Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Ám Dạ Trầm Luân - Chương 16

  1. Home
  2. Ám Dạ Trầm Luân
  3. Chương 16
  • 10
Prev
Next

Chương 16

” Ngươi đi ra!”

Đem Dã Kê không cam không nguyện nhốt ngoài cửa, đi đến trước mặt nhìn thẳng đồng tử hẹp dài của phụ thân.

” Phụ thân, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?”

” Không có gì!”

Lãnh Thừa Phong đứng dậy rót một ly rượu đỏ, nhấp một ngụm, thanh âm trầm thấp.

” Mấy ngày nay cẩn thận một chút, đừng đi bậy khắp nơi!”

” Hắn có cái gì đặc biệt?”

Lãnh Tử Diễm không buông tha hỏi.

” Học thức? Thể năng? Sức chiến đấu?”

Đầu ngón tay thon dài tinh tế vuốt nhẹ thành ly, Lãnh Thừa Phong tựa hồ đang suy nghĩ, cuối cùng y vẫn không nói gì.

” Ngươi quản chính mình cho tốt là được, chuyện khác không liên quan tới ngươi.”

” Phụ thân nói lời này rất ung dung.”

Lãnh Tử Diễm cười lạnh nói.

” Có phải Lãnh gia có sụp cũng là chuyện không liên quan tới ta?”

Lãnh Thừa Phong mím môi.

” Có ta ở đây, Lãnh gia sẽ không sụp.”

” Phụ thân làm sao tự tin như vậy? Quân bá phụ năm đó cũng nói với Quân Ngân Quân gia sẽ hảo hảo, nhưng kết quả thì sao?”

Lãnh Tử Diễm chống hai tay lên bàn, hung hăng.

” Kết quả Quân bá phụ chết, quăng cục diện rối rắm cho Quân Ngân!”

Lãnh Thừa Phong đưa tay phủ lên tay Lãnh Tử Diễm, nhíu mày nói.

” Ngươi không tin ta?”

” Ta không phải không tin phụ thân!”

Lãnh Tử Diễm rút tay ra, xoay người rời khỏi, đi hai bước lại chậm rãi nói.

” Ta chỉ là không thể lý giải, phụ thân từ nhỏ nghiêm khắc huấn luyện ta chẳng lẽ chỉ muốn để ta cả đời trốn ở phía sau ngươi?”

Cửa phanh một tiếng đóng lại, Lãnh Thừa Phong dời mắt về phía văn kiện, giấu ở phía dưới rõ ràng là mấy chục tấm ảnh.

Nội dung ảnh cực kỳ đẫm máu, tấm ảnh đầu chụp một nam tử thần tình hung tợn, đang hung hăng thao lộng một nữ tử toàn thân trần trụi.

Lật đến phía sau, bối cảnh đồng nhất, thân ảnh nam tử trong tấm ảnh trước lại không thấy, nữ tử biểu tình thống khổ mà kinh hãi, ép trên người nàng, là một con báo đốm, con báo này hình thể cực đại, cơ hồ là gấp đôi báo bình thường.

Con báo chà đạp nữ tử toàn thân trần trụi trở đi trở lại, đến bức hình cuối cùng, nữ tử hấp hối nằm trên mặt đất, toàn thân dầm trong trong vũng máu, nàng mở to hai mắt, trong mắt trống rỗng một mảnh…

Những tấm ảnh đó là có được mười mấy năm trước, nếu không biết rõ chúng không phải là giả, ngay cả Lãnh Thừa Phong cũng khó tin, trong quốc gia này lại có thú nhân tồn tại.

Càng đáng sợ hơn chính là, dù ánh sáng lờ mờ, nhưng tuyệt đối không nhận sai được, nam tử trong ảnh đúng là ngài Đại tướng quân vạn dân kính ngưỡng.

Nếu Tướng quân là quái vật, như vậy Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử thừa kế huyết thống em gái Tướng quân không phải đều là quái vật hay sao?

Lãnh Thừa Phong trầm trầm cười hai tiếng, vẻ mặt tao nhã lại điên cuồng.

Dù sao các ngươi đều là quái vật, để các ngươi chó chó cắn nhau là được.

” Bảo bối, ngươi hãy nghe ta nói, bảo bối….”

Bọn người hầu cũng kinh ngạc chứng kiến một nam nhân đầu gà rừng đuổi theo thiếu gia khập khiễng, phía sau kêu bảo bối bảo bối, cái nam nhân này điên rồi sao, dám gọi thiếu gia là bảo bối?

Chưa hết, nam nhân đầu gà rừng này là ai mang vào, Lãnh phủ sao lại xuất hiện một kẻ lôi thôi lếch thếch như vậy?

” Câm miệng!”

Lãnh Tử Diễm bỗng nhiên quay đầu lại, Dã Kê nhất thời không nhìn, trực tiếp đụng vào trán, y đáng thương bụm chỗ đau.

” Ngươi sợ phụ thân chúng ta cho nên không để ý tới ta?”

” Thứ nhất, ta nghĩ ta và ngươi không có quan hệ gì. Thứ hai, đó là phụ thân của ‘ta’, không phải ‘chúng ta’. Thứ ba tái gọi bậy ta nữa, ta xé miệng ngươi. Thứ tư, xin đổi ngay một thân quần áo loè loẹt này của ngươi!”

Dã Kê cười hai tiếng cợt nhả.

” Ngươi nghĩ gì mà cười ghê tởm như vậy?”

Lãnh Tử Diễm khó chịu nhăn mày lại.

” Không có gì, không có gì.”

Dã Kê cong mắt lên.

” Mấy ngày không gặp, đại ca nhớ ta không?”

” Nếu không phải ngươi có cái đầu gà rừng này, ta nghĩ ta còn không nhận ra ngươi!”

Lãnh Tử Diễm ăn ngay nói thật.

” Đại ca lại làm ta thương tâm!”

Dã Kê vừa nói vừa đi theo Lãnh Tử Diễm bước vào phòng ngủ.

” Đại ca, ngươi tính tình thật bất hảo, phải sửa chữa.”

” Nga?”

Lãnh Tử Diễm nhếch môi đang muốn nói. Bỗng nhiên trên vai xuất hiện một cỗ đại lực, chớp mắt, đã bị Dã Kê ấn mạnh lên tường.

” Ta… Mẹ ngươi…. Đóng cửa!”

Dã Kê ngẩng đầu cười hai tiếng. Lần này Lãnh Tử Diễm xem như nghiêm túc nhìn kỹ đệ đệ tương lai của mình.

Trên mặt không biết dính cái gì, bẩn như vậy, phải bắt y hảo hảo tắm rửa.

Đường nét cũng không quá tệ, không xấu.

Miệng tàm tạm, nhưng lúc cười lên rất dễ nhìn.

Chiều cao, chắc chắn thấp hơn mình.

Một cước đá cửa, Dã Kê lập tức quấn lên người Lãnh Tử Diễm như bạch tuộc.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 16"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online