất kỳ ai.

……

Bạch Đào chưa từng trải qua những chuyện như này, cũng không nên trải qua những thứ ấy.

Trong lòng Bùi Thời vô cùng hối hận và tự trách, là anh đã không bảo vệ cô thật tốt.

Anh không biết tâm trạng của Bạch Đào sẽ như thế nào khi nhìn thấy những tin tức này, Bùi Thời muốn gặp Bạch Đào ngay lập tức. Cuộc họp kết nối niêm yết còn mười phút nữa bắt đầu, anh gọi lại cho Bạch Đào nhưng vẫn không có ai trả lời, trong lúc hết cách, Bùi Thời xoa mi tâm, gọi Tôn Tĩnh tới.

“Vừa rồi cô có liên lạc qua với Fiona không?” Bùi Thời mím môi: “Tôi biết cô ấy ở nhà cô, tôi không liên lạc được với cô ấy nên có chút lo lắng.”

Trên mặt Tôn Tĩnh lộ ra sự nghi hoặc, Bùi tổng thật sự là người ngoài hành tinh sao? Tin tức về anh và cô Bạch Đào đều đã lan truyền trên mạng như vậy rồi, anh còn có thể bình tĩnh như thế mà quan tâm Fiona?

Có điều cũng đúng lúc cô ấy vừa mới nói chuyện với Fiona, thế là thật thà nói: “Năm phút trước cô ấy nói muốn đi tìm một sợi dây thừng, còn hỏi tôi ở nhà có dây thừng không, nếu không có thì cô ấy xuống nhà mua…”

Kết quả cô ấy còn chưa nói hết, sắc mặc của Bùi tổng phía đối diện đã hoàn toàn thay đổi, anh lập tức cầm chìa khóa xe lên: “Cô đi cùng tôi, lập tức về nhà ngay.”

???

“Không phải, Bùi tổng, nửa sau của cuộc họp sắp bắt đầu rồi… Liên quan đến một số điều khoản cốt lõi cho việc niêm yết…”

Đáng tiếc Bùi tổng căn bản không để ý đến Tôn Tĩnh, anh chỉ trầm mặt xuống, nghĩ cũng không thèm nghĩ mà từ bỏ cuộc họp niêm yết.

Mười phút sau, Tôn Tĩnh thấp thỏm ngồi trên xe, có chút hoảng loạn nhìn tốc độ xe của Bùi tổng càng lúc càng nhanh, trên mặt anh vẫn không có biểu cảm gì đặc biệt nhưng ngay cả Tôn Tĩnh cũng có thể cảm nhận được sự lo lắng của anh… Anh dường như đang căng thẳng, thậm chí các khớp ngón tay giữ vô lăng cũng lộ ra rõ ra vì dùng sức.

Chẳng phải Fiona đã nói là không có loại quan hệ đó với Bùi tổng sao?

Lẽ nào cô nợ tiền Bùi tổng???

Này phải nợ bao nhiêu tiền mới có thể khiến Bùi tổng từ bỏ cả cuộc họp niêm yết chứ?

Bùi tổng thậm chí còn không kịp tìm chỗ đỗ xe, cứ thế ngang ngược đỗ bên lề đường, hoàn toàn vứt lời nhắc nhở “đường ở đây hẹp, có thể sẽ có một số người kỹ năng lái xe kém quệt vào” của Tôn Tĩnh ra sau đầu.

Tôn Tĩnh vừa muốn nói thêm, sắc mặt Bùi tổng đã khó coi nhìn cô ấy: “Bây giờ tôi không có thời gian giải thích với cô, nhưng nếu chậm một bước, có thể Fiona sẽ nghĩ không thông mà làm ra chuyện gì đó.”

Hả? Sao Fiona xảy ra chuyện được? Cách đây không lâu cô còn hỏi cô ấy xem xung quanh có chỗ nào giao đồ ăn ngon không, một người chỉ nghĩ đến ăn thì có thể xảy ra chuyện gì được chứ?

Có lẽ sự nghi ngờ của Tôn Tĩnh quá rõ ràng, Bùi tổng như hạ mình mà giải thích ngắn gọn: “Không phải cô ấy vừa nói muốn tìm dây thừng sao? Không lâu trước cô ấy đã phải chịu một sự thất bại rất lớn, tôi sợ cô ấy nghĩ không thông…”

Bùi tổng không nói còn tốt, lúc này Tôn Tĩnh cũng đã trở nên lo lắng, cô ấy vốn không nghĩ nhiều, nhưng bây giờ Bùi tổng vừa nhắc tới, mới phản ứng lại…

Chẳng lẽ Fiona tìm dây thừng là để treo cổ tự tử?!

Mà thất bại lớn trong cuộc đời cô…

Nghĩ đến việc Bùi tổng giới thiệu tên cặn bã cho cô, Tôn Tĩnh lập tức tràn đầy phẫn nộ: “Có phải ông chồng cặn bã của Fiona lại gây ra chuyện gì rồi không? Không phải là một tên gay đáng chết lừa hôn đấy chứ?! Fiona ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện nha! Sao cô ấy lại ngốc nghếch như vậy chứ! Đến chết cũng không sợ luôn rồi, dù sao cũng phải dùng dây thừng siết cổ tên cặn bã đó trước đã chứ! Có thể đưa một người đi cùng thì đưa một người!”

“…”

Tôn Tĩnh không tưởng tượng còn đỡ, vừa suy nghĩ như vậy, mọi chuyện đều trở nên thông suốt có lý: “Chẳng trách Fiona xinh đẹp như vậy lại không yêu cô ấy, quả nhiên là gay!”

Về lý mà nói, Bùi tổng quan tâm đến sống chết của Fiona như vậy có thể thấy việc giới thiệu tên cặn bã đó cũng không phải là anh cố ý, con người cũng sẽ có lúc sai lầm, giờ vì chuyện đó mà hại Fiona đến mức này, anh cũng nên căm hận tên cặn bã kia mới đúng, nhưng khi Tôn Tĩnh vừa đưa Bùi Thời lên nhà, vừa mắng nhiếc tên cặn bã thì lại phát hiện sắc mặt của Bùi tổng ngoài sự lo lắng ra lại càng ngày càng đen.

Có điều vì loại trạng thái như xông vào trận chiến này của Bùi tổng, đến Tôn Tĩnh cũng bị lây nhiễm sự căng thẳng cực độ, gần như lao về nhà với tốc độ chạy đua trăm mét.

Vừa mở cửa, Bùi tổng gần như gật đầu xin lỗi cô ấy rồi lập tức lao vào ngay, Tôn Tĩnh còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy Bùi tổng mở miệng…

“Bạch Đào!”

???

Tôn Tĩnh còn chưa kịp xác định có phải mình bị ảo giác thính giác hay không thì đã thấy Fiona từ trong phòng thò đầu ra, trông cô như vừa vận động xong, hai má ửng hồng, mắt đen ẩm ướt long lanh, trán lấm tấm mồ hôi, khi thấy Bùi tổng cô kinh ngạc trợn to hai mắt, sau đó phồng má lên tức giận muốn chạy vào phòng, một tay cũng đã đưa lên cửa, rõ ràng là không muốn gặp anh.

Mà gần như cùng lúc đó, Bùi tổng cũng bước nhanh đến, kéo Fiona lại, sau đó ôm cô vào lòng.

Tôn Tĩnh nhìn tất cả mọi chuyện diễn ra như thấy quỷ, sau đó lại càng như gặp phải ma khi thấy Bùi tổng mặc kệ Fiona vùng vẫy mà ôm cô chặt hơn.

“Bạch Đào, anh còn tưởng em xảy ra chuyện rồi.”

Cái gì???

Bạch Đào cái gì??? Không phải Fiona sao???

Tôn Tĩnh cảm thấy bản thân lúc này không khác gì một người sống sót sau khi sao Hỏa va vào trái đất, ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mặt…

Fiona đẩy Bùi tổng ra, trên mặt lộ vẻ không vui: “Tôi có thể xảy ra chuyện gì chứ?” Cô trợn mắt nhìn Bùi tổng một cái: “Bùi Thời, anh không thể lấy cái cớ nào hay hơn à? Sao tôi lại gặp chuyện được?”

Sau đó cô liếc nhìn Tôn Tĩnh một cái, vô cùng bực bội quay đầu lại trừng mắt nhìn Bùi tổng nói: “Tại sao anh lại gọi tên tôi trước mặt Tôn Tĩnh!”

Không thể không nói Fiona thật sự rất xinh đẹp, hiện tại sắc mặt cô không vui, tính tình cũng có chút khó chịu nhưng vẫn cảm thấy vô cùng dễ thương và hờn dỗi, cô đối xử với Bùi tổng như vậy anh cũng không tức giận chút nào, ngược lại lần nữa ôm cô vào lòng: “Là anh nghĩ nhiều rồi, em dũng cảm và kiên cường hơn anh tưởng tượng rất nhiều, những chuyện khác em không cần quan tâm, anh sẽ giải quyết.”

……

Nếu như nói giây trước Tôn Tĩnh vẫn còn đang tê liệt bản thân, cho rằng chỉ là ảo giác, là cô ấy hiểu lầm thì giờ phút này, nhìn hai người hòa hợp trước mắt đã không có cách nào phủ nhận được nữa…

Con mẹ nó?!

Fiona vậy mà lại là cô Bạch Đào?!

Tôn Tĩnh đã nghĩ đến rất nhiều cảnh tượng khi mình gặp thần tượng, nhưng chưa bao giờ nghĩ sẽ như thế này…

Mặc dù sau khi tiếp xúc Tôn Tĩnh đã dần thay đổi cái nhìn về Fiona rất nhiều, hơn nữa cũng vô cùng đồng cảm với việc cô bị lừa sắc lừa tình thê thảm, thậm chí còn có giây phút kích động muốn nhận cô làm em gái, nhưng…

Fiona lắc mình biến thành cô Bạch Đào ư?!

Cô ấy không cho phép!!!

Cô Bạch Đào là người Fiona có thể làm vấy bẩn được hay sao?!!

Tác giả có điều muốn nói:

【Màn kịch nhỏ]

Bùi Thời: Tôi bình tĩnh, tôi giả vờ đấy.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 50"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online