TÓM TẮT
GIỚI THIỆU
Khi cô bị ức hiếp, anh bẻ gãy hai chiếc răng cửa của tên dám bắt nạt cô, rồi nắm chặt tay cô nói: “Chỉ anh mới có thể ức hiếp em.”
Ngày cô nhận được thư tình, anh đã xé nát nó trước khi cô kịp đọc, rồi trịnh trọng nói với cô: “Học hành là trên hết, không cho phép yêu sớm.”
Mỗi ngày anh đều đưa cô tới trường, đón cô về nhà, ăn cơm cùng cô, giúp cô làm bài tập, thậm chí còn đem theo cô mỗi lúc đánh nhau.
Cứ thế cho đến một ngày, trong lớp có một học sinh mới chuyển tới, tan học cậu ta đưa cô về nhà, mời cô ăn cơm, làm bài tập cùng cô. Lúc này, anh mới bắt đầu hoảng sợ…
——–
Đây là câu chuyện yêu chiều từ nhỏ tới lớn của đôi thanh mai trúc mã.
Anh đã tận mắt chứng kiến quá trình cô trưởng thành, anh đã được ngắm nhìn mọi dáng vẻ của cô.
Warning: Nên đánh răng đều đặn ngày hai lần kẻo sâu răng vì ngọt!!!
Lời Editor: Lý do Thiên đặt tên truyện là “Một quả Mai không giải được cơn khát”
Quả Mai là một loại quả gần giống quả Mơ, có vị chua thường được dùng để ngâm nước uống hoặc ngâm rượu.
Tên truyện tiếng Trung là 望梅不止渴 (Vọng Mai không ngừng khát), có một cái tích về câu “Vọng mai ngừng khát” (望梅止渴) đó là, trong Thế Thuyết Tân Ngữ có ghi: rằng vào thời Tam Quốc, khi Tào Tháo dẫn quân hành quân xa, quân lính rất khát, Tào Tháo nói: “Trước mặt có một lùm Mai lớn, rất nhiều trái, chua chua ngọt ngọt.” Quân lính nghe xong thì lập tức chảy nước miếng, cơn khát tạm thời biến mất một lúc. Sau này, câu đó được dùng để ẩn dụ khi một việc không thể thành hiện thực thì bản thân phải tự tưởng tượng để an ủi chính mình.
Nhưng ở đây tác giả lại đặt tên truyện là “Vọng Mai không ngừng khát”, có nghĩa là có tự tưởng tượng cũng chẳng có tác dụng gì, vì vậy Thiên đã cố nghĩ ra tên truyện sát với tên gốc của tác giả nhất có thể (mặc dù hơi khó hiểu), cơ mà thôi nghe nó bắt bắt tai là được rồi :)))