TÓM TẮT
Thái Y Nhất Phẩm
Tác giả: Thiếu Địa Qua
Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Cung đình, Y thuật, HE
Số chương: 112 chương chính, 12 ngoại truyện, 2 phụ truyện
Chắc có lẽ phần giới thiệu quá dài nên bà Còm thấy bị mất một khúc. Bà Còm sẽ chuyển phần giới thiệu vào mục lục nhe!
REVIEW:
“Trước khi làm quan, chúng ta là thầy thuốc”.
Đọc xong truyện này chỉ muốn cảm khái một câu: “Nam chính dễ thương quá mức rồi”. Thật sự thì không mấy khi có thể tìm được một bộ truyện xây dựng nam chính đáng yêu như thế này, kể cả khi truyện lấy góc nhìn nam chủ.
Truyện siêu nhẹ nhàng, tình cảm cặp nam nữ chính cũng rất đáng yêu, mặc dù không đến mức phát đường quắn quéo liên tục, nhưng tác giả lồng ghép tình tiết khá hài hoà cho phù hợp với chủ đề chính mà bộ truyện muốn truyền tải – Diệu thủ nhân tâm, trị bệnh cứu người.
Nói chung là mọi thứ đều vừa đủ dùng trong 112 chương chính truyện. Đương nhiên, với hình mẫu nam chính kiểu như truyện này chắc chắn sẽ không hợp gu đọc truyện của nhiều bạn, vì nam chính từ đầu đã không có quyền, không có thế, không đẹp trai hay thông minh vượt trội làm ai cũng phải ngỡ ngàng. Nam chính trong truyện đi theo đúng chuẩn hình mẫu mà nhiều chị em khao khát ngoài đời thật ở chồng mình: yêu con nít, tính cách nhẹ nhàng, biết nói chuyện, lòng dạ ngay thẳng và vẻ ngoài không quá hào nhoáng thu hút “ong bướm”.
Hồng Văn, nam chính, xuất thân bần hàn (có thể nói là không may mắn khi sinh ra đã bị cha mẹ ruột bỏ rơi). Hồng Văn sống cùng sư phụ, lang bạt khắp nơi để học y cứu người. Đến năm Hồng Văn 18 tuổi, sư phụ Hồng Nhai cảm thấy nếu cứ để Hồng Văn theo mình nay đây mai đó sẽ khiến cả đời của chàng khó có tương lai nên quyết định đẩy Hồng Văn vào kinh thành, nhờ vả người quen đưa Hồng Văn gia nhập Thái Y Viện. Bởi vì tuổi còn trẻ, quá trình gia nhập hoàng cung cũng có phần mơ hồ và bản thân mang một vẻ ngoài khá ư là trẻ con mới lớn nên ban đầu Hồng Văn bị nhiều người nghi ngờ năng lực. Mọi chuyện chỉ thay đổi cho đến khi Hồng Văn lần đầu được tiếp xúc chữa bệnh cho Ngũ Hoàng tử. Cũng từ đây, Hồng Văn có cơ hội bộc lộ khả năng của bản thân cho mọi người xung quanh, mở ra con đường xây dựng sự nghiệp của riêng mình.
Truyện xây dựng nhiều tình huống trị bệnh cứu người dùng thuốc Đông y, kiến thức không hẳn là chuẩn 100% nhưng tác giả có tham khảo và nhờ người trong nghề tư vấn chứ không phải viết bừa. Truyện không xây dựng tình tiết đấu đá tranh giành mưu quyền, âm mưu cung đấu âm u hay góc khuất nghề nghiệp. Tất cả những thứ đấy tác giả lại lồng vào trong trí nhớ và trải nghiệm riêng của các nhân vật nên tựu chung, bối cảnh và không khí của truyện rất nhẹ nhàng, thoải mái. Tình cảm của nam nữ chính thuộc dạng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, cả hai nảy sinh tình cảm cùng lúc. Địa vị tuy chênh lệch nhưng về cảm xúc và lý trí là cân bằng. Không có người truy ta đuổi liếm chó. Cũng không có ngược tra hay vả mặt gì cả. Ừm, nói chung nó cứ bình đạm đơn giản kiểu vậy đó. Đọc để thư giãn thanh lọc tâm hồn rất tốt.
7/10. Văn phong tác giả viết rất tốt.
GIỚI THIỆU 1:
“Tiểu y chữa dân chúng, đại y chữa quốc gia”, từ thầy lang tha phương đến thầy dạy trong nhà đế vương, Hồng Văn là vị. . . Thái y duy nhất có mặt trong danh sách công thần!
GIỚI THIỆU 2: Đổi tựa thành Nhật Ký Thăng Chức ở Thái Y Viện.
Hoàng đế keo kiệt, Quý phi ương ngạnh, Hoàng tử thân thể yếu ớt, trên dưới Thái Y Viện như bước trên băng mỏng.
Hoàng Thượng ngẫu nhiên mưa nắng thất thường, đã ba ngày không thiết ăn uống. . . Chữa hết không thưởng, chữa không hết có tội!
Các Thái y đồng loạt dùng thủ đoạn cả đời để trốn tránh.
Hồng Văn vừa vào Thái Y Viện không bao lâu bị đẩy ra.
Các Thái y: Tiêu rồi tiêu rồi, đứa nhỏ này tiêu rồi. . .
Tuy nhiên: “Bệ hạ ăn uống ngon miệng, thưởng!”
Quý Phi làm nũng bán si, muốn mượn miệng Thái y lừa Hoàng Thượng tới thăm, các Thái y đồng loạt làm kẻ đầu trọc.
Hồng Văn im lặng cõng hòm thuốc. . .
Các Thái y: Tiêu rồi tiêu rồi, đứa nhỏ này tiêu rồi. . .
Tuy nhiên: “Tâm tình Quý Phi rất tốt, thưởng!”
Hoàng tử cứ ba ngày hai bữa sinh bệnh, liên tục có Thái y bị trị tội, mọi người trong Thái Y Viện ôm đầu khóc rống, ai cũng cảm thấy bất an.
Hồng Văn xăn tay áo. . .
Các Thái y: Tiêu rồi tiêu rồi, đứa nhỏ này tiêu rồi. . .
Tuy nhiên: “Điện hạ đã cao hơn, mỗi bữa có thể ăn ba chén cơm, Thái Hậu bảo: Thưởng!”
Mọi người: “. . . Rốt cuộc ngươi dùng cách nào thế?”
Hồng Văn cười thẹn thùng: “Các quý nhân đều khen tiểu bối dễ nhìn.”
Mấy vị tóc bạc da mồi: “. . . Biết nói tiếng người hay không?!”
Một câu tóm tắt: Ta là Thái y, biết rõ mấy chuyện ngồi lê đôi mách trong cung đình!
Ý chính: Bàn tay nhân ái, trị bệnh cứu người
Câu “Tiểu y chữa dân chúng, đại y chữa quốc gia” là edit từ câu “Tiểu y y nhân, đại y y quốc” (小医医人, 大医医国)